Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong tuy rằng chưa từng vào cấm địa, nhưng không biết vì sao sau khi tiến vào, lại mơ hồ cảm giác được có thứ gì đó đang gọi mình, sau đó không tự chủ được vượt qua khu rừng rậm, đi tới trước một núi đá.2
Trên núi đá có vài thạch động khổng lồ, bề ngoài có rất nhiều dấu vết không rõ nguyên nhân gì tạo thành, mỗi một dấu vết đều toát ra lực lượng kì lạ.
Cố Tá ngửi được một cổ dược hương.
Dược hương tỏa ra từ những thạch động đó, nếu không phải khứu giác hắn nhạy bén cùng tinh thần lực ở Đan Thần cảnh, thì căn bản không thể phát hiện ra.
Nếu đây là nơi tỷ đệ Hồ gia muốn đến, Hồ Trường An muốn đột phá vậy phải vào thạch động này sao?
Hồ Trường Phong đứng trước cửa động, bất động.
Ánh mắt dừng trên những dấu vết đó chớp động.
Ngay lúc đó, thần trí hắn cơ hồ hoảng hốt, phảng phất như đắm chìm vào cảnh ý.
Nhưng Hồ Trường Phong tốt xấu gì cũng nhớ đến hiện tại mình có chuyện cần làm, cố gắng kéo ý thức của mình trở lại, sau đó xoay người, nói với Cố Tá: "A Tá đại ca, hẳn là tiến vào nơi này."
Cố Tá gật đầu: "Trường An huynh cũng đã đến cực hạn, chúng ta nhanh chóng đưa người vào thôi!"
Hồ Trường Phong cùng Hồ Trường Bích liếc nhau, cả nhanh lanh lẹ nâng thùng tắm, ba người lập tức chui vào thạch động.
Thoáng chốc một luồng nóng rực ập tới.
Mũi Cố Tá khẽ run.
Thiên diệp hoa, cốt long, vạn hoa quả, mật rắn đỏ, địa long tiên,..... Hơi thở chúng dung hợp vào nhau, tựa hồ hình thành một loại dược vật rất kì lạ, khiến chân khí trong cơ thể không ngừng chấn động.
Bởi vì cổ hơi thở này không chỉ vô hại đối với cơ thể ngược lại còn có lợi rất lớn, cho nên Cố Tá cũng không nhắc đến, thay vào đó, hắn nhanh chân cùng ba huynh muội tiến sâu vào thạch động.
Nơi này có một cái ao lớn bán kính chừng năm thước, bên trong khí trắng bốc hơi cuồn cuộn, đến gần nhìn kỹ, nước bên trong có màu trắng ngà, sôi trào quay cuồng, rất đặc biệt.
Cố Tá lắp bắp kinh hãi: "Dược trì tự nhiên?"
Hắn nhìn kỹ hai bên, quả nhiên phát hiện được chút dấu vết, những dấu vết này cũng không biết do ai tạo ra, hình thành một loại trận pháp khóa chặt tất cả dược tính trong hồ, chỉ có từng tia từng tia dược hương chậm rãi phiêu tán ra ngoài.
Lúc này Cố Tá mới nhận ra dược trì này đối với thân thể phi thường có lợi, nước bên trong rất mới, đại khái cách một thời gian sẽ có người đến đây bổ sung dược liệu, sau đó dưới tác dụng của trận pháp tự động luyện chế, lắng đọng qua nhiều thế hệ. Một khi con cháu Hồ gia tiến vào, có thể hấp thu lượng lớn dược tính từ trong hồ vào cơ thể, thúc đẩy quá trình đột phá Thoát Phàm cảnh, gột rửa sạch sẽ nội bệnh, kinh mạch lưu thông thông suốt, thậm chí có thể trợ giúp con cháu Hồ gia bức phá nâng cao một phần tư chất.Khó trách con cháu Hồ gia sau khi đột phá ở chỗ này thực lực đều mạnh hơn Võ giả bình thường.
Nguyên nhân phần lớn đều do dược thủy trong dược trì này.
Nhưng đó cũng không phải toàn bộ, nguyên nhân khác nữa chính là những vết khắc kia.
Cố Tá đã nhìn thấy các vết khắc rải rác bên ngoài, vào thạch động rồi, các vết khác càng trở nên phức tạp, càng mạch lạc hơn.
Chỉ là khi Cố Tá đem tinh thần lực tiến nhập vào liền bị bứt văng ra.
Các vết khắc đó cân bản không phải dành cho Luyện dược sư.
Hồ Trường Phong cùng Hồ Trường Bích đều tò mò đánh giá vết khắc trên hang đá, cơ hồ đều không tụ chủ được mà bị hấp dẫn, chỉ là bọn họ cũng giống như Cố Tá, đều bị bắn ngược trở lại, tinh thần lực cũng sinh ra nhè nhẹ đau đớn.
Bọn họ nhanh chóng lấy lại tinh thần, sau đó ổn định lại đại ca nhà mình trong thùng tắm rồi đặt xuống.
Hồ Trường Bích hỏi: "A Tá đại ca, chúng ta hiện tại nên làm gì?"
Bọn họ đương nhiên biết con cháu gia tộc đều trực tiếp ngâm mình, chỉ là đại ca bọn họ hiện tại đang trong thùng tắm, vậy phải làm sao đây?
Cố Tá hơi do dự.
Nói thật, dược thủy trong hồ này là do phương thuốc có tên "Bách vị toàn thân thang" luyện thành, cần trăm loại dược liệu, tác dụng cực mạnh.
Chỉ là dược thủy Hồ Trường An đang ngâm cũng có hiệu quả rất manh, hai loại gặp nhau cũng không biết liệu có xảy ra xung đột hay gây hại đến Hồ Trường An hay không?
Hồ Trường Bích nhìn Cố Tá, lại nhìn đại ca nhà mình, tâm tình rối rắm.
Cố Tá nghĩ xong, nói: "Cho ta chút thời gian, các ngươi trông chừng Trường An huynh đi."
Dứt lời, hắn lấy ra chén ngọc, đem dược trong hồ múc ra, mặc khác cũng lấy một chút dược thủy trong thùng tắm, bắt đầu quan sát phân tích dược tính cả hai.
Thời gian không còn nhiều, Cố Tá biết mình phải hoàn thành càng sớm càng tốt, hắn nhanh chóng so sánh hai bên dược thủy, thậm chí đem chúng cùng tinh chế, phát hiện chúng không thể cùng tồn tại, có một số dược tính xung khắc với nhau.... Sau đó hắn không dám lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi hệ thống:
"Hệ thống, dược liệu khác không có vấn đề gì, chỉ có năm vị xung đột, nếu ta thêm vào thiên tinh thảo sẽ có thể cân bằng ba vị, nhưng hai vị còn lại sẽ càng thêm táo bạo hơn, một khi lại bỏ thêm đông trùng hạ thảo để cân bằng hai vị đó, ngược lại sẽ khiến tác dụng của dược thủy bị trung hòa, đối với Trường An huynh mặc dù vô hại nhưng cũng không có chỗ tốt. Liệu có thứ gì có thể thay thế thiên tinh thảo hoặc đông trùng hạ thảo mà vẫn giữ nguyên tác dụng cả hai hay không? ]
Hệ thống có lẽ biết Cố Tá đang sốt ruột, cho nên trả lời rất nhanh.
[ Trả một trăm dược khí có thể hỏi, chủ nhân có đồng ý hay không? ]
Cố Tá không hề do dự.
[ Được. ]
Ngay sau đó, hệ thống lập tức đưa ra đáp án.
[ Âm và dương trái ngược nhau, lại có giả thuyết cho rằng cực âm sinh ra dương, cực dương sinh ra âm. Nếu muốn đem hai loại dược thủy đã dung hợp mà tồn tại độc lập, thì cần phải có hai loại linh dược tính chất khác nhau hỗ trợ chúng. Trên tay ngươi hiện có Thất Chuyển Thụy Hà Kim Liên cùng Thi Tuyền Hoa, chỉ cần lấy ba hạt sen cùng mười tám đóa Thi Tuyền Hoa luyện chế thành dược dịch thả vào thau tắm, sau đó là có thể đem thau tắm chứa Hồ Trường An đặt vào dược trì. Hạt sen cực dương, Thi Tuyền Hoa cực âm, Thất Chuyển Thụy Hà Kim Liên tuy là linh dược, nhưng linh tính của nó khá yếu, Thi Tuyền Hoa mặc dù không phải linh dược, nhưng nó được sinh ra ở nơi cực ác, linh tính chỉ là tạm thời chưa thành hình mà thôi. Dùng lượng Thi Tuyền Hoa gấp ba lần Thất Chuyển Thụy Hà Kim Liên là thích hợp nhất. ]
Cố Tá nghe xong, trong lòng mơ hồ suy xét đến tính chất linh dược, nhưng hiện tại không phải lúc nghĩ ngợi linh tinh, mà phải thừa dịp Hồ Trường An đang ấp ủ đánh sâu vào Thoát Phàm cảnh nhanh chóng luyện chế ra dược thủy.
Cũng may chỉ cần đem chúng nghiền nát trộn lẫn sau đó tinh chế một chút là được....
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường An vẫn đứng yên chờ Cố Tá suy nghĩ, lúc này thấy Cố Tá trợn mắt nhìn họ, cả hai đều lộ ra vẻ mặt mong chờ.
Cố Tá thả lỏng, cười với bọn họ: "Yên tâm, ta có biện pháp để Trường An huynh tập hợp ưu điểm của hai loại dược thủy, chỉ là cần chút đồ vật này nọ mà thôi."
Hồ Trường Bích vội hỏi: "Có cần chúng ta đi lấy dược liệu đến không?"
Cố Tá lắc đầu: "Yên tâm, ta có."
Sau khi nói xong, trước mặt hắn xuất hiện hai thứ, một là hạt sen rực rỡ ánh vàng cực kì chói mắt, tràn đầy linh khí, hai là đóa hoa hình dáng đầu lâu màu trắng nhạt, vừa nhìn liền cảm thấy từng trận âm phong quét tới, khiến người sợ hãi.
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong không biết hai thứ này, nhưng trong lòng đều có chút e ngại.
Cố Tá cũng không giải thích nhiều với họ, lại lấy ra một đan lô bình thường, đem hai thứ này ném vào bắt đầu luyện chế.
Không bao lâu, đan lô từng hồi chấn động.
Đột nhiên, ngay khi Cố Tá mở lò, một chất lỏng màu vàng nhạt trào ra, Cố Tá lập tức thi triển thủ quyết, nhanh chóng đem chúng thả vào thùng tắm của Hồ Trường An!
Cố Tá vội nói: "Mau đem thùng tắm đặt vào trong dược trì!"
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường An cơ hồ lập tức động thủ, đem thùng tắm đặt vào dược trì.
Sau đó, thùng tắm chìm xuống đáy ao, dược thủy mênh mông cuồn cuộn tràn vào thùng tắm, sắc mặt của Hồ Trường An cũng dần dần bình tĩnh lại.
Cố Tá cười, thở dài: "Vốn dĩ khi đánh sâu vào Thoát Phàm cảnh Trường An huynh sẽ càng thống khổ, nhưng hiện tại sẽ không còn quá đau nữa. Hắn thật sự vận khí không tồi đâu."
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong nghe xong vui mừng khôn siết, sau đó yên tâm đứng một bên chờ đợi.
Sau khi thuận lợi tiến vào thạch động thì không còn gì phải lo lắng nữa.
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong mặc dù ban đầu không biết cấm địa là dạng gì, nhưng cũng mơ hồ biết được chỉ cần con cháu gia tộc bế quan ở cấm địa, thì những người khác không thể nào tiến vào quấy rầy được. Mà bọn họ đã kiểm tra qua, cửa thạch động đúng là có chút quái dị, nếu bọn họ không đi ra, người bên ngoài cũng không thể tiến vào được.
Đây chính là cơ hội tốt để Hồ Trường An thuận lợi đột phá, chờ Hồ Trường An đột phá xong, bên ngoài hẳn là có rất nhiều người Hồ gia đang chờ đón sẵn. Đến lúc đó bọn họ cần phải bàn bạc kỹ hơn về việc làm sau đi ra ngoài.
Nhưng mấu chốt trước mắt chính là Hồ Trường An đột phá.
Cố Tá âm thầm tính toán luyện chế Quỷ Đan, muốn lần nữa luyện chế ra hỗn hợp đan quỷ dị nọ, sau đó tìm cơ hội trốn đi... Ừm, hẳn là không vấn đề gì.
Đám người Thử Hâm tiến vào Huyền Ổ thành, tiếp tục tìm nơi thăm dò tin tức một phen.
Lần này ngược lại rất thuận lợi, bởi vì người được thiếu chủ Hồ gia cứu ban đầu chỉ ru rú trong nhà, nhưng đột nhiên có một ngày người nọ lại thay mặt Hồ gia đấu đan cùng Ngô gia, cho nên rất nhiều người đều thấy qua hắn.
Nghe người bán tin tức miêu tả xong, Thử Hâm cảm thấy thực sự rất giống người cần tìm, sau đó hắn dứt khoát đem bức họa thiếu niên lấy ra, người bán tin tức nhìn thấy lập tức xác nhận, dung mạo đúng là giống nhau như đúc.
Thử Hâm mừng rỡ như điên, hắn cư nhiên tìm được người rồi!
Sau đó hắn hít sâu một hơi bình tĩnh lại, trả thù lao cho người bán tin.
Xong việc, Thử Hâm liền rời đi, trở về khách điếm.
Trong chỗ tối, một ít âm thanh vụn vặt vang lên, rất nhiều lão thử phân tán các nơi, có lẻn vào Hồ gia, có.... Nhắm thẳng về hướng Thập Tuyệt Thành chạy đi.
Mà sau khi Thử Hâm rời đi, người bán tin tức kia cũng kêu một người khác đến nói nhỏ vào tai hắn mấy câu.
Người nọ gật đầu ra cửa, phương hướng chính là đi đến Ngô gia.