Diêu Thục Cầm nữ sĩ nói về chuyện gì đương nhiên là Giang Niệm chưa quên, dù sao năm triệu kia đã ở trong lòng cô in xuống dấu ấn, khắc sâu ấn ký, cô vì thế còn nghĩ không ít lần về việc
“Như thế nào có thể tiêu xài năm triệu kia một cách hoàn mỹ”
Đại kế sách, ngay cả khi nằm mơ cũng đều là nằm ở bên trong chồng tiền kia.
“Giang Niệm, chuyện của cháu cùng Thẩm Minh huyên náo quá lớn, liền Lão gia tử đều có chỗ nghe được chuyện này. Hiện tại vẫn còn tốt, là ta ra mặt tới khuyên cháu, nếu như là ba của Thẩm Minh xuất thủ, vậy hắn liền sẽ không giống ta dạng này dễ nói chuyện, đến lúc đó cháu có hối hận cũng đã muộn.”
“Giang Niệm, cháu phải hiểu được cháu cùng Thẩm Minh là không có tương lai, nếu cháu ở cùng nó tương lai sẽ thống khổ, không bằng sớm ra quyết định, đối với các cháu như vậy lẫn nhau đều tốt.”
Giang Niệm cầm điện thoại di động đi đến ban công, cô yên tĩnh trong chốc lát, nói:
“Các người thu mua cháu, uy hiếp cháu, chỉ vì để cho cháu rời khỏi Thẩm Minh, vậy các người có suy nghĩ qua ý nghĩ của Thẩm Minh hay không? Nhưng là lựa chọn của cháu, nếu như hắn muốn chia tay, các người cái gì đều không cần làm, cháu cũng sẽ rời khỏi hắn.”
Diêu Thục Cầm cười cười, nói:
“Chúng ta biết nên làm như thế nào, cháu chỉ cần rời khỏi hắn, liền sẽ giảm bớt rất nhiều phiền phức.”
Thẩm Minh thông minh trưởng thành sớm, là một người đàn ông rất có quy hoạch, lại mười phần kiềm chế bản thân, mỗi một bước mỗi một cái quyết định Thẩm Minh đều phải nghĩ sâu tính kỹ đến kết quả về sau, cơ hồ liền không cần để cho người nhà phải quan tâm qua. Mà cha của Thẩm Minh, Thẩm Sơn bề bộn nhiều việc, đồng thời cũng cùng Thẩm Minh có rất ít thời gian ở chung, đến mức quan hệ của hai người cũng không có gần gũi thân mật, đối xử với nhau ngược lại là lạnh nhạt lễ phép.
Diêu Thục Cầm đương nhiên cũng mười phần bận rộn, con trai thông minh hiểu chuyện không cần bà quan tâm bà chỉ cảm thấy vui mừng lại thỏa mãn, thẳng đến về sau bà muốn gần gũi với con trai, mới đột nhiên phát hiện con trai đã lớn lên.
Tại thời gian đã qua, làm cho hao mòn tình cảm không phải một sớm một chiều liền có thể bồi dưỡng được, bọn họ đương nhiên cũng không có cách nào giống như những cặp mẹ con khác thân mật.
Diêu Thục Cầm nghĩ muốn thân cận với con, nhưng Thẩm Minh đã chuyển đến ký túc xá của trường cao trung có kỷ luật nghiêm khắc nhất, một tháng chỉ về nhà một lần.
Hắn bề bộn nhiều việc, vội vàng học tập, vội vàng tham gia các loại cuộc thi, vội vàng học bù, học tập ngoại ngữ.
Lại về sau, Thẩm Minh tốt nghiệp đại học, xuất ngoại học tiếp, sau khi trở về liền tiến vào Thẩm thị.
Hắn đã đến tuổi trưởng thành, đã không cần bà che chở dạy bảo, trong lúc giơ tay nhấc chân đều là khí thế, hắn bày mưu nghĩ kế, so với cha hắn còn xuất sắc hơn.
Bây giờ, hắn càng là tìm một người mà cả nhà đều sẽ phản đối làm bạn gái, bà chỉ là uyển chuyển đề cập qua một câu nữ hài kia không thích hợp hắn, Thẩm Minh liền ngay thẳng cùng bà nói:
“Giang Niệm là bạn gái của con, là lựa chọn của con, coi như mẹ không hài lòng về gia thế của cô ấy, nhưng mẹ cũng phải tôn trọng cô ấy.”
Diêu Thục Cầm vẫn luôn biết, bà là không cách nào tham dự được vào quyết định của Thẩm Minh, vậy cũng chỉ có thể bắt đầu từ phía Giang Niệm.
Diêu Thục Cầm: “Giang Niệm, quyết định nhanh một chút đi, không cần phải trì hoãn. Không nói đến cha của Thẩm Minh sẽ không chấp nhận cháu, Lão gia tử càng sẽ không chấp nhận cháh, coi như cháu có gả vào Thẩm gia chúng ta, chỉ sợ cũng sẽ không tốt hơn.”
Giang Niệm do dự một chút, nói nghiêm túc:
“... Thẩm thái thái, cháu cùng Thẩm Minh chính là đơn giản yêu đương thôi, còn chưa nói qua muốn hay không kết hôn đâu.”
Diêu Thục Cầm: “...”
Diêu Thục Cầm nữ sĩ chẹn họng nghẹn, cuối cùng chỉ nói một câu để Giang Niệm sớm một chút làm quyết định rời đi Thẩm Minh liền cúp điện thoại, Giang Niệm cầm điện thoại di động lo lắng, Lâm Hiểu Nguyệt đi ra, kỳ quái nhìn cô nói:
“ Cậu thế nào? Sắc mặt khó coi như vậy, xảy ra chuyện gì?
Giang Niệm lắc đầu: “Không có việc gì.”
“Vậy sao cậu lại có một bộ dáng tâm sự nặng nề thế kia?”
... Đương nhiên là bởi vì Diêu Thục Cầm nữ sĩ toàn bộ hành trình không có nói về cái kia năm triệu, cô đang sợ con vịt sắp tới tay rồi muốn bay mất!!!
Vào năm giờ chiều chủ nhật, Lý Mỹ dẫn đầu đi cùng cô ta là ba cái bạn học cùng phòng ngủ đi đến trên đài, ngay trước hệ tài chính hơn ba trăm học sinh đọc giấy kiểm điểm của bọn họ, đồng thời công khai hướng Giang Niệm xin lỗi.
Thầy Trịnh cũng lần nữa cường điệu, Giang Niệm cùng bạn trai cô là bình thường yêu nhau, cũng không tồn tại như bên ngoài nói về quan hệ giao dịch tiền tài, thân là sinh viên có tri thức, có kiến thức, không nên bởi vì mấy tấm ảnh chụp mơ hồ liền nghe tin lời đồn, vũ nhục danh dự của bạn học, đây không phải một sai lầm mà người trưởng thành nên phạm sai phải, Vân Vân.
Giang Niệm ngồi ở dưới đài, nhìn xem Lý Mỹ đứng ở trên bục giảng, ngay trước vài trăm người cúi đầu nhớ kỹ ngàn chữ trên giấy kiểm điểm.
Sắc mặt cô ta ửng đỏ, thanh âm khẽ run, hai cánh tay chăm chú nắm vuốt trang giấy màu trắng, cả người đều đang run. Không biết là bởi vì xấu hổ, vẫn là tức giận.
Khi Lý Mỹ đọc xong một trang giấy, trở lại vị trí của mình liền nằm sấp tại chỗ khóc lên, một bộ dáng đáng thương cực kỳ.
Những ánh mắt chung quanh nhìn quá nhiều, xì xào bàn tán cũng không ít, Giang Niệm thần sắc bất động, người làm sai sự tình không phải cô, không nhận ra người cũng không phải cô, cô sẽ còn không có ý tứ hay sao?
Vừa kết thúc, Giang Niệm cùng Lâm Hiểu Nguyệt chuẩn bị đi ra ngoài trường học ăn cơm, ai ngờ Tiết Hạo tìm tới.
Tiết Hạo là thật sự rất đẹp trai, người đẹp trai lại ôn nhu, còn là một học bá, cũng khó trách Lý Mỹ thích hắn.
“Giang Niệm, tớ nghĩ cùng cậu nói chuyện, cậu có thời gian không?”
“Trò chuyện cái gì?”
Tiết Hạo có chút do dự, nói:
“Mấy ngày gần đây phát sinh sự việc kia, để cậu chịu ủy khuất đi, cậu đừng khổ sở, chỉ có không hiểu rõ về cậu mới tin vào lời đồn, thực sự hiểu rõ cậu, người thích cậu, chưa từng có đem những cái kia coi là thật.”
Giang Niệm gật gật đầu, nói:
“Cảm ơn. Bất quá tớ không có khổ sở, cũng không có gì tốt khổ sở, bọn họ tớ đều không có để ở trong lòng. Nếu như không có chuyện gì, vậy tớ cùng Hiểu Nguyệt đi ăn cơm.”
Tiết Hạo nhìn gương mặt trắng nõn của Giang Niệm, trên mặt cô có một nụ cười nhạt nhòa, mặt mày nhu hòa, váy dài màu lam nhạt càng làm cho cô trông giống tiểu tiên nữ, cực đẹp. Cô thật không có vì lời đồn của người bên ngoài mà khổ sở tức giận, nói cười yến yến bộ dáng so trước đó còn muốn tươi mát tự tại.
Hắn muốn nói lại thôi, mặt mày thâm tình. Giang Niệm cười cười:
“Kia không có việc gì tớ đi trước nha.”
Dứt lời, cũng không nhìn Tiết Hạo nữa, kéo Lâm Hiểu Nguyệt liền đi.
Lâm Hiểu Nguyệt quay đầu nhìn thoáng qua, trông thấy bộ dáng thất lạc của Tiết Hạo, nhịn không được nhỏ giọng nói:
“Cậu thật là hung ác, người ta Tiết Hạo là quan tâm cậu a, cậu còn lạnh lùng như vậy.”
“Bằng không thì làm sao bây giờ?”
“Cũng đúng, kéo lấy ngược lại càng không tốt hơn.”
Huống chi Giang Niệm cùng Tiết Hạo căn bản liền không có gì đáng nói, cô bây giờ nghĩ đều là kia năm triệu, nếu quả như thật ngâm nước nóng cô là thật sự muốn khóc, uổng công cô làm nhiều như vậy kế hoạch dùng tiền, mộng đẹp vỡ vụn cảm giác đại khái tựa như rơi xuống địa ngục đi...
Thứ hai khi đi học, Lý Mỹ chưa từng xuất hiện, Lâm Hiểu Nguyệt nói cô ta xin nghỉ bệnh về nhà, còn nói từ khi Thẩm lão bản xuất hiện ở văn phòng chứng cứ có sức thuyết phục Giang Niệm trong sạch, về sau Lý Mỹ cùng mấy nữ sinh trong phòng ngủ sau khi trở về liền đại đại ầm ĩ một trận, bình thường trên dưới khóa cũng không cùng đi, mấy người huyên náo rất dữ, bọn họ tựa hồ đem Lý Mỹ bài xích.
Bọn họ còn nói trước kia sở dĩ nhằm vào Giang Niệm, hoàn toàn là bởi vì Lý Mỹ ghen ghét Giang Niệm, bởi vì Lý Mỹ thích Tiết Hạo, có thể Tiết Hạo lại thích Giang Niệm, vì thế cô ta đối với Giang Niệm ghi hận trong lòng, cho nên mới đem ảnh chụp đăng lên trang của trường học, còn đem ảnh chụp vụng trộm đưa cho giáo viên phụ đạo. Cho nên hết thảy sự việc đều không có quan hệ gì với bọn họ, đều là Lý Mỹ sai.
Cái nồi này ném đến tuyệt không mập mờ.
Giang Niệm còn rất ngoài ý muốn, dù sao mấy người này lúc trước đánh nhau khí thế kia tựa như là vặn thành một dây thừng, miệng cô hiện tại còn đau đâu! Bây giờ nói tan liền tan, còn thành kẻ thù, thật làm cho người thổn thức.
“Ảnh chụp là Lý Mỹ chụp?”
“Không phải cô ta, là Trương Dao trong lúc vô tình chụp được.”
Lâm Hiểu Nguyệt lòng vẫn còn sợ hãi nói:
“May mắn tớ cùng bọn họ quan hệ vốn là không có gì, vẫn là tránh xa một chút thì tốt, bằng không thì ai biết lúc nào sẽ bị đâm một đao!”
Giang Niệm gật gật đầu, lần thứ nhất cảm thấy Lâm Hiểu Nguyệt nói đến có chút đạo lý.
Ban đêm cô cùng Thẩm Minh hẹn cùng nhau ăn cơm, thuận tiện liền đem chuyện phát sinh trong trường học cùng hắn nói một lần, hắn phản ứng bình bình, mặt mày bất động, ưu nhã cầm dao nĩa cắt lấy bò bít tết, thản nhiên nói:
“Còn có chút tự mình hiểu lấy, nếu như bọn họ còn dám hồ ngôn loạn ngữ, em cũng không cần phải khách khí.”
Giang Niệm bưng lấy gương mặt nói:
“Hiện tại đã không ai mắng em, ngược lại đều là đoán bạn trai của em là ai.”
Thẩm Minh nhíu mày.
Giang Niệm: “Nhưng là không ai đoán được trên người anh! Bọn họ có phải hay không quá coi thường em?”
Từ khi siêu cấp có tiền giàu ba đời bạn trai của Giang Niệm từ một ông già bụng bia biến thành một Oppa chân dài thân cao 1m85, mỗi lần Thẩm Minh đưa cô trở về, liền sẽ tiếp thu được không ít những ánh mắt nhìn trộm ngoài sáng trong tối, trước kia thời điểm điệu thấp Giang Niệm còn có thể ở lại trong xe cùng Thẩm Minh một chút, hiện tại cô ở lại một hồi đều cảm thấy ghê gớm, hơi dừng lại lâu một chút, bên ngoài đại khái có một ít tư tưởng của người ta đã lên tới trên trời, kéo đều kéo không trở lại.
Cho nên Giang Niệm chỉ có thể tùy tiện cùng Thẩm Minh hôn một chút liền xuống xe, nhanh chóng hướng ký túc xá chạy. Thẩm Minh cũng liền xuống một lần kia, những lần về sau hắn lại đem thân phận thần bí bưng đến trọn vẹn, người ngoài nghĩ muốn nhìn một chút góc áo của hắn cũng khó như lên trời, nhưng là mỗi lần Thẩm Minh đưa Giang Niệm về trường học, ảnh chụp vẫn là sẽ thỉnh thoảng đổi mới ở trên trang của trường đại học.
Chỉ là không còn là mắng cô, ngược lại càng nhiều là ngao ngao ghen tị hoặc là suy đoán người bạn trai thần bí kia đến cùng là ai.
Tiết Hạo cũng rất tò mò, hiếu kì người đàn ông kia đến cùng là ai, vì cái gì Giang Niệm chọn hắn mà từ bỏ chính mình.
“Được rồi, cậu đừng xem nữa, thân phận của người này cao cực kì, Giang Niệm lựa chọn hắn chẳng có gì lạ, hắn lựa chọn Giang Niệm mới khiến cho người kinh ngạc được chứ?!”
Nói chuyện chính là bạn cùng phòng ngủ của Tiết Hạo Dương Kỳ, là người ở A thị, cũng là phú nhị đại.
Tiết Hạo lập tức hỏi: “Cậu biết?”
Dương Kỳ nói: “Tớ nơi nào có mắt mũi lớn như vậy biết hắn a? Là cha tớ, tớ cầm ảnh chụp của chiếc xe kia đi hỏi cha tớ,cha tớ gặp qua chiếc xe kia, cho nên mới đoán được thân phận của chủ xe, người đàn ông kia, xác thực lợi hại! Tớ còn thực sự tìm không ra cái thứ hai.”
Tiết Hạo nghi hoặc không hiểu, hắn biết bạn trai của Giang Niệm hẳn là một cái phú nhị đại, có lẽ là có chút lợi hại, nhưng cũng không tới tình trạng khoa trương như vậy a? Hắn lần nữa truy vấn:
“Đến cùng là ai?”
Dương Kỳ sờ lên cái cằm, nhỏ giọng nói:
“Kỳ thật đi, trường học của chúng ta biết bạn trai Giang Niệm là người nào cũng không ít, dù sao người có tiền có thân phận vẫn là thật nhiều, huống chi lúc trước hắn còn tự thân đi văn phòng... Lý Mỹ Trương Dao bọn họ cũng đều biết, nhưng lại không có một người dám chân chính nói ra, cậu nói là bởi vì cái gì?”
Bởi vì đối phương quá lợi hại, không ai dám chân chính đắc tội hắn.
Tiết Hạo có chút nản lòng thoái chí, Dương Kỳ vỗ vỗ bả vai hắn:
“Cho nên Giang Niệm cậu liền đừng suy nghĩ nhiều, không có cơ hội, miễn cho rước họa vào thân.”
Tiết Hạo chưa từ bỏ ý định:
“Cho nên người kia đến cùng là ai? Cậu không nói ra, tớ thật không có cách nào cứ như vậy từ bỏ.”
Dương Kỳ nghĩ nghĩ, chỉ có thể ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói hai chữ, con ngươi của Tiết Hạo co rụt lại, như thế nào là hắn? Hắn vô luận như thế nào đều không nghĩ tới, bạn trai Giang Niệm thế mà lại là người đó?
“Chính cậu nhìn xem xử lý, đến lúc đó xảy ra chuyện cũng đừng trách tớ không có nhắc nhở cậu, huống chi Giang Niệm đều không thích cậu, cậu cũng đừng quan tâm nữa.”
Tiết Hạo tâm tình phức tạp, nhưng là Giang Niệm là người mà mình thích, nhưng hắn xác thực so ra kém Thẩm Minh. Người đàn ông kia, rõ ràng đã tốt nghiệp nhiều năm, giáo viên khi đi học vẫn là sẽ thỉnh thoảng nói về hắn, bởi vì hắn đầy đủ thông minh, bởi vì hắn là thiên tài.
Giang Niệm qua vài ngày nhàn nhã, thuận tiện chờ một chút điện thoại của Diêu Thục Cầm nữ sĩ gọi tới, cũng sẽ tại lúc tối gọi điện thoại cho cha mẹ tùy tiện nói chuyện phiếm vài câu.
Đáng tiếc điện thoại của Diêu Thục Cầm nữ sĩ cũng không tiếp tục gọi tới, ngược lại là trong nhà xảy ra một chút sự tình.
Mấy ngày gần đây nhất cô gọi điện thoại về, rõ ràng nghe ra giọng điệu của Giang ba ba Giang mụ mụ không đúng lắm, cô liên tục hỏi thăm, Giang mụ mụ mới rốt cục nói thành thật, nguyên lai Giang ba ba muốn xin nghỉ hưu sớm.
Giang Niệm kinh ngạc nói:
“Ba làm sao đột nhiên muốn về hưu?”
Giang ba ba mới năm mươi mấy, cách về hưu còn có nhiều năm đâu!
Giang mụ mụ nói bọn họ cũng không biết a, chính là đột nhiên tin tức truyền đến, nói là thông cảm Giang ba ba lớn tuổi, thân thể không bằng lúc trước, cho nên mới để hắn xin nghỉ hưu sớm.
Giang ba ba mười phần thích cái nghề nghiệp dạy học này, hắn tự xưng là thân thể của mình rất tốt, căn bản không cần xin nghỉ hưu sớm! Cho nên gần đây tâm tình một mực không tốt, nguyên muốn gạt Giang Niệm, lại không nghĩ vẫn là bị cô phát hiện.