Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 106: Thịt hươu, ba ba, canh bồ câu.



Editor: Đào Sindy

Trên đường bị nhấc về, Trương Quý nhân tận lực nén lại, đi vào phòng mới khóc lên.

Cung nhân hầu hạ nàng ta đến đưa khăn tay, cũng có người tiến lên khuyên nhủ, còn có người trong lòng thấp thỏm ý muốn nghe ngóng đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Đang êm đẹp sao ngừng lại? Hoàng Thượng còn phân phó mời Thái y, chẳng lẽ chuyện phòng the cũng có thể bị thương được?

Trương Quý nhân không đáp lại câu nào, nàng ta còn đang khó chịu.

Nghĩ đến Du thị cùng được phong Quý nhân với mình đã có thai, khó mà nói có thể một lần sinh được long tự, mình thì sao? Thật vất vả được triệu hạnh một lần, đang làm một nửa Hoàng Thượng bất ngờ thu binh...

Việc này thật không thể nghĩ nổi, nhớ tới thì không thể ngăn nổi nước mắt.

Trương Quý nhân vừa tiếc mình lãng phí cơ hội thị tẩm một lần, vừa lo lắng Hoàng Thượng có chỗ gì không tốt, nàng ta cố gắng chịu tội. Trong lòng cất chứa những chuyện này thì làm sao nàng ta có thể ngủ được? Dù nằm xuống cũng mở to mắt, sáng sớm hôm sau cung nhân bưng nước nóng đến hầu hạ, phát hiện nương nương ôm chăn mền ngồi trên giường, hai mắt sưng to thất thần.

Nghe tiếng bước chân, nàng ta xoay đầu lại, hỏi: "Ngươi nói ta nên đi quan tâm Hoàng Thượng hay đến Trường Hi cung giải thích với Quý phi nương nương?"

Không đợi cung nữ đưa nước trả lời, nàng ta đã quyết định chủ ý, đắp mặt, sửa soạn đơn giản rồi đến cung Quý phi. d$đ*l~q:đ

Lúc Phùng Niệm rời giường đã không còn sớm, sau khi mang thai thì tùy ý hơn, nàng ngủ một giấc đến trời sáng choang, ngồi xuống gọi Bảo Đại, không bao lâu các cung nữ chuẩn bị các công việc tiếp theo.

Có người đi đổi nước nóng, có người đi bưng đồ ăn sáng, cũng có người hầu hạ thay y phục trong phòng.

Trần ma ma nói: "Trương Quý nhân đã đến, đợi người nửa canh giờ rồi."

"Bà không hỏi thử à?"

"Lão nô hỏi rồi, hình như là vì chuyện tối qua."

Vừa tỉnh ngủ đầu óc nàng chưa tỉnh táo, nghe Trần ma ma nói buổi tối hôm qua, Phùng Niệm còn suy nghĩ, đúng thế! Chuyện tối hôm qua nàng làm!

Hôm qua còn nói đáng tiếc, không thể tận mắt nhìn thấy, Trương Quý nhân đã tới hỏi nàng cũng giống vậy.

"Thêm một chút nước nóng, sửa soạn xong ta sẽ đi gặp nàng."

"Dùng đồ ăn sáng đã nương nương, Trương Quý nhân đã đợi nửa canh giờ, cũng không quan tâm nhiều thêm một hồi, người đang mang thai không thể đói được."

Thế là Phùng Niệm sửa soạn một phen, dùng đồ ăn sáng còn mở trực tiếp, thuận tiện giải thích tình huống tối hôm qua trong group. Mấy quần chúng ăn dưa đến đông đủ, bụng cũng lấp đầy rồi, nàng súc miệng mới đi đến trong sảnh: "Sớm như vậy đến Trường Hi cung của ta là có chuyện gì?"

"Tỳ thiếp sợ nương nương hiểu lầm, đến giải thích chuyện tối hôm qua với nương nương."

"Bản cung nhớ hôm qua là muội thị tẩm, sao rồi?"

"Là tỳ thiếp thị tẩm, ai ngờ đến một nửa Hoàng Thượng bỗng nhiên không thoải mái, đuổi tỳ thiếp ra ngoài, hình như sau đó còn mời Thái y. Tỳ thiếp không làm gì, thật không có, cũng không biết Hoàng Thượng bị gì, nương nương tuyệt đối đừng nghe tin đồn nhảm."

Thấy Trương Quý nhân lại muốn khóc, Phùng Niệm bảo nàng ta dừng lại.

"Mặc dù bản cung không rõ lắm tối hôm qua xảy ra chuyện gì, muội đã có thể trở ra toàn vẹn, nói lên chuyện này không liên quan đến muội, nếu Hoàng Thượng có lòng nghi ngờ, có thể thả người đi sao?"

"Không phải như thế..."

"Không thì là gì? Không phải muội lo lắng bị Hoàng Thượng xử lý, chẳng lẽ sợ hãi bản cung?"

Trương Quý nhân dám gật đầu sao?

Nàng ta không dám!

Mặc dù nàng ta không dám, tỷ muội trong group rất dám, đều nói "Đúng vậy", "Không sai","Chính là sợ muội", "Sợ muội ngồi không ghen ghét người ta ăn thịt mượn cơ hội này xử lí người", "Nhìn xem Trương Quý nhân bị dọa thành dạng gì, nàng nhất định không biết tối hôm qua là do Quý phi lòng dạ hiểm độc làm ra" ...

Lúc trong group đang nói xấu, nhưng Phùng Niệm cũng không chột dạ, không những không chột dạ, còn nói dưới cái nhìn của bản cung còn không biết nói đạo lý ư ? ? ? Chẳng lẽ ta là Tô phi à? ? ?

Trương Quý nhân cũng không nghĩ tới, bởi vì nàng ta lo lắng bị hiểu lầm nên sáng sớm chạy đến để giải thích, lại đến xem mặt Quý phi nhận lỗi.

Thật vất vả không sao có thể rời đi, cả người nàng ta hoảng hốt cực kỳ.

Trương Quý nhân đi trước, sau đó Phùng Niệm phân phó Cát Tường đi chuẩn bị, nói mau mau đến xem Hoàng Thượng. Trên đường còn xem thành viên group đồng tình một đợt với Bùi Càn.

Hạ Cơ: "Hoàng đế đều như vậy, tối hôm qua thị tẩm Trương Quý nhân sợ nhất là bị Quý phi hiểu lầm mà xử lí. Từ chỗ này chúng ta có thể thấy được hai điểm ―― "

Vương Chính Quân: "Bùi Càn quả nhiên là một Hoàng đế công cụ*, tất cả phi tần đều không có tình cảm với hắn."

*người công cụ ý là chỉ lợi dụng, không có tình cảm.

Đát Kỷ: "Chủ group của chúng ta có khuôn mặt đáng ghét."

Dương Ngọc Hoàn: "Lời cũng đã bị mọi người nói cả rồi..."

Tây Thi: "Không đúng, ta cảm thấy không đúng, Hoàng Đế vẫn có người yêu, ngẫm lại là Tuệ phi."

Lữ Trĩ: "Đó là tài liệu sống để giảng dạy, nói cho mọi người biết yêu Hoàng Đế nhất định không có kết quả tốt."

Bao Tự: "Từ ngày đầu tiên Lữ muội vào group đã có ý đồ để chủ group hiểu câu nói kia. Câu nói giống vậy không có hai mươi câu thì cũng có mười câu."

Phùng Tiểu Liên: "Rất tốt, không phải Niệm Niệm đã học sao?"

...

Phùng Niệm xuống liễn đến ngự tiền, lúc nàng đến Hoàng Đế vừa nói chuyện xong với Đại Hoàng tử, Lý Trung Thuận bưng một cốc canh bổ tới nói là lời Thái y nhắn nhủ, mong Hoàng Thượng uống. Đại Hoàng tử lĩnh mệnh ra ngoài, đúng lúc gặp được đám Quý phi.

Hắn ta gật đầu gọi Quý phi nương nương.

Phùng Niệm vịn Bảo Đại từ liễn bước xuống, nàng dừng lại cách Bùi Hứa ba bước, nói: "Nghe nói thân thể Hoàng thượng khó chịu, hình như tối hôm qua còn mời Thái y, sao hôm nay lại không nghỉ ngơi thật tốt, mặc dù sớm biết Hoàng Thượng chuyên cần chính sự, điều này cũng quá mức rồi."

Bùi Hứa thấy bộ dáng Quý phi mặc chỉnh tề trang nhã dè dặt, nghĩ tới cảnh trong mơ mấy ngày trước. d$đ>l+q*đ

Trong mơ, hắn ta đi Trường Hi cung thỉnh an Quý phi, vừa thỉnh, đã thỉnh đến giường rồi... Tỉnh lại rất nhiều chi tiết mặc dù không nhớ rõ, nhưng bộ dáng đối phương hai gò má ửng hồng mị nhãn như tơ thì như vết bỏng trong lòng hắn ta rồi, rảnh rỗi là nhớ tới, lúc này thấy người thật, lại nhớ ra.

Tim Bùi Hứa đập nhanh hơn một chút, nhưng trên mặt còn giả vờ, không lộ ra.

"Ta mới cùng phụ hoàng nói chút chuyện, phụ hoàng thoạt nhìn không có trở ngại, nương nương không cần lo lắng."

Bùi Hứa không muốn nói chuyện về cha hắn ta với Quý phi, chỉ muốn cùng Quý phi bàn chuyện yêu đương.

Đáng tiếc hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Quý phi cũng chỉ trùng hợp gặp gỡ hắn ta dừng lại lên tiếng gọi, nói xong hai câu cũng đã chuẩn bị bước lên thềm đá vào điện, nàng không chút lưu luyến nào ném Đại Hoàng tử đang có đầy ý nghĩ dâm tà trong đầu. Nàng đến trước mặt Hoàng Thượng thăm hỏi một phen, sau đó còn đi Ninh Thọ cung một chuyến, nói ra mọi chuyện, miễn để Thái hậu tin những tin đồn trong cung mà gấp gáp.

Phùng Niệm giải quyết tốt hậu quả cho y bên này, còn dành thời gian nghe chuẩn bị tháng tư đại tuyển, quay đầu lại phát hiện Hoàng Thượng đã bồi bổ vài ngày.

Y theo lời sáng trưa tối uống ba chung canh, Thái y đã nói có thể, Bùi Càn cảm thấy không thể.

Nghĩ đến ngày đó bỗng nhiên choáng đầu hoa mắt tay chân bất lực, có thể là suy yếu bình thường sao? Hẳn là y nỗ lực vì triều đình quá nhiều, khiến thân thể thâm hụt nghiêm trọng rồi.

Vì sống lâu trăm tuổi, Bùi Càn đọc Thanh Tâm Chú chuyên tâm bồi bổ thân thể.

Kết quả càng bổ hỏa khí càng vượng, mấy ngày nay ngứa ngáy trong lòng, y lại mời Thái y bị đâm lần trước đến, bắt mạch, trời ạ!

"Hoàng Thượng mấy ngày nay ăn gì?"

"Thịt hươu, ba ba, canh bồ câu."

"Mỗi ngày đều dùng?"

"Vậy cũng không được à, không phải ngươi nói trẫm phải bồi bổ cho tốt sao?"

"Thần cũng không nghĩ tới người bồi bổ tốt như vậy..."

Bùi Càn còn rất đắc ý, trong lòng tự nhủ đó là đương nhiên! Trẫm quý giá bao nhiêu!

Không chờ y đắc ý xong, Thái y nói bởi vì bổ quá nhiều, quá mức, hiện tại cần giảm bổ một lần.

Bùi Càn: ...

Muốn hạ sốt đáng lẽ nên triệu Trương Quý nhân, thế nhưng Bùi Càn chỉ cần nghĩ đến nàng ta đêm hôm đó, y do dự mãi, mày dày mặt dạn đi đến cung Quý phi.

Phùng Niệm đã hai ngày không gặp y, chưa từng nghĩ gặp lại đã thấy Bùi Càn hồng quang đầy mặt.

"Hoàng Thượng khí sắc tốt, hóa ra lúc thần thiếp chịu khổ người còn đang hưởng phúc?"

"Trẫm nào có hưởng phúc, những ngày này trẫm chịu tội lớn, hiện tại chỉ có Quý phi có thể cứu trẫm khỏi nước sôi lửa bỏng này."

Biến thành người khác sẽ đau lòng cho y, Phùng Niệm luôn cảm giác có âm mưu, tên chó chết này bình thường đều vênh mặt hất hàm sai khiến, ăn nói khép nép như vậy tất nhiên là muốn yêu cầu quá đáng gì rồi.

"Thần thiếp không được, thần thiếp là phụ nữ có thai, thần thiếp không làm được."

"Nàng biết trẫm muốn nói gì? Đã biết mà còn từ chối? Nàng còn là ái phi của trẫm không?"

...

...

"Được được được, người nói, thần thiếp nghe."

"Vài ngày trước Thái y nói trẫm thể hư, cần bồi bổ, Quý phi cũng biết. Trẫm nghe theo đề nghị của bọn họ, nghiêm túc bổ mấy ngày, kết quả càng bổ trong lòng càng cháy lớn, trẫm cảm thấy không ổn nên tìm người đến bắt mạch, còn nói bổ quá mức cần hạ sốt."

Trong group kinh ngạc, Lưu Bang nhịn không được nói mụ nội nó Hoàng đế này quả không phải người, ngay cả phụ nữ có thai cũng không buông tha!

Phụ nữ có thai bị điểm tên lơ mơ nói: "Người nói gì? Nói lại một lần?"

"Thái y nói phải hạ cho tốt, trẫm nghĩ đến người khác thì không nhấc lên được, không bằng Quý phi dùng tay đi, nàng nghĩ một chút bây giờ chúng ta là trạng thái đồng cam cộng khổ, Quý phi giúp trẫm cũng tương đương giúp mình, từ lúc nàng mang thai chúng ta đã bao lâu không vui vẻ rồi!"

... ! ! !

Đây là phát biểu quái quỷ gì?

Là ai nói cùng ngươi đồng cam cộng khổ? Là ngươi đơn phương đấy. d#đ"l)q~đ

Được rồi, lúc này không cần nhiều lời, nếu Thái y nói y cần hạ, Phùng Niệm căn cứ kinh nghiệm trước kia treo lên ôn nhu hương, chuẩn bị đưa mắt nhìn y đi gây họa cho người khác, kết quả con rùa con bê này nhớ rõ mình vì Quý phi khoái hoạt mới tới, y không chịu đi.

Phùng Niệm nói ta không được, ta đang mang nữ nhi của người.

Bùi Càn nói có thể: "Vài ngày trước Thái y nói với trẫm, thai này ái phi mang rất ổn, chỉ cần không đè bụng thì có thể cùng phòng. Nàng đừng sợ, chúng ta cứ từ từ, trẫm sẽ nhẹ một chút."

Có câu nói là trời gây nghiệt còn có thể tha thứ nhưng tự gây nghiệt thì không thể sống, chính là Phùng Niệm.

Nàng không hại Bùi Càn, Bùi Càn sẽ không vì tiếc mệnh ra sức bồi bổ, không bổ quá mức cũng sẽ không bốc lửa, không bốc lửa đương nhiên sẽ không ồn ào thế này...

Ban ngày, trong phòng bắt đầu ư ư a a, không cần nghi ngờ, phát ra âm thanh này là Bùi Càn đang nằm dưới, y nói tâm can nàng thật giỏi, chính là tiết tấu này, rất thư thái.

Hơn một năm trước kia, nô tài thủ bên ngoài mới nghe còn suy nghĩ nhiều, hiện tại ai cũng quen rồi.

Mặc dù vẫn cảm thấy Hoàng Thượng làm lố, ngẫm lại không phải chỉ xoa bóp sao?

Trần ma ma nhỏ giọng phàn nàn nói: "Hoàng Thượng cũng thật là, cảm thấy mệt mỏi không nghỉ ngơi sao chạy tới tìm Quý phi nương nương? Chuyện xoa bóp này, ngắn thì hai khắc, lâu là nửa canh giờ, thật mệt mỏi, nương nương còn đang mang thai."

Nghe động tĩnh bên trong, lỗ tai Thụy Châu còn có một chút đỏ, nàng nói: "Cũng không còn cách, Quý phi nương nương có thể cao quý Hoàng Thượng đâu? Hoàng Thượng nói không thoải mái muốn bóp hai cái, làm sao nương nương từ chối được?"

Tiểu Triệu Tử đã được khoan dung lại có thể đến Trường Hi cung đi lại nghe nói như thế cũng gật đầu.

Thầm nghĩ Quý phi nương nương cân nhắc tất cả cho Hoàng Thượng, Hoàng Thượng lại không nhớ nàng, thật là một người phụ tình!

Liền nói chuyện xoa bóp, biến thành người khác dễ chịu cũng phải nhịn, giữa ban ngày sao có thể ư ư a a như thế, kẻ không biết nghe vào chẳng phải hiểu lầm? Nếu tất cả mọi người đã hiểu lầm há không phá hoại danh dự của Quý phi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.