Ta Có Một Bầy Họa Thủy

Chương 120: Dù sao cũng không thể giội nàng một thân máu chó đen? Hay là rắc gạo nếp?



Edit: Jung Ad

Bùi Càn náo một màn này chỉ vì điều hoà mà thôi, so với y, Phùng Niệm càng để ý bụng của mình và chuyện nàng giao phó cho Mẫn phi.

Trừ chuyện đó ra nàng còn tồn chút suy nghĩ xem náo nhiệt, cũng muốn biết sau khi Phùng Hi gả qua bên kia trải qua cuộc sống như thế nào. Phải thừa nhận, nàng rất vui vẻ khi nhìn thấy hai người đã từng tổn thương mình bị trói buộc chung một chỗ hành hạ lẫn nhau, chuyện như vậy, chỉ nghe thôi cũng đã khiến người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.

Hi Quý phi nương nương thật sự chính là một người thù dai như vậy.

Chẳng qua trong mắt các tín đồ trong cung, nàng khoan dung và nhân từ hơn hết, không chỉ rộng lượng tha thứ vị muội muội thủ đoạn bỉ ổi nhà mẹ đẻ kia, mà còn bổ sung lễ vật và lời chúc phúc sau khi biết tin nàng ta thành thân.

Tất cả mọi người đều cảm thấy, một đôi không chịu nổi như vậy vốn không xứng với lời chúc phúc của nàng.

Là a di của Bùi Trạch, Mẫn phi thường xuyên lấy làm tiếc vì ánh mắt cả gia đình biểu tỷ quá kém. Lúc đầu nếu Bùi Trạch không yêu thì làm sao có chuyện của Hoàng Thượng? Hắn ta lại đẩy những gì hắn ta có. . . Ra ngoài, đổi lại cưới một sao quả tạ vào cửa. Phùng Hi và Quý phi nương nương là tỷ muội một nhà không sai, nhưng mệnh hai người kém quá nhiều, Quý phi nương nương có may mắn và lai lịch lớn, Phùng Hi lại giống như ôn thần, ai dính vào người đó liền xui xẻo.

Cũng không quan trọng, dù sao người tự có duyên phận, đường đi thành dạng gì đều do mình tự chọn. Mẫn phi còn không có nhàm chán đến mức đi quản việc vớ vẩn của nhà khác, so với nhắc nhở cả nhà Bùi Trạch, nàng nhớ lại một chút những gì Quý phi đã nói, cảm thấy thái độ của Quý phi đối với hai người muội phía dưới quả thật khác nhau, có lẽ giữa nàng và Phùng Hi còn có nút thắt, đối với Phùng Nguyên thật đúng là không tệ.

Thái độ Quý phi bày ra đó, chuyện hôn sự của Phùng Nguyên liền xử lý rất tốt.

Mẫn phi gửi tin cho nhà mẹ đẻ, để mẫu thân tranh thủ thời gian tiến cung một chuyến. Người nhà mẹ đẻ cho rằng nàng ta nghĩ thông suốt, hào hứng mà đến, kết quả Mẫn phi nói gì?

"Tiểu muội nhà Quý phi nương đã đến tuổi, có thể xuất giá, nương xem nàng ta phù hợp kết duyên với người nào trong nhà chúng ta?"

"Nương nương nói người nào? Tiểu muội nhà Quý phi nương? Là người đã từng tiến cung làm nô tỳ còn từng đi Hồ Quốc Phùng Nguyên? Nàng ta như vậy làm sao xứng với binh sĩ nhà ta?"

Mẫn phi hiểu vì sao bà ta khinh thường.

Cưới thê khác nạp thiếp, cho dù Phùng Khánh Dư vẫn còn là Thượng thư, theo người khác nữ nhi của ông ta bị đưa cho Nhị Hoàng tử Hồ Quốc đã không còn trong sạch, cưới về một người phu nhân như vậy sẽ bị xem thành trò cười.

Nếu là lúc trước, Mẫn phi sẽ không suy tính loại chuyện này, tình huống bây giờ đã khác.

"Người biết bên kia Hồ quốc chưa từng chạm vào nàng ta."

"Dĩ nhiên ta biết, từng chạm vào cũng không có khả năng trả về được. Nếu Phùng Khánh Dư không đổ, ta sẽ cân nhắc, chẳng sợ Phùng Khánh Dư đổ, nếu nàng ta là thân muội muội của Hi Quý phi trong cung ta cũng sẽ cân nhắc, nhưng nàng ta không phải, cưới người như vậy đối với nhà ta không có bất kỳ chỗ tốt gì, chỉ biết thêm một chuyện cười."

"Theo ta được biết, Quý phi nương nương còn rất để ý cô muội muội này, tốt nhất người hãy cẩn thận suy tính. Nhà chúng ta cũng không thiếu người, thân sinh người không nỡ thì không cùng chi đấy? Dịch Lâm nhà Tam thúc cũng không tệ."

Khương Dã

Cũng có thể cân nhắc hắn ta.

Đứa bé đó là thiếp sinh, ba năm trước đây từng cưới một người, nữ nhân này bạc mệnh bệnh nặng qua đời, hắn ta tái giá chính là tục huyền.

Đối với tục huyền các nhà không có yêu cầu cao như vậy, dù sao có bao nhiêu nữ nhân hoàn hảo nguyện ý làm kế thê? Làm kế thê nhắc tới cũng là thê, nhưng lúc qua đời sẽ thực hiện theo nghi lễ của thiếp thất, trăm năm sau hợp táng cũng không tới phiên nàng ta.

Rất nhiều tục huyền Công Hầu Bá phủ cũng chỉ có thể cưới được nữ nhi của các tiểu quan Lục Thất phẩm, nếu như xuất thân tốt, nguyện ý làm kế thê hơn phân nửa bản thân đều có khuyết điểm riêng.

Dựa vào tình huống kia của Phùng Nguyên, nhìn trong nhà nàng ta, làm kế thê cho nhà cao cửa rộng cũng không tới, không những không tới còn kém quá nhiều.

Giả sử Hi Quý phi trong cung thật sự rất để ý nàng ta, vậy thì có thể đánh cược một trận.

"Nương nương xác định sao? Hi Quý phi thật sự quan tâm nàng ta? . . . Ta thấy số lần Quý phi gặp nàng ta cũng không nhiều nha."

"Cái gì cũng để người nhìn ra thì có thể đến phiên nàng làm Quý phi? Nói rõ ràng, việc này chính tai ta nghe thấy lúc đi Trường Hi cung thỉnh an, thời gian trước không phải Bùi Trạch và Phùng Hi thành hôn sao? Quý phi mới nhớ tới nàng còn có một muội muội đã đến tuổi bàn luận hôn sự, còn lo lắng thế nhân kỳ thị nàng ta, sợ chậm trễ chuyện làm mai. Nhìn dáng vẻ đó, không ai chủ động nói ra, nương nương cũng sẽ nghĩ cách tìm người tốt cho nàng, đợi đến khi chỗ tốt rơi xuống trên đầu người khác người đừng oán trách ta không nhắc nhở là được."

"Cũng có thể là không có bất kỳ chỗ tốt nào."

"Điều này cũng giống như các nhà khác liều mạng nhét người vào trong cung, lúc bọn họ nhét người đã biết nhất định cô nương nhà mình có thể sẽ hết khổ sao? Trên thực tế chỉ có một số người hết khổ, nhưng ai đều nguyện ý đánh cược một trận, dù sao đánh cược thắng phần thưởng khá lớn."

Mẫu thân Mẫn phi gật đầu một cái: "Ta đã biết, chẳng qua phải thương lượng với nhà lão Tam. Còn có, nương nương người và Nhị Hoàng tử đứng lên mới là trợ giúp lớn nhất đối với nhà chúng ta."

Chủ đề chuyển tới bên này, Mẫn phi lại không thích nghe.

Trước đây vì nàng ta quan tâm quá nhiều những thứ kia, kết quả không được đến bất luận hồi báo tốt nào, hiện tại được Quý phi nương nương khuyên bảo, cảm thấy vui vẻ rất nhiều, với niềm vui này, nàng ta cũng không muốn trở lại như trước. Trong lòng cũng có trụ cột mới, làm Hoàng hậu hoặc là Thái hậu còn có thể quan trọng hơn so với theo thánh nhân tìm hiểu việc tu hành tích công đức sao?

Thánh nhân hạ phàm vươn tay ra với nàng ta, nàng ta còn có thể hất sao?

Mẫn phi lại nói với thân mẫu nàng ta một lần, nói rằng Bùi Diễm không có truy cầu loại đó, Hoàng Thượng cũng chưa từng cân nhắc hắn, việc này cưỡng cầu không được.

Mẫu nữ nói chuyện một phen, chung thân đại sự của Phùng Nguyên xem như có chỗ, vấn đề đám người nhà mẹ đẻ lo lắng lại không được giải quyết.

Sau hai ngày, Hình bộ Thượng thư phủ làm tiệc rượu, tất cả lão gia phu nhân các nhà đều đến, dĩ nhiên nhà mẹ đẻ Mẫn phi cũng đến, lần này chạm mặt khiến phu nhân các nhà phát hiện tính nghiêm trọng của vấn đề.

Sớm nhất là Tế Tửu phu nhân Quốc Tử Giám, bà ta có quan hệ cũng không tệ với vài nhà, rất tình cờ nhắc tới với Hữu tướng phu nhân, nói nhà mẹ đẻ Hòa tần nương nương tức chết rồi, bởi vì trên chợ hoa đăng Thượng Nguyên mạo phạm Hoàng Thượng và Quý phi cải trang du ngoạn, người trong nhà bị đưa đi chịu khổ chịu tội, bản thân người này xui xẻo khổ cực còn bảo vệ Hi Quý phi, nói nàng là người tốt bụng.

Hữu tướng phu nhân cười nói: "Cũng không chỉ có một mình nhà hắn ta như vậy, về chuyện này, ta nghe nói vài vụ."

"Chuyện đã hơn mấy tháng, dĩ nhiên bọn họ cũng không tức giận chỉ vì điều này."

"Còn vì cái gì?"

Tế Tửu phu nhân Quốc Tử Giám lại gần một chút, nhỏ giọng nói: "Lẽ ra trong nhà xảy ra loại chuyện này, Hòa tần nương nương hẳn là rất không thoải mái, lúc ấy nàng ta đi tìm Hoàng Thượng cầu xin tha thứ, nàng ta bị Hoàng Thượng phủi mặt bơ mấy lần, kết quả người đoán thế nào? Lúc trước dường như Hòa tần nương nương không mấy vui vẻ, hơn một tháng gần đây lại thay đổi, không biết làm sao nàng ta thay đổi ý nghĩ, nói với người nhà mẹ đẻ Hi Quý phi là người rất nhân từ, trong nhà gặp chuyện này có thể trách ai cũng không thể trách nàng. . . Làm sao suy nghĩ của một người lại thay đổi to lớn như thế trong một đêm, người nhà nàng ta đều cảm thấy có phải Quý phi đã làm gì đó hay không, đến hỏi Hòa tần lại không hỏi ra nguyên nhân."

Người nói chẳng qua nói chuyện ly kỳ, người nghe lại sửng sốt.

Sắc mặt Hữu tướng phu nhân thay đổi, sau đó bà ta đi tìm mẫu thân Mẫn phi, hai người đến một bên đi lảm nhảm vài câu, sau đó các nàng lại gọi người nhà mẹ đẻ Náo tần sang bên cạnh. . .

Chuyện vốn được che giấu bị Tế Tửu phu nhân Quốc Tử Giam đâm thủng, mọi người thẩm tra đối chiếu, phát hiện toàn bộ giống nhau.

Tô phi Mẫn phi Lệ phi Náo tần vân vân, những người này ít nhiều cũng nổi lên xung đột với Quý phi trong hai năm trước, chẳng sợ không có nói rõ đã từng xung đột, cũng coi đối phương là cường địch trên con đường tiến về phía trước.

Mùa xuân năm nay, các nàng cũng thay đổi. Đều giống như bị Quý phi mê hoặc, cảm thấy nàng tốt, lúc trước mình đối nghịch với nàng mới là người xấu.

Một người hai người coi như xong, tất cả mọi người như vậy, Hi Quý phi này còn có thể không có vấn đề? ? ?

"Nàng mê hoặc Hoàng Thượng đến choáng váng đầu óc mất phương hướng thì thôi, kể cả các nương nương cũng không buông tha. Không được, chúng ta nhất định phải đồng tâm hợp lực nghĩ cách, phải giải quyết nàng."

"Nghe nữ nhi của ta nói, hình như bởi vì Quý phi rất biết giảng kinh, nói những câu đến trong đáy lòng nàng, nàng mới phát hiện ra Quý phi là người rất nhân từ."

"Có phải là loại giáo phái tuyên truyền trong dân gian nói tin hắn ta đao thương bất nhập bách bệnh không sinh hay không? Hình như lừa gạt không ít người nghèo. . . Một đệ tử của lão gia chúng ta còn từng phụng mệnh đi tiêu diệt toàn bộ."

"Tên đó chỉ có thể lừa gạt một số người nghèo, có thể lừa gạt được các nương nương? Chỉ sợ nàng bịa đặt lợi hại hơn."

Tâm tình các phu nhân vô cùng nặng nề, trước sau các nàng trải qua hai đời Hoàng đế, sống hơn nửa đời người, lần đầu tiên gặp phải nữ nhân khó đối phó như vậy.

Có khả năng lung lạc nam nhân không nói, còn có thể tẩy não nữ nhân.

"Việc đó các ngươi đã nghĩ được cách?"

Mẫu thân Mẫn phi nói: "Ta có ý đồ khuyên nhủ hai lần, nương nương nàng ấy cũng nghe không vào, đoán chừng các ngươi cũng giống như thế, như vậy ra tay từ trên người đám nương nương không thực tế."

"Dù sao cũng không thể giội nàng một thân máu chó đen? Hay là rắc gạo nếp?"

"Không làm được."

"Nếu không mời cao tăng chùa Hoàng gia đến, Phật pháp bọn họ tinh thâm như vậy, không cần biết là yêu nghiệt hay là bàng môn tà đạo phương nào dĩ nhiên sẽ không qua được cửa này, chắc chắn sẽ hiện ra nguyên hình trước mặt đại sư."

Cách này là do mẫu thân Lệ phi đề ra, nói ra liền đạt được sự đồng ý của vài vị khác.

Mẫu thân Tô phi nói: "Cao tăng Phật môn một người từ bi hơn so với một người, hình như cũng chẳng am hiểu làm loại chuyện này, nếu không chúng ta mời Đạo môn, lão đạo sĩ lợi hại hơn, một tay lá bùa một tay kiếm gỗ đào bảo đảm nàng chạy không được."

"Lão đạo sĩ lợi hại thì lợi hại, làm thế nào mới có thể nhìn thấy Hi Quý phi?"

Đúng nha, đây mới thật sự là vấn đề.

Hoàng Thượng Thái hậu bọn họ đều tin Phật, có chuyện gì cũng chỉ đến miếu bái lạy, không thấy lên đạo quan.

"Cao tăng Phật môn hẳn là được rồi, nàng tốt hay xấu các đại sư có thể nhìn không ra?"

"Chúng ta vẫn không nên trực tiếp mời cao tăng đi hàng yêu, chỉ cần để bọn họ biết Quý phi nương nương cũng là một người có khả năng, bằng lực lượng một người thu phục toàn bộ các nương nương khác rồi, tất cả các nương nương đều tin nàng dạy bảo. Dù sao các đại sư nghe xong cũng sẽ muốn tìm hiểu một chút, hiểu rõ kiểu gì cũng sẽ muốn luận bàn cùng nàng một chút."

"Như thế được rồi, như vậy tốt xấu cũng không liên lụy đến chúng ta. Vậy người nào đến chùa đưa lời?"

Người nào cũng không nguyện ý ra mặt một mình, vì vậy các nàng nói xong rồi, đứng xếp hàng hai ba ngày đi một người. Chẳng sợ một người đánh bất động, đi hai ba bốn năm người còn không lay động được hắn ta?

Lúc này hành động chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại, tuyệt đối phải diệt trừ tai họa Trường Hi cung.

Sau khi đưa kế hoạch vào danh sách quan trọng, chung thân đại sự của Phùng Nguyên liền tạm thời ngừng lại, dù sao ngay cả Quý phi cũng sắp xong đời, ai còn muốn cưới muội muội nàng chứ?

Mẫn phi nhìn nhà mẹ đẻ vẫn không có động tác, còn đi thúc giục một cái.

Mẫu thân nàng nói để Khương Di suy tính một chút, bảo nàng ta đừng có gấp.

Mẫn phi đành phải gọt giũa một chút nói với Quý phi nương nương, Phùng Niệm không nói tốt hay xấu, chỉ nói chung thân đại sự cẩn thận một chút không sai. Nàng cũng nói một lần Mẫn phi để nàng ta không cần thúc giục, dù sao chuyện này cũng phải được sự đồng ý từ hai phía, dưa hái xanh không ngọt.

Mẫn phi nói một chút tâm đắc về kinh văn mà nàng ta nghiên cứu hiểu được gần đây.

Thành thật mà nói, chưa chắc Phùng Niệm đã hiểu mấy thứ này nhiều như các vị nương nương, nhưng không quan trọng, nàng khí định thần nhàn ngồi chỗ ấy nghe Mẫn phi nói, nghe xong gật đầu một cái. D@đ/l~q+đ

Cứ như vậy, dĩ nhiên Mẫn phi hiểu ra sự khẳng định và cổ vũ.

Hơn nữa tự nhiên sinh ra tâm tình vui sướng. D@đ/l~q+đ

Trước đây đám tỷ muội trong group nhìn thấy cảnh tượng như thế này còn có thể im lặng, hiện tại đã rất bình tĩnh.

Phùng Niệm nha, chính là nữ nhân lừa gạt sinh ra đã biết diễn kịch. Đến bây giờ Bùi Càn vẫn cảm thấy Quý phi yêu y mà y là nam nhân nghiệp chướng nặng nề, hiện tại nương nương các cung cũng không tránh được, cũng cảm thấy nàng chính là ngọn đèn chỉ đường chiếu sáng trong hậu cung.D@đ/l~q+đ



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.