Ta Có Một Võ Học Bảng

Chương 7: Liệt Phong Đao Pháp đại thành?



Đào Vân Mãnh nhìn kỹ Hứa Ninh.

Hôm qua Đào Vân Xuyên giao năm lượng bạc cho tập huấn, sau đó Đào Vân Mãnh được người của phòng thu chi thông báo là có thêm tên của Hứa Ninh vào trong danh sách.

Theo thông tin mà Đào Vân Mãnh được biết trên danh sách, thì trước đó Hứa Ninh luôn tập luyện một mình, cho nên trong lòng hắn cũng không có ý trách móc gì nặng nề.

Xét cho cùng hoàn cảnh gia đình bình thường không cách nào được đi tập huấn giống như Hứa Ninh ở Đào gia trang cũng có không ít.

Hứa Ninh nhìn thấy Đào Vân Mãnh đi tới, trong lòng cũng không có chút gợn sóng nào.

Liệt Phong đao pháp của hắn cũng đã đạt đến cảnh giới đại thành.

Hứa Ninh không bị quấy nhiễu, tiếp tục diễn luyện từng chiêu Liệt Phong đao pháp.

Đào Vân Mãnh đến gần, đứng ngay bên cạnh Hứa Ninh, muốn xem hắn luyện tập một mình đến đâu.

"A?"

Đào Vân Mãnh nhìn chằm chằm Hứa Ninh một hồi, đột nhiên lông mày nhíu lại, lộ ra có chút ngoài ý muốn.

Lúc này đao pháp của Hứa Ninh vô cùng nhuần nhuyễn, sức mạnh vung chém cũng vô cùng tinh chuẩn, nếu so sánh cùng với những người khác, rõ ràng vượt xa rất nhiều.

"Tiểu tử này tự tập luyện một mình rất là không tệ. . ."

Đào Vân Mãnh trong lòng thầm nghĩ.

Liệt Phong đao pháp không phải nội công mà là ngoại công, ở mức độ nào đó, có thể tính nó là một loại kỹ pháp.

Phàm là kỹ pháp, có người chỉ điểm vô cùng khác xa với người không ai chỉ điểm.

Giống như Hứa Ninh, sau khi học Liệt Phong đao pháp, không cần trưởng bối chỉ điểm, mà tự luyện tập một mình có thể đạt tới trình độ này, thật là khiến cho người ta sợ hãi thán phục.

"Trình độ thành thạo Liệt Phong đao pháp của Hứa Ninh, sao nhìn thế nào cũng giống như tiểu thành vậy. . ."

Đơn thuần diễn luyện chiêu thức, Đào Vân Mãnh còn không cách nào xác định thực lực chân chính của Hứa Ninh.

Nhưng ngay cả như vậy, Đào Vân Mãnh vẫn lau mắt nhìn Hứa Ninh.

Có thể trong ba năm luyện Liệt Phong đao pháp đến tiểu thành, liền đã rất là khó, nếu là một mình luyện tập không người chỉ điểm, độ khó chỉ sợ còn tăng gấp đôi.

"Đợi lát nữa khảo nghiệm thử hắn, ta phải xem tốt căn cơ của tên tiểu tử này. . . Nếu thật là một mình luyện đến tiểu thành, đây tuyệt đối chính là nhân tài. . ."

Đào Vân Mãnh cười nhẹ một tiếng.

Mặc dù Hứa Ninh khác họ, nhưng Đào Vân Mãnh vẫn coi hắn như là hậu bối trong thôn trang.

"Hứa Ninh, rất không tệ!"

Đào Vân Mãnh không có tiếc lời khen ngợi của mình.

"Đa tạ Mãnh thúc."

Hứa Ninh trả lời một câu, động tác vẫn tiếp tục, cũng không lộ vẻ vui mừng.

Đối với thực lực của mình, Hứa Ninh nắm rất rõ.

Đào Vân Mãnh đi qua Hứa Ninh.

"Hứa Ninh, ngươi được Mãnh thúc khen sao?"

Nhìn thấy Đào Vân Mãnh đi xa, Quách Dã mở miệng nhỏ giọng nói với Hứa Ninh đang ở bên cạnh.

Âm thanh của y mang theo giọng nói không thể tin được, còn kèm theo chút ghen tỵ.

Hứa Ninh lườm Quách Dã một chút, không để ý tới y.

Quách Dã biết Hứa Ninh luôn luyện tập một mình, vốn cho là trình độ hắn còn không bằng mình, không nghĩ ra Hứa Ninh lại được giáo đầu Mãnh thúc khen ngợi.

"Luyện nhiều, nghĩ nhiều."

Hứa Ninh mặt không đổi sắc.

Hắn chắc chắn sẽ không mang bí mật võ học bảng nói ra.

"Chuyện này. . ."

Trong lúc nhất thời, Quách Dã cảm giác như muốn cố gắng luyện võ nhiều hơn.

Sau khi đánh xong các chiêu thức Liệt Phong đao pháp thì thời gian cũng đã qua một nén hương.

Luyện xong đao pháp, Đào Vân Mãnh lại đứng trước đội ngũ.

"Trừ mấy tên rác rải làm biếng, thì phần lớn mọi người đều có tiến bộ."

Ánh mắt Đào Vân Mãnh lướt qua người Quách Dã.

Quách Dã vô ý thức rụt đầu.

"Tiếp đến, các ngươi hãy tự luyện tập một mình, có chỗ nào không hiểu hỏi ta."

Mọi người bắt đầu dựa theo chỉ lệnh mà luyện tập.

. . .

Một canh giờ rưỡi sau, tất cả quá trình luyện tập đã kết thúc, rốt cục đã tới mục tập luyện cuối cùng của buổi sáng.

Đào Vân Mãnh tự mình khảo thí.

"Xếp thành vòng tròn, dựa theo thứ tự, ta muốn kiểm tra từng người."

"Người thứ nhất, bước lên."

Đào Vân Mãnh lấy một thanh cương đao từ trong hòm gỗ ra.

Chỉ thấy người trẻ tuổi đứng trước đầu hàng ngũ bước ra, tiến vào bên trong vòng tròn.

Người trẻ tuổi ôm quyền thi lễ với Đào Vân Mãnh: "Mãnh thúc."

"Đến!"

Đào Vân Mãnh vung lên đại đao.

Thiếu niên thấy thế, lập tức phòng về phía Đào Vân Mãnh, vung đao chém lại.

Khảo thí bắt đầu.

Các thiếu niên thiếu nữ xếp thành vòng tròn, phần lớn nhìn chằm chằm vào hai người.

Nói là khảo thí, trên thực tế cũng là thực chiến với giáo đầu Đào Vân Mãnh, đáng giá quá trình luyện tập nghiêm túc.

"Mãnh thúc này cũng là một cao thủ. . ."

Hứa Ninh đứng ở trong đám người, nhìn hai người giao thủ.

Thực lực Đào Vân Mãnh rõ ràng chỉ mới thi triển sơ sơ, nhưng lại cũng đủ tạo áp lực lớn cho người trẻ tuổi kia.

Người trẻ tuổi vung đao chém mạnh, nhưng Đào Vân Mãnh lại có thể nhẹ nhàng ứng đối.

Thanh cương đao nặng nề ở trong tay Đào Vân Mãnh giống như là một cây roi, vô cùng linh hoạt, lúc nào cũng hạn chế động tác của người trẻ tuổi.

"Giống như ta, cũng đã đạt đến Liệt Phong đao pháp đại thành. . ."

Hứa Ninh tính toán trong lòng: "Bất quá, không biết có phải là ảo giác hay không, ta vẫn cảm giác trình độ của ta dường như cao hơn một chút. . ."

Hứa Ninh có thể lý giải tất cả các chiêu thức của Đào Vân Mãnh, thậm chí có vài chỗ, Hứa Ninh cảm thấy mình có thể làm tốt hơn nhiều.

"Bất quá hắn mới chỉ thi triển ra ngoại công, nếu mà thể hiện ra thực lực nội công Phàm cảnh tứ trọng, ta chắc chắn không phải là đối thủ. . ."

Nghĩ đến đây, Hứa Ninh có chút tiếc hận.

Trước mắt mình căn bản không có có thể tiếp xúc được nội công.

Nghe nói, nội công mới là phương pháp tu luyện căn bản.

"Được rồi."

Bên trong vòng tròn, Đào Vân Mãnh đánh bay cương đao trong tay thiếu niên.

Dưới sự tận lực khống chế của hắn, người trẻ tuổi trụ vững được một phần ba nén nhang.

"Ngươi lý giải Liệt Phong đao pháp cơ bản nắm rõ, chỉ là có vài chi tiết cần thiết phải để ý. . ."

Khảo thí xong, Đào Vân Mãnh lại kiên nhẫn chỉ ra vẫn đề cho người trẻ tuổi, cũng đưa ra lời khuyên.

"Người kế tiếp. . ."

Người trẻ tuổi rời đi, Đào Vân Mãnh lại kêu người kế tiếp lên kiểm tra.

Rất nhanh, đến lượt Quách Dã.

"Mãnh thúc. . ."

Quách Dã kiên trì đi vào vòng tròn.

Đào Vân Mãnh tròng mắt hơi híp: "Tới."

Quách Dã hai tay cầm đao, vọt tới.

Đào Vân Mãnh nhẹ nhõm tránh thoát, xoay người một cái, đạp một cước vào mông Quách Dã.

Bốp.

Quách Dã trực tiếp bị bay ra khỏi vòng tròn.

"Trước tiên hãy nắm rõ căn bản của đao pháp đi rồi lại nói tiếp."

Đào Vân Mãnh lạnh lùng một câu.

"Vâng, Mãnh thúc."

Quách Dã lúng túng đứng lên, gãi đầu một cái.

"Người cuối cùng, Hứa Ninh."

Đào Vân Mãnh liền gọi tên Hứa Ninh, người mà hắn chờ mong nhất.

Hắn rất nhanh liền có thể thấy rõ, cái tên tiểu tử một mình luyện tập này, trình độ đến cùng bao nhiêu.

Hứa Ninh bước vào vòng tròn, ôm quyền hành lễ: "Mãnh thúc."

Lúc này Hứa Ninh cũng mong chờ được giao thủ với Đào Vân Mãnh.

Sau khi Liệt Phong đao pháp đại thành, hắn cũng không có cơ hội xem rõ thực lực chân chính của mình đến đâu.

Rất nhanh, cả người Hứa Ninh tiến vào trạng thái chiến đấu.

Hắn một tay cầm đao, lao nhanh đến Đào Vân Mãnh.

Keng.

Một đao chém xuống.

"Thật nhanh!"

Trong lòng Đào Vân Mãnh giật mình.

Một đao này của Hứa Ninh, đao pháp cực nhanh, góc độ tinh vi.

Đao phong va chạm vào nhau, Đào Vân Mãnh còn chưa thi triển toàn lực, kém chút nữa là phản ứng không kịp.

Lưỡi đao vung đến trước mặt, Đào Vân Mãnh bằng vào bản năng khó khăn lắm mới thoát được.

"Không thể nào. . ."

Đào Vân Mãnh nhìn chiến ý nồng đậm của Hứa Ninh, có chút kinh hãi.

Một đao mới vừa rồi bày ra trình độ, không phải tiểu thành, mà là đại thành!

Một mình luyện tập ba năm, luyện Liệt Phong đao pháp đến cảnh giới đại thành?

Nghĩ đến chuyện này làm hô hấp Đào Vân Mãnh có hơi nặng nhọc một chút.

"Đến!"

Đào Vân Mãnh cũng phát ra chiến ý.

Hắn áp chế nội công cảnh giới của mình, nhưng Liệt Phong đao pháp đại thành thì lại không còn áp chế nữa.

Hai mắt Hứa Ninh nhắm lại, một đao vừa rồi, hắn mơ hồ trong đó có cảm giác như mình vừa chiếm được thượng phong.

Cương đao trong tay hắn lại lần nữa ra tay.

Cuồng liệt gió táp, đao đao lạnh thấu xương.

Công kích của Hứa Ninh giống như là thủy triều, từng đợt từng đợt đánh thẳng vào Đào Vân Mãnh.

"Quả nhiên là đại thành!"

Lần này, Đào Vân Mãnh đã xác định.

Chiêu thức của Hứa Ninh liên miên bất tuyệt ,so với mình càng thêm hoàn mỹ.

Thời gian tốc độ ra chiêu và sức mạnh dưới tay hắn đều mười phần tinh chuần.

Đào Vân Mãnh bỗng nhiên phát giác vậy mà mình có chút phí sức.

Thủ đoạn tấn công của Hứa Ninh biểu hiện ra càng lúc càng nhiều, Đào Vân Mãnh chậm rãi bắt đầu vào thế phòng ngự.

Bên trong vòng tròn, Hứa Ninh vẫn còn giao thủ với Đào Vân Mãnh.

Đám người xung quanh dĩ nhiên đã bị thu hút thán phục những gì Hứa Ninh biểu lộ ra.

"Nếu như ta nhớ không lầm, người này là người khác họ mà?"

"Đúng, hắn gọi Hứa Ninh. . ."

"Không biết vì sao hai người giao thủ, ta cảm thấy Mãnh thúc lại rơi vào thế hạ phong vậy?"

"Chắc là Mãnh thúc áp chế thực lực, bất quá có thể làm được như thế này, Hứa Ninh này khẳng định đao pháp đã đạt đến tiểu thành. . ."

". . ."

Đám người đều thì thầm nói chuyện.

"Liệt Phong đao pháp của Hứa Ninh tựa hồ không phải tiểu thành. . ."

Đám người chung quanh đều cảm thấy Đào Vân Mãnh lưu thủ, nhưng thiếu nữ Đào Chi trước đó được Đào Vân Mãnh khích lệ, lại nắm chặt hai tay, ánh mắt kinh ngạc, tự lẩm bẩm: "Hẳn là đại thành mới đúng. . ."

Sở dĩ Đào Chi đoán như vậy, là bởi vì phụ thân nàng thường xuyên dùng Liệt Phong đao pháp đại thành dạy võ cho nàng.

Dưới mắt Hứa Ninh thể hiện ra áp lực giống y như đao pháp mà phụ thân bày ra.

"Nếu đã có thực lực mạnh như vậy rồi, còn cần cái gì phải luyện tập chứ. . ."

Buổi sáng nhìn khuôn mặt mới của Hứa Ninh, Đào Chi còn tưởng rằng hắn chỉ là người mới.

Nhưng bây giờ xem ra cũng không phải là như vậy, Đào Chi có cảm giác như bị sốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.