Ta Có Thể Xoát Thuộc Tính

Chương 26: Chuyện xưa của tiểu hồ Ly



Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Trương Dao cạn lời, sửa sang lại tâm tình, khoan thai nói.

"Khoảng chừng mấy năm trước, Trung Quốc rầm rộ chuyện trong núi có một con hồ ly không cẩn thận rời khỏi núi sâu, ngộ nhập đường cái bị xe đè chết. Sau khi chết nó hóa thành quỷ hồn."

Theo Trương Dao giải thích, rốt cục Vương Bình và Sở Lỵ Lỵ cũng hiểu được, rốt cuộc Trương Dao giả trước mắt là cái quỷ gì, cũng hiểu vì sao cô ấy lại nhập vào thân thể Trương Dao.

Hồ ly hóa thành quỷ, xưng là hồ quỷ.

Trước đây sau thời cổ, mọi người thường nói hồ ly tinh hồ ly tinh, thật ra chính là hồ ly sau khi chết hóa thành quỷ, loại quỷ này cũng được xưng là yêu.

Mặc dù bị ô tô của loài người đè chết, thế nhưng cô ấy không oán hận nhân loại.

Bởi vì nhân loại đè chết cô ấy đã cẩn thận chôn cất cô ấy, còn dựng cho cô ấy một mộ bia.

Hồ quỷ rời khỏi dãy núi lớn, đi tới nơi ở của loài người. Cô ấy muốn nhìn xem rốt cuộc nhân loại là sinh vật như thế nào.

Tiến vào thành phố lớn.

Lần đầu tiên cô ấy biết thế giới nhân loại rực rỡ như thế, cuộc sống nhiều màu nhiều sắc như thế.

Vì tiện tiếp tục dò xét, cô ấy lợi dụng năng lực của mình giết chết một người phụ nữ xấu xa, nhập vào thân thể người phụ nữ ấy, tiếp tục sống cuộc sống của con người.

Sinh hoạt trong nhân loại mấy năm này, cô ấy thấy được rất nhiều người, muôn hình muôn vẻ, tốt có xấu có, nữ có nam có, trẻ có già có.

Đồng thời cô ấy cũng học xong những tri thức và đồ vật của thế giới loài người.

Cô ấy thích nhất là lên mạng, nói chuyện phiếm với người trên mạng, đối với cô ấy, phảng phất như đó là một thế giới hoàn toàn mới, cũng là một cơ hội để tu luyện.

Mọi người đều biết, trên internet không phải người nào cũng là người tốt, có thật nhiều người xấu.

Lợi dụng cơ hội, cô ấy gặp gỡ cư dân mạng.

Một khi phát hiện có cư dân mạng nào là người xấu, không chuyện ác nào không làm, cô ấy sẽ không chút do dự giết chết cư dân mạng kia.

Thời gian dần qua, vật đổi sao dời, cô ấy phát hiện thế giới loài người không hề tốt đẹp cô ấy tưởng, người xấu nhiều như vậy, xã hội hiểm ác đáng sợ như thế.

Cô ấy bắt đầu cảm thấy thất vọng với nhân loại, nhưng vẫn ôm lấy một tia tươi đẹp với nhân loại như trước.

Một tia tươi đẹp này theo thời gian đang từ từ bị mài mòn, khiến cô ấy trở nên luống cuống, tràn ngập lệ khí, cho rằng nhân loại quá bẩn thỉu.

Ngay khi cô ấy cảm thấy thất vọng cực độ với nhân loại.

Có một lần lên mạng, cô ấy thêm một nữ sinh viên làm bạn tốt, bắt đầu nói chuyện phiếm.

Duyên phận thực sự rất kỳ diệu, vẻn vẹn chỉ nói chuyện phiếm một ngày, cô ấy và nữ sinh viên kia đã trở thành bạn tốt, hai người không có gì giấu nhau.

Cô ấy phát hiện cô ấy không nhìn thấy sự hư hỏng của loài người từ trên người cô gái ấy, chỉ có tốt đẹp.

Một tia tươi đẹp đã bị ma diệt từ lâu kia đang thức tỉnh.

Càng đi sâu tìm hiểu, cô ấy lại càng cảm thấy tò mò với nữ sinh viên, quyết định gặp mặt nữ sinh viên một lần.

Lần đầu tiên gặp mặt, vì bọn họ đã quen biết nhau một năm trên web, hai người không hề cảm thấy xa lạ và ngăn cách.

Cô ấy gặp được nữ sinh viên kia, nữ sinh ôn nhu im lặng, đôi mắt rất đẹp, như bảo thạch.

Mặc dù cô ấy tận lực xây dựng vẻ ngoài bản thân mình trở nên xấu xí, cùng với bối cảnh cực khổ, nhưng nữ sinh viên chưa từng ghét bỏ cô ấy, trái lại càng đối tốt với cô ấy hơn, càng thêm quan tâm cô ấy hơn.

Một khắc này, sự thất vọng cùng cực của cô ấy đối với nhân loại đã được châm thêm ngọn lửa hy vọng.

Trong xã hội loài người bẩn thỉu này, cho dù lắm dơ bẩn hiểu lầm, nhưng chắc chắn vẫn còn tươi đẹp.

Cũng giống như chiếc hộp Pandora.

Sau khi mở hộp ra, tất cả tà ác được tích trữ bên trong hộp đều sẽ được phóng thích.

Vậy mà, ngay trong hộp Pandora tràn đầy tà ác, lại vẫn còn tồn tại một chiếc chìa khóa hy vọng.

Đối với cô ấy, nữ sinh viên chính là chìa khóa hy vọng kia.

Đi sâu vào tìm hiểu, cô ấy đã biết cha mẹ của nữ sinh viên, cuộc sống quá khứ của nữ sinh viên.

Cô ấy rất muốn ở chung một chỗ với nữ sinh viên, làm một đôi bạn tốt nhất trên đời.

Thế nhưng, cô ấy hiểu điều đó là không có khả năng.

Người quỷ khác đường, người và quỷ không cách nào chung đụng.

Quỷ trời sinh thuộc âm, cho dù quỷ không làm ác, nếu người ở với quỷ thời gian quá dài sẽ khiến người bị nhiễm âm khí, dẫn đến cái chết.

Vì thế cô ấy chỉ có thể thông qua internet để nói chuyện phiếm với nữ sinh viên.

Hai người nói chuyện phiếm mỗi ngày, đều tự chia sẻ chuyện thú vị bản thân gặp được mỗi ngày.

Cô ấy cho rằng mình và nữ sinh viên có thể trở thành bạn bè vĩnh viễn.

Đột nhiên, có một ngày!

Nữ sinh viên không gửi tin nhắn cho cô ấy, mặc cho cô ấy có gửi tin nhắn nhiều thế nào, gọi điện thoại nhiều thế nào cũng không người nghe máy.

Hôm sau, cô ấy nhận được điện thoại của nữ sinh viên.

Là cha mẹ nữ sinh viên gọi tới... Bọn họ báo cho cô ấy biết nữ sinh viên đã chết...

Ngày đó, cô ấy thấy phảng phất như thế giới biến thành màu đen, rất thống khổ, khóc rống tròn một ngày.

Cô ấy nghĩ tới rất nhiều chuyện, nữ sinh viên tốt, cha mẹ của nữ sinh viên cũng đối tốt với cô ấy.

Ngày thứ hai, cô ấy đã hạ một quyết định, cô ấy không muốn cha mẹ của nữ sinh viên mà mình quan tâm nhất trên đời này phải thương tâm.

Nữ sinh viên không nên chết, cô ấy phải thay thế nữ sinh viên, ở lại thế giới loài người này, làm chìa khóa hy vọng, không muốn tươi đẹp bị dập tắt.

Ngay trước khi nữ sinh viên tiến vào nhà hỏa táng, cô ấy nhập vào thân thể nữ sinh viên, khiến cho thi thể phục sinh!

Từ nay về sau, không còn nữ sinh viên nhưng lại nhiều hơn một nữ sinh viên phục sinh.

Bệnh viện nhân dân số một, trong phòng bệnh 510.

Trương Dao nằm tựa trên giường bệnh, trong đôi mắt đẹp hiện ra nước mắt trong suốt.

"Sau khi trở thành nữ sinh viên, cô ấy phát hiện càng nhiều điều tươi đẹp hơn, đó là sự quan tâm của cha mẹ. Phảng phất như tiểu hồ ly đã trở lại khoảnh khắc ngày cha mẹ còn sống, ngày còn được cha mẹ quan tâm."

Tròn nửa giờ, Trương Dao kể hết câu chuyện của mình.

Sở Lỵ Lỵ đã khóc sướt mướt từ lâu, cô ấy không phải người ngu, đương nhiên cũng biết nữ sinh viên và quỷ tiểu hồ ly là ai.

Nữ sinh viên là Trương Dao, quỷ tiểu hồ ly là Trương Dao giả trước mắt.

Vương Bình không khóc, hắn im lặng.

Đột nhiên.

Keng! Hồ quỷ giải thích quá khứ thương tâm lại tươi đẹp, thuộc tính +1.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vừa ra, Vương Bình sửng sốt một chút.

Đây cũng có thể tính là tâm tình quỷ chập chờn sao?

Cũng đúng, hiện tại hồ quỷ rất thương cảm, sở dĩ cô ấy thương cảm như thế, không phải vì mình buộc cô ấy nói chân tướng với mình sao? Đúng là do bản thân mình đã khiến tâm tình quỷ chập chờn.

Vương Bình vốn còn hơi hoài nghi, nhưng lúc này hoài nghi đã biến mất không còn.

Hắn không phải Sở Lỵ Lỵ, ngoài chuyện cảm động với câu chuyện hồ ly kể, hắn còn giữ thái độ hoài nghi.

Dù sao đây cũng là lời quỷ nói.

"Trương Dao có khỏe không?" Đột nhiên Trương Dao hỏi.

Sở Lỵ Lỵ cũng nhìn lại, thần sắc sắc bén nhìn chằm chằm Vương Bình.

Ánh mắt kia phảng phất như đang nói cho Vương Bình, tên Vương Bát Bình anh, nếu anh dám làm gì với quỷ hồn Trương Dao, xem tôi có đánh chết anh không.

Vương Bình cạn lời, đảo cặp mắt trắng dã nói.

"Điều tra chuyện Trương Dao giả là Trương Dao thỉnh cầu tôi giúp một tay, sao tôi có thể làm gì Trương Dao được."

Nghe vậy, sắc mặt Trương Dao và Sở Lỵ Lỵ trở nên vui vẻ, thở phào nhẹ nhõm.

Đúng lúc này.

"Đúng rồi, tuy rằng cô giả Trương Dao, thế nhưng thân phận hiện tại của cô là Trương Dao. Trương Dao đã đáp ứng tôi, sau khi xử lý xong chuyện này cô ấy phải trả cho tôi một vạn. Không bằng cô trả một vạn thay Trương Dao đi."

Bịch một tiếng, Sở Lỵ Lỵ đấm một đấm lên ngực Vương Bình.

"Tôi biết ngay mà, tên Vương Bát Bình anh nào có lòng tốt như vậy."

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.