Vương Bình vươn phần lưng mỏi nhừ, gãi gãi đầu tóc ngủ tới rối bời, sau đó hắn không nhanh không chậm bắt đầu giường, nhìn thời gian trong đồng hồ, đã 12 giờ trưa.
Hắn chậm rãi xuống giường, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt, mặc một bộ quần áo sau đó rời khỏi phòng ngủ.
Cót két.
Nghe được tiếng Vương Bình mở cửa phòng ngủ, Trương Dao và Hồ Dao đang xem phim trong phòng khách vô thức xoay người nhìn lại, không nhịn được sửng sốt một chút.
"Vương Bình, hiện tại anh muốn đi đâu sao?" Hồ Dao chớp chớp hàng mi thon dài.
"Không."
"Không? Vậy anh ăn mặc chỉn chu thế làm gì?"
Quen biết Vương Bình cũng hơn nửa tháng, đây là lần đầu tiên Trương Dao và Hồ Dao thấy Vương Bình ăn mặc chỉn chu như vậy.
Một thân tây trang màu đen ngăn nắp sạch sẽ, áo sơ mi trắng, còn đeo cà vạt, giống hệt bộ dạng như nhân sĩ thượng lưu đi dự cuộc họp vô cùng trọng yếu.
"Tôi ăn mặc như vậy để nghênh đón một ngày tươi đẹp, hiểu không?"
Vương Bình mỉm cười, tiếp theo hắn mở tủ lạnh ra rót cho mình một ly sữa bò yến mạch.
Hắn khí định thần nhàn, một tay cầm sữa bò yến mạch ăn, một tay cầm di động xem tin tức sáng sớm.
Nếu không phải Vương Bình đang ở trong một căn phòng trọ hạ giá vì xảy ra chuyện ma quái, chỉ còn 500 đồng/tháng, chỉ rộng chừng 50 mét vuông, cộng thêm hiện tại đã gần giữa trưa, ánh sáng mặt trời nóng cháy soi sáng đến.
Chỉ nhìn bộ quần áo và cử chỉ này của Vương Bình, người khác còn tưởng rằng có nhân sĩ thượng lưu nào đó đang ăn bữa sáng.
Một ly sữa bò yến mạch Vương Bình ăn tròn nửa giờ, đưa tay liếc nhìn chiếc đồng hồ nhái "Rolax" được hắn mua với giá 100 đồng trên cổ tay.
Vương Bình đứng dậy đi vào phòng ngủ của mình, lưu lại Hồ Dao và Trương Dao một mặt ngơ ngác, thiếu chút nữa cho rằng Vương Bình bị quỷ nhân sĩ thượng lưu đoạt xác.
Thật ra, Vương Bình không nói láo, hắn ăn mặc như vậy đúng là vì nghênh đón một ngày tươi đẹp thật.
Nhưng mà, trong lòng hắn còn cất giấu một câu chưa nói ra.
Hắn vì nghênh tiếp ngày đầu tiên sau khi hệ thống thăng cấp.
Hệ thống thăng cấp lần đầu tiên, với tư cách là kí chủ của hệ thống, Vương Bình cảm thấy bản thân cần trịnh trọng một chút thì tốt hơn.
Cũng may Lão Trần không ở đây, không biết suy nghĩ và bí mật của Vương Bình, nếu không nhất định hắn ta sẽ nói một câu với Vương Bình.
Vương Bình à, cậu đang dùng cuộc đời mình để thuyết minh rõ cho hai chữ “hí tinh” đấy.
Nhìn chung, vai chính trong các bộ tiểu thuyết hệ thống, chưa có một vai chính nào lại đối xử long trọng với hệ thống như vậy, nếu như hệ thống của Vương Bình có linh, có lẽ nó sẽ cảm động đến rơi lệ đầy mặt...
Trong phòng ngủ, Vương Bình tự lâm vào trạng thái tốt đẹp, bắt đầu kiểm tra bảng hệ thống.
Lần kiểm tra này, trên mặt Vương Bình vốn hiện lên nụ cười tươi, đột nhiên dáng tươi cười cứng lại.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác: 24
Thể lực: 30 (+) (người bình thường là 10)
Khí huyết: 25 (+) (người bình thường là 10)
Tinh thần: 25 (+) (người bình thường là 10)
Kỹ năng: Ngự thủy
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch đỉnh cấp, diệt tà Trảm Mã Đao
Điểm thuộc tính: 52 điểm
Không gian trữ vật: Một mét khối (+)
Nhìn bảng hệ thống.
Vương Bình:????
EXM? Hệ thống mày đang đùa tao sao? Tiêu hao 100 điểm thuộc tính của tao, thế mà mày chỉ cho tao thêm một cái không gian trữ vật.
Một công năng mà bất kỳ hệ thống nào cũng có thể có, thế mà mày lấy của tao những 100 điểm?
Là Lương Tĩnh Như cho mày thêm dũng khí, khiến mày tiêu hao 100 điểm thuộc tính của tao sao?
Thời khắc này Vương Bình rất muốn đánh người.
Nếu như hệ thống đang đứng trước mặt hắn, hắn tuyệt đối có thể đánh hệ thống này tới mức bệnh viện phải viết thư thông báo bệnh tình nguy kịch về.
"A, không đúng!"
Đột nhiên Vương Bình thốt lên, mắt không hề nháy lấy một cái nhìn chằm chằm bảng hệ thống, mục thuộc tính kỹ năng vẫn không biểu hiện gì, nay đã có biến hóa.
Cho tới nay, mục thuộc tính kỹ năng có cũng như không có, không biểu hiện ra thứ gì.
Vậy mà, hiện tại lại khác, mục thuộc tính kỹ năng đã nhiều thêm hai chữ, ngự thủy.
"Ngự thủy? Có nghĩa ta có thể điều khiển nước sao?" Vương Bình lẩm bẩm nói.
Trải qua một loạt nếm thử, rốt cục Vương Bình cũng biết tác dụng của kỹ năng ngự thủy, đơn giản là thao túng nước.
Vương Bình ngồi trên giường, nhìn chăm chú vào một đoàn nước trôi nổi trong lòng bàn tay mình.
Nước giống như nằm trong trạng thái hư không, lay động biến ảo không theo quy tắc hình dạng nào, lẳng lặng lơ lửng trên tay.
XÍU...UU!!
Đoàn nước bồng bềnh chợt như súng bắn nước bắn ra, bắn vào trong ly nước cách đó không xa.
Phảng phất như có một bàn tay vô hình thúc đẩy nước tiến vào ly nước.
"Xem ra hệ thống thăng cấp vẫn có chút tác dụng."
Vương Bình vui vẻ không biết mệt mỏi chơi đùa nước trong ly, lúc thì khiến nước lơ lửng, biến ảo thành đủ loại dáng dấp động vật nhỏ, lúc lại hóa thành một cây đao và một mũi tên.
Có lẽ dưới cái nhìn của người khác, kỹ năng ngự thủy rất là yếu, cũng chỉ đơn giản là chơi đùa nước.
Thế nhưng ở trong mắt Vương Bình, kỹ năng ngự thủy lại là thần kỹ, có thể đưa đến kỳ hiệu trong lúc mấu chốt.
Lại kiểm tra một phen, công năng sau khi hệ thống thăng cấp đã được Vương Bình xác định hoàn tất.
Tổng cộng gia tăng hai công năng, nhiều thêm một kỹ năng, cùng với một không gian trữ vật.
"Sau này mình phải để dành điểm thuộc tính, không thể dùng linh tinh."
Theo suy đoán của Vương Bình, hệ thống không phải chỉ có những chỗ tốt này.
Hẳn là kỹ năng còn có thể tăng thêm, về phần điều kiện gia tăng kỹ năng có chút giống với hệ thống tăng level, cần phải tiêu hao 100 điểm hoặc càng nhiều điểm thuộc tính hơn.
Nói tới nói lui, căn bản là Vương Bình không có ý định lưu trữ điểm thuộc tính, bắt đầu sử dụng điểm thuộc tính.
Không bao lâu sau.
Kiểm tra bảng hệ thống.
Kí chủ: Vương Bình
Tuổi tác: 24
Thể lực: 35 (+) (người bình thường là 10)
Khí huyết: 35 (+) (người bình thường là 10)
Tinh thần: 35 (+) (người bình thường là 10)
Kỹ năng: Ngự thủy
Đạo cụ: Khuyên tai ngọc Bạch Trạch đỉnh cấp, diệt tà Trảm Mã Đao
Điểm thuộc tính: 17 điểm
Không gian trữ vật: Mười mét khối (+)
"Một điểm thuộc tính tăng một mét khối sao, thì ra là thế."
Vương Bình tự nói.
Ban nãy hắn điểm vào dấu cộng phía sau không gian trữ vật, mỗi lần tăng lên một mét khối, bản thân lại tiêu hao một điểm thuộc tính.
Thời khắc này cho dù là lực lượng hay là ngũ giác cảm quan, phảng phất như Vương Bình đã đạt được một lần tăng lên về chất.
Nắm quả đấm, một quyền đánh ra.
Thình thịch!
Nắm tay xẹt qua không khí, chen chúc chèn ép không khí, mang theo tiếng không khí bị nặng nề chấn vỡ.
Cảm thụ được lực lượng trên nắm tay, Vương Bình không nhịn được nhớ tới một câu nói.
"Dưới một đấm của tao, có thể mày sẽ chết."
Căn cứ theo thuộc tính thể lực của hệ thống, nó đại biểu cho sức mạnh và tố chất thân thể của một người.
Dựa theo hệ thống quy định, người bình thường có thể lực là 10.
Hôm nay thể lực của Vương Bình đã hơn gấp ba người bình thường.
Người bình thường ra quyền, lực lượng cơ thịt nằm trong khoảng 50 kg, lực trùng kích khi ra quyền cũng chính là lực tác dụng lớn nhất để bắn trúng mục tiêu trong khoảng 100 - 150 kg.
Nói cách khác, hiện tại dưới một đấm của Vương Bình, ít nhất cũng tạo ra quyền gấp ba người thường.
Tác dụng lực lớn nhất của một đấm này có thể đạt tới 300 kg đến 450 kg.
Phải biết rằng Lý Tiểu Long có thể đánh ra một quyền nặng 157 kí lô, một quyền của Tyson được ghi lại là 224 kg.
Mà Vương Bình tùy tiện vung một đấm đã đạt tới tiêu chuẩn của Lý Tiểu Long và Tyson.
Nếu nghiêm túc đấm một đấm, Tyson cũng phải bị một đấm của Vương Bình đấm chết.
Đinh linh linh.
Di động biểu hiện Sở Lỵ Lỵ gọi tới.
"Vương Bình, anh có rãnh rỗi không?"
"Không rảnh, tôi đang nghiên cứu lời Hoắc Kim nói trước khi chết có hàm nghĩa gì."
"Đừng nói nhảm, tôi thật có chuyện cần tìm anh."
"Chuyện gì vậy?"
"Anh quay về nhà với tôi một chuyến."
"Hả??"
Nghe thấy lời Sở Lỵ Lỵ nói, Vương Bình yên lặng một hồi, nói ra một câu với Sở Lỵ Lỵ ở đầu bên kia điện thoại di động.
"Nha đầu ngốc, tôi đồng ý lời theo đuổi của cô."
Đang chờ Vương Bình đáp lời, Sở Lỵ Lỵ đầu tiên là sửng sốt, một giây sau, cô ấy nghiến răng nghiến lợi nói.