Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

Chương 308



" Ba, có chuyện gì vậy?" Điền Nhụy biến sắc,"Con thực sự tới bàn chuyện kinh doanh!" "Câm mồm! Bàn chuyện kinh doanh? Nhìn xem đây là cái gì?"Điền Trung Phong tức giận, suýt nữa ném tờ báo trên tay vào mặt Điền Nhụy.

Điền Nhụy Vội vàng cầm lên, liếc nhìn tờ báo, cảm giác được trước mắt tối sầm, suýt nữa ngất đi.

Trên tờ báo này, trang nhất có một bức ảnh cực lớn, trong đó hai người ôm nhau quấn quít, nhưng chỉ có người phụ nữ trong bức ảnh là lộ mặt.

Đúng vậy, chính là Điền Nhụy, người đã ở khách sạn Hình Đài đêm qua.

Điền Nhụy ngã ngồi xuống ghế, nhìn vào tờ báo với dòng tiêu đề cực lớn: Đời tư bê bai của giám đốc tập đoàn Thượng Thanh và câu chuyện quyền lợi công ty được đánh đổi bằng sự thỏa mãn xác thịt.

Giật tít thế này là giết người rồi! “ Đây là chuyện làm ăn của mày à? Có mà là làm tình!”

Điền Trung Phong gầm lên, đá vào bàn làm việc.

Buổi họp báo của tập đoàn Thượng Thanh vừa rồi nói rõ ràng là đi đàm phán kinh doanh, nhưng trong nháy mắt lại biến thành chuyện này.

Đúng là một cái tát vào mặt bọn họ.

Hơn nữa, theo quan điểm của Điền Trung Phong, chắc chắn là Có người cố ý lợi dụng thời điểm này để tấn công tập đoàn Thượng Thanh.

Phải biết rằng này.

giá cổ phiếu tập đoàn Thượng Thanh sợ rằng sẽ xuống dốc không phanh.

"Tập đoàn Vân Đình đã làm cái này! Tôi đã nói rồi, không nên xúc phạm Đường An, bây giờ thì sao?" Điền Trung Phong tức giận, hai mắt đỏ hoe.

Đây nhất định là hành động của tập đoàn Vân Đỉnh.

"Ba, ba sợ cái gì? Chúng ta còn có anh Vu..."

Điền Vĩ từ bên cạnh nói.

"Anh Vu? Mày cùng Vu Sơn Bình mỗi ngày đều đi với nhau, đừng tưởng rằng tạo không biết này đang làm gì..."

Điền Trung Phong tức giận quay đầu lại, tát Điên Vì "Mày nauôn nhanh chóng ngôi lên cái ghẻ chủ tịch tập đoàn Thượng Thanh chứ gì? Vậy để tao nói cho máy biết, chừng nào tao còn sống thì mày đừng hòng!" “Ba, ba đang nói cái gì vậy?" Điền Vĩ có chút sợ hãi nhìn Điền Trung Phong "Khốn nạn! Con với cái!" Điền Trung Phong bực bội ôm đầu, Sớm biết sẽ như thế này, ông ta làm sao đảm động đến Đường An ở bữa tiệc khiêu vũ? Điền Trung Phong cực kỳ hối hận chỉ mong được quay lại thời gian, nhưng mọi chuyện đã xảy ra rồi, bây giờ chỉ có thể tìm ra cách khắc phục Đôi mắt Điều Nhụy có những giọt nước mắt nhạt nhòa, "Ba, ba không thể trách con chuyện này được, đó là do Vu Sơn Bình...

Vu Sơn Bình ép buộc con, nếu không, hắn sẽ mặc kệ chúng ta! Con không thể làm gì khác được, con cũng là nạn nhân! " sau sự việc "Vu Sơn Bình? " Điển Trung Phong nghiến răng, vẻ mặt tức giận."

Vậy ra đúng là mày với Vu Sơn Bình..."

" Ba, con có thể làm gì khác? Chúng ta vẫn phải đang nhở và anh ta..."

Điền Nhụy vừa khóc vừa nói, Cửa văn phòng bị đẩy ra, bọn họ đều ngạc nhiên là Vu Sơn Bình từ bên ngoài bước vào.

Ba người nhìn thấy Vu Sơn Bình, cơn tức giận đột nhiên bùng phát.

"Tôi cũng không biết gì chuyện này...

"Vu Sơn Binh nhún vai bước vào," Chắc là khách sạn có vấn đề nên ảnh với video mới bị rò rỉ! " “Khách sạn?" Điền Nhụy run rẩy.

"Đúng vậy, dù sao cũng không liên quan gì đến tôi! Ngoài ra, tôi đã mang theo tiền đầu tư.

Bây giờ tôi có thể rót vốn vào công ty này ngay lập tức! "Vu Sơn Bình giễu cợt," Các người cứ suy nghĩ kĩ đi, có cần khoản tiền này hay không?" "Cần! Rất cần!" Điên Vì không đợi Điền Nhụy nói chuyện, đã vội vàng nói.

"Tốt! Tuy vốn cũng không nhiều lắm nhưng là đủ để các người chống chọi với cơn khủng hoảng này! Đừng lo lắng.

tôi đã nói giúp cô, vậy nhất định sẽ giữ lời. Truyện Việt Nam

"Vu Sơn Bình nói xong, xoay người bước ra ngoài cửa.

Sắc mặt của Điện Trần Trọng đã đỡ hơn mấy phần.

Nếu có sự hợp tác của Vụ Sơn Bình, vậy tập đoàn Thượng Thanh có thể quả thực chống cự một khoảng thời gian, "Ba, ba thấy sao? Con vừa nói rằng anh Vu chắc chắn sẽ giúp chúng ta, phải không? Chúng ta đâu sợ đắc tội với Đường An? Chúng ta còn có anh Vụ...

"Điền Vĩ vội vàng nói.

" Chuẩn bị triệu tập hội đồng quản trị và thông báo về nguồn đầu từ mới.

Không thể khiến giá cổ phiếu của tập đoàn giảm sâu hơn nữa."

Điền Trung Phong nhìn Điện Vĩ nói, xoay người bước ra ngoài.

Tập đoàn Thượng Thanh hành động rất nhanh, nhưng Viện Chỉ An thì bắt đầu chậm lại.

Reng reng...

Viên Chỉ Am trả lời điện thoại, giọng nói của Vu Sơn Binh từ bên trong truyền đến, "Tóm lại cô muốn làm cái gì? Hạ thấp uy tín của tập đoàn Thượng Thanh rồi lại nhờ tôi giúp đỡ họ.

Đây là có ý đồ gì?" "Đương nhiên là để anh được nhà họ Điềm tin tưởng rồi.

Thoải mái đi nào...

"Viền Chỉ Am nói, rồi cúp máy, không cho Vu Sơn Bình cơ hội nói gì.

Viên Chỉ Am xoay người bước ra, gõ cửa phòng Đường An bước vào.

“Mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa...

lần này, liệu hắn có mắc cầu không?" Viêu Chi An 11goan ngoãn hỏi, hoàn toàn không hề có nửa điểm kiêu ngạo như khi nói chuyện với Vu Sơn Bình.

"Có lẽ sẽ thành công, tiếp tục chờ, nếu trong vòng ba ngày Đường Khải không liên lạc với người của tập đoàn Thượng Thanh thì trực tiếp tiêu diệt bọn họ!" Đường An nhẹ giọng nói.

"Vâng!" Viên Chỉ Am đáp, xoay người bước ra ngoài.

Đường nhẹ nhàng gõ tay vịn ghế sô pha, trong lòng không chắc chắn lãm Viên Chi Am vẫn luôn giải quyết chuyện của tập đoàn Thượng Thanh.

Anh chỉ đứng sau chỉ đạo cho Viên Chỉ Am.

Bây giờ chỉ còn chờ xen Đường Khải có xuất hiện hay không.

Tập đoàn Thượng Thanh tuy khủng hoảng nhưng vẫn có chút vốn liếng để dùng.

Nếu Đường Khải còn muốn đấu với Đường An ở Thượng Hải, thì hắn không nên bỏ lỡ cơ hội này.

Viên Chỉ Am bước ra khỏi phòng Đường Ản, khỉ đi xuống cầu thang.

cô ta thấy Ky Du Du đang đi lên.

Hôm nay Kỳ Du Du tan học sớm, nhìn thấy Viền Chỉ An, trong đầu nhớ lại chuyện xảy ra hai ngày trước, Kỳ Du Du mặt đỏ bừng, vội vàng cúi đầu xuống.

“Du Du? "Viên Chỉ A ngạc nhiên và vội vàng bước lên."

Du Du, hôm nay tan học sớm sao?" "Phải! " Kỳ Du Du nhẹ gật đầu, không dám nhìn Viên Chi An.

Máy 11gày nay, Đường An luôn nói về chuyện cô ta bị ma ám, khiến Kỳ Du Du trong tiềm thức Cổ tránh mặt Viên Chi An.

"Tôi cũng xong việc rồi, cô vào phòng giúp tôi chút chuyện được không?" Viên Chỉ An căn hỏi, trông rất quyến rũ.

“Ha?" Kỳ Du Du giật mình, "Tôi không thể làm cái đỏ được...

" "Vậy à...

"Vẻ mặt của Viện Chỉ Am thất vọng, cúi đầu xuống như muốn khóc.

Đương nhiên cô biết Kỳ Du Du là một cô gái tốt bụng lương thiện, vốn cũng không muốn lừa dối cô gái này, chỉ là bây giờ Viên Chỉ Am quá ham muốn thử cảm giác đó.

"Cô...

đừng khóc, hay là tôi nhà Đường An tới gia đình nhìn Viên Chỉ Am, vẻ mặt tội lỗi.

"Thôi! Không cần đâu!" Viên Chỉ An lắc đầu, nhẹ giọng nói.

Kỳ Du Du có chút áy náy.

“Tôi...

hay là, tôi tới giúp có vậy?" “Thật không?" Viên Chỉ Am vui mừng khôn xiết, tuy rằng bản thân lợi dụng lòng tốt của Kỳ Du Du, nhưng trong lòng cô lại càng cảm thấy tôn trọng cô gái này.

Trong tâm trí có phần méo mó của Viên Chỉ An, Kỷ Du Du giống như một vị thiên thần! “Ừm, để tôi giúp cô!”

Kỳ Du Du nói.

"Tốt quá, đi với tôi..."

Viên Chỉ Am nắm tay Kỳ Du Du đi về phía phòng minh.

Hai người vào phòng.

Viền Chỉ An lập tức lùi lại, lấy ra một cái hộp, mở ra, đưa cho Kỳ Du Du, “Du Du, cô có thể dùng cái này...

dùng cái này đánh tôi!" Kỳ Du Du nhìn thấy thử bên trong chiếc hộp, cả người chợt run lên vì so hai

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.