Hoàng Nguyệt Ly quay đầu lại, trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: "Ta không phải choáng váng vì bạc, mà choáng váng vì sự vô sỉ của ngươi! Mở miệng liền nói huyền khí này là tác phẩm của luyện khí sư cấp 5, lại còn là đại sư luyện chế thuộc tông môn lánh đời, ngươi thật sự cũng có thể thổi nó! Không hổ là gian thương vô sỉ!"
Nam nhân nhướng mày, lạnh lùng nói: "Ngươi cũng không nên bôi nhọ bổn tọa! Tông môn lánh đời...... Không phải chính ngươi đã nói với Tôn chưởng quầy hay sao? Đối với luyện khí sư cấp 5 mà nói, đó thật ra cũng chỉ là sự suy đoán của Tôn chưởng quầy. Tuy nhiên, hắn cũng không nói chắc chắn là như thế, chỉ nói là có khả năng. Khả năng, ngươi có hiểu không?"
凰玥离目瞪口呆地看了他一会儿,才从嘴里蹦出了一句:"无耻啊你!"
Hoàng Nguyệt Ly trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn trong chốc lát trước khi thốt ra một câu: "Ngươi thật là vô sỉ!"
Trước đây, nàng vì che giấu tung tích, đúng thật đã lừa gạt Tôn chưởng quầy, những huyền khí này là do sư phụ nàng luyện chế ở trong tông môn, nhưng không phải nam nhân này đã nhìn thấu nàng hay sao? Vì sao còn đẩy trách nhiệm đến trên người nàng!
至于那一套"也许、可能、大概"的说法,更完全是欺骗消费者!
Đối với một bộ cách nói "có lẽ, khả năng, đại khái", càng là hoàn toàn lừa gạt người tiêu dùng!
她凰玥离前世固然远远超过了五阶,但这一世毕竟实力还不够,她都没好意思往脸上贴金。这男人还真敢说!
Hoàng Nguyệt Ly nàng trong kiếp trước tất nhiên đã vượt xa cấp 5, nhưng thực lực một đời này rốt cuộc vẫn còn chưa đủ. Vì vậy, nàng cũng không cần phải thiếp vàng trên mặt mình mà không biết xấu hổ. Nhưng nam nhân này thật sự là dám nói nàng như thế!
偏偏还真有那么多人相信了!
Tuy nhiên, thật sự là có nhiều người đã tin vào điều đó!
而且,这男人不以为耻,反以为荣。
Hơn nữa, nam nhân này cũng không hề xấu hổ. Ngược lại, rất tự hào vì điều đó.
Bị nàng nhìn theo cách ghét bỏ, hắn vẫn lộ ra một nụ cười mị hoặc, có vài phần đắc ý nói: "Quá khen, quá khen! Đây đều là sự tuyên truyền cần thiết! Ngươi xem, không phải huyền khí của ngươi đang được bán ra với giá cao? Đây đều là nhờ cách vận hành của bổn tọa đã có tác dụng!"
得瑟!
Khoe khoang!
凰玥离扁了扁嘴,撇过了头。
Hoàng Nguyệt Ly mím miệng, lắc đầu.
楼下,秋水剑的拍卖已经进入了最后阶段。
Dưới lầu, bán đấu giá Thu Thủy Kiếm đã tiến vào giai đoạn cuối cùng.
"二十七万两!"
"Hai mươi bảy vạn lượng!"
"二十八万两!"
"Hai mươi tám vạn lượng!"
"三十万两!"
"Ba mươi vạn lượng!"
......
"五十万两!"
"Năm mươi vạn lượng!"
从凰玥离左边的贵宾包厢里,传出一个低沉的男声,一下子把价格抬到了五十万!
Từ phòng khách quý bên trái Hoàng Nguyệt Ly, truyền ra một giọng nam nhân trầm thấp, đột nhiên nâng giá lên tới năm mươi vạn!
一时间,再没有人继续跟价了。
Trong lúc nhất thời, không còn ai tiếp tục theo giá.
孙掌柜倒数三声,秋水剑以五十万两银子的天价成交!
Tôn chưởng quầy đếm ngược ba tiếng, Thu Thủy Kiếm thành giao với giá trên trời là năm mươi vạn lượng bạc!
Thông thường, huyền binh thượng phẩm cấp 3 được bán ra tại nhà đấu giá, có giá khoảng ba mươi vạn lượng. Cho dù Thu Thủy Kiếm của Hoàng Nguyệt Ly có tấn công với giá cao hơn bình thường, cũng chỉ có thể bán ra tầm khoảng bốn mươi vạn lượng.
现在这价格直接比市场价高出了十万两,绝对是跟千珍阁主大言不惭的虚假宣传相关的。
Hiện tại giá cả đã trực tiếp cao hơn mười vạn lượng so với giá thị trường, tuyệt đối là liên quan tới sự tuyên truyền sai lệch của Thiên Trân Các.
凰玥离下意识地回头看了男人一眼,却正好跟他的目光对上了。
Hoàng Nguyệt Ly theo bản năng quay đầu lại liếc mắt nhìn nam nhân một cái, tình cờ tiếp xúc với ánh mắt của hắn.
Mặc dù là cách qua tấm mặt nạ, không nhìn thấy rõ cả khuôn mặt nam nhân, nhưng đôi mắt sâu thẳm như mực lại giống như nam châm, như muốn hút linh hồn của nàng vào bên trong.
凰玥离有些发愣。
Hoàng Nguyệt Ly hơi sửng sốt.
"小东西,看本座看呆了?"
"Vật nhỏ, nhìn bổn tọa đến nỗi ngây người?"
直到男人的低笑声传来,她才猛然回神!
Cho đến khi tiếng cười nhẹ của nam nhân truyền đến, nàng mới đột nhiên hoàn hồn!
"你想太多了!"她抿了抿嘴角,脸上浮起一丝尴尬的潮红。
"Ngươi suy nghĩ nhiều quá!" Nàng mím môi, khuôn mặt xấu hổ hơi ửng hồng.
Không biết từ khi nào, bàn tay nam nhân đã nhẹ nhàng đặt ở trên mu bàn tay nàng. Khi những ngón tay dài trắng nõn giống như tác phẩm nghệ thuật, lướt qua da thịt mẫn cảm của nàng, để lại độ ấm khiến người run rẩy.