Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

Chương 147: Vừa có tài vừa có đức



Edit & Dịch: Emily Ton.

Trong lòng Hoàng Nguyệt Ly có hơi so đo, nhưng không hiện ra ngoài.

Nàng nhàn nhạt phân phó: "Một khi đã như vậy, hãy dọn hết những dược liệu đã mua được lên xe ngựa ngoài cửa cho ta, lần này ta sẽ mang chúng đi cùng. Đối với ngân lượng còn dư, hãy nhập vào trong thẻ đen Minh Ngọc Tiền Trang của ta là được."

Nghe xong lời này, trên mặt Tôn chưởng quầy hiện lên vẻ khó xử.

"Điều này...... Hoàng công tử, có chuyện...... muốn thỉnh ngài thứ lỗi......"

"Xảy ra chuyện gì?"

Tôn chưởng quầy do dự nói: "Là như thế này, huyền khí lần này của ngài đều đã được bán ra với giá rất cao, đa số người mua cũng đã giao tiền nhận hàng, nhưng bộ huyền giáp trang phục......"

Hoàng Nguyệt Ly đã biết hắn muốn nói gì, tuy nhiên nàng vẫn giả bộ không biết gì, mât kiên nhẫn nói: "Huyền giáp trang phục có gì không đúng hay sao? Vừa rồi ở trên hội đấu giá ta đều đã thấy, Thái tử Nam Việt Quốc đã ra giá ba trăm vạn lượng vàng để mua được nó, giá này quả thực không tồi, chắc chắn gia sư sẽ rất vừa lòng."

"Ách, vâng vâng vâng, giá bán ra rất tốt, chỉ là......" Tôn chưởng quầy xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, "Thái Tử điện hạ có chút vấn đề về dòng tiền của mình, cho nên......"

"Hắn muốn quỵt nợ? Chẳng lẽ Thiên Trân Các các ngươi không có biện pháp nào sao? Nếu như Thiên Trân Các ngay cả người quỵt nợ cũng quản không nổi, ta đây lần sau sẽ không hợp tác cùng với các ngươi nữa!"

Tôn chưởng quầy vội vàng nói: "Không đúng không đúng, nợ này chúng ta nhất định sẽ thu hồi, nhưng cần qua mấy ngày sau mới có thể thực hiện."

Hoàng Nguyệt Ly lúc này mới miễn cưỡng gật gật đầu, "Vậy được rồi, mười ngày sau ta sẽ quay lại lần nữa, hy vọng các ngươi đừng khiến ta thất vọng."

Tôn chưởng quầy liên tục gật đầu, đồng thời trong lòng cảm thấy thập phần may mắn.

May mắn bối cảnh chủ nhân mới rất cường đại, có thể khiến Thái tử sợ tới mức tè ra quần, nếu không hôm nay thật đúng là không thể xong việc.

Đắc tội một vị luyện khí sư cấp 5 của đại tông môn, đó không phải là một chuyện đùa.

Hoàng Nguyệt Ly kiểm tra qua thảo dược, vừa lòng gật gật đầu.

Dược liệu của Thiên Trân Các, đều là thượng đẳng trong thượng đẳng, bất luận là năm hay độ tươi mới, đều rất hoàn mỹ, khẳng định có thể phát huy dược hiệu đến mức tận cùng.

"Đúng rồi, còn có một việc ——"

Hoàng Nguyệt Ly một khi mở miệng, lập tức khiến Tôn chưởng quầy giật mình.

"Hoàng công tử, ngài còn có gì phân phó?"

"Khi ta tới đây, sư phụ có nói với ta, bảo ta trước khi giao bộ huyền giáp trang phục cho người mua, phải cẩn thận kiểm tra một chút, nhìn xem có vấn đề gì xảy ra hay không. Rốt cuộc giá cao như thế, vạn nhất xảy ra vấn đề gì về chất lượng, có thể sẽ làm hoen ố tên tuổi gia sư!"

Tôn chưởng quầy sửng sốt, ngay sau đó vui mừng, "Vậy thì thật tốt quá! Cầu mà không được! Huyền giáp hiện tại đang được đặt ở nhà kho cách vách, Hoàng công tử xin đi theo ta!"

Tôn chưởng quầy thực sự cảm động trong lòng.

Thông thường, tất cả các luyện khí sư, cho dù chỉ có cấp 1, tính cách cũng thường rất cao ngạo quái đản.

Sau khi đưa huyền khí đến thương hội, nếu xảy ra bất luận vấn đề gì, nhân gia đều sẽ không chịu trách nhiệm.

Không nghĩ tới, vị đại sư cấp 5 này còn phái đồ đệ tới để kiểm tra chất lượng, luyện khí sư có trách nhiệm như thế, hiện tại thật sự rất hiếm thấy!

Hơn nữa, vừa rồi hắn kéo dài thời hạn trả tiền, thường thì luyện khí sư đều sẽ không đồng ý, nhưng vị Hoàng công tử lại không hề có chút so đo nào cả.

Đôi thầy trò này thật sự là người tốt, vừa có đức lại vừa có tài!

Hắn nào biết, Hoàng Nguyệt Ly đi theo phía sau lưng hắn, khóe miệng hơi giơ lên, cười cực kỳ phúc hắc.

Tới nhà kho, Hoàng Nguyệt Ly tỏ vẻ không muốn bị người quấy rầy trong khi luyện khí, đuổi Tôn chưởng quầy ra ngoài.

Đây là quy củ của nghề luyện khí, Tôn chưởng quầy cũng không để bụng.

Sau khoảng nửa canh giờ (1h), Hoàng Nguyệt Ly mới đi ta từ nhà kho.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.