"Tôn chưởng quầy, trên huyền giáp quả nhiên có một chút tì vết nhỏ, ta đã tu chỉnh nó. Hoàng Nguyệt Ly chậm rãi nói.
Tôn chưởng quầy cảm động nói: "Hoàng công tử, thật sự vất vả ngài. Thời điểm Thái tử nhận được huyền giáp, chắc sẽ rất kinh hỉ (vui mừng)."
Hoàng Nguyệt Ly cao thâm khó đoán hơi mỉm cười.
Kinh hỉ? Đương nhiên sẽ thực sự "Kinh"! Hơn nữa sẽ thực sự "Hỉ". (Kinh trong kinh hãi; Hỉ: vui, mừng)
Chỉ là, người vui, đại khái sẽ là đối thủ của Thái tử đi......
Bất quá, Thái tử nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.
Bởi vì loại thủ pháp này không cần tới lò luyện khí, có thể trực tiếp thay đổi văn trận trên huyền khí, là kỹ xảo cao cấp chỉ có luyện khí sư cấp 7 trở lên mới có thể nắm giữ.
Để được sử dụng bộ huyền giáp như thế, hắn vẫn là người có lời!
Nàng nhìn nhìn sắc trời, nói: "Tròi không còn sớm nữa, ta đi trước, mười ngày sau, ta sẽ quay lại để lấy ba trăm vạn lượng vàng còn lại."
Tôn chưởng quầy vội nói: "Thỉnh ngài qua phòng dành cho khách quý ngồi chờ một chút, ta đi chuẩn bị xe ngựa, đưa ngài trở về."
"Không cần, ta còn chuẩn bị đi dạo trên phố!"
Hoàng Nguyệt Ly cự tuyệt ý tốt của Tôn chưởng quầy, tìm một nơi không người, dùng nhẫn Thiên Hoàng Quyết cất hết tất cả mấy bao dược liệu.
Sau đó, nàng dính thêm hai cái ria mép ở trên mặt, đi lẫn vào trong trong đám người, rời khỏi Thiên Trân Các.
Lúc đi ra tới cửa, nàng quay đầu lại nhìn nhìn, phát hiện Mặc Tứ vẫn không hề phát giác ra, vẫn đang theo dõi ở bên trong cửa viện.
Hoàng Nguyệt Ly hiếm khi có chút đồng tình với hắn. Nếu như các chủ đại nhân phát hiện ra nàng đã chạy mất dạng, nói không chừng Mặc Tứ sẽ phải bị mắng, làm thuộc hạ quả thật không hề dễ dàng!
Tuy nhiên, nàng không muốn nghe lời nam nhân kia nói, hay chờ hắn tới đón, nàng không phải là thú cưng hắn dưỡng! Đương nhiên muốn nhanh chóng chuồn mất dạng!
Sự tình tại hội đấu giá đã hạ màn, cho dù chưa thu được một khoản ngân lượng cuối cùng, nhưng Hoàng Nguyệt Ly có một ngàn lý do để tin tưởng, với thực lực cường đại của các chủ Thiên Trân Các, muốn thu được tiền bất quá chỉ là vấn đề thời gian.
Mấy ngày kế tiếp, nàng đều đang cân nhắc, làm thế nào để lấy được Hỏa Vân Câu tới tay.
Thực hiển nhiên, trực tiếp thương lượng với hoàng đế, đó là điều không có khả năng.
Rốt cuộc, sư phụ đại tông môn trong truyền thuyết của nàng, là do chính nàng hư cấu mà thành, căn bản không thể biến ra người như thế. Bản thân nàng chính là phế vật nổi tiếng, hoàng đế sẽ đáp ứng yêu cầu của nàng mới lạ!
Càng quan trọng hơn là, Hỏa Vân Câu chính là tài liệu cấp 6, lại là một loại tài liệu cấp 6 quý nhất, nóng nhất.
Ngay cả khi hoàng đế thật sự nguyện ý giao dịch cùng nàng, muốn đổi Hỏa Vân Câu, ít nhất cũng phải lấy ra được huyền khí hạ phẩm cấp 5 mới được.
Với thực lực hiện tại của nàng, đương nhiên không có khả năng làm được.
Cho nên, hiện tại chỉ còn lại một biện pháp, đó chính là —— trộm!
Bất quá, muốn trộm cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Bảo khố hoàng gia, là nơi tàng trữ bảo vật của hoàng thất Nam Việt Quốc, khẳng định có khá nhiều cao thủ trông coi, hơn nữa nhất định các cơ quan cũng rất mạnh.
Đối Hoàng Nguyệt Ly mà nói, cơ quan gì đó, tự nhiên không đáng nhắc tới, chúng đều chỉ là chút vật nhỏ.
Tuy nhiên, hộ vệ bảo khố hoàng gia thì tương đối khó xử lý.
Gần đây nàng nghe được tin tức, Nam Việt Quốc có hai vị cao thủ tứ trọng Đan Huyền Cảnh, là thực lực mạnh nhất trong nước.
Một vị hàng năm đều đóng tại hoàng cung Nam Việt Quốc, một vị khác, luôn phụ trách thủ vệ bảo khố hoàng gia.
Thêm vào đó, còn có một đội quân Kim Vũ Vệ luôn đóng giữ nơi bảo khố hoàng gia, tất cả đều là cao thủ Ngự Huyền Cảnh trở lên, ba vị thống lĩnh đều là Linh Huyền Cảnh.
Với thể chất phế vật hiện tại của nàng, đối kháng chính diện tuyệt đối là sự tình không có khả năng.
Cũng may, nàng còn có một biện pháp khác......
Trong bảy ngày liên tục, ban ngày Hoàng Nguyệt Ly tự nhốt mình tại trong phòng luyện khí nơi biệt viện, buổi tối thì trộm lẻn vào những hẻm núi xung quanh bảo khố hoàng gia tra xét.