Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

Chương 21: Tích cực học tập, phấn đấu mỗi ngày



Tôn chưởng quầy khiếp sợ ngẩng đầu, nói: "Đại...... Đại nhân, điều này...... chủ nhân chúng ta khẳng định sẽ không đồng ý bán Thiên Trân Các. Chỉ sợ ngài có điều không biết, chủ nhân chúng ta chính là người hoàng thất......"

Nam nhân không nói gì, chỉ liếc hắn một cái, cầm chén ngọc trên bàn nhỏ, nhẹ nhàng nuốt xuống một ngụm trà.

Ngón tay hắn thon dài nhưng mạnh mẽ, trắng nõn như ngọc thạch, động tác nhẹ nhàng nâng lên chung trà, ưu nhã thanh quý, cảnh đẹp ý vui.

Thị vệ bên cạnh xe ngựa đi lên phía trước, ngắt lời Tôn chưởng quầy nói.

"Lão bản sau màn các ngươi còn không phải là Đông An Vương hay sao? Chỉ dựa vào hắn, còn không dám đối nghịch với chủ tử chúng ta, trở về nói cho Đông An Vương, cửa tiệm này...... chủ tử chúng ta muốn! Thức thời, nhanh chóng đem khế đất chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai chủ tử sẽ phái người tới thu."

Tôn chưởng quầy nhất thời nói không nên lời.

Đông An Vương, thân là cháu trai của hoàng thượng, thân phận tôn quý vô cùng, nhưng nam tử thần bí trước mắt, căn bản tựa hồ như không đem hắn để vào mắt.

Chẳng lẽ, thân phận của hắn ta còn tôn quý hơn so với Đông An Vương hay sao? Không thể nào là hoàng tử của hoàng thượng đi?

Nghĩ đến đây, trong lòng Tôn chưởng quầy nhảy lên một chút, chẳng lẽ đây chính là vị trong truyền thuyết kia......

Nhưng, vị kia rất nhiều năm qua đều không hề lộ diện a!

Nếu thật sự là vị kia đã trở về, vậy thì đúng thật là khó lường a......

......

Đối với hết thảy phát sinh sau lưng, Hoàng Nguyệt Ly hoàn toàn không biết gì cả.

Tốc độ dịch vụ giao hàng của Thiên Trân Các quả nhiên không phải bị thổi phồng, thời điểm nàng về đến nhà, một toà lò luyện khí cao bằng hai người, đã được để ở thư phòng.

Nha hoàn Thải Vi vây quanh lò luyện khí với vẻ mặt kinh ngạc cảm thán.

Nhìn thấy Hoàng Nguyệt Ly trở về, vội vàng đi qua đón.

"Tam tiểu thư, ngài rốt cuộc ra ngoài làm gì? Cái lò luyện khí này, thật sự là ngài mua sao?"

"Đây còn có thể là giả sao?"

"Nhưng...... không phải chỉ có luyện khí sư mới có thể dùng sao?"

Hoàng Nguyệt Ly cười ha hả, nói: "Ngày hôm qua ta ở thư phòng, tình cờ tìm thất một quyển sách năm đó cha ta lưu lại, vừa mở ra thì thấy đó là bản chép tay của một vị luyện khí sư, bên trong có giải thích chi tiết về kiến thức luyện khí, cho nên, ta đang tính toán thử luyện khí xem sao."

Thải Vi nghe đến sửng sốt, "Nhưng...... luyện khí nào có đơn giản như vậy, không phải những người khác đều nói, luyện khí sư giống như thần tiên, có thể biến cát thành vàng hay sao? Hình như phải có thiên phú rất cao mới có thể luyện a!"

"Ta đương nhiên là có thiên phú luyện khí sư, trong bức thư của cha ta từng nói, khi ta còn nhỏ, cha ta đã phát hiện ra ta có thiên phú luyện khí, cho nên mới cố ý để lại bức thư cho ta, bảo ta chăm chỉ học tập, phấn đấu hằng ngày!"

Hoàng Nguyệt Ly không ngừng nói lời vô nghĩa.

Nhưng Thải Vi không có kiến thức rộng rãi giống như Tôn chưởng quầy, nàng chỉ là một người bình thường, thân phận là tỳ nữ thấp hèn, ngày thường nhiều lắm cũng chỉ là nghe người ta nói luyện khí sư lợi hại bao nhiêu, căn bản không có nhận thức thực tế.

Vừa nghe Hoàng Nguyệt Ly nói như vậy, lập tức liền tin.

Nàng vui sướng nói: "Hoá ra là lão Hầu gia đã nói, vậy thì khẳng định sẽ không sai! Đây...... đây thật sự là quá tốt, tam tiểu thư, nếu như ngài thật sự có thể trở thành luyện khí sư, Hầu gia bọn họ sẽ không bao giờ dám khi dễ ngài nữa!"

Hoàng Nguyệt Ly thật ra có điểm ngoài ý muốn.

Với nàng xem ra, điều này quả là quá tiện nghi cho lão cha Bạch Lưu Phong, thật đúng là không đơn giản, mang danh hào của hắn ra, là có thể lừa được người khác, năm đó chỉ sợ cũng là nhân vật quan lại phong vân kinh hoa......

Vì sao lại mất tích đây?

Nàng đột nhiên nhớ tới một chuyện, nói: "Đúng rồi, có chuyện ngươi thay ta đi làm. Ngươi tìm mấy kẻ khất cái đầu đường, để cho bọn họ đem sự tình tứ tiểu thư ngày hôm qua trần truồng chạy quanh trên đường tuyên truyền một chút, truyền đi càng xa càng tốt, tốt nhất truyền khắp toàn bộ đế đô!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.