Nhưng mà, Hoàng Nguyệt Ly lại hoàn toàn hiểu lầm hắn.
Thấy ánh mắt của Lê Mặc Ảnh nhìn sang Bạch Nhược Kỳ, lửa giận trong lòng nàng vừa hạ được chút lại bừng lên.
Lê Mặc Ảnh lại nhìn chằm chằm Bạch Nhược Kỳ!
Hôm nay nàng mới phát hiện ra, rất nhiều lần nàng ngẩng đầu nhìn hắn, đều thấy hắn đang nhìn Bạch Nhược Kỳ!
Bạch Nhược Kỳ xinh đẹp đến vậy sao? Có nhất thiết phải nhìn mãi không rời thế không?
Cứ tưởng rằng Lê Mặc Ảnh có mắt nhìn tốt hơn đám nam nhân nông cạn chỉ thích vẻ ngoài kia, thật không ngờ hắn cũng chỉ thích kiểu nữ nhân ngực to mà không có đầu óc này!
Thật là bực mình!
Tâm tình vui vẻ của Hoàng Nguyệt Ly cũng chẳng còn, nhìn những món ăn ngon đầy trên bàn cũng chẳng còn khẩu vị.
Lê Mặc Ảnh nhìn thấy hành động đáng yêu của nàng, tim liền đập nhanh hơn.
Lần này chắc chắn không phải ảo giác, hôm nay gặp mặt, tiểu hồ ly quả thật đã xinh đẹp hơn trước rất nhiều, hơn nữa mùi hương của nàng cũng không giống lúc trước nữa…
Lê Mặc Ảnh sau khi nhận thức ra, mắt cũng theo đó mở to ra.
Khí Huyền cảnh tầng chín?
Không ngờ tiểu hồ ly lại là Khí Huyền cảnh tầng chín?
Chuyện này xảy ra lúc nào vậy? Lần trước khi rời xa, tiểu hồ ly vẫn chỉ là một người phàm chưa hề tu vi mà! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đúng lúc này, Hoàng Nguyệt Ly ngẩng đầu nhìn hắn, Lê Mặc Ảnh không kịp tránh, ánh mắt hai người chạm nhau.
Hắn hơi run, lúc nào cũng thấy tiểu hồ ly nhìn hắn với ánh mắt… dữ tợn?
Lẽ nào do hắn cứ nhìn trộm nàng, bị nàng phát hiện lại khiến nàng không vui rồi?
Hai người cứ nhìn nhau, trong mắt đều có thứ tình cảm khó lòng diễn tả…
Qua ba tuần rượu, hoàng thượng ngồi trên ghế chủ vị khẽ ho một cái, cả Từ Ninh cung đều yên lặng.
Hoàng thượng vui vẻ nói: “Mẫu hậu, yến tiệc đào hoa này, vốn dĩ được người mời đến, nhưng trẫm lại đưa cả người không mời mà đến, không làm mất hứng của người chứ?”
Sắc mặt thái hậu vẫn không được thoải mái lắm, rõ ràng do bực tức từ lúc nãy, vẫn chưa hài hòa ngay lại được.
Nếu cứ như vậy, yến tiệc tuyển phi được chuẩn bị tỉ mỉ cũng không thể tiếp tục được nữa.
Nhìn thấy vẻ mặt phấn chấn của hoàng thượng, thái hậu đành nhẫn nhịn vào trong, lạnh lùng nói: “Cũng tốt, hôm nay ai gia cũng không được khỏe, tiệc rượu hôm nay giao lại cho hoàng hậu chủ trì vậy!”
Đợi đến lúc tuyên bố kết quả tuyển phi cũng không muộn.
Dù sao bà nhất định không để nữ nhân Bạch Nhược Kỳ tâm tư ác độc trở thành thái tử phi đâu!
Hoàng hậu ngẩn ra, vội vàng nói: “Mẫu hậu, nếu người thấy không khỏe trong người, vẫn nên nhanh chóng trở về cung nghỉ ngơi, mời thái y đến chẩn đoán? Chỗ này cứ giao lại cho thần thiếp là được!”
Thái hậu lắc đầu, biểu cảm lạnh lùng.
“Ai gia phải ở lại đây, hôm nay… ai gia đã nhìn thái tử phi rất nhiều rồi.”
Hoàng hậu nghe xong lời này, không hiểu vì sao?
Có điều được thay thế thái hậu chủ trì yến tiệc này, hoàng hậu vẫn rất vui vẻ.
Thân làm mẫu hậu, bà vẫn hi vọng có thể chọn cho thái tử một chính phi có thực lực, nhưng hoàng thượng và thái hậu có vẻ đều hướng về Bạch Nhược Ly vô dụng kia, bà thật sự lo lắng cố ta không xứng, sẽ làm lỡ mất tiền đồ của con trai yêu của bà.
Bây giờ như thế này cũng tốt, bà sẽ làm bẽ mặt Bạch Nhược Ly ngay tại yến tiệc này, khiến hoàng thượng cũng căm ghét tiểu nha đầu kia, ngài sẽ không còn ý niệm cho cô ta thành thái tử phi.