Nghe cuộc đối thoại của hai người, hoàng đế cũng đến đau đầu.
Thật ra, hoàng thượng thấy gả Hoàng Nguyệt Ly cho Dự vương, đây cũng là cách tốt nhất, thật không hiều tại sao Hoàng Nguyệt Ly không đồng ý.
Đã vậy, có vẻ xảy ra vấn đề gì vậy, nhất quyết đòi thách thức Bạch Nhược Kỳ!
Nàng ta có biết rốt cuộc mình đang làm gì không?
Một người phàm như nàng ta, Bạch Nhược Kỳ chỉ cần dùng một ngón đâm cũng đủ!
“Nha đầu này, ngươi không cần thiết phải kích động như vậy, thái tử của trẫm mặc dù rất tốt, nhưng các hoàng tử khác cũng là nhân trung long phượng mà! Ngươi không thích Mặc Ảnh? Không sao! Vẫn còn Mặc Hàn mà, Mặc Hàn cũng là thiên phú tứ phẩm, cũng là một anh tài mà…”
Hoàng đế càng nói, sắc mặt của tam hoàng tử Lê Mặc Hàn càng ngày càng khó coi.
Thật ra hắn cũng muốn có được hoàng phi thiên tài Bạch Nhược Kỳ nhưng không tranh được với đại ca của hắn mà thôi!
Cũng may, Hoàng Nguyệt Ly từ chối rất nhanh: “Đa tạ ý tốt của hoàng thượng, nhưng Ly nhi nhất định phải thách đấu với nhị tỷ, so tài chính thức một lần!”
“Hô…” Lê Mặc Hàn thở ra một hơi dài.
Rõ ràng vừa bị từ hôn, so vơi vẻ phiền muộn vừa rồi, biểu cảm bây giờ của Lê Mặc Hàn giống như vừa thoát từ cõi chết về vậy.
Hoàng đế đành nhượng bộ nói: “Được thôi, nếu ngươi nhất quyết muốn tỉ võ, cũng không phải không thể được, hai ngươi ra hai chiêu trước. Nhưng mà nhớ hạ thủ nhẹ một chút vì dù sao cũng là so tài hữu nghị…”
Hoàng đế rất lo Hoàng Nguyệt Ly sẽ bị thương nên đặc biệt nhấn mạnh để Bạch Nhược Kỳ thủ hạ lưu tình.
Bạch Nhược Kỳ ngay lập tức làm ra vẻ khó xử: “Hoàng thượng, nếu thật sự phải tỉ võ, ngộ nhỡ, không khống chế được, mà xảy ra chuyện gì đó, Kỳ nhi thật sự không chịu nổi trách nhiệm này đâu!”
Lời này của Bạch Nhược Kỳ cũng coi như hợp lý.
Bất kỳ cuộc tỉ võ nào, cũng không thể đảm bảo trăm phần trăm cả hai người đều không bị thương.
Bạch Nhược Kỳ cung kính đáp một tiếng “Vâng”, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Vì đao kiếm không có mắt, thực lực của hai người họ lại cách biệt lớn như vậy, lúc xuất chiêu không cầm chắc, tỏ ra hơi nặng một chút, đánh trọng thương nha đầu đáng chết kia, cũng là điều hợp tình hợp lý thôi!
Hai người họ chậm rãi tiến về đài tỷ võ, cả yến tiệc náo động hết lên.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ, không còn để ý là yến tiệc do đích thân hoàng thượng chủ trì nữa, ai ai cũng kích động, bắt đầu nghị luận.
“Trời ạ, đây là sự thật sao? Bạch Nhược Ly kém cỏi lại dám thách đấu Bạch Nhược Kỳ sao!!!”
“Sao lại có chuyện như thế này chứ? Đầu óc của Bạch Nhược Ly có vấn đề sao?”
“Trời! Làm người mà không biết tự lượng sức mình? Muốn tìm đường chết sao!”
Ai ai cũng nghĩ Hoàng Nguyệt Ly thật sự bị điên rồi.
Nhưng không ai nghĩ đến, nàng làm như vậy vì thực lực của nàng có thể đánh bại Bạch Nhược Kỳ!
Nói đến kết quả trận tỉ võ này mọi người không lấy làm khó đoán, vì chênh lệch thực lực thực sự quá lớn rồi!
Trong tiếng nghị luận sôi nổi của mọi người, hai thiếu nữ đã vào vị trí chỉ định đứng đối mặt với nhau.
Hoàng hậu mở mời: “Trận tỉ thí này do tam tiểu thư của Võ Uy hầu phủ Bạch Nhược Ly thách đấu nhị tiểu thư của Võ Uy hầu phủ Bạch Nhược Kỳ, hai ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?”