Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư

Chương 96: Nhẫn nhịn khẩu khí này trước



Năm năm trước, Thái tử đã được nhận vào Tinh Diệu Tông, thuộc học viện Tinh Diệu.

Tinh Diệu Tông được xem là tông môn cường đại nhất Nam Thiên Vực, học viện Tinh Diệu tất nhiên cũng là võ viện nổi tiếng nhất Nam Thiên Vực. Mỗi năm đều tuyển nhận học viên, đều là đến từ toàn bộ hàng trăm quốc gia hàng đầu trong Nam Thiên Vực, mỗi người đều là thiên tài số một của mỗi quốc gia!

Thái tử được xưng là thiên tài đệ nhất Nam Việt Quốc, có thiên phú phẩm cấp 5, nhưng tới học viện Tinh Diệu, bất quá cũng chỉ đạt tiêu chuẩn trung đẳng trong đó.

Tuy rằng trở thành học viên nòng cốt, nhưng xếp hạng cũng không giống như lúc trước.

Mỗi năm, Tinh Diệu Tông đều sẽ chọn vài học viên nòng cốt từ học viện Tinh Diệu, sau đó tuyển dụng và trở thành đệ tử chính thức của tông môn.

Thái tử hàng năm đều tham gia vào các cuộc tuyển chọn học viên, hy vọng có thể bái nhập vào Tinh Diệu Tông, nhưng mỗi một lần đều là thất bại!

Năm nay, là một cơ hội cuối cùng của hắn, nếu như hắn vẫn không thể trở thành đệ tử chính thức của Tinh Diệu Tông, nhất định phải tốt nghiệp tại học viện Tinh Diệu.

Mà rời khỏi Tinh Diệu Tông với tài nguyên phong phú và thực lực cường đại, hắn phải trở lại một tiểu quốc như Nam Việt Quốc để tu luyện, đời này có thể đạt tới Tứ Trọng - Đan Huyền Cảnh, cũng đã là cực hạn!

Thái tử không cam lòng cứ như vậy rời đi, hắn phải liều chết nắm bắt bằng được cơ hội cuối cùng này!

Cho nên, lần này biết được tin tức Thiên Trân Các sắp sửa bán đấu giá huyền giáp trang phục cấp 3, hắn quả thực là mừng rỡ như điên!

Hiện tại hắn khuyết thiếu nhất, chính là huyền khí có thể giúp hắn tăng lên thực lực trên diện rộng ở trong một khoảng thời gian ngắn, mà bộ huyền giáp này không chỉ có có thể khiến cho lực phòng ngự của hắn tăng lên gấp ba, hơn nữa...... còn phụ thêm một bộ huyền kỹ công kích!

Huyền khí cực phẩm như vậy, quả thực là chưa từng nghe thấy!

Hơn nữa bộ huyền giáp này chỉ có cấp 3, điều này có nghĩa là, Ngự Huyền Cảnh như hắn cũng có thể dễ dàng thoải mái phát huy hết hiệu quả của huyền khí.

Thứ tốt như vậy, lại bán đấu giá ở Nam Việt Quốc, quả thực là đã được tạo ra cho bản thân hắn.

Thái tử đã xem nó trở thành mục tiêu của chính mình, chỉ cần có bộ huyền giáp này trợ giúp, hắn nhất định có thể trở thành học viên tỏa sáng trong cuộc thi tuyển môn đệ năm nay, quét ngang đối thủ của mình, trở thành đệ tử chính thức của Tinh Diệu Tông, leo lên một đỉnh cao mới!

Thái tử suy nghĩ rất tốt, nhưng lại không hề nghĩ tới, hôm nay hắn còn chưa tiến vào đại môn Thiên Trân Các, đã đụng phải tiểu nha đầu tà môn Hoàng Nguyệt Ly, bị người hung hăng tát vào mặt!

Mặc dù mất mặt đến mức độ như thế, tuy nhiên, hắn lại không thể rời đi!

Nếu như hắn mà rời đi, vậy thì bộ huyền giáp kia, sẽ vĩnh viễn không thể nào rơi vào tay hắn.

Thái tử trái lo phải nghĩ, sau khi tiến hành đấu tranh tư tưởng kịch liệt, vẫn quyết định không thể vì một tiểu tiết mà mất đi rất nhiều*, chỉ có thể nhẫn nhịn khẩu khí này, trước hết phải có được bộ huyền giáp tới tay.

*Nhân tiểu thất đại (Nguyên văn: 因小失大): tiết kiệm một ít để mất rất nhiều (to try for small gains only to lose big; save a little only to lose a lot (idiom))  {Dịch: Emily Ton}

Chỉ cần hắn trở thành đệ tử Tinh Diệu Tông, công lực càng tăng tiến, muốn thu thập nam nhân sau lưng Hoàng Nguyệt Ly, còn không phải là sự tình một giây?

Tu vi của nam nhân kia cho dù cao bao nhiêu, thân phận quan trọng bao nhiêu, chẳng lẽ dám đối địch với đại tông môn đệ nhất Nam Thiên Vực?

Thái tử lặp đi lặp lại điều này trong lòng để thuyết phục bản thân, mới miễn cưỡng khống chế được cảm xúc.

Mắt hắn nhìn thẳng, làm bộ không chú ý tới những ánh mắt trào phúng và âm thanh đàm luận của đám đông, lập tức đi tới cửa Thiên Trân Các.

Ai ngờ, hắn vừa mới đi tới cửa, đã bị thủ vệ ngăn cản.

"Thái Tử điện hạ, xin dừng bước!"

Thái tử vốn đang mang một bụng lửa, nhìn đến ngay cả thủ vệ nho nhỏ cũng dám cùng đối nghịch với hắn, giận sôi máu.

"Tránh ra cho ta! Ngươi không biết ta là ai?" Ánh mắt Thái tử khốc liệt.

Trên mặt thủ vệ lại vẫn như cũ, không có biểu tình gì, "Thái Tử điện hạ, thảo dân đương nhiên biết thân phận ngài, tuy nhiên, chỉ có khách quý mới có thể đi vào lối cửa khách quý, đây là quy củ của Thiên Trân Các chúng ta."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.