Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp

Chương 120: Otis cặn bã



Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Rốt cục là ai đã mua tất cả thú bông.

Làm ra hành vi điên rồ này?

Hứa Thiệu cho rằng mình cần phải tìm ra tên khốn kiếp này, thay mặt tất cả người yêu thích thú biến dị xả giận.

Hắn phát ngôn trên mạng tinh tế, tuyên bố mình tuyệt đối có thể tìm ra người này.

Một đám người xem náo nhiệt không chê việc lớn, sôi nổi tỏ vẻ yên tĩnh đợi tin tốt.

Nhưng sau khi điều tra được mấy tiếng, cuối cùng Hứa Thiệu thông qua dấu vết đối phương để lại, hơn nữa tìm hiểu nguồn gốc bàn tay thu mua phía sau.

Cuối cùng cũng tóm được người.

Nhưng khi Hứa Thiệu phát hiện người này thế mà lại là Otis, lãnh đạm lập tức hạ xuống.

Có ai không biết Otis cực kỳ yêu thích con thú biến dị kia?

Hắn vội vàng lên mạng tỏ vẻ không thể điều tra được người này là ai, cho dù như vậy sẽ bị vô số người cười nhạo cũng không sao, so với việc này, hắn càng không muốn bị vị Otis đáng sợ kia theo dõi.


Người trước sẽ chỉ khiến hắn rất mất mặt, người sau rất có thể sẽ khiến mình mất mạng nhỏ.

Không thể trêu vào không thể trêu vào.

Đối mặt với thú biến dị vô cùng đáng yêu, rồi sức chiến đấu lại rất trâu bò như vậy, cho dù là người chán ghét thú biến dị, cũng không thể không nói một câu: Khi ta nhìn nó, ta mới nhận ra mình không thể chán ghét thú biến dị.

Đây chính là chỗ lợi hại của những thứ đáng yêu.

Một nhóm có tên là "Đáng yêu là chính nghĩa" xuất hiện.

Bọn họ là tổ chức được thành lập tự phát từ vô số những người yêu thích thú biến dị, hi vọng có thể dùng sức mạnh của mình, bảo vệ những con thú biến dị đáng yêu lại lương thiện đó.

Đồng thời càng muốn nhiều người cũng chấp nhận sự tồn tại của thú biến dị, hơn nữa để thú biến dị dung nhập giới thế giới loài người.


Nếu là trước kia, một ngày như vậy vĩnh viễn sẽ không xảy ra.

Nhưng hiện tại đã khác.

Bởi vì giáo hội Đáng yêu là chính nghĩa có một thần thú trấn giáo, không ai biết nó từ đâu tới, càng không ai biết rốt cục nó là sinh vật gì.

Thần bí rồi lại đáng yêu vô cùng.

Vô số người nhìn thấy nó, đều sẽ kiềm lòng không đậu yêu bề ngoài của nó.

Người thích nó, đều sẽ không kiềm lòng được mà điên cuồng.

Nó chính là —— thú biến dị đến từ nhà Otis.

Tuy cho tới giờ không có ai biết nó rốt cục gọi là gì.

Giáo hội Đáng yêu là chính nghĩa lớn mạnh từng ngày.

Đương nhiên, muốn gia nhập giáo hội cũng không phải dễ dàng.

Đầu tiên ngươi phải quay một video.

Chứng minh ngươi thật sự có một con thú biến dị.

Hơn nữa còn phải chứng minh ngươi và nó có quan hệ cực kỳ hòa hợp.


Nếu không sẽ bị từ chối gia nhập.

Nhưng dù vậy.

Vẫn có vô số người tích cực gia nhập giáo hội Đáng yêu là chính nghĩa.

Đương nhiên, cũng có thể liên quan tới việc mấy người này quá rảnh rỗi.

Nói tóm lại, giáo hội Đáng yêu là chính nghĩa lấy khí thế đốm lửa thiêu thảo nguyên, hoàn toàn bùng nổ toàn tinh tế.

Phàm là người lên mạng, đều biết cái giáo hội này.

Hôm nay.

Cao tầng của giáo hội Đáng yêu là chính nghĩa mở một cuộc họp nội bộ.

Bàn về xu hướng phát triển của giáo hội.

Hội trưởng - Đáng yêu là chính nghĩa: [Các vị, tuy giáo hội chúng ta mới phát triển chưa tới một tuần, nhưng ta cực kỳ coi trọng tiền cảnh tương lai của giáo hội chúng ta, nhưng! Mục đích của buổi họp mặt hôm nay của chúng ta rất đơn giản, đó chính là, cần phải lấy một khẩu hiệu thật vang dội cho giáo hội chúng ta! Để quảng bá cho giáo hội của chúng ta.]
Phó hội trưởng - Đáng yêu là chính nghĩa: [Cho nên mọi người có ý tưởng gì đều có thể nói thỏa thích.]

Chi hội trưởng - Đáng yêu là chính nghĩa: [Nhất định phải thuận miệng và vang dội!]

Cao tầng - Đáng yêu là chính nghĩa: [Đáng yêu vào lòng ngươi, đáng yêu tới tim gan ngươi, đáng yêu là chính nghĩa, chính nghĩa chính là đáng yêu chết ngươi! Khẩu hiệu này thế nào?]

Cao tầng khác - Đáng yêu là chính nghĩa: [Hội trưởng, ta cũng nghĩ ra một khẩu hiệu, các ngươi xem có được không, Lông của chúng ta! Vừa mềm vừa đáng yêu! Tiếng kêu của chúng ta! Sáng ngời lại hung mãnh! Hâm mộ chúng ta, không sai!]

Các đại cao tầng khác nói thỏa thích, nghĩ ra rất nhiều loại khẩu hiệu.

Nhưng hội trưởng và chi hội trưởng vẫn không cảm thấy quá vang dội.

Lại còn không đủ thuận miệng, không dễ nhớ.
Rất nhanh lại một cái khẩu hiệu bị phủ quyết.

Nhưng mọi người vẫn nhiệt tình tăng vọt.

Cuối cùng.

Dưới sự thảo luận kịch liệt và khẩn trương, khẩu hiệu của giáo hội Đáng yêu là chính nghĩa cuối cùng được xác định: [Đáng yêu là chính nghĩa, đáng yêu là tất cả, thú đáng yêu yên tâm bay, fan vĩnh tương tùy!]

Cho dù không quá thuận miệng, nhưng lại thể hiện lời muốn nói trong lòng của mỗi người.

Rất nhanh, tất cả mọi nơi trên mạng tinh thế đều có thể thấy được khẩu hiệu, lan tràn nhanh chóng giống như virus.

Người ghét thú biến dị, nhìn thấy khẩu hiệu này lập tức phiền chán không thôi.

Người thích thú biến dị, thì cùng đi theo xem náo nhiệt, sôi nổi tưới nước, cố gắng khuếch tán cái khẩu hiệu này ra cho mỗi một người bạn của mình biết.

Bởi vì lần nguy cơ trùng động trước, dẫn tới càng ngày càng nhiều người bắt đầu coi trọng thú biến dị, thú biến dị từ không được yêu thích, hiện giờ lại thành tồn tại cực kỳ đoạt tay.
Tất cả mọi người đều hô khẩu hiệu này một cách tự phát.

Cơ hồ người trên toàn tinh tế đều đã biết chuyện này. 

[Ha ha ha buồn cười chết ta, thú biến dị đây là mạnh mẽ xuất đạo sao, ta cho rằng ngành giải trí đã sớm biến mất hoàn toàn, kết quả thú biến dị cứng rắn đập ra lưu lượng, thậm chí còn phát triển ra fan của chính mình.]

[Đừng vội cười, mau tới hô khẩu hiệu!]

[Chúng ta cần phải cho khẩu hiệu trải rộng trên toàn tinh tế! Thú biến dị xông lên nào!]

[Không sai, thú biến dị xông lên nào! Mọi người đều cố gắng truyền bá cho giáo hội!]

[Đáng yêu là chính nghĩa, đáng yêu là tất cả, thú đáng yêu yên tâm bay, fan vĩnh tương tùy!]

[Đáng yêu là chính nghĩa, đáng yêu là tất cả, thú đáng yêu yên tâm bay, fan vĩnh tương tùy!]

Trên thực tế, Quý Vô Tu cũng theo dõi toàn bộ hành trình của chuyện này.
Thậm chí những từ kia, cũng là tự y nghĩ ra, sau đó lại để Triệu Lợi Binh đúc kết thành khẩu hiệu của Đáng yêu là chính nghĩa.

Hiện giờ Triệu Lợi Binh cũng đã khác trước.

Ngoài công việc chăn nuôi ở vườn thú ra, hắn còn có một thân phận không muốn người biết.

Đó chính là hội trưởng của Đáng yêu là chính nghĩa.

Mà quân y và Triệu Kiều An thì là phó hội trưởng.

Có đôi khi Quý Vô Tu đều cảm thấy rất là vô ngữ.

Đang êm đẹp ba người này lại gây ra chuyện lớn như vậy trên mạng tinh tế.

Thân là thần thú trấn giáo, y cư nhiên là người biết được cuối cùng.

Triệu Lợi Binh cười tủm tỉm nói: "Điều này còn không phải càng thể hiện ra thân phận và địa vị của ngài sao, tất cả mọi việc đều để đám lâu la chúng ta thu phục, đúng không?"

Quý Vô Tu: "......"

Lý do vô liêm sỉ tới mức nào.
Ai tin mới là thằng ngu.

Nhưng y cũng biết Triệu Lợi Binh đang nói đùa, căn bản sẽ không vì vậy mà tức giận.

Có chuyện này lại khiến Quý Vô Tu cảm thấy rất kỳ quái: "Các ngươi gây ra chuyện lớn như vậy, Otis chưa nói gì sao?"

Triệu Lợi Binh có chút bất đắc dĩ.

Toàn thế giới dám gọi thẳng tên của nguyên soái, cũng chỉ có một con thú biến dị trâu bò trước mắt này thôi.

"Chúng tôi dám gây ra ồn ào lớn như vậy, chắc chắn là được nguyên soái ngầm đồng ý."

Triệu Lợi Binh giải thích nói.

Quý Vô Tu vẫn là cảm thấy không ổn.

"Ngươi không phát hiện mấy ngày nay Otis có vẻ không mấy vui vẻ sao?"

Triệu Lợi Binh ngẩn người, nói: "Hình như là có một chút, nhưng chúng tôi nào dám hỏi  nguyên soái Otis."

Quý Vô Tu gật gật đầu: "Ta đây đi tìm hắn."

*******

Thấy bốn phía không người, Quý Vô Tu lặng lẽ túm túm Otis, thật cẩn thận hỏi: "Ngươi mấy ngày nay làm sao vậy?"
Tựa hồ có chút không mấy vui vẻ.

Giống như đang phiền não vì việc gì đó.

Đương nhiên những lời này, Quý Vô Tu cũng không có nói rõ, y tin Otis hẳn là hiểu được ý tứ của mình.

Trên thực tế, đúng là Otis hiểu, hắn hiếm khi nở nụ cười, nói: "Nhìn không ra ngươi tâm tư rất nhạy bén."

Quý Vô Tu lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc: "Đừng ngắt lời, ta hỏi nghiêm túc đấy."

Việc có thể khiến Otis cảm thấy bối rối, chắc chắn không phải việc nhỏ.

Nhưng thân là người có địa vị cao, từ trước tới nay Otis sẽ không nói cho bất cứ người nào điều mà mình bối rối.

Nhưng.

Quy củ là có thể phá vỡ.

Đặc biệt là cục cưng nhỏ đưa ra bất cứ yêu cầu nào với mình.

Cho dù là việc khó làm.

Otis đều sẽ vô điều kiện đáp ứng.

Càng đừng nói là vấn đề gọi là mặt mũi này, hoàn toàn không tồn tại.
Hắn chỉ muốn cho cục cưng nhỏ vui vẻ.

Sau đó, Otis bắt đầu kể lại vấn đề mà mình bối rối mấy ngày nay.

Quý Vô Tu thì nghiêm túc nghe.

******

Trong ngục giam tinh tế, giam giữ đủ loại tội phạm.

Nhưng không ai biết.

Trong quân đội, cũng có một nhà giam.

Nơi này giam giữ dị năng giả cực kỳ nguy hiểm.

Bọn họ thành lập một tiểu đội, lấy tên là tiểu đội sói đói.

Bọn họ có ý chí kiên định, lực nhẫn nại siêu cường, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ và hung tàn.

Nhưng bọn họ sẽ không làm ra việc bắt nạt nhỏ yếu, càng không làm ra bất cứ việc trộm cắp nào.

Những chuyện bọn họ làm, đều là những vụ án lớn động trời.

Ví dụ như.

Bọn họ chỉ dựa vào đoàn đội 5 người, lại gϊếŧ chết sâu biến dị cấp 4, đặc biệt là đội trưởng của tiểu đội sói đói, có năng lực lĩnh ngộ cực cao về phương diện nghiên cứu khoa học, hắn lấy thủ đoạn đặc thù nắm giữ kỹ thuật đỉnh cao.
Mà cái kỹ thuật này, có lẽ có thể phá giải bí mật liên quan tới trùng động.

Quý Vô Tu nghe được lời này, vội vàng đứng lên: "Kia còn không mau để cho bọn họ nói ra?"

Otis ánh mắt lạnh lùng nói: "Mấy người này có nhân cách chống đối xã hội cực kỳ mãnh liệt, đặc biệt là đội trưởng của tiểu đội sói đói, nghiên cứu kỹ thuật này là vì hủy diệt nhân loại, bọn họ sẽ không nói ra."

Quý Vô Tu trợn mắt há hốc mồm.

Này......

Thiên tài trong truyền thuyết, từ trước tới nay đều có phong cách riêng như vậy sao?

Toàn thế giới nhiều nhà nghiên cứu khoa học như vậy, cũng chưa thể nghiên cứu ra bí mật trùng động.

Kết quả kỹ thuật con hàng này liều mạng nghiên cứu ra lại là để hủy diệt nhân loại?

"Vậy....thử dùng thủ đoạn khác xem?" Quý Vô Tu nghẹn hồi lâu, lắp bắp nói.
Tuy thủ đoạn này có lẽ có chút không quá sáng rọi.

Nhưng bí mật về trùng động, thật sự là quá quan trọng.

Otis lại càng đau đầu nói: "Bọn họ không sợ chết, càng không sợ đau đớn, không có bất cứ cách nào khiến bọn họ mở miệng."

Quý Vô Tu: "......"

Như này thì khó thật.

Khó trách Otis lại đau đầu như vậy.

Quý Vô Tu ngồi một chỗ trầm tư suy nghĩ, đột nhiên, y ngẩng đầu hỏi: "Những người này chống đối xã hội hẳn là có lý do, các ngươi điều tra ra sao?"

Vẻ mặt Otis bỗng trở nên phức tạp: "Mấy người này, đều có chuyện xưa giống nhau."

Lão đại tiểu đội sói đói, sinh ra trong gia đình giàu có.

Được vô số người kỳ vọng ký thác, kỳ vọng hắn có thể dẫn dắt gia tộc đi đến vinh quang.

Hắn cũng rất tranh đua.

Từ nhỏ liền bày ra trí thông minh và năng lực tuyệt vời, trong một đám trẻ con trổ hết tài năng.
Hắn học thứ gì cũng rất nhanh.

Nhưng hắn cũng không thích cuộc sống như vậy.

Mỗi ngày bị việc học và vô số quy củ hà khắc tới cực điểm áp bách.

Cho đến một ngày.

Hắn yêu một chàng trai.

Mà chàng trai kia lại chỉ là con của một người làm vườn trong gia tộc không chút địa vị.

Chàng trai này không hiểu lễ nghi xã hội thượng lưu gì đó.

Càng không hiểu những tri thức về khoa học kỹ thuật công nghệ.

Nhưng cậu lại có một trái tim cực kỳ lương thiện, và một tính cách dường như luôn luôn vui vẻ.

Đây là thứ mà đội trưởng sói đói chưa bao giờ cảm nhận được.

Chỉ có vào lúc này, hắn mới có thể cảm nhận được cái gì gọi là vui sướng.

Hắn muốn cùng chàng trai đó bên nhau cả đời.

Nhưng, toàn bộ gia tộc kỳ vọng cực kỳ cao đối với đội trưởng sói đói, người duy nhất có khả năng sẽ dẫn dắt gia tộc đi lên vinh quang.
Vì thế, đội trưởng sói đói liều mạng nghiên cứu phát minh ra sản phẩm mới, muốn dùng cái này để đổi lấy cơ hội cho mình và thanh niên ở bên nhau.

Gia tộc mừng rỡ như điên.

Bắt đầu dùng sản phẩm này hoàn toàn đứng vững bước chân trong giới.

Gia tộc nếm được ngon ngọt lại lần nữa lợi dụng thanh niên uy hiếp đội trưởng sói đói, yêu cầu hắn cần phải lại làm ra đồ vật mới.

Hết lần này đến lần khác.

Đội trưởng sói đói biết rõ những người đó chỉ muốn mình phát minh, nhưng hắn vẫn ôm một chút hi vọng cuối cùng.

Hắn thật sự rất muốn từ bỏ nơi này, sau đó cùng thanh niên trôi qua cả đời bình an.

Nhưng gia tộc sau khi biết được mọi chuyện, cuối cùng xé rách mặt.

Bọn họ nhận ra đứa nhỏ này không thể bị mình khống chế, liền gϊếŧ chết thanh niên vào một đêm mưa, tiếng thống khổ kêu gào giằng co cả đêm, đội trưởng sói đói bị ấn trên mặt đất, trơ mắt chứng kiến thanh niên hoàn toàn nuốt khí.
Từ đó, hắn bị nhốt vào phòng tối không thể liên lạc với bên ngoài, bị vô số người trong gia tộc ép bức phát minh sản phẩm mới.

Hắn nản lòng thoái chí, cũng vào một đêm mưa, lợi dụng sản phẩm nghiên cứu phát minh ra gϊếŧ chết toàn bộ người trong gia tộc.

Sau đó hắn hoảng hốt chạy đi, hơn nữa thành lập tiểu đội sói đói.

Đơn giản là.....chàng trai kia thích sói nhất.

Sau khi nghe xong, Quý Vô Tu lập tức thổn thức không thôi.

Nguyện vọng của một thiên tài, chỉ là muốn làm một người bình thường.

Nhưng kết cục này, không khỏi quá mức bi thương

Mà bốn người khác trong tiểu đội, cũng có chuyện xưa bi thảm mà đáng thương tương tự.

Sau khi nghe xong, Quý Vô Tu không thể sinh ra bất cứ cảm giác chán ghét gì đối với những người này.

Ngược lại cảm thấy tâm tình vô cùng phức tạp.
Đây đại khái chính là cái gọi là người đáng giận đều có chỗ đáng thương đúng không.

Cẩn thận nghĩ lại, những người này kỳ thực rất giống với đám thú biến dị.

Đều bị nhân loại thương tổn, thậm chí bởi vậy mà mất đi tín niệm.

Khoan đã.....

Hai mắt Quý Vô Tu sáng lên.

Đột nhiên sinh ra một chủ ý.

Y mừng như điên nói: "Otis, ta có một chủ ý."

Otis nhướng mày, nói: "Nói thử xem?"

"Những người này không phải chán ghét nhân loại sao, nhưng tuyệt không sẽ không chán ghét thú biến dị......"

Otis: "Không sai."

Nhưng sao hắn lại cảm giác có chút không ổn.

Quý Vô Tu tiếp tục nói: "Chúng ta có thể cho bọn họ chăm sóc thú biến dị, dùng tình yêu để cảm hóa bọn họ, đương nhiên ta cũng sẽ đi vào, còn có thể bảo vệ thú biến dị. 

Otis lập tức nói: "Không được, như vậy quá nguy hiểm."
Quý Vô Tu tự tin nói: "Sẽ không, cho dù bọn họ có lợi hại, cũng tuyệt đối không thể làm ta bị thương."

Otis mặt vô biểu tình nói: "Ta là sợ ngươi không cẩn thận làm bọn họ bị thương."

Quý Vô Tu: "......"

Y không đáng tin như vậy sao?

Huống hồ chuyện này có khả năng rất cao.

Thời kỳ địa cầu cổ, đã từng xảy ra một màn như vậy.

Sau khi Quý Vô Tu vận dụng tất cả tình cảm và lý trí, cuối cùng cũng khiến Otis vô cùng khó chịu gật đầu đồng ý: "Ta sẽ giám sát các ngươi toàn bộ quá trình."

Quý Vô Tu gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Trên thực tế.

Quý Vô Tu vốn dĩ không cần làm chuyện này.

Nhưng mà.

Y cũng rất muốn biết rõ ràng vấn đề liên quan tới trùng động.

Hơn nữa, mấy người này rõ ràng cực kỳ có tiềm lực, cả đời bị nhốt trong nhà giam thật sự quá đáng tiếc.

Sau đó, Quý Vô Tu tỉ mỉ lựa chọn thú biến dị.
Ví dụ như sói bạc mạnh mẽ, ví dụ như băng nhận hùng cực kỳ thông minh, còn có tiểu li miêu yên tĩnh lại đáng yêu, và cả trăn biến dị.....

Dưới sự an bài của Otis, được đưa tới phòng họp quân đội, nghênh đón vô số tầm mắt lặng lẽ rình coi của các binh lính.

Trong mắt những người đó, ẩn chưa tò mò và kích động.

Hiển nhiên, câu chuyện của mấy con thú biến dị này, đã từng đả động vô số người, còn lừa đi không ít nước mắt.

Có thể nói là thú biến dị siêu nhân khí.

Khi Quý Vô Tu tới cửa nhà giam sâu nhất của quân đội, ngẩng đầu nói với Otis: "Đúng rồi, bọn họ biết chuyện của ta không?"

Ví dụ như đại chiến sâu biến dị, còn bẻ gãy chân sâu biến dị hung tàn v.v...

Otis mặt vô biểu tình nói: "Chúng ta đã thu thiết bị có thể liên lạc với bên ngoài của bọn họ rồi."
Quý Vô Tu lập tức đã hiểu: "Vậy cứ chờ tin tức tốt của ta đi."

Otis ê ẩm nói: "Ở bên trong chú ý đúng mực."

Đừng hơi một tí liền bán manh.

Quý Vô Tu vội vàng gật đầu: "Ta biết ta biết, ngươi cứ yên tâm đi."

Otis thật là càng ngày càng dong dài.

Cửa phòng giam mở ra, một đám lông xù dưới sự dẫn dắt của Quý Vô Tu đi vào.

Ngay sau đó, cửa hoàn toàn bị đóng lại.

Một đám lông xù động tác nhất trí nhìn Quý Vô Tu, chờ đợi mệnh lệnh kế tiếp.

Con thú biến dị xấu xí này nói, chỉ cần nghe lời, sẽ có rất nhiều rất nhiều đồ ăn ngon.

Quý Vô Tu bắt đầu dặn dò đám thú biến dị, để chúng nó ngàn vạn phải giữ bình tĩnh, quyết không thể tấn công những người đó.

Tiểu li miêu giơ vuốt, kêu meo meo đầy nhịp điệu.

Nó đang hỏi nếu những người này thương tổn chúng nó thì phải làm sao?
Ánh mắt Quý Vô Tu chợt lạnh lẽo.

Nếu những người này dám thương tổn thú biến dị, như vậy y sẽ cho những người này biết nỗi sợ hãi khi bị gấu trúc chi phối là gì.

Một đám thú biến dị hai mặt nhìn nhau.

Vô cớ cảm thấy lạnh sống lưng.

Mà trong nhà giam.

Tiểu đội sói đói giờ phút này đang lạnh lùng nhìn Otis, không rõ hắn lần này tới đây là muốn làm gì.

Otis cũng đen mặt.

Nếu không phải cục cưng nhỏ......

Khụ khụ.

Otis hơi nắm tay ho khan vài tiếng.

Đuôi lông mày mang theo một tia suиɠ sướиɠ.

Chỉ cần nhớ tới bộ dáng ôm đùi mình của cục cưng nhỏ, hắn liền hận không thể móc cả trái tim mình ra.

Lúc ấy vui sướng tận trời.

Hiện tại hối hận đoạn trường.

Nhưng sự việc hiển nhiên đã không có đường xoay chuyển.

Hắn không muốn phá hủy hình tượng tốt đẹp của mình trong lòng cục cưng nhỏ một chút nào.
Đội trưởng sói đói tên thật là Từ Diệu Tổ, hiển nhiên từ cái tên là có thể nhìn ra gia tộc đã ký thác kỳ vọng đối với hắn lớn như nào.

Nhưng từ khi hắn gϊếŧ tất cả những người hại chết người mình yêu, liền đổi tên thành Sói Đói.

Hắn muốn hoàn toàn vứt đi tất cả những gì gia tộc cho mình.

Qua một hồi im lặng.

Sói Đói cuối cùng không kìm nén được, nói với nguyên soái Otis: "Ngươi hết hi vọng đi, mặc kệ ngươi dùng cách gì, ta đều sẽ không nói kỹ thuật ra."

Cho dù bị nhốt ở nơi này cả đời, vĩnh viễn đều không thể đi ra.

Otis đen mặt, nói ra lời đã thương lượng trước với cục cưng nhỏ: "Các ngươi kế tiếp sẽ có một nhiệm vụ."

Sói Đói cười lạnh một tiếng: "Đừng ảo tưởng hão huyền, ta sẽ không làm."

Đánh chết hắn cũng không làm.

Otis tiếp tục đen mặt: "Có làm hay không tùy các ngươi."
Dứt lời, lập tức xoay người rời đi.

Để lại tiểu đội sói đói hai mắt nhìn nhau, không rõ nguyên soái Otis đang giở trò bí mật gì.

"Đội trưởng, lần này hình như có gì đó sai sai."

Mấy người còn lại sôi nổi gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Đội trưởng Sói Đói mặt đầy ngưng trọng, trầm tư.

Sau một hồi, hắn mới chớp mắt, giống như đưa ra quyết định: "Đi, qua xem thử, ta muốn nhìn xem lần này hắn muốn làm gì?"

Mấy người sôi nổi hưởng ứng, còn đi trước Sói Đói, làm ra tư thế bảo vệ.

Lão đại bọn họ rất thông minh.

Nhưng dị năng quá kém, cần phải để bọn họ bảo vệ mới được.

Bởi vì thân phận của mấy người này rất quan trọng, hơn nữa bọn họ có tính cách chống đối xã hội mãnh liệt, thậm chí còn có chút tiêu cực chán đời, cho nên quân đội sau khi thu hết những thiết bị liên lạc với bên ngoài của bọn họ,lại sợ mấy người này ở bên trong nhất thời luẩn quẩn trong lòng tự sát, liền cải tạo nhà giam này một phen, phong cảnh tuyệt đẹp, cảnh sắc hợp lòng người, nơi chốn đều lộ ra vẻ đẹp yên bình.
Ý đồ dùng cái này tiêu trừ khuynh hướng tính cách chống đối xã hội của bọn họ.

Phương pháp này tuy hiệu quả không lớn.

Nhưng ít ra cũng khiến mấy người này tiêu trừ mâu thuẫn mãnh liệt đối với quân đội.

Mấy người đi một vòng gần đó, rất nhanh liền phát hiện một nhóm thú biến dị ở trong một góc.

Chúng nó thoạt nhìn rất bình tĩnh, từng con ghé vào nơi đó nghỉ ngơi.

Nhìn thấy đám người sói đói xuất hiện, cũng chỉ nhấc mí mắt lên, chán nản ngáp một cái.

Đồ xấu xí nói, chúng nó chỉ cần ngoan ngoãn ở chỗ này là được.

Ngày thường nên làm gì thì làm nấy.

Không cần để ý tới những nhân loại này.

Vì thế chúng nó ngáp một cái, tiếp tục bình tĩnh nhắm mắt ngủ.

Tiểu đội sói đói hai mắt nhìn nhau.

Chẳng lẽ đây là nhiệm vụ theo lời nguyên soái Otis nói?

"Chẳng lẽ muốn chúng ta gϊếŧ chúng nó?" Một người trong đó suy đoán nói.
Một người khác cảm thấy có lý: "Bọn họ tám phần là muốn thông qua cách này thí nghiệm thực lực của chúng ta có bị thụt lùi hay không."

Quý Vô Tu ở bên cạnh nghe xong, lập tức đứng ngồi không yên.



Chẳng lẽ Otis không nói rõ nhiệm vụ ra sao?

Vì không để những người này thương tổn thú biến dị, Quý Vô Tu quyết định lộ mặt trước mặt đám người này.

Kết quả chưa kịp làm, liền nghe thấy một người khác nói: "Vậy chúng ta liền không để cho bọn họ được vừa lòng."

"Không sai, càng bắt chúng ta gϊếŧ chúng nó, chúng ta lại càng không gϊếŧ, ngược lại còn phải chăm sóc tốt chúng nó!"

"Không sai, kiên quyết phải đối nghịch với bọn họ."

Rất nhanh tiểu đội sói đói liền lập ra kế hoạch, đó chính là chuẩn bị chăm sóc tốt những con thú biến dị này, để phá hủy kế hoạch của quân đội.
Quý Vô Tu mặt vô biểu tình lau mặt.

Tuy trong quá trình đã xảy ra chút hiểu lầm nhỏ.

Nhưng cũng may kết cục cuối cùng vẫn đi lên quỹ đạo.

Sói Đói nhìn quanh bốn phía, nói: "Xem ra trong khoảng thời gian này chúng ta sẽ bận rộn."

Mấy người không khỏi lâm vào trầm mặc.

Đúng vậy.

Trong khoảng thời gian này bọn họ ăn uống, đều có số lượng cố định.

Mà đám thú biến dị dùng để làm con mồi này hiển nhiên không có chỗ cung cấp thức ăn.

Thời gian dài, chúng nó có lẽ sẽ bởi vì đói khát mà ra tay với tiểu đội sói đói, bọn họ liền không thể không động thủ đánh nhau với thú biến dị.

Mà như vậy, liền sẽ trúng kế của quân đội.

"Không nghĩ tới bọn họ hiện tại càng ngày càng đê tiện, thế mà lại nghĩ ra biện pháp như vậy." Một người trong đó oán hận nói.

Otis âm thầm giám thị mọi việc: "....."
Nếu kế hoạch có biến, Otis cũng chỉ có thể chậm rãi chờ đợi sự tình phát triển tiếp theo.

Tiểu đội sói đói ngồi ở chỗ kia bắt đầu lẩm nhẩm lầm nhầm, thương thảo biện pháp ứng phó.

"Quân đội không muốn chúng ta chết nhất, dù sao bọn họ còn chưa đào được bản vẽ thiết kế từ trong miệng ta." Sói Đói mặt đầy cẩn thận nói: "Cho nên bọn họ hẳn sẽ đồng ý yêu cầu ta đưa ra."

Người đàn ông đầu trọc nói: "Lão đại, ngươi muốn yêu cầu bọn họ cái gì?"

Sói Đói cười, nói: "Đương nhiên là mang thức ăn tới cho thú biến dị." Hắn đứng lên vỗ vỗ tay, nói: "Trong khoảng thời gian này mọi người  đều phải vất vả một chút."

Mấy người vội vàng lắc đầu: "Đều nghe lão đại."

Sau đó, Sói Đói thông qua binh lính trông coi liên lạc với Otis, hi vọng đối phương có thể mang chút đồ vật tới nơi này, có thể cho bọn họ ở đây tự cấp tự túc.
Otis đen mặt nói: "Có thể."

Sói Đói: "......"

Dễ dàng như vậy?

Trên thực tế Otis không hề muốn cấp một chút nào, nhưng để thực hiện kế hoạch, hắn cũng chỉ có thể cắn răng coi như chưa nhìn thấy gì, bình thường đều đồng ý hết.

Sau đó.

Đám người Sói Đói bắt đầu vây xem thú biến dị, bọn họ không dám tới quá gần thú biến dị, sợ dám thú biến dị sẽ xông tới.

Đến lúc đó gϊếŧ chết mấy con thú biến dị này thì không hay.

Mà lúc này bọn họ mới nhận ra hình như ở trong góc có một con thú biến dị, màu lông thoạt nhìn rất kỳ lạ.

"Đó là thứ gì?"

Mấy người đầy tò mò, giống như quan sát một sinh vật cực kỳ hiếm lạ.

Rất nhanh, con thú biến dị trong góc chậm rãi bò ra, thân thể tròn xoe vụng về của nó lập tức đánh trúng trái tim mọi người.

Đáng....đáng yêu như vậy?
"Này cũng quá đáng yêu rồi nhỉ?" Một người trong đó nhịn không được phát ra cảm khái từ trong lòng: "Các ngươi nói có phải không?"

Kết quả đợi hồi lâu, cũng chưa nghe thấy những người khác nói gì.

Hắn tò mò quay đầu, mới phát hiện tất cả mọi người vẻ mặt si ngốc, hiển nhiên đã bị vẻ ngoài của sinh vật đáng yêu này manh tới hít thở không thông rồi.

Mà trong lúc này, Quý Vô Tu lại bắt đầu điên cuồng tăng lên không ít điểm bán manh.

Đám người thật vất vả mới lấy lại tinh thần.

Một người trong đó nói: "Lão đại, đây là thú biến dị gì?"

Sói Đói lắc đầu: "Nói thật, ta cũng chưa từng thấy qua thú biến dị như vậy."

"Hiện tại ta càng ngày càng không có cảm tình với quân đội, vừa nhìn đã biết nó là một con thú biến dị vô hại lại nhát gan, đừng nói tấn công chúng ta, ta còn lo nó tùy thời sẽ bị những con thú biến dị khác bắt nạt ấy chứ." Người đàn ông cả người cơ bắp mặt đầy lo lắng nói.
Tuy bề ngoài của hắn thô cuồng hoang dã, thoạt nhìn hơi dọa người.

Nhưng từ trước tới nay hắn là một người rất yêu quý động vật hoa hoa cỏ cỏ.

Chỉ do hoàn cảnh bức người, làm hại hắn biến thành bộ dáng hiện tại.

Mỗi lần tăng một cấp, Quý Vô Tu sẽ được hệ thống yên lặng tối ưu hóa ngoại hình.

Cho nên hiện tại y đã hoàn toàn khác trước.

Trước kia, y có lẽ sẽ chỉ khiến người cảm thấy thực đáng yêu.

Nhưng hiện tại, rất ít người có thể chống cự lại được vẻ đáng yêu của mình.

Càng đừng nói tới mấy người này hoàn toàn không biết thế giới bên ngoài xảy ra chuyện gì.

Muốn thu hoạch tình cảm của bọn họ, quả thực dễ như trở bàn tay.

"Chúng ta phải làm một cái hàng rào, vây thú biến dị ở bên trong." Sói Đói dẫn đầu đưa ra quyết định đầu tiên.

Một người trong đó nói: "Ta dùng dị năng hệ mộc thử xem?"
Mấy người gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Rất nhanh, mặt đất liền hiện ra tường đất, bên trong lập tức mọc ra dây leo, chúng nó tự do bám vào sinh trưởng, cuối cùng tạo thành một cái hàng rào chắc chắn vây quanh khu vực này.

Đám thú biến dị vốn đang nghỉ ngơi bị động tĩnh này đánh thức, theo bản năng bò dậy.

Nhưng vì chúng nó đã từng bị tra tấn nên có năng lực cảm giác đối với nhân loại rất mạnh.

Tất cả thú biến dị không nhận ra bất cứ nguy hiểm từ đám người Sói Đói, vì thế rất nhanh lại tản ra tiếp tục híp mắt ngủ.

Quý Vô Tu: "......"

Mấy con thú biến dị này thật phóng khoáng.

Đương nhiên, một màn này cũng không bị những người này bỏ qua.

Sói Đói có nhân cách chống đống xã hội mạnh mẽ không khỏi mắng chửi: "Otis đúng là một tên cặn bã."

Một người khác cũng nói: "Mấy con thú biến dị này nhìn thấy chúng ta, cũng không xông lên tấn công chúng ta, hiển nhiên bản tính không xấu, kết quả bị quân đội chộp tới làm con mồi...."
"Đúng vậy, may mà chúng nó gặp được chúng ta, nếu không chỉ sợ....."

Mấy người lắc đầu thở dài.

Tâm trạng nặng nề không chịu được.

Lại khẳng định thêm lần nữa: "Otis đúng là tên cặn bã!"

Otis theo dõi hết thảy mọi việc lại lần nữa đen mặt.

Hắn nhịn đau đưa cục cưng nhỏ tới đây, là việc khiến hắn hối hận nhất trong cuộc đời này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.