Tim Thẩm Dao Chu đập thình thịch, có chút kinh ngạc hỏi: "Ngươi biết là ta cứu ngươi sao? Lúc phẫu thuật, ngươi có ý thức không?"
Ninh Tĩnh Thu: "Lúc ngươi giải trừ trói buộc của Linh Xu cho ta, ta đã nhìn thấy người trong thần phủ, ta vốn định tỉnh lại ngay lúc đó, nhưng sau đó lại ngất đi."
Thẩm Dao Chu: "..." Là công lao của thuốc mê.
Ninh Tĩnh Thu nói hắn đã bị Hứa Tinh Dạ dùng Linh Xu khống chế từ rất sớm, những năm này vẫn luôn có ý thức, mặc dù nhìn thấy cơ thể mình bị Hứa Tinh Dạ điều khiển, vừa đau đớn vừa tuyệt vọng nhưng cũng vì vậy mà Hứa Tinh Dạ không phòng bị hắn, cho nên hắn rất rõ tất cả các linh khí cơ quan và pháp trận ở đây.
Hắn cố ý đến đây, chính là để đưa Thẩm Dao Chu rời đi.
Thẩm Dao Chu nghỉ hoặc hỏi: "Vậy ngươi thì sao?"
Ninh Tĩnh Thu bình tĩnh nói: "Ta muốn ở lại báo thù."
Thẩm Dao Chu khuyên: "Hứa Tinh Dạ là người rất xảo trá, bên cạnh còn có nhiều tu sĩ bị Linh Xu khống chế như vậy, ngươi không bằng cứ đi trốn cùng ta trước, chuyện báo thù có thể từ từ tính sau."
Nhưng Ninh Tĩnh Thu lại lắc đầu: "Ta đã quyết rồi, ngươi không cần khuyên ta nữa."
Thẩm Dao Chu khuyên không được hắn, chỉ đành thở dài.
Ninh Tĩnh Thu lấy túi trữ vật của nàng ra, lại an ủi nàng: "Ngươi yên tâm, ta rất hiểu nơi này, nhất định sẽ đưa ngươi bình an rời khỏi đây." Thẩm Dao Chu vừa kinh vừa mừng, nàng vốn tưởng rằng cái túi trữ vật này không lấy lại được nữa rồi.
Ninh Tĩnh Thu nói: "Ta dùng phân thân mê hoặc những tu sĩ bên ngoài, trong thời gian ngắn họ sẽ không phát hiện ra chúng ta, nhưng lát nữa lúc chạy trốn, ngươi nhất định phải bám sát ta, nơi này có rất nhiều pháp trận, không cẩn thận sẽ rơi vào trong đó, chỉ có Hứa Tinh Dạ mới có thể giải được.
Thẩm Dao Chu gật đầu, tỏ ý mình đã hiểu.
Ninh Tĩnh Thu nhẹ nhàng điểm vào người nàng mấy cái, dường như đã dùng một loại thuật pháp nào đó, Thẩm Dao Chu phát hiện cơ thể mình như trở nên trong suốt, có chút kinh ngạc, nhưng thấy Ninh Tĩnh Thu đã đi ra ngoài, cũng vội vàng đi theo.
Ninh Tĩnh Thu quả nhiên rất quen thuộc nơi này, Thẩm Dao Chu cũng ghi nhớ lời hắn, vẫn luôn bám sát phía sau hắn, không sai một bước.
Rất nhanh, nàng đã nhìn thấy thác nước phía trước, chỉ cần xuyên qua nó, lên đến vách đá là có thể thoát ra được
Hai người đi một mạch thuận lợi đến mức không thể tin nổi, nhưng ngay khi chiến thắng chỉ còn cách một bước, toàn bộ hang động đột nhiên sáng trưng, các linh khí cơ quan bên cạnh bọn họ đều được kích hoạt.
Một đám tu sĩ vây quanh bọn họ.
Những mũi tên nhọn hoắt trên đỉnh đầu cũng chĩa thẳng vào hai người.
Sắc mặt Ninh Tĩnh Thu hơi biến, vội vàng che chắn Thẩm Dao Chu ở phía sau.
Hứa Tinh Dạ tách đám người ra đi ra, giọng điệu lạnh lùng: "Ta biết ngay là Thẩm y tu sẽ không ngoan ngoãn thế mà, may mà ta cẩn thận thêm một chút, không ngờ rằng..."
"Thẩm y tu, ngươi thật sự làm ta thất vọng."
Đến lúc này, Thẩm Dao Chu đã không còn sợ hãi nữa, trực tiếp mắng chửi: "Thất vọng cái đầu ngươi! Ngay từ đầu ta đã không muốn hợp tác với tên biến thái như ngươi! Ngươi có nghe không hiểu tiếng người không!"
Sắc mặt Hứa Tinh Dạ tái mét, trực tiếp ra lệnh cho những tu sĩ bên cạnh: "Giết c.h.ế.t cả hai bọn chúng cho ta!"
Vừa dứt lời, tất cả các tu sĩ đồng thời nhìn về phía bọn họ, nhất thời đủ loại linh lực và vũ khí đều lao về phía hai người.