Nếu chỉ có một hai người thì còn có thể hiểu được, nhưng tất cả mọi người đều như vậy thì lại kỳ quái rồi.
Thẩm Túy An lần này mang theo đều là cao thủ, còn có mấy kiếm tu, muốn bọn họ không phản kháng gì mà bị g.i.ế.c chết, trừ khi bọn họ tản hết linh lực, đứng im cho người ta đánh, hoặc là đối phương thực lực vượt xa bọn họ, ít nhất phải là đại lão Nguyên Anh kỳ, thế nhưng đại lão Nguyên Anh kỳ nào lại rảnh rỗi như vậy?
Hơn nữa những dấu vết đánh nhau xung quanh kia là sao?
Nàng nói suy nghĩ của mình cho Yến Phi nghe, Yến Phi cũng không khỏi trở nên cảnh giác.
Bọn họ lại tỈ mỉ lục soát xung quanh một lần nữa, ngoài ý muốn phát hiện ra một hộ vệ Thẩm gia còn sống.
Linh mạch trên người hắn cũng đã đứt hết, nhưng hắn may mắn rơi vào một cái hố sâu, còn giữ được một hơi tàn, chờ đến khi bọn họ đến.
Thương thế của hắn quá nặng, Thẩm Dao Chu phải lập tức phẫu thuật cho hắn.
Vì vậy, mọi người chỉ có thể tạm thời ở lại đây, Yến Phi dặn dò bọn họ nhất định phải cẩn thận, sau đó mới theo Thẩm Dao Chu cùng người bị thương vào bí cảnh Hạnh Lâm.
Lúc này bí cảnh đã thay đổi rất nhiều so với trước đây, bên cạnh rừng hạnh đã xây dựng một tòa nhà theo kiểu bệnh viện hiện đại, tất cả dụng cụ phẫu thuật và các loại thuốc của Thẩm Dao Chu đều được cất giữ bên trong.
Trong khi đó, rừng hạnh cũng có chút thay đổi, Thẩm Dao Chu đã trồng cây hoa công đức ở giữa rừng hạnh, sau đó nàng phát hiện ra rằng, mỗi khi nàng chữa khỏi bệnh cho một người, rừng hạnh sẽ mọc thêm một cây, hơn nữa những cây hạnh này sẽ sinh ra ánh sáng công đức yếu ớt vào hoa công đức.
Hiện tại trên hoa công đức đã mọc ra một quả công đức nhỏ bằng móng tay, rất nhỏ nhắn và đáng yêu.
Chỉ là bây giờ hệ thống đang nâng cấp, cửa hàng cũng không thể sử dụng, vì vậy Thẩm Dao Chu không động vào quả công đức đó.
Yến Phi trước đây cũng đã từng đến bí cảnh nhưng lần nữa nhìn thấy vẫn rất kinh ngạc.
Lần này nàng ta vào là để làm trợ thủ cho Thẩm Dao Chu.
Thương thế của người bị thương rất nặng, nhưng sau khi vào bí cảnh Hạnh Lâm, dường như đã ổn định hơn một chút.
Thẩm Dao Chu lại kiểm tra lại, phát hiện chủ yếu là linh mạch hắn bị đứt đoạn, mặc dù đan điền cũng bị thương nhưng không tính là quá nghiêm trọng.
Thẩm Dao Chu cũng có chút phiên muộn, nàng còn chưa kịp xem qua cây kỹ năng đan điền, hệ thống này không sớm không muộn lại chọn lúc này để nâng cấp.
Nhưng hiện tại cũng chẳng còn cách nào, chỉ có thể trước tiên trị liệu linh mạch, chờ đến khi hệ thống nâng cấp xong, có lẽ nàng có thể tìm được phương pháp chữa trị cho hắn từ cây kỹ năng đan điền.
Thẩm Dao Chu vừa thầm than phiền vừa phẫu thuật cho hộ vệ.
Thương thế của hắn rất nặng, thời gian phẫu thuật không ngắn. Sau khi làm xong, Thẩm Dao Chu chuyển hắn đến phòng bệnh, lại quan sát một lúc, phát hiện linh lực trong cơ thể hắn đang dần hồi phục, cả người có thể thấy rõ là đã tốt hơn.
Nếu hắn có thể tỉnh lại, có lẽ bọn họ có thể biết được chuyện gì đã xảy ra lúc đó.
Thẩm Dao Chu do dự một lát, vẫn lấy ra một viên Ngưng Thần Đan hòa tan rồi đút cho hắn ăn.
Hắn ăn xong không lâu thì quả nhiên có động tĩnh, ngón tay chậm rãi run rẩy, mí mắt cũng dần giật giật.