Thế thì có thể làm sao?" Hạng Diễm có chút không kiên nhẫn: "Bây giờ vấn đề trên người con rất kỳ lạ, ngoài Thiên Vấn Các ra, không có ai có thể cứu con, cho nên bất kể bọn họ nói gì, con đều sẽ đồng ý."
"A Diễm..."
"Phụ thân, con biết người lo lắng người thân bạn bè của những tu sĩ Kim Đan kỳ đó sẽ trả thù, nhưng những người g.i.ế.c người bắt cóc là đám tu sĩ tán tu kia, người đưa bọn họ đi là Thiên Vấn Các, cho dù bọn họ thực sự muốn trả thù cũng nên đi tìm Thiên Vấn Các. Người không cần phải thận trọng như vậy."
Thẩm Dao Chu nghe bọn họ nói xong, cuối cùng cũng biết được người chuyển những cái cây đó đi là ai, xem ra chính là chưởng môn Thiên Hải Phái lo lắng bị trả thù nên mới dùng cách này dẫn bọn họ đi.
Nếu không phải Thẩm Dao Chu chú ý đến những cái cây không đúng, có lẽ ông ta đã thực sự thành công.
Một lát sau, nghe nói người đã đến, ba người bọn họ mới ra ngoài đón tiếp.
Thẩm Dao Chu hoạt động tay chân, vừa nằm xuống thì bọn họ đã đi vào.
Chưởng môn Thiên Hải Phái cùng một nam nhân mặc áo choàng đen đi vào, nam nhân này dung mạo phong lưu diễm lệ, không phân biệt được nam nữ, khoác áo choàng dài đến mắt cá chân, trong lòng còn ôm một con hồ ly tuyết trắng.
Tu vi của hắn không thấp, Thẩm Dao Chu cũng không dám dùng tia X để nhìn hắn, lỡ bị phát hiện thì phiên toái. Hắn và chưởng môn Thiên Hải Phái ngồi vào vị trí chủ tọa, hàn huyên một hồi, sau đó mới cười tửm tỉm mở lời: "Lần này ta đến, có một tin tốt một tin xấu, chư vị muốn nghe tin nào trước?"
Hạng Diễm và Hạng chưởng môn nhìn nhau, Hạng chưởng môn mới nói: "Nghe tin tốt trước."
"Tin tốt chính là thiên linh căn hệ hỏa đã chín muồi, Hạng thiếu chủ chỉ cần đợi thêm hai tháng nữa là có thể đổi thiên linh căn, bệnh của thiếu chủ cũng sẽ không cần dùng thuốc tự khỏi."
Hạng Diễm lộ vẻ mừng rỡ, nhưng vẫn thận trọng hỏi: "Vậy tin xấu là gì?"
Mộ Thiên Hồ nheo mắt, nụ cười càng sâu: "Tin xấu chính là, còn có một vị tu sĩ khác cũng muốn có được thiên linh căn hệ hỏa, hơn nữa, giá mà hắn đưa ra còn cao hơn quý phái."
Nụ cười trên mặt Hạng Diễm cứng đờ, ẩn ẩn mang theo vẻ tức giận: "Mộ đường chủ, thiên linh căn này là chúng ta đã định trước! Thiên Vấn Các các ngươi làm ăn phải giữ chữ tín chứ."
"Đừng nóng vội."
Mộ Thiên Hồ vẫn là bộ dáng không nhanh không chậm: "Thiên Vấn Các chúng ta đương nhiên là giữ chữ tín, nếu không chúng ta trực tiếp bán thiên linh căn đi là được, ta cũng không cần phải đến đây một chuyến."
Hạng Diễm nửa tin nửa ngờ nhìn hắn: "Vậy ý của Mộ đường chủ là gì?"
Mộ Thiên Hồ cười nhẹ: "Thiên Vấn Các đã thương nghị, quyết định trong vòng một tháng nếu quý phái giao đủ người thì có thể lấy đi thiên linh căn, ngược lại, chỉ có thể đắc tội với Hạng thiếu chủ rồi."
Hạng Diễm tức giận nói: "Nhiều người như vậy, một tháng làm sao có thểt" "Đó là chuyện của quý phái." Mộ Thiên Hồ vẫn cười, nhẹ nhàng vuốt ve đôi tai của hồ ly: "Thiên Vấn Các chúng ta dù sao cũng phải làm ăn, vị kia cũng là khách hàng, chúng ta cũng không thể bên trọng bên khinh được."
Hạng Diễm đầy bụng lửa giận nhưng lại không thể làm gì.
Nếu không đáp ứng Mộ Thiên Hồ, những gì bọn họ bỏ ra trước đó đều uổng phí, nói đi nói lại đều là Thiên Vấn Các chiếm tiện nghi, Mộ Thiên Hồ cũng chính là nhìn trúng điểm này mới dám ngang nhiên uy h.i.ế.p bọn họ như vậy.