Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 315



Người của Thiên Vấn Các cũng không quan tâm là thật hay giả nữa: "Tìm! Nhất định phải tìm cho ra người!"

Thiên Vấn Các.

Người Mộ Thiên Hồ phái đi Vân Trạch Châu đã trở về, hơn nữa còn mang về rất nhiều tin tức khiến hắn bất ngờ.

"Phẫu thuật? Đó là cái gì?"

"Nghe nói là trực tiếp rạch da rạch thịt của con người, sau đó chữa trị linh mạch bằng thuật pháp."

Mộ Thiên Hồ cau mày, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi đó là loại thuật pháp gì.

Thuộc hạ lại nói: "Nghe nói nàng ta không biết luyện đan, nhưng Thẩm gia lại nuôi dưỡng rất nhiều y tu, hơn nữa nàng ta còn nói đan dược có độc, nhưng có thể dùng phẫu thuật để loại bỏ độc tố."

"Lúc ngũ đại kiếm tông đại bỉ, chưởng môn Thương Huyền Kiếm Tông - Mạnh Thiếu Uyên trúng Chiếu Tâm Cổ, cũng là do nàng ta phát hiện và chữa khỏi, gần như phân nửa kiếm tu Vân Trạch Châu đều chịu ơn của nàng ta, ở Vân Trạch Châu, ngay cả Tiên Vân Môn cũng phải kiêng dè nàng ta ba phần..."

Mộ Thiên Hồ càng nghe càng thấy hoang đường, nếu không phải đây là thuộc hạ hắn tin tưởng nhất, hắn còn tưởng là Hạ Hầu Sinh cố ý phái người đến đùa giỡn hắn.

"Nàng ta đã lợi hại như vậy, an ổn làm y tu của nàng ta ở Vân Trạch Châu không phải tốt hơn sao, sao lại chạy đến Trường Yển Châu của chúng ta?" "Nghe nói là vì muốn cứu lục công tử Thẩm gia." Thuộc hạ dừng một chút mới nói tiếp,"Thuộc hạ cũng là lúc điều tra chuyện này, vô tình biết được một tin tức."

Mộ Thiên Hồ: "Nói."

Thuộc hạ: "Thẩm Dao Chu này là con gái của nhị phòng Thẩm gia, mẫu thân của nàng ta chính là Tô Thanh Uẩn."

Mộ Thiên Hồ lúc này mới thật sự ngẩn người: "Tô Thanh Uẩn?”

Cái tên này đã bị chôn vùi trong ký ức của hắn từ lâu, trong đầu hắn hiện lên một bóng hình tuyệt mỹ, cao quý xinh đẹp như nữ thần.

Thế nhưng cũng chính là nàng ta, năm đó suýt chút nữa đã hủy hoại phân nửa Thiên Vấn Các, vốn tưởng rằng nàng ta đã chết, mọi chuyện đều kết thúc, không ngờ nàng ta lại có con gái.

Năm đó Mộ Thiên Hồ còn chưa phải là đường chủ, chỉ là một chấp sự nho nhỏ trong Thiên Vấn Các, cũng chỉ là từng gặp Tô Thanh Uẩn vài lần từ xa, cũng không rõ lắm về chân tướng cái c.h.ế.t của nàng ta, mà sau đó cái tên Tô Thanh Uẩn liền trở thành cấm ky trong Thiên Vấn Các, không ai dám nhắc đến nữa.

Chẳng lẽ một thân bản lĩnh của Thẩm Dao Chu đều là do Tô Thanh Uẩn dạy?

Hắn trầm ngâm, nhưng lại cảm thấy không thể nào, năm đó nếu Tô Thanh Uẩn có bản lĩnh như vậy, cho dù nàng ta phạm phải sai lầm lớn thì bên trên cũng sẽ không lấy mạng nàng ta.

Mộ Thiên Hồ trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

Chỉ bất quá, Thẩm Dao Chu thế mà lại là nữ nhi của Tô Thanh Uẩn, tin tức này thật sự khiến hắn rất bất ngờ. Thuộc hạ do dự hỏi: "Đường chủ, việc này có cần bẩm báo cho..."

Mộ Thiên Hồ lắc đầu: "Không cần, ta tự có chủ trương."

Bẩm báo lên trên có tác dụng gì, hắn ta vừa mới đánh mất một vườn ươm lớn, đây chính là cơ hội để lập công chuộc tội.

Hắn không tin Thẩm Dao Chu vì cứu một người thúc thúc khác chi mà chạy đến tận Trường Yển Châu.

Tám chín phần là vì mẫu thân mà đến báo thù.

Bất kể là mục đích của Thẩm Dao Chu, hay là bản lĩnh của nàng, giao người lên trên, cấp trên nhất định sẽ rất hài lòng.

Đây mới là điều quan trọng nhất.

Đừng nói hắn chỉ phạm phải chút sai lầm này, cho dù là chuyện nghiêm trọng hơn cũng có thể một bút xóa bỏ, nói không chừng còn có thể thăng chức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.