Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 484



Thịnh Hoài Khanh vốn còn giữ lại chút nghi ngờ đối với lời nói của Thịnh gia chủ, dù sao những năm gần đây ngoài việc tìm kiếm y tu, hắn cũng đã gặp không ít những kẻ tà ma ngoại đạo khác nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều bó tay trước căn bệnh của hắn.

Huống hồ, nếu Thẩm Dao Chu có bản lĩnh như vậy, e rằng đã sớm nổi danh khắp Cửu Châu, sao hắn lại không nghe thấy một chút lời đồn nào?

Tuy nhiên, hắn vẫn phái người đến Trường Yển Châu một chuyến, lại bảo quản gia chuẩn bị đồ đạc để đến bái phỏng, đồng thời sắp xếp ổn thỏa mọi việc trong nhà.

Nhưng trước khi lên đường, lại có một vị khách bí ẩn đến thăm.

Thịnh Hoài Khanh giao du rộng rãi, bạn bè khắp ba giáo chín lưu không ít, vị bằng hữu đến lần này tên là Giải Thương, là một tên cò mồi ở vùng giao giới không ai quản lý của ba châu Vân Trạch, Trường Yển và Sùng Văn.

Thịnh Hoài Khanh thấy hắn còn có chút kinh ngạc: "Hôm nay sao ngươi lại rảnh rỗi đến tìm ta?"

Giải Thương ngồi xuống liền than thở: "Đừng nhắc nữa, trước đây ta nghe nói Vân Trạch Châu xuất hiện một y tu lợi hại, ngay cả Tiên Vân Môn cũng phải chịu thiệt dưới tay nàng, ta nghĩ rằng một bậc đại lão như vậy nhất định phải quen biết! Ai ngờ ta vừa chạy đến nơi, người ta đã chạy đến Trường Yển Châu rồi! Ta lại không quản ngày đêm chạy đến Trường Yển Châu, vất vả lắm mới tìm được một chút tin tức, đang chuẩn bị đến bái phỏng! Kết quả! Người ta lại chạy đến Sùng Văn Châu!!"

"Còn không biết phải tìm đến bao giờ, ta nghĩ đã đến Sùng Văn Châu thì trước tiên nên đến bái phỏng ngươi..."

Thịnh Hoài Khanh lúc đầu nghe hắn nói còn thấy buồn cười, càng nghe càng thấy quen quen, không nhịn được hỏi: "Y tu mà ngươi nói, có phải họ Thẩm không?”

Giải Thương: "!"

"Sao ngươi biết?"

Thịnh Hoài Khanh trong lòng đã cơ bản xác nhận, y tu mà Giải Thương nói đến hẳn là Thẩm Dao Chu, hắn hỏi Giải Thương: "Ngươi biết bao nhiêu chuyện về nàng?”

Giải Thương nói: "Chuyện xa thì không nói, nói mấy chuyện gần đây, con trai của Hạng chưởng môn Thiên Hải Phái, Hạng Diễm trước đây mỗi lần tu luyện đều phát điên, không biết đã tìm bao nhiêu y tu cũng không chữa khỏi, vị Thẩm y tu này vừa ra tay đã chữa khỏi cho người ta, chuyện này cũng thôi đi, v.ú nuôi của Hạng Diễm bị vỡ đan điền, thế mà nàng cũng chữa khỏi! Ngươi nói có lợi hại không?”

Thịnh Hoài Khanh trong lòng hơi động, thân thể cũng không khỏi hơi nghiêng về phía trước.

Giải Thương không để ý đến những điều này, vẫn thao thao bất tuyệt: "Dạo trước Trường Yển Châu xảy ra một chuyện lớn ngươi có biết không? Nghe nói có một khí tu luyện chế ra một loại linh khí có thể khống chế tu sĩ, cả Trường Yển Châu đều tự lo thân mình, lúc đó ta còn không dám ra ngoài, sợ bị bắt đi, sau này nghe nói cũng là vị Thẩm y tu này nghĩ ra biện pháp, không những cứu những tu sĩ bị khống chế, còn chế ra một loại linh khí khác, có thể tránh bị khống chế..."

Thịnh Hoài Khanh đợi hắn nói xong mới nói: "Vị Thẩm y tu mà ngươi nói, có lẽ ta có manh mối."

Giải Thương vội vàng nhảy dựng lên: "Ôi chao, Thịnh Hoài Khanh công tử của ta ơi! Ngài đừng có vòng vo nữa! Nói nhanh đi!"

Thịnh Hoài Khanh: "Vài ngày trước, Bạch Lộc thư viện có một y tu biến một đứa trẻ tam linh căn thành song linh căn, nghe nói cũng họ Thẩm."

Giải Thương sửng sốt, sau đó gật đầu chắc chắn: "Rất có thể chính là Thẩm y tu mà ta đang tìm!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.