“Miêu Nhi, không cần đi gấp như vậy, chúng ta có thể thuê xe ngựaở cổng thành đi được khoảng một ngày đường, hiện tại nếu đinhanh quá, một chút nữa lại đi không nổi” Lý Học Tuấn hướng vềbóng dáng Miêu Nhi đang vui vẻ hô lên.
Miêu Nhi nghe xong, lúc này mới đi chậm lại, có chút ngượngngùng sờ sờ đầu, chính mình dường như có chút hưng phấn quámức.
……
Trong Hoàng Hà thôn, Vương Nhị đã làm mấy tháng thôn trưởng,biết để có thể dẫn dắt mọi người xây dựng lại thôn sẽ không giốngnhư lời của tẩu sao sao không biết phân rõ phải trái cùng qua loanhư vậy, Vương Nhị có chút khó xử nhìn sao sao trung niên đangkhông ngừng yêu cầu mình giúp hắn.
“Tẩu sao sao, ăn cơm trước đi, chuyện này nên để cho A Nhị hảohảo ngẫm lại đã” Ngô Tô Nhi hợp thời giải vây giúp Vương Nhị.
“Chậc chậc, A Nhị làm thôn trưởng có khác, nhìn nồi cháo này coi,cả nhà của ta chỉ có thể uống canh suông cùng một ít nước chào”
Tẩu sao sao một bên há mồm to uống cháo, một bên nước miếngbay tứ tung nói.
“Cữu sao sao đừng khách khí, hôm nay người đến gia đình ta, dùthế nào thì cũng phải nhường Cửu sao sao ăn một bữa cơm nobụng, nhờ người mà nhà chúng ta cũng sáng sủa hơn” Lý Giai Nhicười khanh khách nói.
Tẩu sao sao nhìn lướt qua lão thợ mộc cùng Lý Thạch, cau màynói: “Tô Nhi, trong nhà có nhiều lương thực như thế sao không giúpđỡ cho Đại ca ngươi, cũng không nên lấy những thứ đó cho ngườikhác, sao không nghĩ đến người thân một chút”
Mới trước đây, Vương Đại Trụ cùng Ngô Tô Nhi về nhà mẹ đẻ mượnlương thực cùng tiền, đều chịu đựng lời nói lạnh nhạt cùng xemthường của Cữu sao sao, đối với người luôn vụng trộm cấp này nọcho mình còn có chút ấn tượng tốt, đối với tẩu sao sao này thìkhông có cách nào đối đãi tốt được.
Vương Đại Trụ lúc này cầmchén đập mạnh xuống bàn, nói: “Ai không nghĩ đến người khác?Phương đại thúc là sư phó của ta, còn Lý Thạch là đệ đệ của ta”
Tẩu sao sao tựa hồ bị bộ dáng âm trầm của Vương Đại Trụ dọa sợ,nhỏ giọng nói thầm “Cũng không thể bằng người thân được”
“Khụ, lại nói tiếp, tẩu sao sao, người cùng mấy đứa nhỏ đều ở chỗnày thì Đại ca của ta ai chiếu cố?” Ngô Tô Nhi ho nhẹ một tiếng hỏi.
Ánh mắt của tẩu sao sao có chút né tránh “Nga, ta tự nhiên đã anbài tốt lắm rồi mới xuất môn”
“Đại Cẩu Tử, cha con ở nhà có gì ăn không?” Ngô Tô Nhi đối vớiĐại Cẩu Tử đang cắn bánh bột ngô dò hỏi.
“Ngô, ân, nhóm chúng ta sáng sớm đã đi, A sao không có nhómlửa” Ngô Đại Cẩu cố hết sức nuốt xuống một mồm đầy bánh bộtngô, lăng lăng đáp.
“Tẩu sao sao, ngươi cứ như vậy bỏ mặc Đại ca của ta sao?” Ngô Tô Nhi có chút sinh khí hỏi.
“Đại ca ngươi cũng không phải ngã bị thương tay, trong nhà còn cólương thực, chính hắn phải tự lấy ăn chứ” Tẩu sao sao cứng đầunói.
“Ngươi…” Ngô Tô Nhi tức giận đứng lên.
“Được rồi, A sao, ăn cơm trước, một chút nữa ngươi mang theonày nọ đi xem cậu thử, đừng dọa Vương Hưng cùng Vương Tổ” Lý Giai Nhi nhìn hai đứa sinh đôi đều có chút ngốc lăng nhìn Ngô Tô Nhi, giữ chặt Ngô Tô Nhi ôn nhu khuyên nhủ.
Ngô Tô Nhi nhìn thoáng qua lão thợ mộc cùng Lý Thạch đang khôngbiết làm sao, phóng hoãn ngữ điệu nói: “Phương sư phó, Lý Thạch,các ngươi không cần khách khí, đều đã đến đây mười ngày, cứ coinơi đây là nhà của mình, ăn nhiều một chút, ăn no luôn đi”
“A Tô, ngươi chờ một chút, ta đi cùng ngươi, A Nhị có đi không?”Tẩu sao sao phát ra âm thanh the thé, cao hứng hô.
“A Nhị còn có việc, ta đi trước xem tình huống như thế nào đã”Ngô Tô Nhi thay Vương Nhị tra lời, nói.
“Ngươi đi có ích lợi gì, A Nhị là thôn trưởng, A Nhị đi mới nóichuyện tốt được”
“Tẩu sao sao, hôm nay ta có việc bận rồi, chờ A Tô về nói lại tìnhhuống cụ thể cho ta, đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi nghĩ biện pháp”Vương Nhị có chút chột dạ nói.
“Ai, cũng được, chỉ cần A Nhị đồng ý hỗ trợ là tốt rồi” Tẩu sao saora vẻ nói.
Ngô Tô Nhi mang theo mấy cân bánh cùng một khối thịt nhỏ đitheo tẩu sao sao đến thôn Thượng Hà, tạm thời không đề cập tới.
***
Lý Học Tuấn cùng Miêu Nhi đi được nửa ngày đường thì đếnmột thôn trấn có tên là Sài Hồ, hai người ở ven đường tìm mộtquán trà nhỏ kêu một bình trà nóng, đơn giản dùng chút lương khôrồi lại tiếp tục vội vàng lên đường, không giống như dự tình banđầu, hai người đến lúc trời tối cũng không thể đi vào trong thành.
….
“Miêu Nhi, đừng lo, đêm nay vào thành, sáng mai là có thể thuêmột chiếc xe ngựa, tái kiên trì một chút” Lý Học Tuấn đem hành lý trong tay Miêu Nhi vác lên vai của mình, đối với Miêu Nhiđang thở hổn hển nói.
“Hô, hô, không sao” Miêu Nhi lần này không có đoạt lại hànhlý của mình, thật sự là chân nhuyễn đến lợi hại, bây giờ cậu vôcùng hoài niệm máy bay, xe lửa cùng xe đạp ở kiếp trước.
Lý Học Tuấn một tay vác hai bao hành lý, tay kia thì giúp Miêu Nhi đứng lên.
“Huynh tự đi một mình đi, huynh cũng không phải đang mệt sao”Miêu Nhi kháng cự nói.
“Ta không sao, đừng lãng phí thời gian, đi nhanh đi” Lý Học Tuấnhơi bỏ thêm chút lực giúp Miêu Nhi.
Cảm giác được Lý Học Tuấn kiên định, Miêu Nhi hô một hơi,tựa vào trên người Lý Học Tuấn, cố gắng đuổi kịp bước chân của Lý Học Tuấn.
Cố gắng đi nhanh nhất, hai người rốt cuộc tới trước đi cổng thànhđóng lại, lúc này chưa tới thời gian thi cử nên khách *** cũng dễdàng tìm được. Lý Học Tuấn cho tiểu nhị vài đồng tiền thưởng,liềm phân phó đem một thùng nước ấm đưa vào phòng.
“Được rồi, lập tức có ngay” Hỏa Kế cao giọng lên tiếng, “Đăngđăng” liền xuống dưới lầu chuẩn bị.
….
“Miêu Nhi, Miêu Nhi, chờ một chút tắm đã, ăn cái gì nữa rồi ngủtiếp, Miêu Nhi…..” Lý Học Tuấn đi vào phòng nhẹ giọng gọi Miêu Nhi đang đứng dựa vào tường ngủ gà ngủ gật “Ngồi xuống nào,chúng ta nói chuyện một lát, bây giờ nếu ngủ, ngày mai ngươi lạikhông chịu đựng được”
“Ô, ân” Miêu Nhi mơ mơ hồ hồ ân hai tiếng, híp hai mắt cứngrắn ngồi xuống, chỉ chốc lát sau lại tiếp tục gật gù.
…
Hỏa kế động tác thực nhanh nhẹn, lập tức đưa tới một một dũngcao hơn nửa người, lại đổ thêm nước ấm hơn phần nửa thùng.
…
“Miêu Nhi, tắm rửa, ngươi tắm trước đi” Lý Học Tuấn nhẹ nhàng đẩyđẩy vai của Miêu Nhi lại đang ngồi ngủ gật trên bàn.
Miêu Nhi dụi dụi mắt, híp mắt bắt đầu cởi quần áo, khôngnghĩ đến là càng cởi lại càng rối, còn không đường biết tháo ranữa.
Lý Học Tuấn cười lắc đầu, tiến lên giúp Miêu Nhi cởi bỏ vài cái nút, lưu loát giúp Miêu Nhi cởi quần áo, dắt Miêu Nhivào một dũng.
Được vào trong nước ấm, Miêu Nhi chỉ càngcảm thấy mệt nhọc, cầm khăn mặt như có như không lau ở trênngười. Lý Học Tuấn đoạt lại khăn trong tay Miêu Nhi, một taygiúp Miêu Nhi lau, một tay mát xa chân cho Miêu Nhi(bóng dáng thê nô).
Mệt nhọc bủa vây Miêu Nhi, hưởng thụ sự phục vụ của Lý HọcTuấn nên Miêu Nhi hoàn toàn hạ xuống hai mi mắt. Chờ Lý Học Tuấn giúp Miêu Nhi tẩy hảo lại lau khô, ôm lên giường, Lý Học Tuấn lúc này mới bắt đầu tẩy rửa cho chính mình, trong đầu khôngngừng hiện lên xúc cảm da thịt nhẵn nhụi lại nộn nộn, cười khổcúi đầu nhìn thấy bộ vị phía dưới đã không thể khống chế được màngẩng cao đầu.
Đi suốt một ngày đường, Lý Học Tuấn cho dù có là thanh niên traitráng cũng có chút ăn không tiêu, sau khi lên giường, Lý Học Tuấnôm Miêu Nhi vốn tưởng rằng sẽ lập tức đi vào trong giấc ngủ,không nghĩ tới Miêu Nhi đại khái là ban ngày lượng vận độngquá nhiều, hoàn toàn ngủ say lại bắt đầu không ngừng chuyểnđộng, xoay người, lại ở trên người Lý Học Tuấn cọ tới cọ lui.
Lần cuối cùng Miêu Nhi cuộn thành một đoàn cọ cọ đến trênlưng của mình, Lý Học Tuấn nhịn không được hút một hơi, hô hấpbắt đầu dồn dập, bộ vị vừa nãy không được thỏa mãn, lại bắt đầucó phản ứng.