Tiến càng sâu vào Vô Lượng Sơn Động, Vô Lượng Thạch và Vô Lượng Thạch Thú số lượng càng nhiều hơn, không giống phía bên ngoài, bị nhân loại tìm kiếm, đập giết. Phía trong này giống như một khu bảo tồn để đảm bảo tài nguyên không bị cạn kiệt.
Trần Lương không muốn làm quá phận. Hắn tự đặt ra luật lệ cho bản thân, gặp 5, lấy 1. Tức là gặp 5 tảng Vô Lượng Thạch mới đào 1 tảng, gặp 5 Vô Lượng Thạch Thú mới giết 1 con, thu vào Cửu Giới.
Tất nhiên luật lệ này chỉ áp dụng cho loại bạch phẩm và thanh phẩm, không dùng Hoàng phẩm. Hoàng phẩm quá quý hiếm, gặp qua cả ngàn tảng bạch phẩm mới nhìn được 1 tảng hoàng phẩm.
Vô Lượng Thạch Thú Hoàng phẩm thì cả năm qua, đi hết vô số con đường, Trần Lương cũng mới chỉ gặp được 3 con, mà còn để 1 con trốn thoát.
Tất cả Vô Lượng Thạch Thú đều rất hiếu chiến và tự tin. Bọn hắn gặp kẻ lạ mặt hoặc con mồi đều sẽ chủ động tấn công. Chỉ khi cảm thấy không thể chiến thắng mới tìm cách bỏ chạy.
Số lượng tuy ít, nhưng tác dụng lại rất tốt. Chỉ 2 viên nội đan cùng với 36 Vô Lượng Thạch cấp Hoàng phẩm đã giúp nhục thân Trần Lương tăng trưởng một mảng lớn. Hiện nay, cơ thể hắn đã có thể so sánh với Địa cấp võ giả sơ kỳ.
Xét về khí lực, hắn đã có thể dùng nắm đấm ngạnh kháng lại Vô Lượng Thạch Thú bạch phẩm, mà không phải là bị chấn văng như thời điểm mới tới.
Thời gian cứ thế trôi qua, chỉ còn 7 tháng nữa là Trần Lương bắt buộc phải rời khỏi Vô Lượng Sơn Động do thời gian cạn kiệt. Một năm liên tiếp ở Vô Lượng Sơn Động bị phạt tương đương 12 năm, vì vậy hắn có không tới 4 năm tu luyện trong đây.
Cho dù là vậy, thu hoạch của Trần Lương còn hơn xa những người khác tu luyện trong Vô Lượng Sơn Động mấy trăm năm. Muốn so với hắn, chỉ có Nhậm Ngã Phi, người tự xưng là tộc trưởng tương lai của Vô Lượng Tộc.
Lúc này đây, hắn đang chiến đấu rung chuyển đại địa với 2 con Vô Lượng Thạch Thú Hoàng phẩm. Có thể gặp cùng lúc 2 con Hoàng phẩm ở cạnh nhau, đúng là chuyện không thể tin được. Hắn vui sướng lao lên chém giết 2 con.
Có điều tâm trạng vui mừng này rất nhanh chóng lụi tàn khi cuộc chiến với song thú trở nên gay cấn và đầy nguy hiểm. Đánh với 1 con, hắn còn có thể giả vờ yếu để bất ngờ giết chết thạch thú, không để nó chạy mất. Nhưng 2 con Hoàng phẩm này đều rất mạnh và phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý, khiến Trần Lương đánh không kịp trở tay.
2 con thạch thú không bao giờ tấn công từ 2 phía đối diện, tránh cho tự hại lẫn nhau. Chiến thuật của bọn chúng là một con trước mặt, hoặc sau lưng, một con bên cánh và tấn công cách nhau một tích tắc.
Trần Lương vừa dùng Khai Phong Phủ đánh bay 1 con sẽ ngay lập tức vấp phải đòn tấn công của con thứ hai, khiến hắn không kịp tránh, không kịp phản công, chỉ có thể vội vàng chống đỡ tạm. Kết cục là bị con thứ 2 đâm cho lún người vào đất.
Hắn đành dựa vào thân pháp tốc độ cao, bay lượn trong không trung để tránh né các cú bắn kinh người của 2 con thạch thú. Tốc độ và uy lực bắn phá của cả 2 con đều đáng sợ vô cùng. Mỗi lần bọn chúng phi vào vách hang, trần hang đều tạo ra chấn động rung chuyển 1 vùng núi, tựa như 1 viên tiểu hằng tinh đâm vào đại địa vậy.
2 con Hoàng phẩm này mạnh hơn hẳn những con Hoàng phẩm hắn từng gặp trước đây.
Tránh mãi ắt thất bại, không dưới một lần, Trần Lương bay trúng vào đường đạn của thạch thú, bị đánh bay vào trần hang. Mỗi một lần như vậy, cả cơ thể hắn đều bị chấn động mạnh, đầu óc choáng váng, nội thương không nhẹ.
Đổi lại là người khác, chỉ sợ nhận 1 phát đạn bắn từ bọn chúng cũng đủ nát bét cơ thể.
Còn chưa nghĩ ra đối sách, Trần Lương chợt nhìn thấy có thêm 1 con Hoàng phẩm từ vách hang chui ra. Khỏi phải nói tấm thần hắn chấn động như nào.
“Con mẹ nó, sao lắm Hoàng phẩm thế này”
Trần Lương chửi thề, rồi phi thân bay về phía 1 lối ra. 2 con hắn đã khó đối phó, thêm con thứ 3 thì thua chắc rồi.
Dường như biết trước mục đích của con mồi, một Vô Lượng Thạch Thú to bằng cả một gian phòng đâm sầm về phía cửa hang, chặn lối thoát
Trần Lương ngay lập tức chuyển hướng tới 1 lối ra khác.
“Rầm!” Thạch thú thứ 2 đã chèn mình chặn lối ra
“Rầm” âm thanh thứ 3 vang lên cũng là thời điểm thạch thú chặn lối ra cuối cùng.
3 con thạch thú như 3 siêu cấp chiến binh phối hợp chặt chẽ hòng siết chết kẻ thù. Trần Lương đứng giữa không trung, tập trung tình thần lắng nghe mọi chuyển động của 3 thạch thú. Không khí trong hang trở nên yên tĩnh cực kỳ. Cả 2 bên đều căng thẳng nhìn chằm chằm đối phương.
“Vút” – 1 con thạch thú chếch phía sau Trần Lương là kẻ đầu tiên phóng lên tấn công.
Trần Lương kịp thời di chuyển để thạch thú bay sượt qua hắn. Tranh thủ cơ hội, hắn phi thật nhanh về phía lối ra bỏ trống. Mới bay nửa đường, hắn buộc phải lùi cấp tốc tránh khỏi cú phi của thạch thú thứ 2.
Ngay sau đó là đợt tấn công thuộc về thạch thú thứ 3. Trần Lương không thể tránh được, đành giơ tay lên che trước người, đồng thời giơ Bụi Kiếm về phía kẻ địch.
Trong Vô Lượng Sơn Động, trọng lực tăng gấp 200 lần. Khai Phong Phủ lại nặng tới 1000 cân, tức là ở đây sẽ có sức nặng tới hai trăm nghìn cân. Vì vậy Trần Lương phải để Khai Phong Phủ trong Tiểu Cửu Giới mới có thể di chuyển. Mỗi lần cần đến, hắn triệu hồi Khai Phong Phủ, dùng toàn lực mới phang được 1 đòn tấn công, xong lại phải ngay lập tức cất đi.
Lúc này, bị 3 thạch thú vây quanh, tấn công dồn dập, hắn không thể để bản thân bị trì hoãn nửa khắc, vì vậy không dám, cũng không thể lấy Khai Phong Phủ ra sử dụng.
Trước Bụi Kiếm, Vô Lượng Thạch Thú Hoàng phẩm cũng chỉ như đậu hũ một dạng, bị Bụi Kiếm đâm xuyên, ngập thân kiếm dài 15 tấc. Đáng tiếc, năng lực hủ hóa của Bụi Kiếm chỉ có tác dụng lên nhục thân nhân loại. Mà với thân thể to lớn của thạch thú, 15 tấc đâm sâu không gây ra được tổn thương gì lớn lao.
Trần Lương bị thạch thú tông một phát toàn lực, thổ huyết, nhục thân nhận nghiêm trọng thương thế. Trọng lực cao, thương tích nặng, Trần Lương nhục thân rơi từ vách hang xuống đất.
Còn chưa kịp nghỉ ngơi, mối nguy hiểm đã ngay lập tức ập đến. Thạch thú đầu tiên đâm trượt hắn quay trở lại tấn công, xác định một kích cuối cùng chấn nát tên nhân loại lạ mặt dám xâm nhập tới nơi không nên tới.
Trúng phải phát đâm này, Trần Lương tự xác định không chết cũng trọng thương gần chết. Hắn đành phải dùng đến át chủ bài cuối cùng, trốn vào Tiểu Cửu Giới.
Trần Lương biến mất, để lộ ra 1 viên ngọc. Thạch thú đâm một lực rất lớn lên viên ngọc khiến nó văng khắp nơi, nhưng không hề nhận lấy 1 vết xước. Viên ngọc vừa bay tới vị trí gần 1 lối ra, Trần Lương liền rời khỏi Tiểu Cửu Giới, muốn tận dụng cơ hội trốn thoát.
Đáng tiếc, quá trình hắn rời khỏi Tiểu Cửu Giới, còn cần 1 giây để ổn định mới có thể di chuyển. Khoảng thời gian này quá đủ để thạch thú hành động. 1 con lao mình chặn lối ra, 1 con phi thân tấn công hắn.
Trần Lương lại một lần nữa phải trốn vào Tiểu Cửu Giới. Thời điểm ra ngoài, hắn đã bị 3 thạch thú nhìn chằm chằm, vô phương trốn thoát. Bọn hắn nện ầm ầm vào mặt đất như thể đe dọa, trấn áp tinh thần con mồi. Hoặc đó cũng có thể là vũ điệu hân hoan mừng thắng lợi sắp tới.