Ta Là Chí Tôn

Chương 179: Phát tài a



Người có tư cách trở thành danh tướng, bất kể người nào đều không phải hạng người chỉ có hư danh a.

Trong lòng Vân Dương cảm thán không thôi, càng sâu sắc cảm nhận được, mấy lão già già nhất, râu ria bạc phơ, nhưng tâm tư ai nấy quả thực so với lão hồ ly ngàn năm còn sành sỏi, giảo hoạt vô số lần.

- Sắc trời bữa này đã tối, tất cả mọi người đều đi xa mà đến, cũng đều đã uống thật nhiều rượu, chắc hẳn cũng đã mệt mỏi, tối nay liền tạm thời nghỉ ngơi, nếu muốn ăn cơm... Ở Tiếp Thiên lâu, phương diện này quả là hạng nhất, muốn cái gì thì có cái đó, chỉ cần ngươi có bạc, trả được bạc, như vậy, chỉ có thứ ngươi không nghĩ đến, chứ không có thứ mà nơi này không có.

An bài đám người này đến Tiếp Thiên lâu, tự nhiên là Vân Dương chuẩn bị thoát thân:

- Ta còn muốn đi liên hệ đặt rượu, thứ đồ chơi này, thanh thế hiện tại rất mãnh liệt, phải nhang chóng đặt trước mới là đúng đắn, đúng không, còn chuyện kỹ viện và sòng bạc, ta cũng phải đi chào hỏi một chút, tránh trường hợp lão bản không muốn chiêu đãi các ngươi... Ai, mệnh ta chính là mệnh lao lực, trước cáo từ a...

Vân Dương tươi cười chân thành, không để ý tới đám tướng quân nhao nhao giữ lại, tựa như con cá trạch mà trượt ra ngoài.

Nói đùa, nếu ta ở lại, chẳng phải sẽ phải trả tiền ăn cơm uống rượu cho các ngươi a? Sao các ngươi lại nhìn ta như nhìn con nợ vậy a?

Nếu để cho ta mời khách, trừ phi chịu để cho ta hạ độc trong thức ăn, nếu vậy, ta sẽ rất vui lòng cống hiến...

Vân Dương đi thẳng ra ngoài.

Không cần an bài gì cả, trong đội ngũ các nước, đều thiếu đi mất mấy người.

Tựa như u linh, biến mất vô tung vô ảnh.

Qua nửa ngày.

Nhưng người này mới lại lần nữa xuất hiện trong đám người.

Hàn Sơn Hà không chút để lại dấu vết mà liếc nhìn người mới trở về kia, ánh mắt lộ ra vẻ nghi vấn.

Người kia lắc đầu, sắc mặt lộ ra vẻ cổ quái.

Hàn Sơn Hà nhíu mày, bên tai đã truyền đến một thanh âm:

- Tiểu tử kia ra ngoài, chỉ rẽ ngoặt một cái, sau đó liền biến mất... Đám người chúng ta, nhiều ánh mắt như vậy, nhưng không ai có thể phát hiện hắn biến mất như thế nào, cũng không có người nào phát hiện hắn muốn đi đâu...

- Ngay cả một chút xíu khí tức cũng không hề để lại, quả nhiên cổ quái...

Vị cao thủ đuổi theo này đối với chuyện Vân Dương biến mất cũng phiền muộn đến cực điểm.

Bản thân hắn chính là siêu cấp cao thủ mười thành đại viên mãn, có thể xưng nhất thế tông sư. Chuyện truy tung một con tép ngũ trọng thiên, vốn dĩ phải đơn giản như dùng ba ngón tay mà bắt ốc đồng, mười phần thì chắc chín, nhưng hết lần này tới lần khác lại để mất dấu Vân Dương...

Vấn đề này, hắn thực không muốn nói ra.

Thực sự là mất hết mặt mũi!

Các lão soái quốc gia khác đều được nghe phản hồi tương tự, ai nấy nghe xong đều nhe răng trợn mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ ngưng trọng.

- Cái Thiên Đường thành này, quả thực là ngọa hổ tàng long a.

Hàn Sơn Hà nhẹ nhàng than thở một tiếng:

- Thôi, thời gian vẫn còn dài, dù sao hắn cũng phải mang theo chúng ta đi tham quan mười ngày a... Cũng không cần gấp gáp nhất thời. Luôn có thời điểm có thể thăm dò nội tình gia hỏa này.

...

Vân Dương ra cửa, sao lại rẽ một cái đã không thấy tăm hơi đâu?

Rất đơn giản, Vân Dương thi triển phong hành công thể, hóa gió mà đi, tự nhiên là giống hư không tiêu thất.

Truy tung ta?

Người anh em, đừng nói đùa chứ?!

...

- Bao nhiêu vò?

Trái tim Mã công tử như muốn nổ tung.

- 20 vạn vò!

Vân Dương vắt chân chữ ngũ, ung dung rung đùi.

- Nhiều như vậy?

Mã công tử trừng tròng mắt:

- Trước đó phải tăng ca làm việc, liên tục không ngủ suốt ngày đêm mới có thể giải quyết danh sách cho Thiết địa soái, không nói công nhân, ngay cả những nhân viên quản lý kia cũng lão lực quá độ, số lượng 20 vạn vò dù không phải đặc biệt lớn, nhưng trong thời gian ngắn cũng chưa chắc có khả năng giao hàng được.

- Ta hiểu ta hiểu, cho nên chỉ cần trong ba tháng đưa tới nhóm đầu tiên là được.

Vân Dương thận trọng nói:

- Còn một điều, lần này sẽ không để các ngươi phải bồi tiền, cứ lấy giá bình thường cho ta là được, ngươi nói thẳng bao tiền một vò a?

Mã công tử nghe vậy mà không khỏi có chút do dự. Lần trước báo giá hai trăm lượng một vò, đến lúc cuối, lão cha hắn nhất thời nóng đều, lại tự tặng thêm 40 ngàn vò.

Một đợt mua bán, trược tiếp thiệt hại gần ngàn vạn lượng bạc, quả thực là tổn thất không nhỏ.

- Cái này... Hay là Vân huynh báo con số, ta nhìn một chút? Chỉ cần đạt đến, ta tuyệt không hai lời!

Mã công tử cũng đã có chút kinh nghiệm, nếu hắn báo giá, Vân Dương lại áp xuống một cái, hắn căng bản là không thể nhịn được.

- Nói không để các ngươi phải bồi tiền, chính là không để cho các ngươi phải bồi.

Vân Dương nói:

- Lần này một vò năm trăm lượng, thế nào?

- Năm trăm lượng một vò?

Mã công tử kinh hỉ tới kém chút liền nhảy dựng lên.

Vốn còn tưởng phải làm bù không ít, hoặc chí ít cũng là làm không công, không nghĩ tới, một vò 500 lượng bạc, lãi ròng cho mỗi vò có thể có 150 lượng, dù tính thêm cả phí vận chuyển về các quốc gia, nhiều nhất một vò cũng chỉ tốn 50 lượng, lúc đó lãi ròng một vò cũng là hơn một trăm lượng, quả thực kiếm bộn.

Hơn nữa, còn mua tới hai mươi vạn đàn, vậy lợi nhuận chính là hai ngàn vạn lượng bạc. Chỉ một lần này, không những có thể bù lại ngàn vạn lần trước, còn có thể kiếm lời thêm rất nhiều. Nếu tất cả đều thuận lợi, giảm bớt một chút chi tiêu không cần thiết, cho dù là kiếm thêm ngàn vạn lượng cũng không phải không thể a!

- Thật chứ?

Hô hấp của Mã công tử bắt đầu dồn dập, hiển nhiên có chút không tin đây là sự thực!

- Còn có thể giả sao?

Vân Dương trợn trắng mắt:

- Ta cũng đã nói, sẽ để các ngươi kiếm lời một khoản, hiện tại cơ hội kiếm tiền đã tới, ngươi còn không tin? Hai mươi vạn vò, vẫn chỉ là nhóm đầu tiên mà thôi, về sau, rượu này chính là Quân Nhân tửu, hai mươi vạn vò thì có tính là gì? Tiểu Mã, ánh mắt ngươi nên nhìn xa một chút, ta nói đệ nhất tửu gia Ngọc Đường nhà ngươi, coi lời ta là nói giỡn hay sao?

- Đa tạ Vân huynh!

Mã công tử cũng kính khom mình hành lễ:

- Đến giờ ta mới hiểu, Vân công tử chính là đưa cho chúng ta một con đường kiếm tiền siêu cấp a... Khó trách, lúc trước gia phụ lại có quyết định như thế.

- Quyết định gì?

Vân Dương tò mò hỏi.

- Gia phụ nói, chỉ cần cái tên tuổi vang dội của Quân Nhân tửu, về sau, phàm là tiêu thụ được, trong đó đều có một phần tiền lãi của Vân huynh ngươi.

Khuôn mặt Mã công tử đỏ lên.

- Ách?

Vân Dương thực sự có chút ngoài ý muốn.

Từ lúc nào hắn lại có thiên phú làm ăn như vậy a? Từ bên kia điên cuồng kiếm lấy giá chênh lệch, từ bên này lại có thể hưởng thụ một thành tiền lại?

Đây không phải là không bỏ tiền vốn, lại có thể kiếm lời tới hai lần?

Mua bán này, quả nhiên có lười, bản thân tay trắng mà đến, lại mang đi cả một núi tiền!

- Như vậy không tốt lắm a...

Vân Dương ha ha cười nói, xoa xoa tay:

- Cũng không biết, một thành lãi này, lúc nào có thể tới sổ?

Mã công tử vốn còn tưởng rằng con hàng này ngại ngùng, đang chuẩn bị bỏ công bỏ sức thuyết phục Vân Dương nhận lấy, không nghĩ tới, đối phương chỉ cười hì một câu khách sáo lại không hề có thành ý, thế mà câu sau liền đưa tay đòi tiền.

Người này, thực sựa... Thực sự là... Quá thực sự a?

Hắn sống bằng tuổi này, mới gặp được người như thế a!

Thế mà ngay cả một câu chối từ cũng không có...

Hai người đều rất vui vẻ nói chuyện, trong lòng thầm tính toán xem cuộc mua bán này có thể kiếm lời bao nhiêu?

Mã công tử: Thật là vui thật là vui, không như bù tất cả số tổn thất trước đó, đoán chừng còn có thể kiếm thêm hai ngàn vạn lượng... Ha ha ha, nửa năm liền kiếm hai ngàn vạn, quả thực vô cùng sung sướng a, thực sự là tài nguyên cuồn cuộn mà tới a.. Đây vẫn chỉ là đợt thứ nhất, sau này đơn hàng lần lượt đến, nhà ta lúc đó có thể chân chính mang danh đệ nhất tửu gia Ngọc Đường. Phát! Phát! Phát! Phát tài a!

Vân Dương: thật là vui, thật là vui, đang rầu không có tiền, lại có đống tiền lớn tự động đưa đến cửa. Một vò rượu, ta có thể kiếm lời một ngàn lượng, hai mươi vạn vò, ta có thể kiếm lời... Hai ức? Trời ạ... Lại thêm tiền lãi Mã công tử đưa...

Không bỏ ra một văn tiền, hoàn toàn là mua bán không vốn, lật tay liền có thể kiếm được hai ức? Cái này, ngay cả nói không vốn vạn lời cũng không đủ để hình dung, đây là không vốn ức lời a! Phát tài a! Phát tài a!

“Kỳ thực, ta cũng không tham lắm, chuyện như vậy không cần quá nhiều, hàng năm chỉ cần đến ba năm lần là được!”

Mã công tử đi, hưng phấn tới mức một bước bằng ba bước, Mã công tử không quên mời Vân Dương đi giải trí một chút, nhưng Vân Dương kiên quyết cự tuyệt.

Nói đùa, hiện tại ca là người vài phút kiếm mấy ức, lại có thể cùng với loại thiếu gia ăn chơi như ngươi đi uống rượu? Chẳng những quá thấp kém, còn chậm trễ cơ hội kiếm tiền a?!

...

Trước Lăng Phong các.

Vân Dương hóa thân thành Lăng Phong các chủ đứng chắp tay.

Thủy Vô Âm, ngươi cũng nên xuất hiện đi.

Trong khoảng thời gian này, Vân Dương vẫn luôn tìm hắn, hơn nữa Vân Dương cung biết, hắn cũng đang tìm mình!

Vân Dương không tìm thấy Thủy Vô Âm, nhưng Thuỷ Vô Âm lại càng không tìm thấy Vân Dương.

Hiện nay, ta đem chính ta đặt dưới mắt ngươi.

Ngươi đến, hay vẫn không đến a?!

Vân Dương hóa thân thành Lăng Phong các chủ, đứng trước Lăng Phong các một hồi, tựa hồ đang thưởng thức phong cảnh, sau đó một chưởng đánh mở cửa Lăng Phong các đang đóng chặt, trực tiếp tiến vào.

Trên đường đi không đụng phải bất kỳ ai, tiếng bước chân không ngừng vang vọng, Vân Dương trực tiếp bước đến tầng cao nhất, nơi đó, có một cái ghế.

Nơi đây chính là nới nghỉ ngơi của Lăng Phong các chủ.

Năm đó, hắn từng điều tra rất nhiều lần, mỗi khi rảnh rỗi, Lăng Phong các chủ đều đến đây nghỉ ngơi, nhìn về phía xa xăm.

Vân Dương ngồi xuống, thuận mắt nhìn ra ngoài, mới phát hiện, trong căn phòng san sát, lại có một khe hở kỳ lạ, thuận theo khe hở, có thể nhìn tới... Cửu Tôn phủ!

Giờ khắc này, Vân Dương cũng ngồi đó, nhìn Cửu Tôn phủ nơi xa hồi lâu, đột nhiên cảm thấy một trận nhiệt lưu phun trào.

Hắn cứ nhìn như vậy!

Hắn cũng cứ chờ như vậy!

Hắn cũng không chuẩn bị chờ thật lâu, tự cho mình dự lưu thời gian, chỉ đợi tới canh ba sáng nay.

Thời gian cho Thủy Vô Âm xuất hiện, cũng chỉ tới canh ba.

Nếu qua canh ba mà Thủy Vô Âm còn không đến, như vậy Vân Dương sẽ không chút do dự rời đi, không bao giờ quay lại Lăng Phong các.

Đây là một khảo nghiệm.

Xem như một khảo nghiệm của Vân Dương đối với Thủy Vô Âm.

Tin rằng Thủy Vô Âm cũng đã nhận ra, hắn không phải là Bát ca Phong Tôn, nói cách khác, hắn không phải Lăng Phong các chủ chân chính.

Tiến thêm một bước mà nói, hắn là giả mạo, giả mạo Lăng Phong các chủ chân chính.

Nếu Thủy Vô Âm tới đây, hắn tất phải gặp nguy hiểm to lớn.

Nhưng nếu hắn tới, như vậy chứng minh người này tuyệt đối trung thành với Bát ca. Nếu khi Bát ca còn sống, có thể tín nhiệm hắn như vậy, chính bản thân Vân Dương cũng có thể tin tưởng hắn.

Nhưng, nếu Thủy Vô Âm không đến, nói rõ hắn không dám.

Đến, là người một nhà.

Không đến, chính là người dưng.

Từ đó về sau, hắn sẽ không quan tâm, càng không tín nhiệm, Lăng Phong các cũng không còn như trước.

...

-----------

Phóng tác: xonevictory

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.