Ta Là Chí Tôn

Chương 386: Tai ương



- Đuổi theo!

Một thiếu nữ muốn lao ra.

- Chậm đã!

Thiếu niên áo gấm Lan công tử ngăn cản đám người:

- Đã phát hiện tung tích, cũng không sợ nó chạy mất. Đây là khu vực nguy hiểm, cẩn thận một chút vẫn hơn.

Thiếu nữ áo lam thận trọng mỉm cười, trực tiếp an bài:

- Càng đi về phía trước, Huyền thú sẽ càng thêm cường đại, mọi người chú ý lưu ý động tĩnh xung quanh, Hồ lão, Tống lão, mấy người các vị có huyền công cao cường nhất, cần phải mật thiết chú ý.

Mấy lão già đồng thời lên tiếng:

- Lão hủ không dám nhận xưng hô như vậy, bọn ta nhất định sẽ tận tâm tận lực.

Thiếu niên áo gấm cười cười:

- Để cho vạn toàn, mọi người kết thành vòng tròn phòng ngự, mấy vị cô nương ở trung tâm chỉ huy điều hành, mấy ca thì phân biệt coi chừng một phương hướng, cứ vậy coi như chẳng may xuất hiện biến cố, chúng ta cũng có thể ứng biến kịp thời.

Thiếu niên áo gấm rất biết ăn nói, nhất là nói mấy vị cô nương ở trung tâm chỉ huy điều hành, càng làm cho mấy vị thiếu nữ cười cười.

Cái gọi là chỉ huy điều hành là giả, bảo hộ chu toàn mới là thật.

Dù ai cũng biết là vậy, nhưng hắn nói thế chính là bảo hộ lòng tự trọng của mấy thiếu nữ, quả là nhọc lòng.

- Nơi này có rất ít ngươi lui tới... Cơ hồ không chút vết tích có người đi qua.

Nhóm người vừa đi vừa bàn tán.

- Yên Vân Tùng Thử kia tựa như đi về bên kia...

- Vừa rồi nó nhảy một cái, tốc độ thật là nhanh.

- Có điều thực đáng yêu, khó trách Vân Yên tỷ tỷ yêu thích như vậy...

Trên đỉnh đầu, thỉnh thoảng lại có thanh âm đám chim bị dọa bay loạn xạ.

Đuổi theo cái gọi là “Yên Vân Tùng Thử”, bất tri bất giác, đám người ngày càng vào sâu... Thế mà bốn phía không chút động tĩnh, một mảnh gió yên sóng lặng, đám người

cũng không để ý.

Rốt cục...

“xoát xoát...”

Một thanh âm dị dạng vang lên.

Đám người không dám chủ quan, cùng nhau ép thấp thân thể, che giấu thân hình, lúc này mới cảnh giác nhìn sang, đã thấy mấy đầu Huyền thú như gió lao qua, nháy mắt đã biến mất không thấy.

- Tật Phong lang! Đó là lục phẩm Huyền thú Tật Phong lang!

Sắc mặt Hồ lão lộ

vẻ nhẹ nhõm:

- Các vị công tử tiểu thư không cần lo lắng, Tật Phong lang kia mặc dù sống quần thể, nhưng đối với chúng ta vẫn không thể tạo thành uy hiếp. Trái lại nếu may mắn một chút, tìm được vị trí sào huyệt của bọn chúng, không chừng còn có thể bắt được mấy chục con ấu thú về, như vậy Lan thiếu thực sự phát tài a.

Lan thiếu thận trọng cười nói:

- Ừm, con non lục phẩm Huyền thú, hoàn toàn chính xác có giá trị không nhỏ, nhưng không phải chỉ mình ta phát tài nha, mọi người ở đây đều có phần.

Đám người ở đây, bao gồm cả mấy vị thiếu nữ kia, rõ ràng đều là khách quen săn thú trong vùng rừng rậm này, đối mặt bầy Tật Phong lang, trên mặt vẫn không chút sợ hãi.

Thanh âm xoát xoát vẫn vang lên không ngừng, đám người theo tiếng nhìn lại, lại thấy một đám Tật Phong lang hốt hoảng chạy bừa.

Tiếp đó lại là một đám báo, không biết vì sao cũng thất kinh bỏ mạng chạy trốn...

Lại đằng sau là một đám Xuyên Sơn Giáp, tốc độ của chúng cố nhiên là không kịp Tật Phong lang hay là đám báo, nhưng vẫn liều mạng già chạy trốn...

Lại là một đám...

Liên tiếp xuất hiện hai ba mươi loại Huyền thú, tất cả đều kết thành quần đội chạy trốn, phảng phất như đang né tránh tập kích khủng bố nào đó.

- Huyền thú hôm nay thực không ít nha, chỉ tiếc là tốc độ của bọn chúng quá nhanh, mảnh địa vực này lại bao la rộng lớn, một khi bỏ lỡ, không dễ ra tay a.

Một thiếu niên tiếc nuối nói.

- Không sai, vừa rồi ra đếm sơ qua, trước sau có tới hai mươi tám loại Huyền thú. Chỉ là không biết tại sao lại có động tĩnh như vậy...

Một thiếu niên khác gật gù đắc ý, thể hiện trí nhớ viễn siêu người thường.

Trong đám người, vị Tống lão đột nhiên nghe được câu này, thần sắc chấn động, tựa như nhớ ra cái gì đó, chỉ một thoáng sắc mặt đại biến!

- Lan thiếu!

Tống lão bay người lên trước:

- Tình huống này chỉ sợ không ổn, chúng ta cần phải lập tức triệt thoái, chậm nữa chỉ sợ sẽ không kịp!

Lan thiếu nhíu mày:

- Có chuyện gì vậy?

- Huyền thú kết đội chạy trốn, rất có thể là do có cao giai Huyền thú đang chạy về bên này, chẳng may nếu gặp...

Tống lão đổ đầy mồ hôi, hiển nhiên trong lòng hắn đã không phải là chẳng may nữa, mà là trăm phần trăm!

Vị Lan thiếu này cũng không phải loại người ngu xuẩn bảo thủ, nghe vậy lập tức giật mình, biết nghe lời phải nói:

- Không sai, mọi người mau triệt thoái!

Chỉ tiếc muốn lui cũng đã muộn.

Kỳ thực đã sớm muộn từ lâu, bởi mục tiêu vốn là nhằm vào bọn hắn, động tĩnh của bọn hắn cũng chính là tín hiệu khởi động, giờ phát này, chỉ là mở màn kéo đến cuối, diễn sao cho chân thực mà thôi!

Khung cảnh sâm lâm tối mờ, đột nhiên xuất hiện âm thanh xào xạc, còn có một mảnh tinh phong truyền đến.

- Là bầy rắn, hơn nữa số lượng cực lớn!

Tống lão đại biến:

Hiện tại rút lui cũng không còn kịp, tranh thủ dọn một mảnh đất trống, thành lập thế phòng ngự, ứng đối nguy cơ sắp tới! Lão Hồ, Lão Khổng, nhanh lên!

Vừa nói chuyện, vừa rút kiếm khỏi vỏ, một kiếm chặt đứt đại thụ, sau đó tung cước đá khúc cây ra xa.

Mấy vị cao thủ cũng lập tức hành động, hai trăm hộ vệ cũng nhanh chóng động thủ, xoát xoát xoát, ầm ầm ù ù...

Chỉ một lát, mấy trăm cây đại thụ xung quanh đã bị đám người giải quyết gọn gàng.

Thậm chí ngay cả cỏ dại trên mặt đất, cũng bị nhổ lên toàn bộ, chồng đống xung quanh, tiếp đó từng đống từng đống hùng hoàng lưu huynh... Các loại dược vật phòng rắn bày thành một vòng, trên đống cỏ càng dội đầy dầu hỏa, vị trí trung tâm là mấy trăm trượng đất trống.

Đám người kia châm đuốc trong tay, mặt mũi tràn đầy vẻ khẩn trương, một khi phát hiện bất thường, không chút do dự châm lửa vòng tròn.

Chỉ cần phòng tuyến hỗn hợp cỏ và dầu hỏa bốc cháy, bốn phía sẽ tạo thành một phòng tuyến hỏa diễm ngăn cách Huyền thú tấn công, tăng khả năng sống sót của đám người.

Không thể không nói, phương pháp ứng đối của đám người này vẫn tương đối thông minh.

Dựa vào nhân lực vật lực, tổng hợp chiến lực của bọn hắn, bầy rắn bình thường căn bản không thể rung chuyển!

Nhưng bốn phía quanh quẩn tiến tuôn rơi, thanh âm càng ngày càng dày đặc, càng ngày càng chói tai, tinh phong cũng càng thêm nồng đậm, xộc thẳng vào mũi, đám người kiệt lực trông về phương xa, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, khắp người đổ mồ hôi lạnh, mấy thiếu nữ trong trung tâm cũng cấp tốc phát run.

Đập vào mắt, bốn phương tám hướng vô số loại rắn độc, lít nha lít nhít, nhao nhao hướng về đám người.

Vô số rắn độc, có con bò sát mặt đất, có con leo trên các nhánh cây, những con đã dần tiếp cận vòng ngoài, đã cuốn mấy vòng trên thân cây gần đó...

Từ từ, trên tất cả những nhánh cây thân cây ngoài vòng phòng hộ, tất cả đều bò đầy rắn độc!

Độ bao phủ dày đặc của bầy rắn, cơ hồ đã không thể nhìn thấy được lá cây!

Tình trạng đến đây đã ác liệt đến cực điểm, hết lần này tới lần khác, phương xa vẫn vang lên tiến tuôn rơi, từng đám từng đám rắn độc còn lớn hơn bọn vừa rồi dần dần bò tới...

Sắc mặt trắng bệch lập tức ngả màu tro!

Số rắn độc trước mắt, tính sơ cũng quá ngàn vạn!

Bốn phía khu vực phòng hộ, có thể nói đã bị bầy rắn lấp kín.

Đúng vậy, lấp kín chứ không phải vây kín nữa. Khắp nơi đều là rắn, không còn vật nào khác!

Sau một chốc, lại có thanh âm răng rắc vang lên không ngừng, một số nhánh cây đã không chịu nổi độ nặng của đám rắn bám lên, đứt gãy rơi xuống.

Cây cối nơi đây đều có tuổi cây tương đối cao, độ cứng cũng hơn cây cối bình thường, thế mà vẫn có vô số nhánh cây không chịu nổi độ nặng cùa bầy rắn mà gẫy vỡ.

Cũng có nghĩa, mỗi một nhánh cây có chí ít mười mấy hai mươi đầu rắn độc chiếm cứ, số lượng bầy rắn, độ dày đặc, thực sự đã đạt đến mức độ kín không kẻ hở, càng không nói đám rắn đầu tiên đã co thân tạo thành xà trận, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, tùy tiện đến cực điểm!

- Xong...

Lan thiếu tuyệt vọng nói:

- Nghe nói dãy núi này có một đầu Xà Vương, chỉ sợ là nó có động tác... Lần này chúng ta...

- Tất cả mọi người chú ý.

Sắc mặt Hồ lão cũng hoàn toàn trắng bệch:

- Trước mắt chúng ta chỉ có thể nhất quyết tử chiến, hiểm tử cầu sinh! Chúng ta có hai trăm ba mươi người, thực lực cá nhân hơn xa bầy rắn, đồng thời xuất thủ thực quá lãng phí, hơn nữa lại với số lượng của bọn chúng, ta sẽ không có thời gian nghỉ ngơi, hoàn toàn không có cơ hội. Như vậy chúng ta chia ba đội, một một đoàn người có thể chống cự ít nhất một canh giờ!

- Hơn nữa, mời chư vị công tử tiểu thư mau chóng phát tín hiệu cầu viện, mời trợ giúp!

- Như vậy chúng ta còn có thể có một chút hy vọng sống!

Đám công tử tiểu thư luống cuống lấy hỏa tiễn, mấy người run rẩy làm rơi cả hỏa tiễn tín hiệu, có thể thấy được lúc lâm nguy, đám người này thực khó thể tin tưởng!

May mà hỏa tiễn tín hiệu cũng không phải đồ hàng mã, lay hoay một hồi, cuối cùng cũng đều được bắn ra ngoài.

Phanh phanh phanh...

Trên bầu trời, thanh âm hỏa tiễn tín hiệu nổ tung liên tiếp oanh minh, khói trắng nồng đậm thật lâu không tán.

- Đừng dùng hết tín hiệu vội!

Trần lão gần như muốn phun máu, đám người này vậy mà chỉ một lần đã bắn ra tất cả.

Quả thực là tự mình tìm chết.

Ngươi cho rằng bắn tín hiệu một lần thì nhất định sẽ có người tìm thấy? Ngươi cho rằng ngươi là nhân vật chính trong tiểu thuyết sao?!

Bầy rắn bốn phía vẫn không ngừng tụ tập, càng lúc càng nhiều, cơ hồ chất thành từng đống, từng tầng, có điều chúng vẫn bình tĩnh, chưa hề triển khai công kích.

Nhưng so với triển khai công kích còn khiến người kinh hồn táng đảm, đám công tử tiểu thư đều choáng váng từng đợt, nhiều người thậm chí còn trực tiếp nôn mửa.

Mấy thiếu nữ thậm chí trực tiến phun ra cả mật xanh.

Đám lão giả cùng hộ vệ cũng không thể làm gì khác, đi cùng đám gia hỏa này ra ngoài, thực sự đen đủi tám đời.

Đám công tử tiểu thư này ai nấy gọn gàng đẹp đẽ, tựa như nhân trung long phượng, nhân tài kiệt xuất, nhưng một khi chân chính gặp chuyện, nhất là đứng trước sinh tử, đám người này không những không dùng được, thậm chí còn liên lụy thêm!

Trong lúc chờ đợi viện thủ, đám người lại phát hiện cục diện càng thêm bất lợi, thanh âm lả tả càng lúc càng nhiều.

- Nhìn xem... Ôi chúa ơi...

Một thanh âm tuyệt vọng thốt ra.

Đã thấy bốn phương tám hướng xuất hiện vô số cự xà thô to như cái thùng nước xuất hiện, mà phương xa, dường như còn có cự xà càng thô càng to dài hơn trườn tới...

Giờ khắc này, đám người hoàn toàn mất lòng tin về cuộc sống!

Cũng vào lúc này, bầy rắn bắt đầu công kích!

Soạt một cái, vô số rắn độc trên cây bắt đầu rơi xuống, trên mặt đất nhiều thêm một tầng rắn dày, sớm đã đè bẹp khí tức đám dược vật mà bọn họ bố trí.

Sau đó, mấy ngàn vạn rắn độc từ bốn phương tám hướng bài sơn đảo hải lao qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.