Ta Là Chí Tôn

Chương 572: Cơ hội xuất hiện!



Bảy chữ bằng máu này, tiết lộ rất nhiều tin tức.

Vụ huyết án này, có vẻ như cũng lộ ra vết tích nhân quả.

Đúng là cao thủ Tứ Quý lâu, cao thủ Tứ Quý lâu phát sinh xung đột với Huyết Đao đường, thế là...

Chuyện này, rõ ràng chỉ có thể tính là chuyện trên giang hồ, thế nhưng lại liên lụy tới phủ hoàng tử, thậm chí tạo thành một vụ huyết án?!

Cho dù chân tướng đã ẩn hiện, nhưng vẫn khiến trên dưới Thiên Đường thành dấy lên kinh đào hải lãng.

Vấn đề rõ ràng: Biệt viện vương phủ của Tứ hoàng tử, vậy mà ẩn giấu nhiều sát thủ như thế?

Tiếp tục liên tưởng, lập tức nghĩ đến: Tứ hoàng tử muốn làm gì?

Hoàng đế Bệ hạ nghe tin, tại chỗ phát nộ, lập tức triệu Tứ hoàng tử vào cung, mắng to một trận, nghiêm lệnh cấm túc, trục xuất hoàng cung, cấm túc vương phủ, ba năm không được rời phủ nửa bước.

Lúc Tứ hoàng tử rời đi, sắc mặt trắng xanh, ánh mắt âm tàn tới cực điểm.

Cùng ngày, số cao thủ còn lại của Huyết Đao đường trong Thiên Đường thành, như đồng thời nhận được lệnh, toàn bộ rút khỏi Thiên Đường thành.

Mắt thấy đối phương rút lui, ba người Kiếm Sương Tuyết vẫn không chịu buông tha, cơ hồ bước trước bước sau, nối gót đuổi theo.

Cao thủ trong Vân phủ thờ ơ, số cao thủ khác lại hữu tâm vô lực, không thể làm gì, chỉ có thể để bọn hắn tùy ý gào thét tới lui, giương mắt thúc thủ.

- Chúng ta nên làm gì đó?

Thu Vân Sơn truyền tin lại.

Dưới cái nhìn của Thu Vân Sơn, việc này thực đúng là không thể trơ mắt nhìn, loại chuyện này một khi thành lệ cũ, sẽ tạo thành một loại ảo giác, cao thủ tuyệt đỉnh có thể tùy ý làm bậy ở Thiên Đường thành, Ngọc Đường không thể chế tài. Loại chuyện này tuyệt không thể khinh thường!

Vân Dương đương nhiên hiểu quan hệ lợi hại trong đó, lập tức xuống mật thất.

Trong mật thất.

Vân Dương nói với Tần Quảng Vương:

- Cơ hội của chúng ta, tới rồi.

Tần Quảng Vương mừng rỡ:

- Cơ hội gì?

- Tình thế hiện tại đã biến đổi, tam đại Tôn giả của Tứ Quý lâu đã đối mặt với Huyết Đao đường...

Trong ánh mắt Vân Dương, ẩn hiện tinh quang lấp lóe:

- Mà tam đại Tôn giả, lại lấy danh nghĩa Tứ Quý lâu mà đối đầu với Huyết Đao đường. Nói cách khác, Huyết Đao đường sắp đứng trước nguy cơ hủy diệt, tương tự như Sâm La đình các ngươi.

Nhất Điện Tần Quảng Vương nhíu mày:

- Ý của ngươi là?

- Bất kể dự tính ban đầu của Huyết Đao đường là gì, thế nhưng... Hiện tại tình cảnh của bọn hắn rất nguy hiểm, lúc nào cũng có thể biến thành Sâm La đình tiếp theo.

Vân Dương bình tĩnh nói:

- Tối thiểu nhất, cao thủ trong phạm vi mấy ngàn dặm quanh đây, vẫn thuộc quyền điều hành của tam đại Tôn giả...

- Cho nên, chí ít trong nhận biết của tuyệt đại đa số mọi người, đây đã là hiện thực tất nhiên không thể chối cãi!

- Mà lúc này... Ta cho rằng, tất yếu cần một cái liên minh.

Vân Dương nhấn mạnh từng chữ.

- Liên minh?

Tần Quảng Vương càng không hiểu.

- Không sai, chính là liên minh!

Vân Dương gật đầu:

- Thứ nhất, có thể cung cấp trợ lực cho chúng ta, thứ hai, cho chúng ta một cơ hội đánh vào nội bộ của bọn họ, mà hai điều này, là những gì mà hiện tại chúng ta cần có.

Nhất Điện Tần Quảng Vương từ từ gật đầu, ánh mắt ngày càng sáng.

- Kỳ thực ta càng mong có thể kéo cả Vô Tình lâu vào vụ này, đó mới là chuyện tốt nhất a.

Vân Dương nhếch miệng cười.

- Cái này thực sự có chút khó...

Tần Quảng Vương cau mày nói, trầm ngâm một lát lại nói:

- Có điều chưa hẳn không thể thử một chút, chờ ta thương nghị cùng các huynh đệ, xem có khả năng thao tác hay không.

- Ừm, các ngươi cứ thử một chút xem, nếu thực sự không được, ta cũng có biện pháp khác có thể đem ra suy tính một chút.

Vân Dương nở nụ cười thần bí.

Tần Quảng Vương liếc mắt.

Thầm nghĩ, chúng ta còn không có cách, ngươi lại có thể nghĩ được gì sao?

- Mấy vị Diêm Quân hiện tại thế nào rồi?

Vân Dương hỏi.

- Vẫn là nhờ linh dược của công tử giúp sức, trong số huynh đệ của ta, đã có bảy tám người đã khôi phục được khoảng tám chín phần chiến lực, đủ để ứng phó với tuyệt đại đa số tranh đấu.

Tần Quảng Vương thở dài:

- Chỉ là, vết thương của sư phụ ta, đến giờ vẫn không có gì khởi sắc.

Đối với chuyện này, Vân Dương cũng chỉ có thể im lặng, trước mắt hắn thực sự không có biện pháp nào để ứng phó với chuyện này.

Người có tu vi càng cao, thì càng không dễ bị thương, cho dù bị thương cũng dễ dàng khỏi hẳn. Nhưng mà người càng như vậy, một khi chịu đại thương, thường thường sẽ là bệnh không thể trị.

Mà điểm này, trước khi không gian thần thức hồi phục, liên hệ lại với Lục Lục, trợ giúp của Vân Dương cũng đã tới cực hạn.

Có điều, nói đến thuốc trị thương, vẫn phải cảm ơn Lôi Động Thiên.

Nhịn không được mà thở dài.

Người ta tốt bao nhiêu a.

Muốn cái gì, cho cái đó, ngoại trừ có chút hơi ngốc. Thế nhưng giá trị lợi dụng vẫn tương đối cao. Nhất là đối phương còn muốn xem hắn như lô đỉnh... Vậy thì thật là... Tuyệt không thể tả a.

Người tốt như vậy, sao thời gian dài như vậy vẫn không thấy tin tức a?

Vân Dương thở dài không thôi. Thực tình hắn rất nhớ vị Lôi công tử một đi không trở lại kia a.

- Nhắc đến lại lần nữa cảm tạ Vân công tử, công pháp của công tử thực đúng là huyền diệt, vậy mà có thể giúp ổn định thương thế của gia sư ta lại, không để thương thế chuyển biến xấu hơn, thực sự là đại hạnh trong bất hạnh.

Nhất Điện Tần Quảng Vương nhớ tới sư phụ, vẫn có chút cảm giác may mắn nói:

- Chỉ cần người vẫn còn, liền sẽ có cơ hội, để xem ngày sau còn cơ duyên nào khác, hoặc là vơ vét thêm chút thiên tài địa bảo, thử xem biết đâu lại có hiệu quả.

- Hiện tại có thể xác định sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, đã là điều vượt qua chúng ta mong muốn.

Nhất Điện Tần Quảng Vương rời đi, mặt mũi tràn đầy vẻ hân hoan, hiển nhiên trong thời gian vừa rồi bọn hắn luôn sống trong cảnh ăn bữa nay, lo bữa mai, lại đột nhiên biết được, kẻ khiến bọn hắn gặp cảnh như vậy, lại đột nhiên kết thêm thù với Huyết Đao đường, thực sự là tin tức vô cùng tốt.

Thậm chí, nếu tiếp đó thuận lợi thực hiện kế hoạch, chưa hẳn đã không thể thúc đẩy tam đại tổ chức sát thủ đứng đầu liên hợp, cùng đối kháng Tứ Quý lâu, đương nhiên cảm thấy vui mừng khôn xiết.

Vân Dương đưa mắt nhìn Tần Quảng Vương rời đi, lập tức lại lâm vào trạng thái trầm tư suy nghĩ, hắn không hân hoan giống như Tần Quảng Vương, chỉ thấy chau mày, không chút thư giãn.

Vân Dương cẩn thận tính toán chiến lực hai phe, phát hiện chiến lực cao cấp phe mình thực không ít. Tỉ như Thập vương của Sâm La đình, người có tu vi cao nhất trong số họ thậm chí đã đến Đạo cảnh Tam trọng, thấp nhất cũng đến Thiên cảnh Cửu trọng, thực sự là một chi chiến lực siêu cường.

Về phía Vân phủ, Bạch Y Tuyết hiện cũng đã đến Thiên cảnh Bát trọng, Phương Mặc Phi Thiên cảnh Lục trọng, Lão Mai Thiên cảnh Ngũ trọng, còn có Vân Hầu, trong thời gian này cũng tăng mạnh, tuy không bằng Bạch Y Tuyết, thế nhưng cũng đạt đến tiêu chuẩn Thiên cảnh Thất trọng.

Tính toán cẩn thận, Vân Dương với tu vi Thiên cảnh Tứ trọng, lại thành ra người có tu vi thấp nhất.

Thực ra mà nói, nói Vân Dương đứng cuối cũng không đúng lắm, dù sao còn có tiểu cao thủ Kế Linh Tê mới tấn thăng Thiên cảnh Nhất trọng a.

Chiến lực này, lại thêm tổ chức tình báo do Thủy Vô Âm quản lý, thực lực tổng hợp đã có thể quét ngang đại đa số thế lực trên giang hồ.

Nhưng mà nguồn lực này, nếu muốn thực đối đầu trực diện với Tứ Quý lâu, lại vẫn không có nửa phần để thắng!

Cho dù hiện tại, Tứ Quý lâu có tam đại Tôn giả gần như phản bội, sẽ không đối địch với hắn, thậm chí còn có thể để hắn sử dụng, phản phệ Tứ Quý lâu. Thế nhưng, thực lực chân thật của Tứ Quý lâu, lại vẫn cường đại khiến người tuyệt vọng, khó mà chống lại.

Dù sao cao thủ ẩn tàng trong Tứ Quý lâu, căn bản còn chưa xuất hiện.

Sức chiến đấu của bọn hắn mạnh tới mức nào, không ai có thể biết, điều này mới là đáng sợ nhất!

Không biết, hai chữ đại diện cho điều gì đó khó mà ước định sâu cạn, một chút sơ sẩy, chính là hủy diệt, bụi đất cũng không còn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.