Ta Là Chí Tôn

Chương 584: Có sai lầm?!



Lời còn chưa dứt, một đạo mây đen như Linh Xà tách ra từ đám mây khổng lồ, hình thành một tia chớp màu đen, xoát cái liền đến trước mặt Vân Tiêu Dao, khí thế cực kỳ kinh người.

Thậm chí, những nơi mà vân khí đi qua, không gian lập tức ngưng tụ sương mù, điều này đại biểu cho tốc độ mà vân khí di chuyển đã đạt đến mức độ cực kỳ kinh người.

Vân Tiêu Dao không kinh không sợ, đã sớm chuẩn bị hồi lâu, một kiếm đỉnh phong lập tức rời vỏ, huy kiếm chặn lại!

Oanh!

Đao vân khí tinh tế dùng một tư thế cuồng mãnh đánh tới trên thân trường kiếm của Vân Tiêu Dao. Một tiếng vang như sơn băng địa liệt xuất hiện, Vân Tiêu Dao chỉ thấy bản thân như bị búa lớn đập vào ngực, hai chân lập tức rời đất, cả người như diều đứt dây bay ra ngoài.

Oanh một tiếng đâm vào tường cung điện cách mấy chục trượng.

Sau một tiếng đau đớn, trong miệng càng tràn máu tươi, cúi đầu nhìn lại trường kiếm trong tay, thanh kiếm mà hắn yêu giữ nhiều năm, nay những vết nứt trải rộng như mạng nhện, thậm chí vị trí chính giữa còn lõm vào, thân kiếm như bị đảnh xuyên qua, một kích hai đoạn!

Vân Tiêu Dao thấy thế không khỏi hít một hơi thật sâu, chỉ một sợi mây nhỏ như vậy, lại có uy lực lớn như thế?!

Như vậy, nếu tất cả số mây đen kia thực sự áp xuống, chẳng phải có thể đè nát cả Ngọc Đường Hoàng thành?!

Đám người quan sát cũng lập tức hãi nhiên thất sắc!

Tu vi của Vân Tiêu Dao hiện tại, đã đạt tới Thiên cảnh Bát trọng, có thể nói đứng vững trên vị trí đệ nhất cao thủ Ngọc Đường!

Thậm chí tính khắp chư quốc, cũng chưa chắc có mấy người dám nói sánh vai.

Dù sao tu vi đến cấp độ này, đã sớm rời xa hỗn loạn triều đình, truy cầu tinh tiến cá nhân!

Thế nhưng cường giả như vậy, vẫn không ngẳn nổi một kích tùy ý của mây đen, chênh lệch trong đó, khỏi nghĩ cũng biết.

Hơn nữa, người ẩn thân trong mây đen kia, tu vi lại sẽ cao đến mức nào?!

Chẳng qua nguy thế lộ rõ, người tới dù có thực lực cao thâm, với đám người mà nói, nhiều lắm cũng chỉ là một chữ “Chết”, cố nhiên không tránh khỏi kinh ngạc, thế nhưng không có bất kỳ ai sợ hãi!

Đám mây đen kia xuất kích thành công, cũng không tiếp tục ở lại, nhanh chóng dâng lên, nhẹ nhàng di chuyển về phương nào đó.

Trong đám mây đen, một âm thanh ầm trầm truyền xuống:

- Thế mà có thể chịu được một kích mà không chết, lần này coi như là trừng trị... Nếu có tái phạm, nhất định chém không tha!

Mây đen tràn đi.

Đám người cùng chú mục nhìn lại, kinh ngạc phát hiện, đám mây đen kia như mọc thêm xúc giác, tựa như phát hiện điều gì đó, nhanh chóng bay về một hướng khác.

Mãi cho đến khi cả đoàn mây đen rời khỏi không phận hoàng cung, đám người Hoàng đế Bệ hạ mới rốt cục thả lỏng một hơi. Toàn thân nhẹ nhõm, đồng thời lại có một cảm giác không hiểu.

Cuối cùng là có chuyện gì, hung hăng tới, lại nháy mắt đi.

Đối với mọi người ở đây, lại không đụng tới một cây kim sợi chỉ.

Hoàng đế Bệ hạ cũng như nằm mộng, vốn cho rằng mây đen tới đây là mưu đồ chuyện khác, chuyên đến tìm hắn, thế nhưng... Lại không phải!

Không phải đến tìm ta, vậy ngươi đến làm gì?

Nơi này là hoàng cung của Trẫm, ngươi còn nói là ngươi tìm nhầm chỗ?

Tuyệt thế hung nhân, tu vi kinh thiên động địa như ngươi, lại có thể tìm nhầm chỗ, tìm nhầm mục tiêu?

Chuyện này, thực sự không thể giải thích.

- Tiêu Dao, thế nào?

Cho tới bây giờ, Hoàng đế Bệ hạ mới kịp quay đầu lại hỏi.

- Không sao, không sao, không có ảnh hưởng gì lớn.

Vân Tiêu Dao dùng sức chống người lên, thần sắc trong mắt tràn đầy chấn kinh:

- Người ẩn thân trong mây đen kia là một tu giả, hắn thúc đẩy uy năng của mây đen, mặc dù cao thâm mạt trắc, những vẫn chì là Huyền khí nhất lưu!

- Huyền khí?!

Đám người nghe vậy lập tức giật mình.

Thần tích như thế, thiên tượng như hạo kiếp diệt thế, lại là do tu vi Huyền khí tạo thành? Điều này thực sự không thể tưởng tượng nổi!

Người này, phải đạt đến mức độ nào?

- Vẫn là câu nói kia, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

Vân Tiêu Dao thở dài:

- Quả là thế giới rộng lớn, thiên địa vô biên, trên đời này lại còn có người tu hành cường đại như thế, tu vi người này so với Lăng Tiêu Túy, Độc Cô Sầu trong truyền thuyết cũng sẽ không kém đi đâu, vượt qua ta rất nhiều.

Ngay lúc này, Lãnh Đao Ngâm vẫn luôn chú ý tới động tĩnh của mây đen đột nhiên nhíu mày:

- Hướng di động của mây đen này... Dường như hướng tới Cửu Tôn phủ?

Đám người lập tức giật mình, cùng nhau ngẩng đầu nhìn lại, chú mục vào xu thế động tĩnh của mây đen.

Quả nhiên nhìn thấy đám mây đen sau khi rời khỏi hoàng thành, tựa như một con thằn lằn khổng lồ kéo theo một cái đuôi thô to, mau chóng bay về phía Cửu Tôn phủ, tốc độ di chuyển vô cùng nhanh hcongs.

- Hắn... Đến Cửu Tôn phủ... Làm gì?

Hoàng đế Bệ hạ cau này, kinh ngạc tự lẩm bẩm.

Lãnh Đao Ngâm mỉm cười nói:

- Gia hỏa này dú có tu vi cao thâm mạt trắc, thế nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là lực lượng nhân gian, còn uy năng nội uẩn trong Cửu Tôn phủ lại chính là thiên địa chi uy, uy năng tự nhiên, hắn không vọng động tiến công Cửu Tôn phủ thì cũng thôi, nếu dám tiến công Cửu Tôn phủ, sẽ chỉ tự làm tự chịu... Tới được mà đi không nổi!

Đám người cùng suy nghĩ, nhao nhao cảm thấy có lý.

Nhiều năm nay, phàm là có người dám phạm Cửu Tôn phủ, không có ngoại lệ, đều vẫn lạc trong đó, cũng chính bởi vì vậy, đối với Cửu Tôn phủ, đám người có lòng tin tuyệt đối, thế gian này không có bất cứ thứ gì có thể phá hư Cửu Tôn phủ!

Chính vì vậy, cho dù biết rõ người thần bí kia có thực lực cao thâm, vượt qua nhận biết người thường, tiến về Cửu Tôn phủ cũng không có ý tốt, thế nhưng không ai quá lo lắng.

- Nếu con hàng kia trực tiếp bị lôi đình trong Cửu Tôn phủ đánh chết, như vậy mới là kết quả tốt nhất, tựa như tên Lương Vân Kỳ truyền kỳ của Đại Nguyên vậy!

Lãnh Đao Ngâm nở nụ cười trên nỗi đau khổ của người khác.

Đám người cùng nhau lặng lẽ, tất cả đều lạc quan với phán đoán của mình.

Chỉ có Vân Tiêu Dao cảm thấy âm thần phát lạnh, chính như hắn nói, thế giới rộng lớn, thiên địa vô biên, uy năng của tu giả trong thiên hạ khó mà tính được, đám người này chỉ là tu giả Sơn cảnh, thậm chí còn chưa tiếp xúc với cấp độ Thiên cảnh mà thôi. Lấy cảm ứng trong chớp mắt giao thủ vừa rồi, Vân Tiêu Dao dám chắc chắn, tu giả thần bí ẩn thân trong mấy đen kia, muốn diệt sát Lương Vân Kỳ, đoán chừng cũng chỉ cần phất tay một cái, thậm chí thổi một hơi cũng có thể thổi Lương Vân Kỳ thành bụi máu. Cửu Tôn phủ có thể ứng phó người này hay không, chắc chắc đã lạc quan!

...

Người áo đen trong mây đen khống chế mây đen, lần nữa thôi động Càn Khôn Khí Vận kỳ, theo chỉ dẫn của Khí Vận kỳ mà nhanh chóng bay về Cửu Tôn phủ.

Căn cứ phản ứng của Khí Vận kỳ, căn nguyên của biến số chính ở trong Cửu Tôn phủ này.

Hiện tại, lòng hắn tràn đầy cảm giác hân hoan khi tìm được mục tiêu, vui vẻ không gì sánh được!

Nguyên nhân chính là ở đây, không tự giác mà vận tu vi toàn thân, chỉ cần tìm được người kia, lập tức nhất kích tất sát!

Chỉ cần bị Khí Vận kỳ khóa chặt, như vậy đối phương nhất định không thể tránh được sát chiêu của hắn!

Tên Vân Tiêu Dao kia là cao thủ đệ nhất Ngọc Đường, còn không chịu nổi một kích của hắn, những người còn lại, phất tay là diệt!

- Hừ, chuyện mà cả môn phái thúc thủ vô sách, đến tay ta lại có thể thuận lợi hoàn thành, trận này cũng coi như lộ rõ thủ đoạn, giương uy danh của ta!

Sau khi thầm đắc ý, hắn lại không khỏi nghĩ tới tình huống đối lập trong môn phái, càng thêm đắc ý vui mừng.

Chỉ cần lần này hắn thuận lợi hoàn thành, như vậy phe hắn sẽ lập tức chiếm thượng phong, lúc đó kết quả chính là nói cũng không cần nói!

Về phần tìm người hỗ trợ... Hắc hắc, lấy tu vi độc bộ thiên hạ của hắn, nào còn cần người hỗ trợ?

Thực sự là chuyện cười!

Chỉ có điều, trong lòng cũng không khỏi thầm nghi hoặc:

- Nếu là căn nguyên ở đây, vì sao trước đó khí vận lại dẫn đạo ta đi hoàng cung? Rốt cục là vì sao? Liệu giờ có tiếp tục phải uổng công chuyến nữa?

- Chẳng lẽ nói, Càn Khôn Khí Vận kỳ cũng sẽ có lúc sai lầm? Nhưng cái này không nên a...

Thế nhưng mục tiêu đã xuất hiện, hắn cũng không còn đoái hoài đến chút nghi ngờ ấy.

Mây đen tật tốc như bão táp, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ mây đen đã áp tới khung trung Cửu Tôn phủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.