Ta Là Đại Pháp Sư

Chương 19: Đại sát phong cảnh (Phá hoại phong cảnh)



Ma giới địa ngục tổng cộng chia thành bẩy tầng,các tầng càng sâu càng tối tăm,sinh vật sinh sống nơi đó cũng càng hùng mạnh.

Ngày xưa Lộ Tây Pháp với thân phận đọa lạc thiên sứ tới ma giới,hàng phục ma thú các tầng,duy nhất đối với địa ngục hắc long ở tầng thứ bẩy là bất lực,phái người đi thì không phải đối thủ,tự mình đi thì con rồng ấy không chịu vui vẻ hợp tác,gây cho hắn biết bao phiền phức.

Bây giờ có tên thuộc hạ bị ép buộc ta,đương nhiên không thể không sử dụng,Lộ Tây Pháp nửa uy hiếp nửa dụ dỗ giao cái nhiệm vụ đồ long ấy cho ta.

Cưỡi trên phi long của long kỵ binh không chiến đội,bọn ta tới bầu trời ma giới tầng thứ bẩy,lục chiến đội cưỡi trên phong chi huyễn long(một chủng loại tuy không thể bay nhưng có tốc độ chạy cực nhanh) cũng chạy theo,trên mặt đất bắt đầu xuất hiện một doanh trại lớn,động tác nhanh gọn khiến người xem thán phục.

Phi long hạ xuống,ta từ trên mình rồng nhẩy xuống,mệt mỏi giang tay ra,Á Dạ lanh lợi xoa bóp sau lưng ta,cảm giác quả là bay bổng a.

Không chiến tướng quân Hạ Nông vừa mĩ lệ vừa lãnh lùng như băng đi tới trước mặt ta nói "Đội trưởng,thuộc hạ xin nhận lệnh đi trinh sát chỗ ở của địa ngục hắc long,mong đội trưởng phê chuẩn."

Thanh âm tuy băng lạnh,nhưng lại có cảm giác trong trẻo vui tai

Ta nhìn vị băng sơn mĩ nữ nói "tốt,đi đi,nhưng nhớ cẩn thận."

Trong ánh mắt Hạ Nông xuất hiện dị quang,rồi nháy mắt biến mất,nàng ta hành lễ,chuyển người nhẩy lên một con phi long,phi long vung cánh bay lên không trung.

Á Dạ đôi môi anh đào nói khẽ vào tai ta "Chủ nhân,vị băng sơn mĩ nhân động tâm với người rồi,nàng ta dù được phụ vương yêu mến,nhưng từ khi sinh ra đã là một tòa băng sơn,nhưng vừa rồi ánh mắt nàng ta không thể dối người ta,người thật là diễm phúc tề thiên a."

Ta nâng nhẹ cằm nàng cười nói "tiểu dạ sao vây,ghen rồi sao?"

Á Dạ khuôn mặt ửng hồng nói "người ta không quản chàng có bao nhiêu nữ nhân,chỉ cần người vĩnh viễn đối tốt với người ta,Á Dạ sẽ vĩnh viễn đi theo người."

Á Dạ nũng nịu xà vào lòng ta nói "chủ nhân,ta kiến nghị người chiếm lấy trái tim của Hạ Nông,tuy nhìn nàng ta lạnh lùng như băng như vậy,ta dám bảo chứng nếu nàng ta đã thực lòng yêu mến ai,còn nóng bỏng hơn lửa."

Bây giờ trái tim Á Dạ chỉ có mình ta,vì ta mà tính toán,ta cảm động ôm chặt nàng,có nàng ta cảm thấy mình như có tất cả.

Hành động của đám long kỵ binh căn bản không cần ta chỉ huy,mọi hành động cùng tình hình,Lạp Cáp Nhi Đặc cùng La Duy tự chỉ huy định đoạt, tên đội trưởng vô tích sự ta lại thành chẳng có việc gì làm. xem tại TruyenFull.vn

Ta vui vẻ sống thanh nhàn,ôm Á Dạ vào trong căn lều kiến tạo riêng cho ta,mở rộng bàn tay nói "Vũ Y,ra nào."

Bạch mang lóe lên,Vũ Y từ trong "Diệt quang giới" huyễn hóa xuất hiện trước mặt ta,lúc này trên người nàng ta là ngân bạch sắc khải giáp(đương nhiên là dùng năng lượng tạo thành) như một tuyệt sắc chiến thần,ta không nhịn nổi sắc tâm đại khởi,vội vàng thả Á Dạ ra ôm Vũ Y vào trong lòng.

Vũ Y kinh hoảng hô một tiếng,nhưng lại không chút kháng cự,còn chủ động loại bỏ khải giáp cứng rắn,thân thể ôn nhu dựa vào lòng ta.

Lúc trước trong bảo khố bị ta thân mật tới giờ,Vũ Y chưa từng kinh qua tình cảm nam nữ bị ta dẫn phát tình hỏa hơn vạn năm,đã phát ra là không thể thu lại,dù nguyên thần vẫn ẩn dấu trong thứ nguyên không gian,nhưng vị tuyệt sắc thiên sứ không tự chủ giao lưu tâm linh cùng ta,những lúc ta thân mật cùng Á Dạ đều ánh xạ đến tâm tư vị thiên sứ thánh khiết,càng lúc mong muốn được ta yêu thương bao bọc càng lớn lên.

Hai tay Vũ Y ôm vào cổ ta,đôi mắt đê mê vong tình,khuôn mặt trắng trẻo ửng hồng khiến người khác say đắm,bộ dạng xuân tình khó gặp xuất hiện trên "Sí thiên sử" cao quý thánh khiết lại càng tuyệt mĩ dụ người.

Nói chung,cứ đến lúc khẩn cấp như lúc này là lại phát sinh chuyện,tay ta đang trên song nhũ phong mãn của Vũ Y loạn động,chuẩn bị thưởng thức vị thiên sứ tinh khiết thượng hạng này thì,một đạo năng lượng sâm hàn mãnh nhiên từ ngoài trại lao vào,bắn thẳng tới Vũ Y đang trong lòng ta.

Lúc này Vũ Y tuy đã mất đi lí trí,ta cũng không còn kịp phản ứng,cũng may Á Dạ lúc ngàn cân treo sợi tóc kịp lao người chắn trước mặt bọn ta,ngọc thủ hình thành một hắc sắc quang thuẫn,chặn lại luồng năng lượng sâm hàn lăng lệ.

Căn lều toàn bộ hóa thành bụi phấn,chỉ thấy một nam tử thân mang khải giáp tay cầm trường thương đứng thẳng bên ngoài,không ngờ lại là long kỵ binh lục chiến tướng-Lạp Cáp Nhi Đặc.

Vũ Y tức thì tỉnh dậy,vội vàng chỉnh đốn lại y phục,vung đôi cánh trắng thánh khiết,thánh quang rực sáng bảo hộ trước người ta,hành động bảo hộ người không chút sợ hãi cùng bộ dạng xuân tình tràn ngập vừa rồi như hai người khác biệt.

Ta nhìn xung quanh bị bao vây chặt bởi đám long kỵ binh,đao kiếm xuất ra sát khí đằng đằng,Lạp Cáp Nhi Đặc cùng La Duy trường thương cùng trường kiếm khẩn trưởng hướng về Vũ Y,bộ dạng như chuẩn bị xuất thủ.

Ta trầm giọng nói "Lạp Cáp Nhi Đặc,La Duy,các người làm cái quái gì vậy?"

Lạp Cáp Nhi Đặc cảnh giác nhìn Vũ Y nói "Khởi bẩm đội trưởng,vừa nẫy thuộc hạ cảm ứng trong trướng của đội trưởng có khí tức đặc trưng của thiên sứ,sợ đội trưởng cùng công chúa gặp chuyện,vì vậy xuất thủ,quả nhiên có một thiên sứ ở đây,lại còn là 'Sí Thiên Sử',đội trưởng người không sao chứ?"

Ta thở phào,vỗ vai Vũ Y nói "các ngươi hiểu nhầm rồi,vị 'Sí Thiên Sử' Vũ Y đã từ bỏ thân phận thiên sứ,nàng là nữ nhân của ta,sẽ không gây bất lợi cho ta đâu."

Nghe tên gọi Vũ Y,đám long kỵ binh hít một hơi lạnh,bọn chúng đã nghe qua cố sự thần ma đại chiến hơn vạn năm trước,không ngờ vị 'Thần Quang Thiên Sử' thất bại trong tay ma vương lại trở thành nữ nhân của vị đội trưởng cổ cổ quái quái này,quả là không thể hiểu nổi.

Thiên sứ a,sinh ra đã là tử địch của ác ma.

Vũ Y thu hồi hai cánh,đứng cùng Á Dạ một chỗ,nhẹ nhàng nói "Ma tộc chư vị,ta không còn là thiên sứ nữa,bây giờ ta là tỉ muội của công chúa các người,cùng là nữ nhân của đội trưởng các người."

Hai mĩ nữ khí chất cực đoan ở cùng mỢy b�t chỗ,một người diễm tuyệt như hoa mẫu đơn,một người thánh khiết như đóa bạch liên,đám long kỵ binh trái tim sắt đá thân chinh bách chiến nhìn thấy vậy ánh mắt như mê hoặc,thầm hâm mộ đội trưởng diễm phúc tề thiên.

Lạp Cáp Nhi Đặc cùng La Duy ô quang chớp lóe,khải giáp biến trở về dây trang trí trên trường thương cùng trường kiếm,hai người quỳ xuống nói "vừa rồi thuộc hạ đã mạo phạm,kính mong đội trưởng trách phạt."

Ta cười nói "không sao không sao,các người từ sau đừng có đến lúc đó lại đến là được,ta đã chuẩn bị sẵn sàng,các người lại phá hỏng mất."

Lạp Cáp Nhi Đặc cùng La Duy tự nhiên hiểu ý tứ câu nói của ta,khuôn mặt lạnh lùng ửng hồng,ngượng ngùng đứng một bên.

Một tiếng nổ lớn từ phương xa truyền tới,bọn ta đều cảm nhận năng lượng ba động,La Duy giật mình nói "Là tiểu nông?,nhất định là tiểu nông gặp địch nhân rồi."

Ta nhíu mày,trong lòng biết rõ Hạ Nông đi trước trinh sát đã gặp địch nhân,nữ nhân kiều diễm ấy dù thực lực có mạnh mẽ đến thế nào cũng chỉ là nữ nhân.

Ta hô to "Vũ Y,tiểu dạ,đi cùng ta"

Nói xong,ta dùng di động ma pháp"Cực động chi phong" trong phong hệ ma pháp bay lên không trung,thanh quang trong chớp mắt biến,ngoại trừ Vũ Y ra không ai nhìn rõ động tác của ta.

Vũ Y vung cánh,hóa thành một đạo bạch quang bay vào không trung,Á Dạ niệm chú văn "Thuấn gian di động",phi thân theo.

Long kị binh lực lượng chủ yếu là kĩ năng võ thuật,học ma pháp cũng chỉ học ma pháp công kích,di động cao tốc ma pháp không phải là sở trường,liền vội vàng cưỡi phi long bay lên không trung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.