Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 79: Đại Sa.



Hàn Vũ Thiên một trảo phá lòng ngực của thanh niên, hắn nắm lấy một đứa bé nhìn y như đúc người thanh niên trước mắt.

"Cứu ta!"

Đứa bé kia gào thét nhưng đã bị hút thành tro bụi, Hàn Vũ Thiên vung tay ném cái xác qua một bên, khí tức tản ra cường đại như Thánh Nhân.

"Là một Nguyên Anh tầng 10 sao?"

Lão già chiến giáp cau mày vẻ mặt thật có chút kinh ngạc, Hàn Vũ Thiên nhếch môi nói:

"Nguyên Anh tầng 10 của các ngươi cũng không có gì đặc biệt, nhưng Vũ Cảnh tầng 10 của Tô Lăng giới thì khác, có thể một mình chiến với Hóa Thần đấy."

"Nhảm nhí."

Lão già chiến giáp hừ lạnh bộc phát tu vi ngụy Hóa Thần của mình, nhưng vừa mới triển khai pháp tắc tấn công thì toàn bộ đã hóa thành không khí.

"Vũ Cảnh tầng 10 được độ thiên kiếp đạt được vạn pháp bất xâm, mọi pháp tắc thế gian đều không thể xâm phạm tới ta."

Hàn Vũ Thiên nâng tay lên hóa ra vô tận ma khí, từng cái hóa ra ma trảo đánh tới phía lão già chiến giáp.

Một đòn này đã bức lui được lão còn ói thêm ngụm máu, Hàn Vũ Thiên rút kiếm chém ra một đạo bạch quang.

Chiến giáp của lão già sáng lên tạo ra hộ thuẫn bị bạch quang phá nát, chiến giáp cũng sụp đỗ còn lão già thì sắc mặt tái lại.

"Vậy mà mạnh đến trình độ này sao?"

Lão kinh hãi lập tức xoay người bỏ chạy, nhưng một bóng người ngăn lại, Giao lão một thân áo bào tro bồng bềnh giữa không trung.

"Lão nô tới trễ, mong công tử không trách tội."

Giao lão mỉm cười hiền lành nhìn về phía Hàn Vũ Thiên thi lễ, hắn cũng nhẹ gật đầu về phía lão.

"Tránh ra!"

Lão già ngụy Hóa Thần tức giận phất ra pháp tắc vô tận, Giao lão vẫn là một nụ cười hiền từ đó, bàn tay lật lại liền khiến không gian nổ tung.



"Không gian pháp."

Lão già ngụy Hóa Thần kinh hãi lui về sau, toàn thân chấn động quay cuồng như lăn từ trêи con dốc cao xuống.

Giao lão bàn tay nâng lên hạ xuống không gian rạn nứt nổ tung khiến lão già ngụy Hóa Thần ở bên trong bị trọng thương.

"Lĩnh ngộ không gian ở cảnh giới này, thật cao thâm quá rồi."

Hàn Vũ Thiên ánh mắt hài lòng nhìn về phía Giao lão chỉ 2 cái lật tay liền trấn áp ngụy Hóa Thần.

Giao lão một chưởng đẩy tới làm không gian nứt ra làm cho lão ngụy Hóa Thần tan thành từng mảnh, trực tiếp giết chết.

Giao lão lóe lên liền xuất hiện phía sau lưng của một tu sĩ khác, một chưởng vỗ tới hóa thành xương máu, tốc độ vượt không gian quá nhanh khiến bọn họ chết không kịp hiểu nguyên nhân, Nguyên Anh trong cơ thể cũng không thể thoát ra mà bị diệt chung với thân thể.

"Quái vật, Tô Lăng giới lại có một lão quái vật tồn tại sao?"

Trung niên ngụy Hóa Thần có lại sắc mặt kinh biến xoay người bỏ chạy, Hàn Vũ Thiên vung tay liền có ma trảo chộp lấy trung niên, hắn một kiếm đã chém bay đầu ngụy Hóa Thần, sau đó hấp thu một cách rất thưởng thích.

"Nguyên Anh tồn tại trong cơ thể hấp thu quả là nhiều năng lượng hơn so với Vũ Cảnh, Vũ Cảnh lại không tồn tại anh nhi mà chỉ tồn tại viên đan dược của Hợp Đan, hấp thu cũng chẳng được bao nhiêu."

Hàn Vũ Thiên có chút cảm khái và thấy được hệ thống tiên giới vẫn là cao hơn hệ thống khác vài phần.

"Các ngươi nếu không sớm phát giác, thì khi Đại Thừa hạ phàm toàn bộ sẽ chết hết, ha ha ha."

Một Nguyên Anh lão già cười rất đắc ý tưởng rằng mình sẽ bị Giao lão giết chết, nhưng không nghĩ tới Hàn Vũ Thiên lại tới nhanh hơn cả Giao lão.

"Xem ra ngươi biết được một ít bí mật đấy."

Hàn Vũ Thiên lam quang trong mắt bắn ra, xâm nhập vào trong thức hải của lão già, toàn bộ bí mất đều bị nhìn thấu.

Hắn thấy được tiên ngập trời liên tục hô chém, hô giết, đứng trước trời cao vô tận có một người tựa như thần linh đứng ở thiên địa hòa làm một thể.

"Chúng ta sẽ lại chiếm lấy Tô Lăng giới một lần nữa, chúng ta giáng thế cũng là lúc phong ấn kiềm chế Đại Thừa bị suy yếu, ta đại diện cho Đại Thừa thiên hạ thảo phạt Tô Lăng!"

"Thảo phạt Tô Lăng!"

"Thảo phạt Tô Lăng!"



Tiên quân hào hùng thiên hạ tiên giới đều là một mảnh chiến ý đầy trời, Hàn Vũ Thiên thu lại tầm mắt.

"Đại Thừa lại chuẩn bị xuất thủ sao?"

Hắn cau mày thật sự không muốn nghe được cái tin tức này, Đại Thừa và Hóa Thần cách nhau chỉ một bậc thang.

Nhưng bậc thang này như trời và đất vĩnh viễn không thể với tới, một Đại Thừa so sánh được hơn mấy trăm Hóa Thần.

"Xem ra không sớm phong ấn cánh cửa đó sẽ không được rồi."

Hàn Vũ Thiên không giết lão tiên nhân Nguyên Anh này mà phong ấn lão lại trong bóng tối vĩnh hằng.

"Bọn họ đã tới."

Giao lão cung kính nói với Hàn Vũ Thiên, hắn nhìn về phía xa vừa vặn chính là Vạn Niên cung ở trêи trời.

Hàn Vũ Thiên không chờ đợi lâu, Vạn Niên cung đã xuất hiện ở giữa trung tâm, trận pháp cũng thiên triển hóa ra cột linh khí tuông trào vào trong, từng đệ tử lại có dịp thưởng thức dòng linh khí thuần khiết này.

Hàn Vũ Thiên cũng không hấp thu mà phong ấn Quang Trương và nữ xác ướp vào trong mặt quỷ.

Hắn lại từ mình bố trí một cái đại trận khác trải dài 5 dặm, nâng mặt đất 5 dặm xung quanh Tây Nam Quan lên không trung.

Vạn Niên cung lại phóng ra bốn sợi xích cố định hòn đảo lớn nhất này lại ở phía dưới cùng của các hòn đảo.

Thời gian trôi qua linh khí cũng đã toàn bộ truyền vào Vạn Niên cung, Hàn Vũ Thiên điều khiển Vạn Niên bay về phía tay thành.

Hòn đảo Tây Nam Quan được hắn đặt tên là Đại Sa, Trương Quang bị phong ấn ở cực bắc hòn đảo, còn nữ xác ướp thì bị phong ấn ở cực nam.

Cứ 1 năm bọn họ sẽ được mở phong ấn 2 lần để đánh nhau, đây là bố trí mà Hàn Vũ Thiên đã làm ra.

Không những vậy còn biến Đại Sa thành một bí cảnh nguy hiểm với vô số khô lâu và xác ướp được triệu hồi sống lại.

Có yêu thú ngủ sâu trong cát bị hắn gọi cho thức tỉnh rồi bắt vào Đại Sa.

Hằng năm sẽ có tài nguyên được chôn giấu trong một số di tích ở Đại Sa, đệ tử Vạn Niên cung sẽ tham gia bí cảnh để đạt được cơ duyên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.