Ta Là Menfuisu

Chương 12: Chương 12




Sau khi tiếp nữ vương Nubia xong, tất cả mọi người đều quay về chuẩn bị cho dạ yến.
Người khác thì không nói, riêng Asisu phải tới tẩm cung Menfuisu giải quyết một chút ‘hậu quả’. Dù sao, hiện tại là khách tới nhà, không thể để hắn nổi giận mà gây thất lễ được.
Rời khỏi chính điện, nàng quay về tẩm cung tắm rửa. Nằm giữa phòng tắm thật lớn nghỉ ngơi, thư giãn, đầu Asisu nghĩ miên man về những chuyện gần đây.
Thầm thở dài một tiếng, thế cục Ai Cập và cả lòng nàng, ngày càng phức tạp...
Asisu chỉ chú tâm vào tư tưởng của mình. Nàng lại không biết rằng phía sau lưng, một thiếu niên anh vĩ đang đứng đó, nhìn ngắm bóng dáng tuyệt mỹ của nàng, đó là Menfuisu.
Sau khi dằn mặt Hitari xong, Menfuisu cuối cùng dằn được cơn giận quay về tẩm điện. Nằm trên đệm, trở mình hết hai, ba lần. Cuối cùng, hắn quyết định, tới tìm Asisu.
Hắn biết, nàng hiện tại khẳng định không còn thương hắn. Khẳng định không còn xem hắn là trân bảo quý giá nhất thế gian như lúc ‘Menfuisu’ còn tồn tại. Nhưng không sao. Nếu nàng không còn thương hắn như một ‘Menfuisu’ cũ nữa. Vậy tốt lắm, hắn và nàng bắt đầu lại.
Nàng đã từng đau khổ theo đuổi ‘Menfuisu’. Vậy giờ phút này, hãy để hắn là người theo đuổi. Coi như hắn yêu nàng trước, coi như hắn xem trọng nàng trước. Vậy bây giờ, hắn sẽ khiến nàng lần nữa yêu hắn.
Dù sao, từ khi chấp nhận theo nữ thần Haby chuyển thế, hắn đã quyết định, bản thân chính là Menfuisu. Không có chút khúc mắc nào với mối quan hệ hiện tại cả.
Giữ vững những quyết tâm đó, Menfuisu chạy tới tẩm điện của Asisu.
Khi hắn bước vào điện, Ari liền tiến đến, thi lễ:
- Điện hạ Menfuisu, điện hạ Asisu đang tắm. _ Nàng thông báo như thường lệ.
Không phải nàng không biết Menfuisu và Asisu đang cãi nhau. Nhưng trước đây, thường là qua vài ngày, Asisu sẽ tự chạy đến làm lành với Menfuisu. Mà bây giờ, điện hạ Menfuisu rõ ràng đến làm lành với chủ tử trước, nàng đương nhiên không ngăn cản.

Sau khi thông báo, Ari liền dẫn Menfuisu vào phòng tắm. Bản thân thì đi ra ngoài để họ dễ nói chuyện.
Menfuisu đứng đó nhìn Asisu một lúc. Nhìn rất rõ thân hình quyến rũ, mị hoặc của nàng, nhưng trong mắt lại trong suốt, không hề có chút dục niệm. Bởi, hắn quý trọng nàng. Như Asisu đối với ‘Menfuisu’, tình cảm của hắn với nàng hiện tại cũng vậy. Xem nàng như trân bảo cao quý nhất thế gian mà đối đãi. Có ham muốn, có chiếm hữu, nhưng nhiều hơn cả vẫn là yêu thương, trân trọng.
Lần đầu tiên hắn dành tình cảm ột người nhiều như vậy.
Phải nói, Menfuisu và Asisu rất hợp nhau. Hợp đến nỗi có thể khiến một con người trong lạnh ngoài nóng như Menfuisu động chân tâm chỉ trong nửa năm. Hợp đến nỗi có thể khiến một người cố chấp trong tình yêu như Asisu rung động, thay đổi cũng chỉ trong nửa năm.
Say đắm nhìn nàng, Menfuisu từ chuyển bước tới. Tới gần sau lưng Asisu, hắn dịu dàng vuốt lên mái tóc nàng.
Điều này dĩ nhiên đã kinh động đến nàng. Asisu quay phắt người, hành động quá nhanh khiến nàng suýt trượt chân.
Menfuisu vội đỡ lấy nàng. Hắn làm vậy khiến khoảng cách hai người càng gần thêm đôi chút.
Asisu đã khẳng định hắn không phải em trai nàng. Nào chấp nhận hắn tới gần như vậy, liền đẩy ra. Nàng vội lui về sau, tạo một khoảng cách, thở nhẹ để bình phục tâm tình. Sau một lúc, nàng liền bình thản ngước lên:
- Hoàng đệ, ngươi đến sao không thông báo? Để ta ra ngoài tiếp. _ Giọng nói đều đều, không có một chút tâm tình biến động nào lộ ra.
Thấy thái độ của nàng, trong mắt Menfuisu lộ ra tán thưởng thật sâu. Asisu quả là người con gái tài giỏi nhất hắn gặp được từ trước tới giờ. (À, không tính thần tiên.)
Menfuisu trấn định, cười nhìn xuống y phục mình đang mặc trên người, bình thản thả chân bước xuống hồ nước.
Hồ nước này nối với sông Nile, không sợ bẩn. Hơn nữa người hắn cũng không có bẩn. Còn y phục, kêu Ari lấy tới một bộ là được rồi.
Asisu bị hành động của hắn khiến chấn kinh. Nàng lại rụt về sau một khoảng, gượng giọng:

- Hoàng đệ, hay là ngươi ra ngoài trước đi? Ta sẽ ra sau. _ Giọng điệu rốt cuộc có chút rung động, nhưng không phải là khẩn cầu, mà là thương lượng.
Menfuisu vẫn không để ý nàng, tiếp tục bước tới.
Mặc dù trước đây Asisu đã nhiều lần cùng tắm với ‘Menfuisu’. Nhưng hiện tại, lòng nàng vẫn đang rối rắm, sao cho phép Menfuisu tiến tới tiếp chứ?
Asisu vội đưa tay lên, điều khiển dòng nước chặn ở trước mặt, kêu lên:
- Đừng bước tới.
Uy hiếp thì uy hiếp. Nhưng Asisu cũng không điều khiển nước tấn công Menfuisu, mà nàng chỉ để chúng bảo vệ trước người.
Menfuisu cười cười, cũng đưa tay lên. Rốt cuộc, hắn đã cất tiếng nói:
- Vương tỷ, đừng quên, ai là người đã đưa cho tỷ năng lực này.
Vừa nói, hắn vừa phất tay tạo ra một dòng lửa, xảo diệu oanh kích vào màn nước chắn trước Asisu.
Mặc dù năng lực của hắn và Asisu nhận được như nhau, hắn và nàng cũng có ngộ tính như nhau. Nhưng Menfuisu thường xuyên thực tập năng lực, khiến hắn ngày càng thành thạo. Còn Asisu, nàng gần như quên cái năng lực này luôn rồi.
Do vậy, dù trong phòng tắm là hoàn cảnh có lợi cho Asisu, nhưng vẫn không bù đắp nổi khoảng cách giữa khả năng khống chế giữa hai người.
Qua một lúc tranh phong, Menfuisu đã thành công tiến tới trước Asisu, ép nàng dựa vào thành hồ.

Hắn dịu dàng nhìn vào nàng, tay nhẹ chạm lên tóc nàng. Cảm nhận được người nàng đang rút lại, thầm cười khổ.
Thở dài bất chấp, Menfuisu ôm lấy Asisu vào lòng, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Tỷ tỷ, ta biết tỷ có nhiều điều nghi ngờ. Nhưng tin ta, ta là Menfuisu. Chuyện này không sai được. Sẽ đến lúc tỷ hiểu được.
Càng nói càng ôm chặt nàng hơn. Mới chỉ ba ngày không được kề cận nàng, mà với hắn như ba thu cách trở. Chỉ có hắn biết hắn đã nhớ nàng đến mức nào. Không được nhìn thấy nàng, không được nghe giọng nói nàng, không được ôm nàng vào lòng. Ba ngày này, hắn đã trải qua vô cùng khó khăn.
Asisu nằm trong lòng Menfuisu. Đầu óc nàng vẫn vô cùng rối loạn. Vòng tay này ấm áp, ôn nhu hơn rất nhiều so với Menfuisu trước đây. Trước đây, nàng chỉ cảm nhận được từ Menfuisu tình thân, sự kính trọng, quý mến. Thậm chí, đôi lúc nàng còn cảm thấy, với Menfuisu, nàng chỉ là một tỷ tỷ. Một tỷ tỷ sau này sẽ gả đi. Một người hoàn toàn không liên quan đến tương lai của hắn. Chỉ là gia đình, chỉ là gia đình mà thôi!
Asisu liên thông được với thần linh, giác quan thứ sáu của nàng vô cùng nhạy. Đối với ‘Menfuisu’ trước đây, Asisu quả thực quan trọng. Nhưng chính vì quan trọng, mà Asisu cũng đối với hắn vô thương yêu. Cho nên dần dần, việc Asisu tồn tại với ‘Menfuisu’ là một điều tất nhiên. Chuyện nàng đối tốt với hắn, chuyện nàng yêu hắn cũng chính là tất nhiên. Vì vậy, khi Carol xuất hiện, ‘Menfuisu’ mới dễ dàng rời bỏ Asisu như vậy.
Bởi vì trong tâm trí ‘Menfuisu’, Asisu đã tồn tại, đã thuộc về hắn. Còn Carol, chưa có, thì mới đáng quý trọng.
Vậy mới nói, trong tình yêu, ai yêu trước là người đó đã thua một nước. Nếu không được đáp lại, thì chính là thua cả bàn cờ.
Dù rằng Asisu cảm nhận được tấm lòng Menfuisu. Nhưng một người cố chấp như nàng không dễ dàng thay đổi như vậy. Nàng đẩy Menfuisu ra:
- Hoàng đệ, không cần như vậy. Ta sẽ không để tình riêng lấn át việc công. _ Trong giọng nói đã có chút hòa hoãn. Ít nhất, nàng đã chịu nói nhiều với hắn vài câu.
Menfuisu cười thảm một tiếng, nhưng vẫn chấp nhận, gật đầu:
- Vương tỷ, lên thôi. Nước lạnh rồi.
Hắn không nên đòi hỏi nhiều quá. Hơn ai hết, hắn là người biết được tình cảm Asisu dành cho ‘Menfuisu’ nhiều bao nhiêu.
Hiện tại, không nên ép nàng.
Asisu gật đầu:

- Được.
Nàng cất cao giọng:
- Ari.
Ari ở bên ngoài, nghe giọng chủ tử. Một người thông minh như nàng liền hiểu. Hai người này đã giảng hòa xong. Nàng liền phất tay cho bọn cung nữ tiến vào.
Khi tiến vào, nhìn thấy cả Menfuisu và Asisu đều ở dưới hồ, nàng cũng không nhiều lời. Ra hiệu cho bọn cung nữ chuẩn bị cả hai phần y phục.
Menfuisu và Asisu đứng dậy, bình tĩnh để bọn thị nữ thay y phục.
Ở chính điện, lúc này, Nefenmat, Hitari và các đại thần trong triều đã từng người, từng người tiến đến.
Họ đều đang đứng cùng nhau tán gẫu ngoài ban công. Cũng sắp tới lúc ra mắt người dẫn vị hoàng phi mới này của họ.
Do có chút chậm trễ nên Menfuisu và Asisu đến trễ nhất.
Khi người hầu thông báo, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía lối vào.
Họ đều thấy một đôi nam nữ tiến vào. Nam thì tuấn mỹ vô trù, mặt phượng sáng quắt, máy kiếm cao ngạo, mũi ôi mỏng. Quả thật là một nét đẹp trung tính và cao quý. Hắn mặc trên người một cái ao màu xanh dương đậm đẹp đẽ đi cùng váy màu trắng bằng vải lanh và một cái đai vàng quý giá. Đầu đội ưng quan, chính là vương miện cấp bậc hoàng tử cùng một cái áo choàng xanh tím bên ngoài.
Còn nữ thì xinh đẹp thanh lịch. Nàng có một khuôn mặt tinh xảo với đôi mắt đen tựa bầu trời đêm cùng màu mặt xanh ngọc kéo dài ra tận khóe mắt, lông mi dài cong vuốt cùng hàng mày ngài tuyệt đẹp. Mũi thanh tú, đôi môi gợi cảm, đỏ mọng khiến người khác vô cùng muốn nếm thử. Nàng trang điểm không hề lòe loẹt mà lại sắc xảo, gợi cảm, cũng không kém phần thanh tao, duyên dáng. Bộ váy màu lam nhạt như một cặp với thiếu niên kế bên và những vật trang sức quanh người ánh lên thân hình câu nhân của nàng. Nàng vương miện đại bàng, trên người khoác một áo choàng màu xanh đậm trong suốt bằng tơ, càng khiến nàng thêm huyền bí.
Hai người tựa kim đồng ngọc nữ xuất hiện giữa màn đêm khiến bao người ngây ngất. Nhất là khi họ nhìn rất giống nhau. Đều là một làn da trong suốt như ngọc cùng với mái tóc đen dài qua lưng. Hai vẻ đẹp không hề đối chọi mà càng tô điểm cho nhau khiến họ càng thêm lung linh, huyền ảo.
Càng nhìn, tất cả mọi người trong chính điện, trừ Hitari, đều cảm thấy tự hào. Đây là Menfuisu và Asisu, hai người thừa kế cho vị trí tối cao của Ai Cập. Sau này, họ sẽ là những người dẫn dắt đất nước Ai Cập xinh đẹp này.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.