Ta Là Một Tên Trộm

Chương 134: Giết không tha (7)



Linh nhi lại vỗ lên thanh kiếm một cái, lại là một đạo quang mang lục sắc hiện lên, một kiện vũ khí lục cấp màu xanh biếc.

Mộ Dung Tiểu Thiên khẽ thở dài, vốn tưởng rằng lấy thực lực Người Thủ Hộ Phong Ấn rất có thể rớt ra một cái trang bị thất cấp, không nghĩ tới vẫn là một lục cấp.

"Tức giận cái gì a! Huynh không biết tự hài lòng sao, " Bạch Vân cười đẩy Mộ Dung Tiểu Thiên, ý bảo hắn tiếp nhận vũ khí Linh nhi đưa tới.

"Đúng vậy, lòng tham quá nhiều cũng không tốt, ta tức giận cái gì a!" Mộ Dung Tiểu Thiên lại vui vẻ, duỗi tay tiếp nhận thanh kiếm Linh nhi đưa tới, thu hoạch lần này có thể nói là lớn nhất kể từ khi mình tiến vào trò chơi 《vận mệnh 》tới nay, còn có cái gì không hài lòng? Mộ Dung Tiểu Thiên nghĩ vậy liền đắc ý, nở nụ cười. Đợi các tên tiểu tử kia chứng kiến mình cưỡi Nghê Vượn Thú Vương, quơ vũ khí lục cấp màu xanh biếc, cái bộ dáng phong cách loại này, còn không hâm mộ đến chết.

Mộ Dung Tiểu Thiên tự sướng một lần, sau đó cầm thanh kiếm kia lên coi qua thuộc tính.

Phong Ấn Ám Chi Nhận (vũ khí lục cấp màu xanh biếc): lực lượng +59 nhanh nhẹn +50 trí lực +30 thể chất +50 tốc độ công kích đề cao 10%, phòng ngự đối với công kích ma pháp gia tăng 10%, kỹ năng khi mang vào:Lưu Hoàn Trảm (kỹ năng cấp năm), mỗi 100 giá trị công kích tạo thành khu vực năm thước sát thương tất cả mục tiêu 80 điểm thương tổn, mỗi 100 giá trị công kích tiêu hao 10 điểm ma pháp, không có thời gian chờ (cooldown). Yêu cầu chức nghiệp: chiến sĩ.

Chứng kiến thuộc tính như vậy, Mộ Dung Tiểu Thiên choáng váng, toàn bộ thuộc tính cộng thêm không nói, còn thêm tốc độ công kích cùng với phòng ngự, còn có kỹ năng khi trang bị làm hắn rung động!

Thật sự chính là kỹ năng phạm vi rộng của chiến sĩ, từ khi mình tiến vào 《Vận Mệnh 》tới nay đây là kỹ năng cấp bậc cao nhất từng được thấy!

Kỹ năng bên trong 《Vận Mệnh 》chia làm bốn đoạn, sơ đoạn, trung đoạn cùng với cao đoạn với thần đoạn, sơ đoạn kỹ năng lại chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp ba cái cấp bậc, mà học kỹ năng sơ cấp, mỗi loại kỹ năng chia làm năm cấp, cao cấp kỹ năng chia làm cửu cấp, mà kỹ năng thần đoạn, cũng giống như tồn tại của thần, đó là kỹ năng cao cấp nhất 《Vận Mệnh 》, tồn tại giống thần thoại, không có chia cấp bậc, có thể may mắn đạt được kỹ năng thần đoạn, ngươi có thể trở thành chúa tể trong 《Vận Mệnh 》!

Cái chuôi Phong Ấn Ám Chi Nhận này mang vào có được kỹ năng Lưu Hoàn Trảm, đã đạt tới trong đoạn kỹ năng cao cấp, đây là Mộ Dung Tiểu Thiên lần đầu tiên mới thấy. Một người chơi hai mươi cấp, cho dù là chia đều thuộc tính, trang bị hơi chút tốt, mang vào cộng thêm chút lực lượng thuộc tính, một khi xuất thủ, là có thể đem mọi người trong phạm vi năm thước tạo thành gần một ngàn thương tổn giá trị sinh mệnh, tuyệt đối trâu bò, người chơi chưa chuyển chức lần hai, trang bị hơi dỏm một chút, tuyệt đối là một kiếm liền chết.

"Huynh còn nán lại làm gì! Có chịu đi hay không! Người ta đang chờ nhìn Nghê Vượn Thú Vương!" Linh nhi có chút nóng nảy.

"Hắc hắc, hảo hảo, đi thôi, đi thôi, " Mộ Dung Tiểu Thiên lúc này mới hồi phục tinh thần lại, đem Phong Ấn Ám Chi Nhận trang bị, hướng Bạch Vân cùng với Linh nhi vẫy tay: "Đi, chúng ta đi ngay bây giờ xem con Nghê Vượn Thú Vương kia."

Ba người cất bước đi ra sơn động, mặt đường sau khi nước rút hết còn lại một phiến đá bằng phẳng, đi ở trên đất khô ráo, tâm tình cũng thoải mái hơn, ra khỏi sơn động, cảnh sắc bên ngoài làm cho ba người chấn động, cây cối bị tàn phá trong trận chiến với Người Thủ Hộ Phong Ấn đã hoàn toàn khôi phục, phải nói so với trước kia càng diễm lệ.

Mộ Dung Tiểu Thiên đứng ở ngoài động, giơ tay thẳng lên trời phát ra một tiếng thét dài, tiếng kêu kéo dài không dứt, thẳng chấn tận trời, hắn sử dụng Ngự Thú Thuật kỹ năng có được sau khi mang huân chương kỵ sĩ vào.

Huân chương kỵ sĩ có được bốn công năng, uy hiếp, thống lĩnh, ngự thú, khai mở. Uy hiếp đối với đoàn chiến rất tốt, có thể tăng sĩ khí quân mình cùng với giảm sĩ khí đối phương. Công năng thống lĩnh cùng ngự thú chỉ có thể sử dụng vào Nghê Vượn Thú, đối với ma thú khác không có tác dụng gì, khai mở, là để mở ra khu vực lãnh địa riêng cùng với quyền lợi ra vào tự do.

Theo tiếng thét dài của Mộ Dung Tiểu Thiên, mặt đất bắt đầu hơi rung động, tiếp theo một tiếng gầm rú mãnh liệt, như xé rách nền đất, từ xa đến gần, âm thanh từ nhẹ đến như gào thét mà đến, theo chấn động mặt đất, giống như biển lớn đang trong cơn bão vần vũ.

Vô số Nghê Vượn Thú ùn ùn kéo đến, từ trong núi đá, trong rừng cây, điên cuồng gào thét chạy tới, tất cả sơn cốc đều sôi trào tạo nên luồng khói bụi cuồn cuộn. Khí thế này, tựa như thiên quân vạn mã trên sa trường.

Đi đầu là một con Nghê Vượn Thú dị thường cao lớn, trên người lân giáp màu vàng lợt,ánh mặt trời chiếu rọi xuống lóe ra nhiều điểm sáng, các bộ vị khác, thuần một màu đen tuyền, không có chút màu nào khác xen lẫn, nhanh chóng chạy nhanh đến địa phương cách Mộ Dung Tiểu Thiên năm thước liền ngừng lại, phía sau Nghê Vượn Thú Vương, tụ tập một đám lớn Nghê Vượn Thú.

Sau khi Nghê Vượn THú Vương dừng lại liền cất lên một tiếng hô cao vút, lập tức vạn thú hô ứng, tiếng hô vang vọng sơn cốc.

"Oa, rất hoành tráng, " Linh nhi phát ra cảm thán.

Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân cũng bị thanh thế to lớn trước mắt làm cho rung động!

"Tất cả giải tán đi, " Mộ Dung Tiểu Thiên vung tay lên, sử dụng năng lực thống lĩnh, ngoại trừ Nghê Vượn Thú Vương kia, còn lại toàn bộ trong nháy mắt đều tản đi, tới mau, đi lại càng nhanh hơn.

"Hắc hắc, mụ nội nó, nếu về sau chiến đội của mình cũng có khí thế như vậy thì không biết mãnh liệt bao nhiêu?" Mộ Dung Tiểu Thiên lại tự sướng, tiếp theo phất tay một cái, Nghê Vượn Thú Vương liền vui vẻ chạy đến trước mặt Mộ Dung Tiểu Thiên, thân thể cực đại so với Mộ Dung Tiểu Thiên lớn hơn gấp đôi.

"Ha hả, Vân tỷ, gia hỏa này cũng rất khả ái!" Linh nhi vẻ mặt bướng bỉnh vuốt ve lân giáp trên người Nghê Vượn Thú Vương cười nói.

"Muội cũng rất khả ái, " Bạch Vân nhìn Linh nhi, nhẹ nhàng mỉm cười.

"Tốt lắm, chúng ta nên xuất phát, " Mộ Dung Tiểu Thiên vỗ nhẹ thân thể Nghê Vượn Thú, đang suy nghĩ chụp đầu của nó leo lên, nhưng nó thật sự rất cao, căn bản là chụp không đến.

Nghê Vượn Thú Vương giống như hiểu tiếng nói Mộ Dung Tiểu Thiên, hai cái chân trước một cong một quỳ xuống, chậm rãi nằm xuống.

"Chúng ta đi thôi!" Mộ Dung Tiểu Thiên cười hướng Bạch Vân cùng với Linh nhi vẫy tay, sau đó ôm hai người cỡi lên Nghê Vượn Thú, Linh nhi ở phía trước, Bạch Vân ngồi giữa, Mộ Dung Tiểu Thiên ngồi cuối cùng, nhìn Nghê Vượn Thú này một thân lân giáp, không thể tưởng được trên lưng rộng thùng thình lại rất mềm, hết sức thoải mái.

Nghê Vượn Thú giống cùng Mộ Dung Tiểu Thiên tâm linh tương thông, đợi Mộ Dung Tiểu Thiên ngồi lên xong, không đợi phân phó, đứng lên chở ba người hướng về thượng nguồn dòng nước chạy tới, vừa nhanh vừa êm.

Đương nhiên, hiện tại dòng nước này đã biến thành một con đường lát đá bằng phẳng, mà ngay thượng nguồn, hiện tại đã thành Truyền Tống Trận ra vào khu vực này!

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.