Tô Y theo Khúc lão thái về Tiêu gia ở A thành (cái thành đó có tên mà ta quên rồi, đặt đại:v). Tiêu gia có quyền, có tiền, có thế ở A thành. Rất có tiếng.
Về việc nhập học, nhìn Tô Y như con yếu gà, cảm thấy dễ bắt nạt nên người qua đường Giáp đã thể hiện "bản lĩnh đờn ông" hơn người của mình với quy luật tự nhiên "Ma cũ bắt nạt ma mới". Bắt Tô Y làm bài tập giúp hắn. Mới đầu cô không hiểu, học sinh không phải nên tự làm bài tập sao? Tại sao lại có vụ "nhờ" người khác làm bài tập giúp? Sau vài câu khai thông giảng giải của Mao Đoàn, cô đơn giản hiểu ra, thì ra ở đây cũng có cái gọi là "Thắng làm vua thua làm giặc". Vậy nên, không phải đánh một trận là xong sao? Người qua đường Giáp sau khi thể nghiệm sức mạnh khác người của đại ma vương Tô Y, liền cụp đuôi như chim cút, định chuồn, thế nhưng bị Tô Y gọi lại, ân cần hỏi han, làm người tốt, dạy kèm có thu phí ="")). Người qua đường Giáp đau khổ ngày ngày lẽo đẽo theo cô "chăm chỉ học tập" với ý chí tu thành chánh quả =""))
Việc này dẫn đến có lời bàn tán yêu đương, nhưng Tô Y không để tâm, vẫn cứ thu học phí của mình như thường. Nhưng, người qua đường Ất, lại thích thầm người qua đường Giáp nên chặn đường Tô Y đe dọa các kiểu. Nội dung đe dọa là dỗ người qua đường Giáp vui:) (Vì sao phải dỗ anh Giáp, xin lược hơn 10 000 chữ với những nội dung không liên quan đến Tô Y). Đe dọa lần một, Tô ý cảm thấy vớ vẩn, việc người qua đường Giáp vui hay buồn thì quan hệ đếch gì đến cô, vậy nên làm lơ. Đe dọa lần 2, cô cảm thấy phải chấm dứt chuyện này. Gần đây, cô mới đăng ký tham gia hoạt động thể thao của trường, nguyên nhân chính là vì tiền thưởng =""). Nên đưa ra điều kiện: Cô thắng, thì người qua đường Ất phải mua trà sữa trong 1 tháng cho cô. Cô thua thì chị Ất nói gì cũng được.
Chắc sẽ có người thắc mắc tại sao Tô Y vào nhà giàu nhất A thành rồi sao lại phải khổ sở kiếm tiền thế? Một phần là do Mao Đoàn không "hướng dẫn sử dụng" card cho Tô Y, cho nên cô cảm thấy cái thẻ đó thật vô dụng, ném thọt vào trong ngăn kéo tủ, đến có mấy con số 0 ở đằng sau cũng không hề biết. Phần còn lại là "thiếu tiền tiêu:<", cô cảm thấy mình phải tự kiếm tiền nuôi sống bản thân, không thể dựa dẫm vào người khác:> Vậy nên, có bao nhiêu cách kiếm tiền trong trường đều được Tô Y vinh quang ẵm về:>>>
Quay lại với việc tóm tắt cốt truyện.
Người qua đường Ất cũng chỉ đến đe dọa để cô biết khó mà lui, đồng ý vụ các cược này. Đến ngày thi, không có gì bất ngờ thì với thể lực khác người thường của Tô Y, cô dễ dàng đoạt giải nhì... hừm... Chắc sẽ có câu hỏi: Sao không phải là giải nhất mà lại chỉ ẵm giải nhì? Tuy tiền thưởng ít hơn nhưng Tô Y vẫn rất thỏa mãn, chỉ cần thắng chị Ất là được, không cần nổi trội làm gì, tránh rước thêm phiền phức. Vì thế, Tô Y có trà sữa miễn phí trong 1 tháng. Các hạng mục còn lại Tô Y "tính toán cặn kẽ" về vấn đề kiềm chế thể lực của mình, nhưng vẫn phải ẵm giải, cho nên, vấn đề này làm đại ma vương rất đau đầu... (thỉnh lược 10 000 chữ liên quan đến cuộc thi đấu). Cuối cùng cô được xưng là nữ thần trong trường, không muốn nổi bật nhưng vẫn cứ nổi bật, đau lòng thay. Vì được uống trà sữa "free" 1 tháng, mà cô lại gánh tin đồn yêu đương bách hợp với chị Ất, kịch bản là, chị Ất đang theo đuổi Tô Y. Để dẹp tin đồn, cô cắn răng bảo chị Ất 1 tuần còn lại không cần đưa nữa. Kịch bản của các thanh niên thích cắn dưa bổ não cho rằng, Tô Y từ chối tình cảm của chị Ất, chị Ất thật đáng thương... Còn Tô Y đứt từng khúc ruột nói lời chia tay với trà sữa free 1 tuần:>
Rồi về học tập, trường học dành cho đám thiếu gia tiểu thư nhà giàu, nhưng cũng chú trọng đến việc học tập, lớp best nhất là ban Tinh Anh, chứa toàn con quái vật đột biến gen trí não. Tô Y tính toán làm bài thi để đứng hạng 59, nếu trong một lần mà nhảy vọt tên trên bảng xếp hạng sẽ dẫn đến rất nhiều phiền phức, mà từ hạng 60 mới có tiền thưởng, nên cô rất kiềm chế não mình, bỏ trống bài cuối, nộp bài. Nhưng cô không tính đến vấn đề "trí tuệ bình quân của học sinh trong trường". Cho nên đối với kỳ thi lần này, dù đã cố gắng kiềm chế nhưng vẫn không thoát khỏi số mệnh "nổi trội khác người", vọt vào ban Tinh Anh.:)) nhưng cô không chuyển lớp, vẫn ở lớp cũ, làm chức nữ thần của mình.
À, Tô Y rất dễ dụ, chỉ cần là đồ ăn đưa đến sẽ không từ chối, dễ nuôi. Tiêu Ngạn cảm thấy mình không thể thua mấy đứa qua đường được, lúc nào cũng đặt cả thùng đồ ăn vặt cho Tô Y, dễ dàng soát độ hảo cảm. + Quan hệ bạn bè trên lớp, dù có xích mích Tô Y cũng có thể giải quyết nhẹ nhàng, bạn học chơi cùng cũng có, quan hệ khá hài hòa, dù lúc mới nhập học nhận không ít bài xích.
Rồi đến sự kiện văn nghệ trường, có thưởng, cô đăng ký một tiết mục "võ thuật". Đến ngày biểu diễn, học theo tivi, bổ cùng lúc 3,4 cục đá làm đôi:))). Vâng, đá thật:> còn làm sàn biểu diễn vang lên tiếng kẽo kẹt,... Toàn trường toát mồ hôi lạnh, tiện đó, Tô Y thông báo, mình không có ý định yêu đương, việc yêu đương không có trong từ điển của cô, những ai có ý định làm phiền xin biết khó mà lui. Trước đó, cô được người ngứa mắt Tiêu Ngạn, và vài nhân vật qua đường khác theo đuổi, tỏ tình. Nhân đây, nói rõ ràng cho những người khác đang có ý định ngo ngoe rục rịch.
Cuối cùng, năm lớp 11, Tô Y đi du học khi tham gia hoạt động giao lưu bạn học với các nước. Năm 25 tuổi về nước, làm nghề nhiếp ảnh gia, đã có tiếng trong giới. Vì sao Tô Y lại chọn nghề nhiếp ảnh gia? Vì cô muốn được lưu giữ vẻ đẹp trên thế giới, mong muốn được đi du lịch thế giới, thưởng thức mỹ thực khắp nơi, nhưng vẫn phải có tiền, và nghề có thể thỏa mãn ước muốn của cô đó là nhiếp ảnh.
Về phần Tiêu Ngạn, từ anh trai muội khống trở thành tổng giám đốc cao lãnh, một lòng vẫn luôn có vị gì đó với Tô Y, tác giả không nói rõ là có hứng thú, là thích hay là yêu, nên ta cũng không rõ tình cảm Tiêu Ngạn dành cho Tô Y là gì. Nhưng, người hắn muốn có được, nhất định là Tô Y, không có tin đồn tình ái, giữ một thân trong sạch. Nói chung, là con rùa vàng bao nhiêu chị em mơ ước.
Tô Y về nước một phần là do cốt truyện bắt đầu, cô cũng không nhúng tay gì nhiều, cốt truyện vẫn vận hành, nhưng Tiêu Ngạn không trở thành bạch nguyệt quang trong lòng nữ chính. Mà chỉ vì một câu nói của cô mà nữ chính thay đổi thái độ, nghĩ thông vài chuyện, vẫn đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Về quan hệ của Tô Y và mẹ, tuy không nói chuyện nhiều, nhưng cũng không còn lạnh nhạt khi mới gặp. Đại khái... có coi Tô Y tồn tại:>
Khi Khúc lão thái thái chết... Tô Y cảm thán nhân sinh đời người... Ngồi ngắm mặt trời lặn... xóa bỏ ký ức về cô trong đầu những người có quen biết đến mình để rời khỏi thế giới này năm 27 hoặc 30 tuổi gì đấy:> Nhưng, anh nhà chúng ta, Tiêu Ngạn, cảm thấy trí nhớ của mình đang bị cái gì đó ép buộc thanh tẩy, nhưng anh không muốn quên, cưỡng chế "bắt" lại những ký ức đó. Anh nhà mà, bắt được về, nhớ ra rồi nở một nụ cười quỷ dị:>>>