Gió nhẹ thổi qua từng tán lá xào xoạt, từng hạt nắng nhảy nhót trên từng chiếc lá. Mặc cho cơn gió thổi chiếc lá bay qua, hai người đối đầu trên khoảng đất trống vẫn quan sát đối phương. Nhìn không khí căng thẳng tràn ngập mùi thuốc súng, Bạch Li ngồi trên vai Tiểu Vũ liền cảm thấy là bản thân đang chứng kiến một trong những bộ phim cô coi hồi kiếp trước... hai người quyết chiến một mất một còn... ừ... cô thấy cảnh tượng này rất giống như vậy (=3=)
Đường Tam giơ tay phải lên "Mời"
Cô nàng Mạnh Y Nhiên, lúc này đây lửa giận trong lòng của nàng nổi lên bừng bừng... thử tưởng tượng xem, mắt thấy cái hồn hoàn hiếm sắp lọt vào tay mình lại bị vuột mất... ai mà chẳng tức chứ? Vậy nên trong lòng nàng chẳng tốt một chút nào, trước mắt chỉ muốn giết chết Đường Tam rồi đoạt lại thiên niên hồn hoàn của Phong vĩ kê quan xà... Với những suy nghĩ như vậy, hồn lực của Mạnh Y Nhiên mang hơi thở bá đạo... chẳng những thế, đòn nào đòn nấy nàng ra tay đều chuẩn và sắc bén. Thấy thế, Bạch Li thầm líu lưỡi 'Ra tay... quá độc đi'
May là Đường Tam kịp thời né tránh nhờ vào Quỷ ảnh mê tung, với nhờ vào sự giúp đỡ của Ngân lam thảo, hắn thành công trói được Mạnh Y Nhiên... Thật không may là nàng uốn người, nhẹ nhàng trượt ra, thoát khỏi sự trói buộc của Ngân lam thảo. Thấy thế, Bạch Li thầm kêu lên 'Bộ con rắn... có họ hàng với con lươn sao?!' (=-=) Cô nhìn tình trạng của Mạnh Y Nhiên sau khi thoát khỏi trói buộc... khóe miệng cô giật giật 'Này...' (==')
Lúc này đây, Mạnh Y Nhiên nhìn có chút chật vật... độc tố trên gai của Ngân lam thảo không hề có chút tác dụng tổn hại nào lên người nàng, có điều... quần áo nàng lại không hề được may mắn như cơ thể nàng ta. Trang phục của nàng hiện giờ có trăm ngàn lỗ nhỏ, có thể mơ hồ thấy bên trong... Không cần nói cũng biết... trong đầu Mạnh Y Nhiên bây giờ nghĩ muốn băm Đường Tam ra thành trăm mảnh cũng có...
Đang đứng bên ngoài theo dõi cuộc chiến, Đới Mộc Bạch thì thào nói nhỏ "Lam ngân thảo của Tiểu Tam cởi quần áo mới chỉ có một bộ bên ngoài. Nếu vừa rồi khống chế chút nữa, nói không chừng đối thủ nhận thua luôn rồi"
Bất luận là Đới Mộc Bạch, Áo Tư Tạp hay Mã Hồng Tuấn lúc này hai mắt đều nhìn chằm chằm Mạnh Y Nhiên. Dù sao thì Mạnh Y Nhiên cũng là một mỹ nữ, trong lúc động lại càng gây ra cảm giác đẹp mông lung, vị xúc xích đại thúc với con mèo bự may ra còn thu liễm lại một chút... còn riêng phượng hoàng béo thì miệng chảy nước miếng, tà hoả thì có xu thế muốn bùng lên. Bạch Li đổ mồ hôi hột nhìn ba người 'Ba tên này... thiệt tình...' (==")
Trận đấu càng trở nên kịch liệt, đến khi Đường Tam nắm chặt một đầu trượng đầu rắn, còn Mạnh Y Nhiên nắm đầu kia. Hai bên giằng co, so đấu hồn lực, không ai chịu nhường cho đối phương. Tuy nhiên, Đường Tam lại tiết kiệm hồn lực... những người bên ngoài quan sát có thể thấy rõ ràng hồn lực của Đường Tam với Mạnh Y Nhiên va chạm nhau tạo thành lốc xoáy. Hồn lực màu xanh của Đường Tam chỉ chiếm một phần ba của lốc xoáy... nhìn có vẻ thất thế nhưng nếu nhìn kỹ thì hồn lực màu xanh nhìn rất vững vàng và ổn định. Còn hồn lực màu tím của Mạnh Y Nhiên tuy cuồng bạo và mạnh mẽ nhưng Bạch Li biết... Mạnh Y Nhiên quá vội vàng... nếu trong trận đấu mà so hồn lực thì chính là so sự kiên trì...
Cũng giống trong mấy bộ phim võ hiệp so nội lực với nhau... tuy thường thường ai nội lực nhiều hơn là thắng nhưng không phải cứ nội lực nhiều hơn là thắng. Theo cô nghĩ... mấu chốt là khả năng điều tiết hoặc điều khiển vận dụng nội lực sao cho đúng, cộng thêm sự kiên trì nữa... đây là lý thuyết cô nghĩ, thêm kinh nghiệm kiếp trước coi phim với anime... và áp dụng lý thuyết này lên việc điều khiển linh lực vào mỗi chiêu thức... kết quả thực sự rất hữu dụng... Tất nhiên là cô phải trải nghiệm qua nhiều lần thí nghiệm mới có kết luận như vậy...
...
Kết quả của trận đấu giống như cô đoán, người thắng cuộc là Đường Tam. Như thế thì hiển nhiên là hồn hoàn thuộc về Áo Tư Tạp. Sau trận đấu đó, cả hai đều tiêu hao hồn lực quá độ, vừa ăn xong hương tràng của xúc xích đại thúc là Đường Tam lập tức tu luyện để hồi phục hồn lực. Hai bà cháu Triêu Thiên Hương đều bỏ đi ngay sau khi Mạnh Y Nhiên khá hơn, Áo Tư Tạp thì bắt đầu hấp thụ hồn hoàn của Phong vĩ kê quan xà. Nhóm người Đới Mộc Bạch liền hộ pháp cho Đường Tam, còn Triệu Vô Cực thì lo cho Áo Tư Tạp... dù sao thì không ai rõ được Xà bà cùng Long công có quay lại trả thù hay không nên mọi người đều hết sức cảnh giác...
Thở dài một hơi, Áo Tư Tạp mở mắt, ba cái hồn hoàn hiện lên, ngoại trừ hai cái màu vàng thì cái màu tím nhanh chóng quay vòng khắp toàn thân. Cuối cùng xúc xích đại thúc cũng đột phá cấp Đại hồn sư, bắt đầu tiến vào cảnh giới Hồn tôn. Áo Tư Tạp, thực vật hệ hồn sư, Hồn tôn cấp 31
Đới Mộc Bạch cười sang sảng "Tiểu Áo, ngươi là người thứ hai trong chúng ta đột phá cấp 30. Chúc mừng chúc mừng, mau cho chúng ta xem kỹ năng hồn hoàn thứ ba của ngươi là gì"
Áo Tư Tạp cứng người, hắn có chút không cười nổi "Quên đi, để lúc nào trở về đã"
Mã Hồng Tuấn tức giận nói "Tiểu Áo, ngươi còn sợ cái gì? Chẳng lẽ còn sợ chúng ta chê cười ngươi sao? Không được, cái hồn hoàn thứ ba này sao có thể buồn cười bằng hai cái trước của ngươi?! Các huynh đệ đã xuất lực giúp ngươi không ít, nhanh nhanh cho chúng ta nhìn thành quả"
Bạch Li nhìn Mã Hồng Tuấn... đổ mồ hôi hột 'Đây là an ủi hay chọc người ta thế?' (=-=')
Áo Tư Tạp bất đắt dĩ gật đầu "Bất quá... các ngươi phải đồng ý với ta, xem xong hồn hoàn này các ngươi không cười mới được"
Mọi người đồng thanh gật đầu, nhưng trên mặt lại lộ ra vài phần tiếu ý
Áo Tư Tạp giơ tay phải lên "Lão tử có cây ma cô tràng!"
"Phốc!" Mọi người
"...?..." (°-°)??? Bạch Li
Nghe xong mấy lời này, mọi người kể cả Triệu Vô Cực đều cười ha hả. Ngoại trừ Đường Tam đang ngồi tu luyện với Bạch Li ngồi trên vai Tiểu Vũ, cô nhìn mọi người với cặp mắt khó hiểu... cô thực sự không hiểu câu thần chú này mà~
Áo Tư Tạp trợn to mắt nhìn "Không phải đã nói là không được cười rồi hay sao?!" Lời này vừa nói ra thì mọi người cười càng to hơn... Lúc này trên tay phải của Áo Tư Tạp xuất hiện một cây hương tràng đầu nấm, mùi hương của nó đối với Bạch Li... theo cô nghĩ mùi này rất giống xúc xích nướng... hơi khét một chút... Mà cô không có nghĩ nhiều lắm, nhìn chằm chằm cái ma cô tràng... cô rất muốn nếm thử a~ Xúc xích nướng hơi khét một chút nhưng rất ngon đâu "Vi..."
Tiểu Vũ tức cười nhìn cô "Tiểu Vi không nên ăn nữa, hồi nãy đã ăn rồi. Ăn nhiều quá không tốt" Nghe thế thì hai tai Bạch Li xụ xuống
Dù sao thì Triệu Vô Cực cũng là sư phụ, hắn không cười nữa mà nhìn bộ dáng bi phẫn của Áo Tư Tạp "Tiểu Áo, nói cho ta nghe một chút, cái Ma cô tràng này chắc có tác dụng đặc biệt, hồn kỹ của thiên niên hồn hoàn, hiệu quả không thể kém đâu"
Áo Tư Tạp tức giận hừ một tiếng "Các ngươi cứ cười đi, không sao. Sau này trừ Đường Tam với Tiểu Vi, ta không cho ai ăn Ma cô tràng này hết!" Hắn đương nhiên thấy được cô rất muốn ăn Ma cô tràng của hắn, xúc xích đại thúc giơ cây Ma cô tràng lên rồi nói bằng một giọng nói rất kiêu ngạo "Ma cô tràng, đệ tam hồn kỹ, hiệu quả phi hành!"
Tiếng cười tắt ngúm, mọi người trố mắt nhìn hắn... đơn giản cũng chỉ vì hai chữ phi hành. Trong giới hồn sư hệ phụ trợ, không phải người nào cũng có thể phụ trợ phi hành, mà nếu có thì cũng là đệ lục hồn kỹ trở lên... Chứng tỏ Áo Tư Tạp tiền đồ vô lượng, Bạch Li không có nghĩ quá sâu vào chuyện này, cô chỉ nghĩ xem hồn kỹ này có hạn chế gì. Áo Tư Tạp nhìn thấy mọi người trợn mắt, há hốc mồm thì thấy thầm sảng khoái, cười hắc hắc hai tiếng rồi nói tiếp.
"Ân, ta còn chưa nói hết mà. Đệ tam hồn hoàn kỹ năng của ta là phi hành... trong một phút!"
"..." (=_=) 'Rất biết cách chọc người khác' Bạch Li mặc kệ Áo Tư Tạp bị mọi người tức giận 'Vậy giới hạn là thời gian sao? Tốc độ thì thế nào?' Cô nghĩ nghĩ, khả năng tốc độ sẽ nhanh giống như Phong vĩ kê quan xà... hoặc hơn. Và sau khi biết tốc độ phi hành của hồn kỹ thứ ba này, mọi người đều ngỡ ngàng... Triệu Vô Cực bèn quyết định đợi Đường Tam khôi phục thì nhanh chổng rời đi, để tránh cho đêm dài lắm mộng.
"Triệu sư phụ, sợ rằng chúng ta còn chưa thể rời đi được" Đúng lúc này, Đường Tam đang ngồi tu luyện đột nhiên mở mắt, vừa nói vừa nhìn Triệu Vô Cực
Triệu lão sư sửng sốt một chút "Không thể đi? Tại sao? Tiểu Tam, đây là Tinh Đấu đại sâm lâm, không phải là nơi để chơi đùa! Ta là sư phụ, ta nói rồi, mục tiêu đã hoàn thành. Chúng ta phải quay về học viện, nếu các ngươi xảy ra chuyện gì thì ta làm sao ăn nói với Phất Lan Đức đây?!"
"Chính là..." Đường Tam mở miệng nhưng chưa kịp gì thì bị Triệu Vô Cực cắt đứt
"Không có gì chính là ở đây! Ngươi nếu tỉnh dậy thì chúng ta không cần ở đây nữa. Chúng ta nên rời khỏi Tinh Đấu đại sâm lâm, nhân dịp trời chưa tối thì nên lập tức xuất phát"
"Triệu sư phụ, ngài có thể đợi ta nói nốt hay không?" Đường Tam đứng dậy, có chút bất đắt dĩ nhìn Triệu Vô Cực
Trong mắt gấu lão sư, hàn quang chợt loé, nhưng hắn nghĩ nghĩ cái gì rồi hàn quang biến mất. Bạch Li thấy thế thì cười thầm trong lòng, cô dám chắc là một phần hắn e ngại ám khí của Đường Tam, phần còn lại là e sợ Đường Hạo kiếm hắn đây mà. Cô cười cười nhìn Đường Tam, dựa theo kịch tình thì cô cũng đoán được hắn sẽ nói những gì tiếp theo.
Đường Tam không đợi Triệu Vô Cực nói gì, hắn nói nhanh "Ta cũng cần một cái hồn hoàn, không bằng lần này trực tiếp tìm một con hồn thú luôn, sau này đỡ phải đi một chuyến nữa"
...
Thi xong thì khỏe quá xá khỏe ^^ E hèm! Mình có điều muốn nhờ các bạn giúp một chút, tuy mình đã lên kế hoạch hết cả rồi nhưng vẫn thích nghe ý kiến của mọi người hơn (•v•) Mọi người cũng biết nhiệm vụ của Bạch Li (^^ hy vọng mọi người giúp mình
1. Dạ Lãnh Thiên nên gặp Bạch Li trong trường hợp nào?
A. Anh bị thương và chị tìm thấy anh sau khi nhóm Đường Tam bắt đầu rời sâm lâm
B. Chị bị thương sau khi cả nhóm 'gặp' Thái Thản cự viên và anh thấy chị.
Các bạn có thể cho trường hợp khác, lưu ý là phải cho mình biết rõ chi tiết gì và việc đó xảy ra thế nào, nhớ xấp xếp hợp lý một tý để Bạch Li hoàn thành nhiệm vụ luôn ^^
2. Dạ Lãnh Thiên đương nhiên xuất hiện dưới lốt Pokemon là con Umbreon, mình băng khoăn là nên cho ảnh là Umbreon thường hay là Shiny Umbreon
Mong các bạn giúp mình ^^ Mình chỉ nhận ý kiến từ ngày hôm nay tức 20/4 đến 25/4 thôi. Vì mình vốn ưu tiên đăng trên Wattpad trước nên có gì phiền các bạn cho ý tưởng trên Wattpad để mình dễ nhận hơn