Ta là Thực Sắc

Chương 42: Tư thế quyết định vận mệnh



Kỳ thật, tôi đối với chuyện này đã có chuẩn bị.

Tôi biết, Thịnh hồ ly sẽ không dễ dàng buông tha cho tôi như vậy.

Hắn chính là loại người như vậy, những việc muốn làm, nhất định sẽ làm tới cùng.

Tuy rằng đã sớm dự đoán hắn sẽ hỏi vấn đề này, nhưng trong lòng tôi, vẫn mâu thuẫn một chút.

Thịnh hồ ly im lặng nhìn tôi.

Thật sự là rất yên tĩnh, giống như dù ném một hòn đá nhỏ vào, cũng sẽ không phát ra âm thanh gì.

Tôi đương nhiên không có ném hòn đá nhỏ, cái tôi ném là quần áo.

Không phải đã giao kèo rồi sao? Nếu như người thua cự tuyệt, vậy thì phải cởi quần áo.

Quần áo mà thôi, cũng không phải bảo ngươi tróc da.

Tôi hào sảng đem T-shirt cởi, ném lên người hắn.

Thịnh hồ ly mỉm cười đem T-shirt ném sang một bên.

Tôi kháng nghị: "Kịch truyền hình của người ta, những nam nhân trong lúc vô ý nhặt được giầy của nữ diễn viên chính đều ngửi hai lần, ngươi làm sao lại có thể không nể mặt vậy?"

Thịnh hồ ly chậm rãi nói ra câu đả kích người khác: "Trời nóng, mồ hôi đều thấm hơn mười mấy giờ, một cỗ chua hôi ai muốn đi ngửi?"

Coi như hắn lợi hại.

Bác sĩ Hàn Thực Sắc mặc áo che ngực màu trắng tơ nụ và bác sĩ Thịnh Du Kiệt có đôi chút nghiện sạch sẽ triển khai lần giao đấu thứ hai.

Lần này, hắn ném trước, vận khí không tốt lắm, một viên 4 điểm, một viên 3 điểm, cộng lại là 7 điểm.

Trong lòng tôi cuồng tiếu, đem xúc xắc đặt trong lòng bàn tay, thổi tiên khí vào trong đó, lại nhẹ nhàng ném.

Xúc xắc trong bát không ngừng thay đổi, cùng mặt sứ phát ra thanh âm trơn nhẵn.

Kết quả ngàn hô vạn hoán mới xuất hiện, lại là hai viên 3 điểm.

Xem ra, quả thật tư thế quyết định vận mệnh a.

Trên giường bị đè, trong cuộc sống liền chắc chắn sẽ bị đè.

Tôi thầm hạ quyết định, đêm nay nhất định phải nữ thượng vị. (ở trên)

Thịnh hồ ly vẫn dùng loại ánh mắt bình tĩnh đến thuần túy nhìn tôi, lặp lại hỏi: "Người đàn ông kia đi ai?"

Tôi đối hắn làm một cái hôn gió, tiếp đó liền đem quần jean cởi ra.

Lần này sợ bị ghét bỏ, không có ném trên người Thịnh hồ ly nữa.

Vì thế, bác sĩ Hàn Thực Sắc mặc áo che ngực màu trắng nụ tơ cùng quần lót trắng với bác sĩ Thịnh Du Kiệt ngồi trong lòng mà không loạn triển khai lần đấu mềm thứ ba.

Tư thế quyết định vận mệnh, tư thế quyết định vận mệnh, tư thế quyết định vận mệnh.

Tôi quyết định đem câu này khắc ở đầu giường tôi.

Về sau đánh chết cũng phải sử dụng nữ thượng vị.

Ý nghĩa của việc tôi mắc chứng cuồng loạn như vậy là, tôi lại hoa lệ lệ thua rồi.

10 điểm đối 2 điểm.

Con mắt Thịnh hồ ly, giống cây trụ trầm tĩnh, an bình, tinh thuần.

Bạc môi trơn bóng của hắn hé mở, theo thường lệ nói ra câu tôi quen thuộc không thể quen thuộc hơn: "Người đàn ông kia là ai?"

Nếu như tôi lại tiếp tục cởi, cảnh xuân liền lộ hết rồi.

Mặc dù cùng Thịnh hồ ly đã thẳng thắn thành khẩn gặp nhau vài lần rồi, nhưng mà cởi sạch lại không làm, còn chơi xúc xắc, thực sự có chút xấu hổ.

Hơn nữa, nếu như nói tôi phải cởi, rốt cuộc là nên cởi phần trên hay là cởi phần dưới đây?

Cẩn thận suy nghĩ, phần trên một khi cởi liền lộ hai cái, không đáng.

Nhưng phần dưới một khi cởi, liền lộ lông, hình ảnh sẽ không đẹp.

Sau ba giây suy xét, tôi cuối cùng cắn răng một cái, ưỡn ngực, vểnh mông, một con sói mẹ chụp mồi, liền đem Thịnh hồ ly nhào vào trên giường.

Tôi biết, không thể cho quân địch thời gian phản ứng.

Vì thế, tôi cưỡi trên lưng hắn, hai tay lại bắt đầu không ngừng xé rách quần áo hắn, mà há mồm, lại hôn mặt hắn chít chít chiêm chiếp.

Nhưng một đôi tay của Thịnh hồ ly, lại đến lưng của tôi, ôm, xoay tròn một cái, tôi lại bi ai bị hắn đè rồi.

Hắn nhìn tôi, từng câu từng chữ đều là một loại bình tĩnh thâm trầm: "Hàn Thực Sắc, đừng nghĩ chuyển hướng đề tài."

Nhìn thấy tình hình như thế, mắt tôi lạnh lùng.

Vẫn còn chưa tin, Hàn Thực Sắc tôi là số trời sinh bị đè!

Vì thế tôi vươn tay, đánh lén tiểu đệ đệ của hắn, tại gốc rễ hồ ly nắm một cái.

Đương nhiên, vì lo nghĩ cho tính phúc của mình, lực tôi hạ thủ là đã qua đo lường tỉ mỉ.

Sẽ không nặng đến nỗi khiến hắn không thể sử dụng, cũng sẽ không nhẹ đến mức để hắn không có phản ứng.

Vào khoảnh khắc cầm lấy nó, thân thể Thịnh hồ ly mềm nhũn, mà tôi lại nhanh tay lẹ mắt xoay người một cái, đem hắn đè trên giường một lần nữa.

Lúc Thịnh hồ ly vẫn còn chưa có phản ứng lại, tôi liền lấy ra một cái còng tay từ cái tủ đầu giường, đánh "cạch" một tiếng đem hai tay hắn khóa lại.

Cái còng tay kia là năm ngoái tôi và Sài Sài đi nhà của Đồng Diêu chơi, trong cái hòm bí mật của hắn lục lọi ra được.

Sài Sài lấy một cái xích chân, tôi lấy cái còng tay này.

Nói vậy để biết, đây cũng không phải là cái loại vật kim loại lạnh như băng mà Kiều bang chủ dưới lầu giấu sau mông đâu.

Trên cái còng tay này, dính lông tơ màu đen mềm mại, nhìn qua, muốn bao nhiêu gợi cảm, liền có bấy nhiêu gợi cảm.

Mà giây phút này, lông tơ màu đen, làm nền cho cánh tay trắng nõn của Thịnh hồ ly, loại kích thích này, trực tiếp khiến huyết mạch tôi sôi sục.

Thịnh hồ ly lạnh mắt nhìn tôi, giống như cảnh cáo nói: "Hàn Thực Sắc, mau thả ta ra."

Tôi bày ra nụ cười tiêu chuẩn dâm đãng, nuốt nước miếng, nói: "Bác sĩ Thịnh, đừng sợ, ta sẽ làm cho ngươi thoải mái."

"Ngươi muốn ta?" Mắt Thịnh hồ ly híp lại.

Tay tôi, trên ngực hắn dạo chơi, chậm rãi nói: "Đó là đương nhiên."

Thịnh hồ ly nhìn thẳng tôi, bắt đầu nói điều kiện: "Vậy trả lời câu hỏi của ta."

"Nếu như ta không trả lời đâu?" Tôi hỏi.

"Vậy thì ngươi chậm rãi tự mình muốn chính mình đi" Nói xong, Thịnh hồ ly liền dùng thân mình đẩy tôi ra, xuống giường.

Tôi vội vàng như một con dê ác nhào sói, liền bay qua.

Nhưng tiết tấu không nắm chắc, chậm một bước, không nhào tới người, nhào vào trên mặt đất.

Nhưng vẫn còn may, tôi bắt được ống quần của Thịnh hồ ly.

Liều chết bắt lấy, quyết không buông lỏng tay.

“Buông ra." Thịnh hồ ly đạp nhẹ tôi vài cái.

"Chết cũng không buông!" Tôi ý chí kiên định.

Hắn không để ý đến tôi nữa, tự mình đi về phía trước.

Mà tôi, liền giống cây chổi lau nhà, theo bước chân của hắn trượt trên mặt đất.

Nói cách khác, tôi từ phòng ngủ, bị hắn cho kéo đến phòng khách.

Nếu giờ phút này tôi chảy máu, thì mặt đất sẽ có một trường cảnh vết tích tráng liệt a.

Nhưng Thịnh hồ ly không chút ảnh hưởng, mắt thấy cách cửa kia ngày càng gần, tôi càng sốt ruột, lập tức nhảy lên, sau đó giống như con gấu không đuôi, hai tay vòng quanh cổ hắn, mà hai chân lại kẹp lấy thắt lưng hắn.

"Xuống mau." Thịnh hồ ly ra lệnh.

"Không xuống! Ngươi không thể dụ dỗ ta rồi, lại vứt bỏ ta, loại hành vi này, là tồi tệ, là thấp hèn, là hạ lưu, là có lỗi với quốc gia có lỗi với Đảng!" Tôi vừa lời lẽ chính nghĩa chỉ trích hắn, vừa buông tay phải từ cổ hắn ra, đến chỗ quần lót của hắn, tiếp đó, với vào.

Tay tôi, bắt đầu rất nhanh đánh thức tiểu hồ ly.

Mà tiểu hồ ly cũng rất hợp tác, dần dần cũng có phản ứng.

Đương nhiên, cùng lúc này, Thịnh hồ ly cũng không cam lòng rớt lại phía sau, thân mình đột nhiên cứng ngắc.

Giọng nói của hắn, mang theo một loại nguy hiểm: "Hàn Thực Sắc, đừng đùa với lửa."

"Ta không đùa lửa," Tôi cắn lỗ tai hắn, nhẹ giọng nói: "Ta đang đùa ngươi."

Nói thật, tôi đối với hành vi tôi làm ra lúc này, thật sự là bội phục a.

Lời nói quyến rũ biết bao.

Tôi nghĩ, ý chí cay nghiệt của Thịnh hồ ly cũng bắt đầu dao động rồi đi.

Quả nhiên, hô hấp của Thịnh hồ ly, bắt đầu thô trầm.

Mà môi của tôi, cũng nấn ná bên tai hắn, vươn đầu lưỡi ra, một vòng liếm liếm viền tai hắn.

Tư thế cùng hơi thở, đều tràn ngập ý tứ hàm xúc khiêu đùa.

Làn da điên cuồng của Thịnh hồ ly, bắt đầu nóng lên rồi.

Giờ phút này, tôi đè thấp âm thanh, khẽ nói: "Đi lên giường, được không?"

Nghe vậy, Thịnh hồ ly yên lặng.

Làm cho tôi có chút thấp thỏm.

Nhưng sau đó, trời đất đảo nghiêng một cái, tôi liền bị hắn quăng lên giường rồi.

Ngay sau đó, hắn liền bao trùm lên người tôi.

Hắn cúi đầu, cùng tôi đối mặt, mắt kia, sâu không thấy đáy, mà tại nơi sâu thẳm kia, lại có ngọn lửa tình dục.

Giọng nói của hắn, khàn khàn, loại từ tính đó, chấn động đến nỗi da thịt tôi tê dại.

Hắn nói: "Hàn Thực Sắc, gỡ bỏ còng tay cho ta... Ta hiện tại muốn ngươi."

Mặt hắn, dưới ánh đèn, là một loại đẹp đẽ không thể tưởng tượng nổi.

Loại xinh đẹp yêu mị đó, trong bóng mờ càng thêm ngang ngược mà sinh trưởng.

Tim tôi, đập thùng thùng thùng thùng từng cái không ngừng.

Vưu vật, tuyệt đối là vưu vật.

Đã là vưu vật, vậy càng phải để bản thân thượng.

Tôi vươn tay, vuốt ve hai má hắn.

Ngón tay, ở trên hai má bóng loáng như đồ sứ của hắn, bấm xuống như đánh đàn dương cầm.

Làn da đó mỗi lần lõm xuống, đều tựa hồ khắc ở trong lòng tôi.

Cổ họng tôi, bị hương rượu của dục vọng làm tổn thương rồi, vô cùng khàn khàn: "Hôm nay, liền đổi phương thức đi."

Nói xong, tôi đẩy ngã hắn ở một bên, tiếp đó, nhổm người lên trên.

Giống dạng tư thế vừa nãy, cưỡi ngồi trên người hắn.

Hạ thể của chúng tôi tiếp xúc lẫn nhau.

Chỗ mẫn cảm kia, rõ ràng hướng đối phương thể hiện dục vọng sôi trào trong cơ thể của từng người.

Toàn thân tôi, chỉ còn lại quần lót, giữ vững trận địa cuối cùng.

Mà hai tay Thịnh Du Kiệt lại bị đặt trên đỉnh đầu.

Cái còng tay lông tơ màu đen kia, giam cầm động tác của hắn, lại phóng ra sự cuồng dã của hai chúng tôi.

Tôi đem đồ lót của hắn cởi ra.

Giờ phút này, phần trên của hắn trần trụi rồi.

Da thịt trơn bóng kia, dưới ánh đèn, giống một cuộn vải vóc hoa mỹ nhất.

Không hề có phần cơ bắp nào phát triển quá mức, cũng không phải gầy trơ xương như củi, mọi thứ, đều là vừa đúng như vậy.

Tôi cúi thân mình xuống, bắt đầu đối với khối thân thể hoàn mỹ này tiến hành cúi người làm lễ cúng bái.

Tôi vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm liếm nụ hoa của hắn.

Hai viên nho nhỏ kia, có thể trực tiếp kích động tình dục của hắn.

Tôi dùng đầu lưỡi, một vòng, một vòng mà dụ dỗ.

Làn da của hắn, mang theo một loại cảm xúc hơi lạnh, tinh tế hóa, khiến tôi lưu luyến quên trở về.

Tôi cúi thấp đầu, mà hơi thở của hắn, lại phun trên đỉnh đầu tôi.

Những sợi tóc đen đó, bắt đầu hơi lay động, dẫn đến sự rung động và ngứa ngáy.

Càng khiến tôi gia tăng động tác.

Tay tôi, không quy củ mà ở trên người hắn nơi nơi tàn sát bừa bãi, tựa hồ muốn dùng lòng bàn tay, điêu khắc xuống ký ức vĩnh cửu.

Mỗi phản ứng của thân thể hắn, đều trong khống chế của tôi.

Trêu đùa xong cái đinh mũ nhỏ, tôi ngẩng đầu lên.

Giờ phút này, Thịnh hồ ly dưới thân tôi, là kết quả chín muồi của việc hừng hực phóng túng trong tình dục.

Da thịt hắn, bởi trêu đùa của tôi, mà hơi hơi phiếm màu hồng nhuận khiến lòng người ngứa ngáy khó nhịn.

Mà con mắt dài hẹp tà mị của hắn, hơi híp lại, trong mắt là đẹp đẽ, cũng là một loại mê ly dụ hoặc.

Hắn tinh tế thở hào hển, nhẫn nại dằn xuống tình dục sóng biển ba đào.

Nhưng bộ ngực phập phồng kia, lại là độ cong trêu ghẹo khiêu gợi.

Chỗ hai nụ hoa kia, toàn là vết tích bị tôi tàn sát bừa bãi qua, những vết ẩm ướt đó, là bức tranh dâm mị.

"Ầm ầm ầm" Một tiếng nổ, bức tường lý trí của tôi nháy mắt sụp đổ.

Hàn Thực Sắc lập tức biến thành một con rồng nữ sắc, liều mạng hôn lên môi của Thịnh hồ ly.

Nụ hôn này, là mãnh liệt, thiếu chút nữa khiến môi của cả hai bị thương.

Tôi hôn thật sâu, như là mưa rền gió dữ thổi quét khoang miệng hắn, muốn cướp đoạt tất cả của hắn.

Nếu như Thịnh hồ ly là thụ, như vậy nhất định là nữ vương thụ.

Ý của tôi là, hắn căn bản không cho phép tôi một mình làm chủ.

Sau khi phục hồi tinh thần lại, Thịnh hồ ly cũng bắt đầu giống gió lốc tàn sát bừa bãi môi tôi, hút đi toàn bộ thần trí cùng dưỡng khí của tôi.

Thân thể của tôi, bỗng nhiên không còn hăng hái tranh giành nữa mà mềm đi.

Nhưng, một giọng nói trong đầu nói cho tôi biết: "Hàn Thực Sắc, tư thế quyết định vận mệnh a!”

Vì thế, tôi xốc lại mười hai phần tinh thần, mạnh mẽ rời khỏi môi lưỡi tiêu hồn của hắn.

Cái gì là địa ngục, Thịnh hồ ly chính là địa ngục.

Một cái địa ngục khiến người ta trầm mê.

Sau đó, chúng tôi nhìn lẫn nhau, đều đang không ngừng thở hổn hển.

Hơi thở đó, pha trộn nóng bỏng cùng kích tình, phun trên thân thể lẫn nhau, đốt cháy lý trí chúng tôi.

Hiện tại, hạ thể của chúng tôi, chặt chẽ tiếp xúc, tất cả là không thể chờ đợi được

Cứng thẳng cùng nóng rực kia, cách một lớp vải, tại chỗ tư mật của tôi vuốt ve, mang đến sự say mê tê dại khó nhịn.

Dường như là để giải tỏa khổ sở của mình, tiểu hồ ly bắt đầu không an phận mà luật động.

Luồng điện tê dại kia, nháy mắt đến mỗi chỗ trong cơ thể, khiến chân tôi không tự giác cuộn lại.

Tôi nhìn hạ thể của Thịnh Du Kiệt, ở trong sự dày vò thanh dục, da thịt của hắn, tựa hồ đều nhiễm đỏ ửng.

Giống như một bữa tiệc lớn mê người.

Trong lúc tôi đang ý loạn tình mê hết sức, Thịnh Du Kiệt đột nhiên ưỡn thẳng thân, dùng cái thẳng cứng của mình hạ xuống va chạm vào chỗ tư mật của tôi.

Đó là một loại khát cầu cùng hấp dẫn.

Tôi chịu không được, dục hỏa "ầm" một tiếng liền trong thân thể lan tràn, đốt cháy tất cả cảm quan. Nếu có gương, tôi nghĩ tôi sẽ nhìn thấy, bản thân mình bên trong, ánh mắt đều là màu đỏ.

"Ư ư" Một tiếng sói kêu, tôi hoàn toàn biến thân.

Bước tiếp theo, quần của Thịnh hồ ly liền bị tôi kéo xuống.

Sau đó, toàn thân hắn, chỉ còn lại chiếc quần lót CK đáng ghét rõ ràng.

Tôi không lưu tình chút nào, cũng đem nó xé đi.

Thịnh hồ ly, hoàn toàn trần trụi rồi.

Mà gốc rễ hồ ly, cũng ngẩng đầu lên.

Tới giờ phút này, tôi cố gắng ức chế tình cảm mãnh liệt tràn đầy trong huyết quản, bắt đầu mê hoặc Thịnh hồ ly.

Tôi tháo cúc áo nội y, nhưng lại không phải cởi ra, chỉ là tùy ý nó lỏng lẻo khoác trên người.

Cái tròn trịa của tôi, che lấp dưới tấm vải nho nhỏ kia, như ẩn như hiện.

Mắt của Thịnh hồ ly híp lại, bên trong chứa đựng tình dục.

Tay tôi, từ cẳng chân của mình liên tục uốn lượn lên trên, vuốt ve đến chỗ đùi.

Tiền tệ đang bị lạm phát, giá thịt tăng lên, mà tư thế của tôi lại là hấp dẫn.

Một chiêu này, chính là "tự sờ" trong truyền thuyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.