Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện

Chương 29: Tinh tuỷ!



Đôi mắt của yêu trư rỉ ra máu tươi đậm đặc, đốm lửa trên đầu mờ đi một chút.

Từ Bắc Vọng lắc cổ tay, chân khí sắc bén trong lòng bàn tay hắn bất ngờ quét về con yêu trư ở bên phải.

Yêu trư hoảng sợ kinh khủng, từng thớ thịt trên thân nó run lên bần bật.

Đôi mắt đen của nhân loại kia giống như hỏa nhãn kim tinh vậy, cứ thế trực tiếp khóa chặt vào chủ thể của nó.

Tuy nói yêu trư như nghé con không sợ hổ, nhưng đối mặt với cái chết thì sao lại không cảm thấy kinh hãi chứ?

Trốn!

Đây là suy nghĩ duy nhất còn sót lại trong đầu nó.

Yêu trư quay người, vươn bộ móng mạnh mẽ phi nước đại về hướng Tây Bắc.

Lồng giam chỉ có thể ngăn chặn sức mạnh của nó chứ không thể nhốt nó lại.

Từ Bắc Vọng nhìn thấy ba đầu yêu trư hợp lại thành một chạy về phía hang sâu tăm tối, sắc mặt của hắn vẫn giữ vẻ bình thản.

Ong ong ong!

Lưới sắt hư ảo vỡ vụn, nghiên mực lơ lửng run lên mấy cái trước khi bay trở lại ống tay áo của Từ Bắc Vọng.

Từ Bắc Vọng nhìn chằm chằm vào đồ án, trên đó xuất hiện một vết nứt rõ ràng.

Hắn nghĩ chắc là cấm chế chỉ phát huy trong phạm vi nhất định.

Từ Bắc Vọng lần theo khí tức của yêu trư bằng tốc độ cực nhanh.

Nếu đây là một võ giả thất phẩm đỉnh phong bình thường, thì với sự chênh lệch về chân khí như thế này thì căn bản không đuổi kịp.

Nhưng đây lại là một con yêu trư có cơ thể cồng kềnh, Từ Bắc Vọng hiển nhiên có thể giữ nó trong tầm mắt của mình.

“Ngao ô — —”

Cuồng phong gào thét hoà cùng tiếng dã thú gầm gừ truyền đến từ thâm sơn cùng cốc.

Dầu trời dưới màn đêm mịt mù bụi vàng xen lẫn với cành cây và gỗ vụn.

Từ Bắc Vọng xem như đã chứng kiến sức mạnh thực sự của "lợn ủi đất".

Trên đường bỏ chạy, yêu trư mạnh mẽ dùng xương mũi cứng rắn của mình lật ủi không ít cây cối lên trời, hình như nó đang cố gắng trốn thoát bằng cách chui xuống mặt đất.

Tuy nhiên, kẻ thù phía sau vẫn luôn theo sát nó như âm hồn khó tan.

“Nhân loại khó chơi!”

Yêu trư vừa giận vừa sợ, những cọng lông cứng như rễ cây bao phủ toàn thân dựng thẳng lên, nó dứt khoát dồn tất cả sức lực để ủi thẳng vào một ngọn núi dốc đứng.

Ầm ầm!

Những tảng đá lăn xuống với khí thế kinh người.

Cơ thể yêu trư cũng nhanh chóng rơi xuống, biến mất trong vài nhịp thở.

Từhân ảnh Từ Bắc Vọng vọt đến từ đằng xa, chân khí toàn thân cấp tốc lưu chuyển, sắc mặt cũng không còn bình tĩnh như trước.

Hắn vừa nhìn thấy tháp vận khí của yêu trư tăng vọt trong chớp mắt, chín mươi tòa tháp phát ra ánh sáng chói mắt!

Từ Bắc Vọng không hề do dự mà cũng nhảy xuống núi sâu theo cách tương tự.





“Làm sao có thể…”

Trong hang động nhỏ bên dưới lồng đất, yêu trư trợn to hai mắt, cảm thấy khó tin đến cực điểm. Nó còn chưa kịp mở miệng heo ra cười thành tiếng thì cơ thể to khỏe đã ngay lập tức bị kéo căng như tên đã lên dây.

Cái lồng giam chật chội mà con yêu trư vô cùng chán ghét lại xuất hiện một lần nữa, nó tiếp tục bị một chưởng chụp lấy…

Khí thế mạnh mẽ, dứt khoát bá đạo!

Một chưởng mang theo ánh cầu vồng xuyên qua mặt trời vỗ xuống.

“Không!”

Yêu trư gào thét rên rỉ, cơ thể của nó bị chân khí đập nát, máu tươi trào ra từ các vết thương lớn.

Bịch!

Cơ thể to lớn ngã mạnh xuống đất, một viên yêu đan màu đỏ rực bọc trong nội tạng từ từ bay lên.

Từ Bắc Vọng không thèm liếc nhìn yêu đan đến một lần, mắt hắn đang dán chặt vào vách đá.

Con ngươi của hắn bỗng nhiên co rụt lại, sắc mặt thất thố hiếm thấy.

Từng dòng, từng tia linh khí dày đặc bốc lên, khiến toàn bộ hang động trở nên huyền ảo lạ thường.

Một vòng xoáy chuyển động cuồn cuộn trên vách đá, linh khí đậm đặc đến mức Từ Bắc Vọng không nhịn được mà than thở!

Mà sâu bên trong vòng xoáy, một chiếc roi trong suốt long lanh đang từ từ dịch chuyển.

Tinh tủy!

Lại là tinh tủy!!!

Từ Bắc Vọng rung động sâu sắc!

Trong thế giới tu luyện võ thuật, ngoài trừ căn cốt vận khí, tài nguyên cũng vô cùng quan trọng.

Vì sao Đại Càn dùng vàng và bạc làm tiền tệ chung?

Vì tinh thạch cung cấp cho võ giả tu luyện quá khan hiếm!

Nếu vài khối tinh thạch được bày bán ngoài phố, chúng sẽ nhanh chóng khơi mào một cuộc quyết đấu sinh tử giữa các võ giả.

Còn sự xuất hiện của mỏ quặng tinh thạch, cho dù loại mỏ quặng có diện tích nhỏ nhất thì cũng đủ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu ở Đại Càn!

Huống chi đây còn là tinh tủy - hạch tâm của mỏ quặng? Nó chắc chắn sẽ gây chấn động cả Cửu Châu, các gia tộc hào môn truyền thừa mấy nghìn năm đều sẽ ra tay!

Phải biết rằng, mỗi khu mỏ quặng tinh thạch đều thai nghén từ tinh tủy!

“Ta giàu rồi!”

Từ Bắc Vọng nhanh chóng đi về phía vòng xoáy.

Linh khí nồng đậm suýt chút nữa khiến hắn ngạt thở!

Cảm giác sảng khoái đến mức run rẩy lan ra khắp toàn thân, thật sự còn sướng hơn chuyện lăn giường gấp vạn lần!

Tinh tủy giống như cảm nhận được nguy hiểm nên vội vàng chui vào vách đá, nhưng đã bị một bàn tay nắm chặt.

Một vài giọt nước lơ lửng xuất hiện trong vòng xoáy, đó là tinh hoa cô đặc từ tinh tủy.

Từ Bắc Vọng dứt khoát áp mặt vào đó để liếm mút.

Roi nhỏ run bần bật, điên cuồng vặn vẹo.

“Oành!”

Tinh hoa của linh khí đậm đặc thấm vào lục phủ ngũ tạng, huyệt Khí Hải bên trong cơ thể nhanh chóng bành trướng!

Ba —-

Khí hải phát ra âm thanh thanh thúy êm tai.

Bát phẩm hạ giai đỉnh phong!

Lại ba —

Bát phẩm trung giai!

Nuốt đến giọt tinh hoa cuối cùng.

Như một con thuyền nhỏ đang trôi trên biển linh khí thì sóng biển mãnh liệt dâng trào.

Ba!!!

Tiếp tục tăng cấp.

Bát phẩm thượng giai!!

Huyệt Khí Hải rốt cục cũng tràn đầy, ngừng mở rộng, cũng ngừng nhận thêm.

Từ Bắc Vọng chậm rãi mở mắt ra, khí chất càng thêm bất phàm, trên người tràn đầy uy lực.

Hắn chiêm ngưỡng tinh tủy long lanh hoàn mỹ, sau đó nhét nó vào trong tay áo.

Hắn cũng thuận thế xoay người nhặt mấy khối linh thạch trên mặt đất.

Sau khi kiểm tra không thiếu sót gì, Từ Bắc Vọng bước ra ngoài, rồi đứng lại.

Hắn nhìn cái xác lợn mập mạp rồi nghiêm túc nói: “Trư ca, ngươi là ân nhân của ta.”

Nói xong, chân khí mãnh liệt của bát phẩm thượng giai xuất ra, đất đá trong hang động trực tiếp bị nhấc lên.

Đống đất đá vụn màu vàng bay lên trời rồi rơi xuống trên xác của yêu trư, tạo thành một ngọn núi nhỏ.

Chân khí ngưng tụ thành một mũi dao sắt bén.

Tiếng va chạm giữa sắt và đá vang lên.

Dưới chân ngọn núi nhỏ dựng lên một hòn đá ta, trên đó viết năm chữ lớn rồng bay phượng múa….

“Hảo vận heo chi mộ.”

(Mộ của heo may mắn)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.