Ta Là Võ Học Gia

Chương 68: Để cho các cô ấy hiểu rõ





Khen thưởng cho việc lần đầu tiên giết được BOSS vẫn luôn rất hậu hĩnh.

Andariel cũng không ngoại lệ, không chỉ rơi ra một quyển sách kỹ năng hiếm có "Tường Lửa Địa Ngục", còn có một bộ trang bị cấp bậc Bạch Ngân là Địa Ngục Bản Giáp.

Địa Ngục Bản Giáp (Bạch Ngân)

Vật phòng: 30-50

Ma phòng: 30-50

+7 thể chất

+5 sức mạnh

-2 nhanh nhẹn

Gai Địa Ngục: Kỹ năng bị động, có tỷ lệ sát thương phản xạ 10%.

Cội Nguồn Sinh Mệnh: Kỹ năng bị động, tăng thêm tối đa 220 điểm sinh lực.


Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ, Kỵ sĩ

Cấp độ yêu cầu: 15

Địa Ngục Bản Giáp này có phòng ngự vật lý và phòng ngự ma pháp rất cao, còn có thể phản sát thương, vì Chiến sĩ khiên thuẫn thông thạo trọng giáp, mà Doãn Lão Nhị lại có bộ trang bị rồi, nên Địa Ngục Bản Giáp này được giao cho Bao Tam.

"Tường Lửa Địa Ngục": Kỹ năng hiếm, kêu gọi lửa Địa Ngục thiêu cháy khắp nơi, tạo thành 170% sát thương ma pháp, có bao gồm cả hiệu quả gây bỏng, có thể chồng hiệu quả.

Ma pháp hệ lửa tuy là nhập môn của hai hệ băng lôi, nhưng mà sát thương của ma pháp hệ lửa đến giai đoạn sau của trò chơi cũng vẫn không quá kém, Tường Lửa Địa Ngục lại là một kỹ năng AOE, kỹ năng AOE trong "Trọng Sinh" có giá trị rất cao, quả thật là ưu thế khi cày cấp.

Cả đội chỉ có một Ma pháp sư, quyển sách này đương nhiên ném cho Minh Đô, kẻ đang có vẻ mặt khao khát.

Sau khi Minh Đô có được kỹ năng thì mặt mày hớn hở, trái lại Vương Vũ vô cùng khó hiểu, sao hôm nay thằng nhóc Minh Đô này lại yên tĩnh như vậy?

Đội trưởng giao nộp phụ bản, ánh sáng lóe lên, mọi người được truyền tống ra khỏi phụ bản.

[Hệ thống nhắc nhở: Tiểu đội của bạn thành công qua cửa Nhà Thờ Huyết Sắc độ khó Tinh Anh, nhận được 100.000 điểm kinh nghiệm, +1 điểm vinh dự thành Dư Huy.]

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn hoàn thành nhiệm vụ phụ bản "Ngọn Nguồn Hỗn Loạn ", nhiệm vụ cấp D, thông qua Nhà Thờ Huyết Sắc có độ khó Thường trở lên 1/1, xin hãy đến chỗ người hướng dẫn nhận phần thưởng.]

Nhìn thấy thanh điểm kinh nghiệm đột nhiên nhảy vụt lên, Vương Vũ thầm thán phục: "Hóa ra cày phụ bản sẽ cho nhiều kinh nghiệm như vậy."

Nhìn đồng hồ, còn hơn hai tiếng nữa mới bắt đầu hoạt động, Vô Kỵ nói: "Thời gian còn sớm, mọi người muốn đi uống một chén không?"

"Mẹ nó ai muốn uống rượu với kẻ không biết xấu hổ như ngươi, ông đây muốn đi cày cấp, đợi lát nữa hoạt động hãy gọi ta!" Minh Đô vừa ra khỏi phụ bản thì lập tức rời khỏi đội, hắn ta vẫn còn oán hận sâu nặng vì chuyện Vô Kỵ cấm nói hắn ta, nhưng mà chuyện khiến hắn ta không kịp chờ đợi nhất chính là muốn thử kỹ năng mới.

"Thuốc của lão đây hái đủ rồi, phải đi luyện độc." Xuân Tường nói.

"Ta đi dạo quanh thị trường xem xét một chút, xem có kỹ năng hay trang bị gì hay ho không."

...

Ngoại trừ Bao Tam ra, mọi người đều ào ào từ chối, thái độ khi say của thằng nhãi Vô Kỵ này không tốt, không nói tới chuyện chỉ đụng chút rượu đã say rồi, còn thích ăn quỵt, mọi người ở Toàn Chân Giáo bị hắn ta lừa mấy lần, không còn ai bằng lòng uống rượu với hắn ta nữa.

"Vô Kỵ", Vương Vũ thấy mọi người rời khỏi rồi mới đi tới nói.

"Ngưu huynh!" Vô Kỵ kích động: "Ngươi muốn mời ta uống rượu... à không... ngươi muốn uống hai chén với ta sao?"

Bây giờ Vương Vũ là kẻ có tiền nhất game này, tốn mấy vàng uống chút rượu ngon thì không nên để ý quá mới phải chứ... Vô Kỵ mặt dày suy nghĩ.


Vương Vũ nói: "Ta rất ít khi uống rượu, ngươi cho ta quyền hạn để ta có thể kéo mấy cô gái kia vào."

"Con gái!" Vô Kỵ vừa nghe thấy, ý tưởng uống rượu trong đầu lập tức bị quẳng lên đến tận chín tầng mây, đối với hắn ta mà nói, sự quyến rũ của con gái rõ ràng đã thắng cơn thèm rượu.

"Ừ, không phải đã nói trong phụ bản đó sao?" Vương Vũ nói.

Vô Kỵ lời lẽ đường hoàng nói: "Loại chuyện nhỏ nhặt này sao lại phiền đến Ngưu huynh tự mình ra tay được, ta đi là được rồi mà!"

"Nhưng mấy cô ấy không quen biết ngươi..." Vương Vũ nói.

"Vậy ta đây càng nên đi rồi! Làm hội trưởng, ta phải hạ mình cầu người hiền tài chứ sao..." Vô Kỵ nói.

"Được rồi." Vương Vũ gật đầu bất đắc dĩ.

Bao Tam đứng bên cạnh nói: "Ta cũng cùng đi!"

"Ngươi cũng thích con gái sao?" Vương Vũ tò mò hỏi.

Bao Tam xạm mặt lại: "Ta cũng không phải gay, ta đi cùng chủ yếu là vì ta lo lắng cho hắn!" Vừa nói Bao Tam vừa chỉ chỉ Vô Kỵ.

"Chậc chậc..." Vương Vũ lắc đầu, nói cũng nói đến mức này rồi, còn cãi mình không phải là gay.

Mấy cô gái đang ở nơi cách Nhà Thờ Huyết Sắc không xa, ở ven hồ bên ngoài thành Lạc Dương đánh Ếch Độc luyện cấp, tiện thể hái Thiềm Tô (nguyên liệu luyện dược), vì giữa hồ Lạc Dương và Nhà Thờ Huyết Sắc còn cách khu luyện cấp của cấp 20, mấy cô gái không đến được. Sau khi nhận được tin nhắn của Vương Vũ, các cô hẹn ba người Vương Vũ gặp nhau ở hồ Lạc Dương.

Ếch Độc là quái cấp 15, tốc độ hành động không nhanh, tấn công không cao, nhưng độc tố hơi phiền phức, có điều nghề nghiệp của các cô gái có đủ cả Chiến sĩ, Pháp sư và Mục sư, đánh Ếch Độc cũng không đến nỗi quá vất vả.

Vừa lúc đó, các cô gái chợt nhìn thấy một đám người đi về phía mình.

Đoàn người có khoảng hai mươi người, người đi đầu tiên Lý Tuyết đã từng gặp, tên là Huyết Sắc Tu La, là Chiến sĩ cao cấp của Liên Minh Huyết Sắc, thực lực rất mạnh. Những người khác thì không có ai quen mặt, nhưng trước ngực họ đều đeo huy hiệu của Huyết Sắc, xem ra đều là người của Liên Minh Huyết Sắc cả.

Nhìn thấy bốn người Lý Tuyết, Huyết Sắc Tu La không bất ngờ chút nào, mà còn tiến lên nghênh đón nói: "Tuyết Nhung Hoa, đã lâu không gặp..."

Mã Lỵ bên cạnh chán ghét nói: "Ai muốn gặp phải ngươi chứ!"

Vì chuyện lần trước, bốn cô gái cũng coi như thấy rõ gương mặt thật của Liên Minh Huyết Sắc, cho nên Lý Tuyết không cho họ chút mặt mũi nào, hoàn toàn cắt đứt với Liên Minh Huyết Sắc.

Lần này nhìn bộ dạng của Huyết Sắc Tu La, hẳn là có chuẩn bị rồi mới đến, cố tình đến kiếm chuyện.

Vì cái gọi là oan gia ngõ hẹp, mấy cô gái làm sao có thể có vẻ mặt hòa nhã với hắn ta được.


"Hừ!" Huyết Sắc Tu La lạnh lùng nhìn Mã Lỵ một cái, nói với Lý Tuyết: "Nghe nói các ngươi không còn chỗ nương thân rồi hả? Hì hì, Thiết Ngưu kia trâu bò như vậy, cuối cùng cũng không phải hại các ngươi mất việc hay sao."

Lý Tuyết thờ ơ nói: "Đừng vội châm ngòi quan hệ giữa chúng ta và Vương huynh, game lớn như vậy, cũng còn nhiều công hội, cũng không phải chỉ có một nhà Liên Minh Huyết Sắc các ngươi."

Huyết Sắc Tu La kiêu ngạo cười nói: "Ha ha, thú vị đấy, ta ngược lại muốn xem, người rời khỏi Liên Minh Huyết Sắc chúng ta, còn có công hội nào dám không có mắt dám chứa chấp các ngươi!"

Vừa nghe thấy Huyết Sắc Tu La nói như thế, sắc mặt các cô gái nhất thời tối sầm xuống.

Huyết Sắc Tu La nói không sai, chuyện lần trước ồn ào huyên náo như vậy, tuy phần lớn người trên diễn đàn không biết nguyên nhân chuyện này, nhưng người trong những công hội đều đã biết cả rồi.

Cho nên từ sau lần đó, bốn người Lý Tuyết vẫn luôn gặp phải khó khăn, phỏng vấn mấy công hội, cho dù là bàn bạc thỏa đáng hết rồi, một khi nhìn thấy tên tài khoản của bốn người các cô, bọn họ đều lập tức tỏ vẻ công hội mình đã đủ người.

Đừng thấy một mình Vương Vũ đánh phục cả Liên Minh Huyết Sắc, game "Trọng Sinh" hot như vậy, có rất nhiều người chơi mới tham gia, không đến mấy ngày loại chuyện này đã từ nghe đồn biến thành truyền thuyết, lại từ truyền thuyết biến thành chuyện cổ tích rồi.

Game mà, chính là như thế, một người có trâu bò hơn nữa thật sự là có thể cứng rắn hơn một trong các bang hội lớn sao? Trong tiềm thức, tất cả mọi người cho rằng sự kiện lần trước là do Liên Minh Huyết Sắc lười tính toán với Vương Vũ thôi.

Dù sao Liên Minh Huyết Sắc chính là công hội lớn nhất hàng thật giá thật của thành Dư Huy, ngay cả Huyết Sắc Tường Vi dưới cờ bọn họ cũng xếp tên đứng đầu cả nước, chỉ đơn giản từ số lượng người mà xem, thì chắc chắc là tên kia dựa vào thủ đoạn vô lại, chỉ vẻn vẹn mấy người Toàn Chân Giáo là có thể sánh được.

Vì nguyên nhân như vậy, cả thành Dư Huy không có công hội nào sẽ vì mấy thành viên cày tiền không có bản lĩnh mà làm mất lòng Liên Minh Huyết Sắc.

Lý Tuyết mặt đen lại, bực bội nói: "Có được thu nhận hay không cũng không liên quan đến ngươi, có rảnh rỗi xin nhường đường một chút, đừng quấy rầy chúng ta luyện cấp!"

"Ha ha, xem ra ngươi vẫn không hiểu!" Huyết Sắc Tu La đột nhiên nhếch miệng rộng cười nói: "Ngươi cho rằng chúng ta thật sự đến chấm dứt quan hệ sao?"

"Vậy ngươi muốn thế nào?" Mấy cô gái sắc mặt căng thẳng, lập tức đề phòng.

Huyết Sắc Tu La ra hiệu với phía sau, nói: "Tiểu Hắc, để cho bọn họ hiểu được đúng sai đi!"

 





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.