- Ta khiêu chiến tiếp! Long Ngạo Thiên! Ngươi lên đây cho ta!
Bách Lý Tuyệt Phong quát lớn
- Thật quá đáng, rõ ràng muốn giận cá chém thớt!
Linh Nhi chu môi bực tức nói
Long Thiên Linh nhìn Long Ngạo Thiên
- Ca Ca, huynh không cần phải cố quá, kẻo lại thành người quá cố.
Chỉ cần lên đó thể hiện ý chí của Long Linh Thần là được rồi!
Long Ngạo Thiên gật đầu
- Muội yên tâm, ta biết phải làm gì!
Phượng Yên Đan khoanh tay trêu
- Long Ngạo Thiên! Yên tâm mà đánh đi, Lân Kiêu Hùng giỏi khôi phục thương thế lắm! Cứ ăn đòn đi đừng ngại, đừng để bản thân thua quá sớm là được! Bách Lý Tuyệt Phong hắn sẽ không dám đắc tội với Long Linh Thần đâu!
Trước sự cổ vũ vô cùng “có tâm” của các chiến hữu, Long Ngạo Thiên thật sự muốn khóc!
Nhưng cũng không còn cách nào, hắn vẫn uy phong bước lên sân đấu, uy nghiêm của một thiên kiêu vẫn không thể mất
- Bách Lý Tuyệt Phong! Ta sẽ……
- SẼ SẼ CÁI EM GÁI NGƯƠI ẤY! Cút xuống cho lão tử!
Quá buồn cho Long Ngạo Thiên, hắn còn chưa kịp chào hỏi với đối phương thì Bách Lý Tuyệt Phong đã thình lình đi đến trước mặt hắn, một cước cực mạnh tông thẳng vào mồm Long Ngạo Thiên
Nhanh như một cơn gió, Long Ngạo Thiên đến một chút phòng bị cũng không kịp, bị đá bay ra ngoài sân đấu, thẳng về phía Long Thiên Linh đang ngồi
- Phế vật!
Bách Lý Tuyệt Phong nhổ một bãi nước bọt trước mặt, sau đó nhìn Long Thiên Linh giẫm mạnh lên chỗ vừa nhổ, ý tứ rất rõ ràng
Hành động này kéo đến không ít phẫn nộ của đám cổ động viên Nguyên Yêu Thú khắp nơi, bọn họ sao có thể chịu nổi sỉ nhục này
Trên đài cao, chúng cường giả vẫn vô cùng điềm tĩnh, bọn họ đã tu luyện qua bao thời gian nên chút chuyện như thế này căn bản không thể làm tâm tình họ dao động
- Trận thứ hai! Bách Lý Tuyệt Phong 2 trận thắng, Long Ngạo Thiên 1 trận thua!
- Bách Lý Công Tử, người muốn nghỉ ngươi hay tiếp tục khiêu chiến?
Nghe hắc y trưởng lão hỏi, Bách Lý Tuyệt Phong cười lớn, hắn nói
- Hai kẻ phế vật kia làm sao có thể khiến ta cảm thấy mệt được chứ! Ta muốn chiến tiếp!
Nghe vậy, Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ nhất thời kích động, sắc mặt đỏ bừng
- Chọn ta đi!
Tứ nữ không ngừng cầu nguyện trong lòng, nhìn nét mặt của bọn họ khiến Phong Linh Nhi không khỏi cười khổ
- Người tiếp theo là ngươi! Lân Kiêu Hùng!
Lân Kiêu Hùng lập tức đứng dậy, ung dung đi lên sân đấu, hắn vỗ vỗ vai Long Ngạo Thiên đang không ngừng nghiến răng ở dưới ghế, cái vỗ vai này như muốn nói: “Huynh đệ à, bớt giận.
Ta cũng chuẩn bị lên ăn đập như ngươi nè!”
Bước lên đài, Lân Kiêu Hùng lễ độ cúi đầu ôm quyền nói
- Lân Linh Thần Nhất Tộc – Lân Kiêu Hùng! Xin các hạ chỉ giáo!
Bách Lý Tuyệt Phong được phát tiết một lần đối với Long Ngạo Thiên nên hắn đã bình tĩnh hơn rất nhiều, cũng không còn lửa giận nữa nên cũng rất lịch thiệp đáp lễ
- Ân! Ta sẽ nhẹ tay!
Lân Kiêu Hùng khẽ động, lục y tung bay, khí tức Kết Hồn Cảnh Cửu Trọng Trung Kỳ tràn ra khiến không gian quanh thân hắn có chút vặn vẹo
Bách Lý Tuyệt Phong cũng cười cười nói
- Lân Kiêu Hùng, ngươi có biết tại sao Bách Lý Tuyệt Phong ta lại có danh xưng là Tuyệt Phong Khởi Địa không?
Lân Kiêu Hùng khẽ nhíu mày, hắn liền vận chút lực, quanh người mọc lên không ít dây leo và gỗ nhằm phòng thủ bất kỳ tình huống đánh lén nào
- Ta không biết? Chi bằng ngươi cứ nói ra
Chân phải Bách Lý Tuyệt Phong khẽ nhấc chân lên, hờ hững nói
- Bởi vì ta mang tư chất SSR.
Và thuộc tính thứ hai của ta là…
- Đại Địa Nộ Sát!
Chân phải đạp mạnh xuống đất, Nguyên Lực Bách Lý Tuyệt Phong lan truyền ra dưới chân
Ầm Ầm!
Mặt đất bắt đầu rung chuyển! Quanh người Lân Kiêu Hùng, võ đài lần lượt nứt toác thành từng khối lớn nhấc bổng lên thành những khối đá khổng lồ
Hàng trăm khối đá cực lớn lao thẳng đến Lân Kiêu Hùng, hắn nhanh chóng kết ấn
- Kỳ Lân Thần Mộc.
Thiên Mộc Chi Thuẫn!
Dưới mặt đất, mọc lên không biết bao nhiêu mà đếm các khối rễ cây cực lớn, chúng nhanh chóng sinh sôi nảy nở ra bao bọc lấy các khối đá
Dưới tình huống các khối đá bị chặn lại, Lân Kiêu Hùng liền rời khỏi vị trí lao đến chỗ Bách Lý Tuyệt Phong, hắn không muốn bản thân trở nên bị động, bởi hắn biết mình căn bản không thể vượt cấp đánh bại Bách Lý Tuyệt Phong
Nếu vượt cấp đánh với các Đấu Sĩ các Tứ Đại Môn Phái và đám tán tu, vượt vài cấp đối với Lân Kiêu Hùng cũng không thành vấn đề, nhưng đây lại là thiên kiêu của Bách Lý Gia Tộc, mình vượt cấp, hắn cũng có thể vượt cấp, vậy nên Lân Kiêu Hùng không nắm chắc có thể thắng hắn
Nếu đã không nắm chắc, vậy thì không cần phải dốc sức quá làm gì, để dành thực lực cho các trận chiến sau mới là đối sách đúng đắn
Lân Kiêu Hùng lao đến, trên tay chưởng khống vô số dây leo lao đến tấn công Bách Lý Tuyệt Phong, cùng lúc đó, dưới chân của Bách Lý Tuyệt Phong cũng mọc lên vô số cọc gỗ và những dây leo nhỏ bé nhằm trói hắn lại
- Phong Long Giải Nghiệp Ấn!
Một chưởng đánh ra, Bách Lý Tuyệt Phong hai tay đẩy ra hai bên, gió lốc gầm thét sinh ra hàng trăm đạo phong mang, từng lưỡi phong đao bay múa ngập trời
Các đoạn dây leo của Lân Kiêu Hùng liên tục dứt đoạn, những cọc gỗ liên tiếp bị bào mòn thành bột gỗ
Chỉ trong một chiêu này, Lân Kiêu Hùng đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong
- Ta nhận thua, nếu cùng cảnh giới, có lẽ kết quả sẽ khác!
Lân Kiêu Hùng không muốn phí sức vô ích, hắn liền chủ động nhận thua, tránh để bản thân gặp thương tích không đáng có
- Trận thứ ba: Bách Lý Tuyệt Phong 3 trận thắng, Lân Kiêu Hùng 1 trận thua!
Hắc Y trưởng lão lại hô lớn
- Hiện tại, Bách Lý công tử đã có ba trận thắng, liệu người có muốn tiếp tục khiêu chiến hay ngừng lại?
Chúng nữ lại hưng phấn hóng hớt, các nàng lại cầu mong Bách Lý Tuyệt Phong chọn mình, chỉ cần hắn chọn thôi, lên đài sẽ một chiêu cho hắn ngậm miệng
- Ta…
Chúng nữ dựng tai hết cỡ, chờ đợi cơ hội của mình
- Ta muốn nghỉ ngơi!
Ạch!
Chúng nữ vốn tưởng mình sắp được đập sấp mặt thằng láo toét này, không ngờ Bách Lý Tuyệt Phong hắn lại muốn rút lui, khiến các nàng không khỏi té ngửa
- Hiện tại, Bách Lý Công Tử đã chủ động muốn xuống đài nghỉ ngơi! Ngay bây giờ mời các thí sinh lấy khối ngọc giản màu trắng lúc trước của mỗi người ra, ai ngọc giản chuyển màu đen sẽ lên đài khiêu chiến!
Chúng nữ, Phong Linh Nhi, Phượng Yên Đan và Long Thiên Linh lấy ngọc giản ra, riêng Lân Kiêu Hùng và Long Ngạo Thiên sẽ không cần phải nhìn, bọn họ mới phải tiếp chiến nên sẽ không cần lên đài vào trận này
Póc!
- Ta cầm ngọc giản đen!
Huyết Y tung bay, Trần Lệ đứng dậy, giơ cao khối ngọc giản của mình*
- Tới rồi!
Chúng cổ động viên Tứ Đại Môn Phái Phong Vân Sơn nhất thời gào thét, đám người Vũ Lôi Vân cùng mấy cường giả nhất thời hứng thú hẳn lên
- Món chính tới rồi!
Trần Lệ bước lên đài, vẻ đẹp của nàng vẫn như lần đầu Vũ Lôi Phong hắn gặp.
Mắt đỏ nhưng không làm người ta sợ hãi, ngược lại càng tôn lên khí chất cao quý trong trang phục đỏ của nàng, tóc đen buộc cao, bím tóc tết dài xuống tận eo, cung trang đỏ đâm tung bay, da trắng như tuyết, khuôn mặt tuyệt diễm
Trần Lệ, không phải Lệ trong Dòng Lệ, nàng là Lệ trong Diễm Lệ!
- Trần Lệ đến từ Âm Phong Môn! Cho hỏi, cô nương muốn chọn ai làm đối thủ?
Trần Lệ vốn muốn chọn cái tên Bách Lý Tuyệt Phong, nhưng trong vòng hai trận tới sẽ không cách nào chọn hắn, vậy nên nàng liền không do dự, chỉ thẳng tay vào một người
- Phong Hoa Tuyệt Đại - Phong Linh Nhi! Bôn Lôi Tiên Tử - Trần Lệ ta muốn được cùng cô đánh một trận đã từ rất lâu rồi! Mời!
Phong Linh Nhi sớm biết, thế nào chúng nữ cũng sẽ nhắm đến mình, nàng đứng dậy, tà áo đỏ đen tung bay, khóe môi treo nụ cười tà dị
Nhìn thấy nụ cười này, chúng nữ khẽ ửng hồng đôi gò má.
Chính là cái nụ cười khó ưa này, đã hớp hồn các nàng đến tận bây giờ
Trong tay Phong Linh Nhi, một cái đai lưng trắng tinh bằng lụa xuất hiện, hai đầu đai còn có hai tua càng làm nổi bật nó
Đai Trắng – Đại Võ Sư, Phong Linh Nhi đã cất nó đi quá lâu rồi, hiện tại đã đến lúc cùng nó đi lên đài khiêu chiến
- Nhiệm vụ Trang Bức Toàn Đại Lục! Vũ Lôi Phong ta tới đây!