Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 242: 242: Phượng Yên Đan Ra Sân!





- Phong Linh Nhi cô nương! Trận sau cô nương định!.

.

Giết hắn à?
Phượng Yên Đan dùng ánh mắt đầy ý vị thâm trường nhìn Phong Linh Nhi, nàng nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có một lý do này.

Phong Linh Nhi hơi giật mình, khá bất ngờ vì Phượng Yên Đan lại hỏi mình một câu như vậy, nàng truyền âm
- Ta không có phủ nhận, nhưng vẫn rất xin lỗi cô nương!
Phượng Yên Đan hơi khó hiểu hỏi
- Có gì mà ngươi xin lỗi hoài vậy? Không đánh trận cuối thì thôi, cả ta và ngươi đều ngầm hiểu đây là trận cuối của cả hai là được rồi
Phong Linh Nhi bất đắc dĩ lắc lắc đầu
- Ta vẫn còn một chuyện muốn xin lỗi, nhưng mà nói luôn bây giờ lại không hay, thôi để lát nữa người sẽ tự biết
Mắt phượng nhíu lại, đôi môi khẽ mím, Phương Yên Đan chống nạnh truyền âm
- Ngươi nói cứ như là Phượng Yên Đan này chắc chắn sẽ thua ngươi vậy! Trận đấu còn chưa diễn ra đâu!
- Ha Ha! Vậy mời động thủ!

Xã giao đã xong, hai người bắt đầu vào thế chiến đấu
Phượng Yên Đan không chút khách khí, vừa bắt đầu đã buông ra tu vi của bản thân
- Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng sao?
Cảm nhận khí tức bùng phát trong cỗ chiến ý ngút trời của Phượng Yên Đan, chúng khán giả không khỏi kinh hô
- Là Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng a, xét về độ tuổi Nguyên Yêu Thú quy đổi ra tuổi Nhân Loại, Phượng Yên Đan này cũng chỉ mới 25 mà thôi, vậy mà tu vi đã đạt đến trình độ này
- Có khi nào, Phượng Linh Thần Nhất Tộc cho nàng uống thuốc quá độ hay không?
- Không có khả năng, nàng có căn cơ vững như bàn thạch, tuyệt đối không phải cắn thuốc mà tăng cấp đâu!
- Chúng nữ Phong Lôi Môn và Phong Linh Nhi cũng còn rất trẻ đã là Hữu Hồn Cảnh kìa! Căn cơ vững như núi đấy thôi
- Chắc chắn là ngoại lực, ngoại lực này còn diệu kỳ tới mức căn cơ không dao động!
Một người có vẻ khá thông thái liền lên tiếng.

Nghe thấy cũng có phần đạo lý nên cũng thi nhau gật đầu.

Một người khác lại nói
- Ta nghĩ, Phượng Yên Đan thân là Nguyên Yêu Thú tư chất SSR, còn là người đầu tiên trong vạn năm qua của Phượng Linh Thần Nhất Tộc thành công dung hợp Băng và Hỏa vào một thể, lại ngưng tụ ra thể chất hiếm có nhất trong Phượng Hoàng Linh Thần, tu vi cao cũng không lạ!
- Ừ! Nó tên là Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Thể!
- Tên nghe thật trâu bò a, vậy nó có tác dụng gì?

- Nghe nói Phượng Linh Thánh Thể sẽ có thể Dục Hỏa Trùng Sinh, không biết Băng Hỏa Phượng Linh Thánh Thể sẽ có chiêu gì
Phượng Yên Đan thu hồi sự cuồng loạn của khí tức mới phát động, quanh người vẫn còn đầy uy áp Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng nhưng đã có phần nội liễm hơn, khả năng khống chế Linh Hồn Lực bậc này không phải ai cũng có thể làm được
Áo cam nhẹ nhàng tung bay, thân thể gợi cảm của Phượng Yên Đan ẩn hiện trong lớp áo bó sát, nàng hừng hực khí thế nói
- Nào Phong Linh Nhi, đừng giấu diếm nữa! Mau lộ ra thực lực của ngươi đi!
Cảm nhận khí thế bàng bạc của Phượng Yên Đan, Phong Linh Nhi cũng một mặt hưng phấn!
- Yên Đan Thánh Nữ! Người cũng quá không coi trọng ta rồi!
- Không coi trọng cô nương sao? Phong Linh Nhi ngươi lấy đâu ra tự tin đó vậy?
Trong lúc đấu khẩu, trên tay hai người đã xuất hiện một thanh kiếm từ lúc nào
Keng!
Hai kiếm va chạm, một thanh Hỏa Kiếm được ngưng tụ trong tay Phượng Yên Đan, một thanh Phong Kiếm trong tay Phong Linh Nhi.

- Đợi khi Phong Linh Nhi ngươi chống chọi được các công kích của ta ở tu vi Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, ngươi mới có tư cách được nhìn thấy tu vi thực sự của bổn thánh nữ!
Keng!
- Vậy sao? Cũng phải xem bổn sự chiến đấu trong cùng cấp của thánh nữ thế nào! Nếu không cũng không có bổn sự được nhìn thấy tu vi thực sự của ta!
Keng Keng!
Hai người chém nhau điên cuồng, kèm theo đó là chưởng ấn, chỉ pháp, cước bộ, thân pháp chạy khắp sân

- Phong Linh Nhi vậy mà thực sự che giấu tu vi, nàng ta cũng là Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng!
Chúng khán giả kinh hô khi nhìn thấy hai nữ lao vào chiến, Phượng Yên Đan và Phong Linh Nhi đều hiển lộ ra tu vi Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng, khiến cho họ không nói được câu nào
- Thế hệ năm nay đúng là toàn yêu nghiệt!
Bọn họ cũng chỉ có thể nói một câu như vậy, hàng vạn năm qua, đại hội Thập Đại Cường Giả chỉ có duy nhất một Hữu Hồn Cảnh Nhất Trọng là kỷ lục và chưa ai vượt qua được hắn, năm nay thì hay rồi, một đám con nít, đứa nào cũng là tuyệt thế thiên kiêu, tu vi Hữu Hồn Cảnh có cả đám lớn, hai người này còn Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng
- Cuồng Phong Long Vũ Sát!
Một kiếm đánh ra, kiếm trong tay Phong Linh Nhi lóe hào quang dữ dội, Phong Thuộc Tính ngập trời kết thành kiếm ảnh như long ngâm rít gào đánh tới!
- Chiêu thức của Phong Lôi Môn?
Đám người Phong Vân Sơn cũng không ai xa lạ gì chiêu thức này, đây là một trong những kiếm pháp mạnh nhất nhì Phong Lôi Môn! Cơ mà….

- Sao Phong Linh Nhi lại biết sát chiêu của Phong Lôi Môn? Cô ta là người Bình Nguyên Thiên Hương – Thiên Âm Cung mà?
- Ai biết được! Có khi nàng ta là Đấu Sĩ tư chất SSR, sở hữu hai loại thuộc tính nên Thiên Âm Cung cho nàng đi du học bên Phong Lôi Môn để phát triển khả năng dùng Phong Thuộc Tính của mình!
- Hợp lý! Mà khoan, nếu vậy vào Âm Phong Môn không phải tốt hơn à, chỗ đó nữ nhân nhiều vô số, nam nhân được nhận vào Âm Phong Môn rất ít a, chỉ có kỳ tài mới được nhận!
- Bớt sân si đi mấy thánh, người ta muốn vào tông môn nào là chuyện của người ta, liên quan đến các ngươi cái rắm a, lo tập trung xem trận đấu đi!
Lúc này, Cuồng Phong Long Vũ Sát Phong Linh Nhi đánh ra đang một đường tiếp cận Phượng Yên Đan
- Quá chậm!
Phượng Yên Đan cười khẽ, thân ảnh như thiểm điện nhẹ nhàng bước lên trên ba bước, trực tiếp né tránh đòn tấn công theo đường cong khó đoán của Cuồng Phong Long Vũ Sát
- Làm nóng cơ thể một chút nhé! Hỏa Thiêu Khuynh Thành!
Phượng Yên Đan bước chéo chân, tay áo vung lên, áo cam trùm lên thân thể bay mạnh lộ ra y phục bó sát thân thể mê người, sau lưng nàng xuất hiện một đoàn hỏa diễm cam sắc hừng hực rực cháy
- Đi!
Phượng Yên Đan chỉ tay về phía Phong Linh Nhi, trong sát na, hỏa diễm sau lưng nàng nhảy múa, ngưng tụ thành hàng trăm thanh hỏa kiếm cháy rực.


Kiếm ảnh bắn lên trời cao, sau đó đâm thẳng xuống vị trí Phong Linh Nhi đang đứng
Liền nhảy một cái, Phong Linh Nhi đã né được gần mười kiếm đâm xuống, nhìn lại chỗ mặt đất bị hỏa kiếm đâm vào mà Phong Linh Nhi khẽ nuốt nước bọt một cái
Mặt đất như bị những thanh hỏa kiếm này hòa tan, tạo thành một vùng đỏ sôi trào sền sệt như dung nham vậy!
Mà Phong Linh Nhi chỉ vừa đáp xuống một vị trí khác, ngay trên đầu nàng đã có cảm giác nóng bỏng đến lạ thường
Không suy nghĩ nhiều, chắc chắn lại là một cơn mưa kiếm, Phù Quang Lược Ảnh liền triển khai, Phong Linh Nhi trong nháy mắt tốc biến đến sau lưng Phượng Yên Đan
Mà lúc này, Phượng Yên Đan lại mỉm cười không nói gì, Phong Linh Nhi vừa xuất hiện đã ăn trọn một cước vào mặt.

Hai tay bắt chéo đỡ lấy một cước, Phong Linh Nhi văng ra xa khoảng vài mét, nàng lộn vòng trong không trung một cái rồi hoàn mỹ tiếp đất!
- Xem ra thời gian những trận đấu vừa rồi, Yên Đan thánh nữ quan sát chiến pháp của ta thật kỹ a!
Phượng Yên Đan cười cười, sau lưng lúc này đã là hàng ngàn thanh hỏa kiếm bập bùng cháy rực, yêu kiều nói
- Biết mình biết ta! Trăm trận trăm thắng!
Phong Linh Nhi nghe đến đây cũng hơi thấy khó chịu rồi a, mình che giấu còn quá nhiều, Phượng Yên Đan này lại nói như thể nhìn thấu hết bản thân mình vậy
- Khẩu khí khá lắm, Yên Đan thánh nữ! Mời xuất thủ tiếp đi! Bao nhiêu bổn cô nương cũng đỡ!
- Á à! Là ngươi nói đấy nhé!
Khẽ cắn môi, Phượng Yên Đan phất mạnh cánh tay, ngàn thanh hỏa kiếm sau lưng bay mạnh lên không trung, sau đó cắm thẳng vào quanh người Phong Linh Nhi
Phong Linh Nhi không nói gì, ánh mắt lóe lên, kiếm trong tay đánh ra
- Phong Tuyệt Đệ Nhị Kỹ! Tường Gió!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.