Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 281: 281: Đệ Tử Nghịch Phong Minh! Nghe Lệnh!





- Thế nào? Nghịch Phong Minh? Hiện tại bọn ta có thể xen vào chuyện này chưa?
Lam Thiên Phong Ba lạnh lùng nhìn về bốn người Vũ Lôi Đình, Đặng Vô Tâm, Phong Lưu Ly và Hạ Mộng Vũ
Bốn người sắc mặt ngưng trọng, vốn dĩ Bách Lý Gia ở đây chỉ có ba Phi Hồn Cảnh, bọn họ có bốn người nên có thể cầm cự để Vũ Lôi Phong bỏ trốn, tuy cùng là Phi Hồn Cảnh nhưng trong đó mỗi trọng thực lực là một cái rãnh như trời và đất, cách biệt không cách nào so sánh
Tuy Nghịch Phong Minh hiện tại có bốn Phi Hồn Cảnh, thế nhưng đối phó với ba Phi Hồn Cảnh của Bách Lý Gia cũng không hề dễ dàng gì, chỉ có thể cầm chân bọn họ một chút cho Vũ Lôi Phong trốn mà thôi
Bởi vì tuy cùng là Phi Hồn Cảnh, nhưng ba người của Bách Lý Gia Tộc lại có tu vi cao hơn bọn họ, bốn người không có thủ đoạn buff bẩn bá đạo như Vũ Lôi Phong nên chỉ có thể cầm chân mà thôi
Hơn nữa, bọn họ là người Phong Vân Sơn, trong cơ thể và huyết mạch chảy dòng máu của Phong thuộc tính, mà chỉ cần là Đấu Sĩ mang Phong thuộc tính, sẽ bọ Phong Thần Khí của Bách Lý Gia Tộc áp chế, thực lực và hành động bị suy yếu quá nhiều
Hiện tại, Lam Thiên Gia Tộc xen vào, sáu Phi Hồn Cảnh đấu bốn người bọn họ, trẻ con cũng biết tuyệt đối là sấp mặt, khỏi cần đánh đấm gì nữa
- Giao ra Vũ Lôi Phong và đám nữ nhân kia! Nghịch Phong Minh các ngươi sẽ không phải đón nhận hạo kiếp! Còn không thì chuẩn bị đi gặp ông bà đi!
Bách Lý Lạc Vân cười lớn, chỉ tay vào Vũ Lôi Phong đang chắn trước mặt chúng nữ
Chúng cường giả lùi lại, tạo thành một lớp phòng tuyến chắn trước mặt Vũ Lôi Phong

- Muốn động vào Minh chủ! Các ngươi phải bước qua xác ta!
Vũ Lôi Đình hô lớn, Linh Hồn Lực tràn ra không chút giữ lại, ngay từ những giây phút đầu tiên đã toàn lực bạo phát, hắn biết nếu hiện tại còn giữ lại sẽ không còn cơ hội bảo toàn chút huyết mạch của Nghịch Phong Minh nữa
Ba người còn lại cũng toàn lực bạo phát, Linh Hồn Lực gào thét mà ra, không gian vặn vẹo phát ra từng tiếng nổ đinh tai nhức óc
- Đáng chê cười! Phong Thần Khí! Xuất!
Bách Lý Lạc Vân cười khẩy, trên người bắt đầu tràn ra một loại khí tức quỷ dị
- Đáng chết!
Đám người Nghịch Phong Minh chúng cường giả lập tức nghiến răng, nét mặt sa sầm, bọn họ lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng áp chế thẳng vào linh hồn mình, thực lực nhanh chóng bị giảm thiểu một chút, linh hồn và huyết mạch cũng bị ảnh hưởng khiến bản thân vô cùng khó chịu
Cũng may thực lực cách biệt không nhiều, nếu không bọn họ sẽ bị chấn đến thê thảm như Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ khi bị Bách Lý Tuyệt Phong áp chế
Vũ Lôi Phong đứng sau bốn người, trơ mắt nhìn bản thân không cách nào phản kháng, không cách nào bảo vệ mọi người khỏi nguy cơ, hắn siết chặt nắm đấm nghiến răng nghĩ thầm
- Bách Lý Gia Tộc! Lam Thiên Gia Tộc! Cứ chờ đó cho ta!
Nghĩ ngợi xong xuôi, Vũ Lôi Phong rốt cuộc làm ra quyết định
Tiểu Na Cầu Đạo Ngọc chậm rãi xuất hiện, hai quả cầu chuyển hóa hình dạng thành một đôi giày lặng lẽ bao lấy đôi bàn chân Vũ Lôi Phong, hắn ung dung bước lên không trung, từ từ đi về phía trước
Trước mặt sáu Phi Hồn Cảnh, Vũ Lôi Phong không chút sợ hãi mà tiến tới, hắn đi qua phòng tuyến của bốn người Vũ Lôi Đình, xuất hiện trước mặt hai siêu cấp cường giả của đại lục
- Hai vị Gia chủ! Quả thực Nghịch Phong Minh hiện tại không cách nào chống lại các vị, ta cũng không thể nào chạy thoát khỏi vòng vây được a, trước khi chết ta có thể nói vài câu được không?
Nhìn thân ảnh áo đỏ đen tung bay ung dung đi vào chỗ chết, ánh mắt mọi người co rút lại
- Không! Lôi Phong! Chàng mau lui lại! Chúng ta vừa mới gặp
Linh Nhi gào lên trong nước mắt, Lưu Thiên Kim cũng không khác gì mấy, ánh mắt đỏ hoe ngập nước nhìn chằm chằm hắn
- Quá nguy hiểm! Chàng mau trở lại đi!

Hồ Điệp Y, Trần Lệ cũng không nỡ để hắn đi lên, các nàng lo lắng lần này đi lên hắn sẽ gặp chuyện.

Chúng nữ và hắn đã phải chia xa quá nhiều, nhất là Linh Nhi và Lưu Thiên Kim, hai nàng đã phải xa hắn hai năm, mới đoàn tụ ở thôn Bắc Lay được mấy tháng, hắn lại đi Thúy Hằng Đại Sâm Lâm tu luyện, sau đó ở Thiên Âm Cung không về
Quá lâu không được bên nam nhân mình yêu, giờ nhìn hắn đi vào chỗ chết, các nàng không thể nào chịu nổi
Các cường giả Nghịch Phong Minh, Vũ Lôi Vân, Vân Thủy Tiên mọi người đều hết mực khuyên can nhưng không ai có thể cản được bước tiến của hắn, toàn bộ đều bị Phong Thần Khí áp chế đến không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vũ Lôi Phong từ từ rời xa họ
Vũ Lôi Phong không chút run sợ nào, ánh mắt nghiêm túc nhìn về phía sáu người Lam Thiên Phong Ba, Bách Lý Lạc Vân và bốn vị trưởng lão
- Chuyện này đều do ta mà ra, trước khi lãnh hậu quả! Ta muốn nói vài điều! Được chứ?
Bách Lý Lạc Vân mỉm cười phất tay
- Cứ việc trăn trối thoải mái, đằng nào hôm nay cũng không ai cứu được ngươi!
- Đa tạ!
Vũ Lôi Phong ôm quyền chắp tay cảm tạ, sau đó hắn thẳng lưng ưỡn ngực, một cỗ bức khí tràn ngập khí thế uy nghiêm tràn ra
- Đệ tử Nghịch Phong Minh nghe lệnh!
Một câu này, toàn thể thành viên của Nghịch Phong Minh giật nảy mình, bao gồm cả các chưởng môn Tứ Đại Môn Phái và các siêu cấp cường giả

Một câu đầy uy nghiêm, thể hiện khí thế bễ nghễ thiên hạ, khí thế của một người ngồi trên cao nhìn xuống trần thế
- Tham kiến Minh Chủ!
Toàn bộ đệ tử Nghịch Phong Minh máu huyết sôi trào, bản năng quỳ một chân hành lễ, tiếng thét vang thấu trời xanh, rung chuyển cả không gian Thúy Hằng Thánh Địa
Vũ Lôi Phong chắp tay ung dung, quanh người nhanh chóng tràn ra chín loại thuộc tính xoay quanh thân thể, Thần Huyết Tổ Chú kích hoạt, ánh lửa da cam bao phủ toàn thân, khí thế Ý Hồn Cảnh Tam Trọng nhưng ẩn chứa uy áp siêu việt Hư Hồn Cảnh truyền ra
- Ta lần đầu lấy thân phận minh chủ Nghịch Phong Minh ra lệnh! Toàn bộ đệ tử Nghịch Phong Minh trong ba mươi hơi thở nhanh chóng làm ra quyết định!
- Bất kỳ là ai, dù là đệ tử tu vi thấp kém, cho đến các vị trưởng lão quyền cao chức trọng, thậm chí là các vị chưởng môn, các vị tiền bối!
- Mọi người! Nếu tin tưởng vào một minh chủ như ta, tin tưởng chúng ta có thể vượt qua lần hạo kiếp này, tiếp tục muốn cùng Nghịch Phong Minh chúng ta đi trên con đường gian nan này thì xin mời bước lên phía trước ba bước!
- Còn những người còn lại, nếu cảm thấy không muốn bản thân bị liên lụy cũng không sao! Ta cũng không trách các ngươi đâu! Ngược lại đa tạ mọi người từ trước đến nay vẫn một lòng phục vụ cho Nghịch Phong Minh! Nếu ta không thể vượt qua lần này, xem như nợ mọi người một lời xin lỗi…
- Còn nếu Vũ Lôi Phong an toàn rời đi! Ta hứa sẽ không hề ghi hận các ngươi đâu, yên tâm mà rời đi!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.