Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 366: 366: Thú Vị




Bình Nguyên Thiên Hương là vùng đất sở hữu cảnh vật đẹp nhất trong Đại Lục Thúy Hằng.

Nơi đây trải dài những đồng lúa xanh mướt, dòng sông khổng lồ chạy dọc theo vùng đất này cung cấp linh khí dồi dào cho nơi đây, mang lại năng lực tuyệt vời cho phái nữ.

Hai bên bờ mọc lên vô số thế lực lớn nhỏ, thiên đường của nữ Đấu Sĩ.
Nếu có thể phi hành đủ cao để nhìn toàn bộ quang cảnh Bình Nguyên Thiên Hương, có thể dễ dàng nhìn ra năm cung điện cực lớn, bao gồm một tòa Tứ Huyền Cung lớn nhất nằm ở trung tâm Bình Nguyên Thiên Hương, xung quanh là bốn tòa cung điện phân biệt ngự trị bốn vùng đất rộng lớn.
Trong Thiên Âm Cung, trên nóc một tòa đình viện yên tĩnh, một thân ảnh chắp tay gối đầu nằm thoải mái nhìn lên bầu trời, ánh nắng chan hòa chiếu vào thân thể quyến rũ, khí chất xuất trần cao quý như tiên tử.

Nếu có nam nhân nào nhìn thấy thân ảnh này chắc chắn sẽ không tự chủ được mà hãm sâu vào.
- Gần đây tâm tình có chút không yên, chẳng lẽ sắp có đại sự sao?
Thân ảnh này chợt nhíu mày, cảm giác trong lòng bồi hồi khó tả, trực giác nói cho nàng biết lại sắp có chuyện gì đó.
- Cung chủ! Có tin tức này khá thú vị!
Từ bầu trời phía xa, có thêm một thân ảnh bay tới, người này dùng Linh Hồn Lực ngưng tụ Hữu Hồn và Ý Hồn tạo thành một dải lụa bay khoác lên thân thể kiều diễm, có thể nhìn ra tu vi không tầm thường.
- Lam Trưởng Lão, có gì thú vị a?

Thân là Cung Chủ Thiên Âm Cung, nhưng Thiên Mộng Tuyết vô cùng rảnh rỗi, nếu không có đại sự gì các vị Trưởng Lão cũng sẽ không kinh động tới nàng.

Vậy mà hôm nay lại mang đến tin tức thú vị khiến nàng vô cùng hiếu kì.
- Lâm Viên Thành ở vòng ngoài địa bàn Thiên Âm Cung ta đưa đến tin tức? Lần này đích thân Thành Chủ kiêm đệ tử Thiên Âm Cung ta truyền về.
- Ồ? Trong Lâm Viên Thành ngoài cô bé tư chất SSR kia ra thì có gì thú vị mà khiến ngươi tự mình đến nói với ta?
Ánh mắt Thiên Mộng Tuyết khẽ đổi, nơi này tuy chỉ là thế lực vòng ngoài của Thiên Âm Cung, thế nhưng vị trí chiến lược của nó vô cùng trọng yếu, tiếp giáp với Thúy Hằng Đại Sâm Lâm và Thảo Nguyên Xích Diệm, tin tức nơi này truyền về sẽ mang theo rất nhiều chuyện trọng đại.
Mà tin tức Lê Gia xuất hiện nữ nhi mang tư chất SSR đã sớm truyền tới Thiên Âm Cung, tuy Phú Gia tìm đủ mọi cách ngăn tin này truyền đi, thế nhưng Phú Gia thực quá ngây thơ, trong Lâm Viên Thành có không ít thám tử của Thiên Âm Cung, dĩ nhiên toàn bộ tin tức đều nằm trong tay họ.
- Cung chủ! Đệ tử như thế nếu như chúng ta biết sớm thì tốt rồi, chỉ tiếc đã bị dính Loạn Khí Tán, tiền đồ xem như bị hủy.
Vị Trưởng Lão kia cũng cảm thán không thôi
- Lâm Viên Thành chỉ là ngoài rìa địa bàn của Thiên Âm Cung ta, nếu nằm trong địa bàn chắc chắn Phú Gia cũng sẽ không có lá gan kia, nói gì thì nói đó là thế lực trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, chúng ta không có quyền can thiệp!
Thiên Mộng Tuyết thở dài, nàng hỏi:
- Sao? Tin tức gì?
- Cung chủ! Lê Gia bị Phú Gia chèn ép bao năm nay bỗng nhiên xuất hiện vô số món ăn độc lạ, bằng tốc độ cực nhanh đã thống trị nền ẩm thực trong Lâm Viên Thành, thời gian chưa tới một tháng đã thu hút rất nhiều người từ trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, Thảo Nguyên Xích Diệm và các đại thành lân cận đến.


Trong phút chốc Lâm Viên Thành đặc biệt phồn hoa.
Mí mắt Thiên Mộng Tuyết khẽ nhướng lên, thế nhưng nàng lại nở nụ cười:
- Ồ? Thú vị! Nhưng dựa vào tính cách của Lam Trưởng Lão chắc điều thú vị vẫn chưa dừng ở đó đúng không?
- Cung chủ quả nhiên đi guốc trong bụng ta a.
Lam Trưởng Lão mỉm cười, sau đó nàng nói tiếp:
- Tin tức vừa tới, một tuần sau trong đấu giá hội của Lê Gia sẽ đấu giá không ít thứ tốt, đều là những thứ khó gặp trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, còn có một số linh dược hiếm thấy, nguyên liệu luyện chế Nguyên Linh Khí và Nguyên Linh Bảo.

Còn có không ít Vũ Kỹ và Linh Kỹ!
- Bất quá, những thứ đó đối với chúng ta cũng không tạo thành sóng gió gì, thế nhưng đối với những gia tộc thế lực nhất lưu bên ngoài là một bút tài phú lớn, hiện tại trong Lâm Viên Thành đã tụ tập không ít Đấu Sĩ!
Thiên Mộng Tuyết nhíu mày:
- Rồi thú vị dữ chưa?
Lam Trưởng Lão cười cười:
- Cung chủ! Không vội! Những thứ đó cũng không có gì đáng nói, thế nhưng tin tức truyền về lại có bán một số thứ vô cùng kỳ lạ! Từ xưa đến nay chưa từng nghe qua có thứ nào công dụng như vậy a.

Trong mắt Thiên Mộng Tuyết lúc này mới xuất hiện vẻ hứng thú, Lam Trưởng Lão nói tiếp:
- Một loại đan dược kì lạ, uống vào sẽ tự động bài trừ chất béo có hại trong thân thể, khiến cho người ta dù có ăn cả thế giới cũng không béo, còn có một loại thuốc bôi giúp bảo dưỡng da mặt như da của em bé, thuốc đổi màu tóc, dưỡng tóc mượt mà, … đây toàn là thứ bất phàm a!
- Đích xác là chuyện thú vị!
Nữ nhân luôn quan trong nhất là vẻ ngoài, những thứ Lê Gia đấu giá không thể nghi ngờ có sức hút cực lớn đối với phái nữ, Thiên Mộng Tuyết lập tức có hứng thú, nàng nói:
- Một tuần sau à? Lúc đó ta cũng muốn biết rốt cuộc Lê Gia có thực sự sở hữu những thứ bất phàm như vậy hay không?
- Lam Trưởng Lão, phiền ngươi hôm đó đi một chuyến rồi!
Lam Trưởng Lão đã sớm muốn đi, nghe Cung chủ phân phó lập tức đáp ứng.

Bên trong Lâm Viên thành đã sớm tạo ra oanh động không nhỏ, Lê Gia lần này mang ra toàn là đồ tốt, nghe nói có cả Linh Kỹ 10 sao, đây quả thực là hấp hẫn không nhỏ đối với các Đấu Sĩ, ngoài ra còn có không ít linh dược quý hiếm và Nguyên Linh Khí Nguyên Linh Bảo, nhất thời tin tức truyền đi rất xa, sự phồn hoa trong Lâm Viên Thành càng lúc càng lớn.
Khu ẩm thực Lê Gia từ đó mà nổi danh, hiện tại danh khí đã lan xa trong phạm vi ven Bình Nguyên Thiên Hương, Thúy Hằng Đại Sâm Lâm và Thảo Nguyên Xích Diệm.

Các cửa hàng mới liên tiếp mọc ra, Vũ Lôi Phong truyền cho bọn họ hầu như toàn bộ món hắn biết, những món mới lạ này đều mang đến làn gió mới cho Lâm Viên Thành, khách đến ngày càng đông.
Quanh đấu giá hội của Lê Gia, Lê Hùng Hải đâu thể nào bỏ qua cơ hội tốt như vậy? Hắn cho người mở ra không ít khách điếm để các cường giả nghỉ chân, giá cả cao một chút nhưng vẫn luôn chật kín người, những người đến vì vật đấu giá cũng không để ý đến chút giá cả kia, ở gần đấu giá hội là tốt rồi.
Vũ Lôi Phong có thể cảm giác được không khí trong Lâm Viên Thành mơ hồ có một uy áp nhàn nhạt, xem ra có không ít cường giả đến lần này.
- Ngày mai đã là ngày đấu giá diễn ra, người đến không ít, có thể sẽ bán được giá rất cao!
Lê Hùng Hải ngồi trong đình viện hắn chăm chú nhìn bàn cờ trước mắt, khó khăn đẩy quân cờ đi một khoảng ngắn.

- Lê Gia Chủ lo lắng gì sao?
Vũ Lôi Phong ngồi đối diện hạ xuống một nước cờ, trên gương mặt không có chút lo lắng nào, hắn vô cùng thoải mái, bán được bao nhiêu không quan trọng, chủ yếu lần này hắn muốn lôi kéo sinh ý cho khu ẩm thực mà thôi.
- Ngày mai chắc chắn sẽ vô cùng náo nhiệt, vạn nhất Phú Gia giở trò e rằng khó mà ứng phó!
Lê Gia Chủ lần nữa đẩy mạnh quân cờ, khẽ đập một cái cầm đi quân cờ của Vũ Lôi Phong vừa sơ hở để lộ.
- Lấy bất biến ứng vạn biến, có những thứ tưởng chừng như sơ hở nhưng thực ra lại vô cùng kiên cố! Lê Gia Chủ, ngươi lại thua!
Vũ Lôi Phong mỉm cười, nhẹ nhàng nhấc quân cờ ở một vị trí không tưởng đánh vào tận cùng phòng tuyến, theo một nước này, trận thế của Lê Hùng Hải vỡ tan nát, hắn nghĩ nát óc cũng không thể phá được thế công, dù cho đánh nước nào cũng lộ ra chỗ chí mạng.
- Kì đạo của Vũ Chưởng Môn không ngờ lại uyên thâm như thế, ta thua!
Lê Hùng Hải thu dọn bàn cờ, trong mắt hiện ra vẻ chấn động, thanh niên này rốt cuộc phải có tâm trí bực nào mới có thể vẽ ra cái bẫy lớn như thế, những nước cờ của hắn tưởng chừng đầy sơ hở, nhưng một khi hắn tấn công vào sơ hở đó thì lập tức mắc bẫy.
- Tỷ số đã là 49 - 0 rồi, Lê Gia Chủ không phải muốn để ta làm tròn đó chứ?
- Quên đi! Ta không phải đối thủ của ngươi!
Hai người vui vẻ cười, bỗng dưng bên ngoài truyền ra khí tức chấn động
- Tiểu Nguyệt lại muốn đột phá?
Lê Hùng Hải lập tức lao đi.

Vũ Lôi Phong cũng theo sát phía sau.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.