Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước

Chương 53: Quản giáo



Cao Thầm nghe theo trưởng bối phân phó, tiến lên dập đầu với Lâm Vị Hi. Dập đầu xem như là lễ tiết chính thức, chỉ có trưởng bối cùng trưởng giả quyền cao chức trọng mới xứng đáng nhận lễ này. Nếu theo trước kia, mặc dù Lâm Vị Hi là trưởng tỷ, nhưng vẫn ngang hàng với Cao Thầm, nàng không nhận nổi lễ dập đầu này. Mà bây giờ, Lâm Vị Hi lại vững vàng đàng hoàng ngồi, nhìn tận mắt Cao Thầm dập đầu ba cái rắn chắc với mình.

Đôi mắt nàng chăm chú nhìn động tác của Cao Thầm, sâu trong ánh mắt tựa hồ có vòng xoáy u ám. Cao Thầm dập đầu xong, hồi lâu không nghe được tiếng gọi hắn ta dậy ở phía trên, Cao Thầm không hiểu, vẫn duy trì tư thế dập đầu như cũ. Lúc đầu Cao nhị thái thái cười cười, nhìn đến đây cũng có chút nghi ngờ. Đây là lần đầu tiên Yến vương phi gặp Cao Thầm a? Cao Thầm có chỗ nào không thỏa đáng hay sao, mà vương phi nhìn hắn ta chăm chú như vậy?

Uyển Nguyệt từ phía sau nhẹ nhàng gọi Lâm Vị Hi một tiếng: "Vương phi?"

Lâm Vị Hi lấy lại tinh thần, lãnh đạm quét nam hài đang quỳ áp sát mặt sàn kia, thờ ơnói: "Đứng lên đi."

Giọng nói của Lâm Vị Hi không tính là nhằm vào, nhưng cũng không có ý tứ yêu thích gì. Hôm nay trước khi đi Cao Thầm nghe di nương với nhũ mẫu nói, muốn hắn ta phải biểu hiện thật tốt, có thể làm cho Yến vương phi yêu thích là tốt nhất.

Con gái của Hàn thị là con dâu của Lâm Vị Hi, còn con trai sau này chỉ sợ vẫn phải dựa vào sự trợ giúp của Yến vương để thuận lợi kiếm một chức quan, thậm chí là tước vị, đương nhiên thị không dám đắc tội Lâm Vị Hi, thậm chí ước gì có thể lấy lòng vị vương phi trẻ tuổi này. Nghe nói Yến vương vô cùng sủng ái tân vương phi, ban đầu Hàn thị tính toán rất tốt, tiểu hài tử như Cao Thầm nuôi thật tốt, trắng trắng mềm mềm, môi hồng răng trắng, làm gì có phu nhân nào nhìn không thích? Mà Lâm Vị Hi còn chưa có con, thích nhất là dính loại hỉ khí của nam hài này. Cho nên Hàn thị cảm thấy, chỉ cần Cao Thầm không làm ra hành động bất nhã nào làm cho người ta chán ghét, không có lý do gì mà Lâm Vị Hi không thích Cao Thầm.

Trước khi ra cửa Cao Thầm được di nương tận tâm chỉ bảo, trên đường đi lại bị tổ mẫu, thẩm mẫu dặn dò một trận, hắn ta cũng biết hôm nay tới gặp phu nhân khônghề tầm thường, cho nên khi đi tới thì vô cùng cẩn thận. Sau khi nhìn thấy Lâm Vị Hi, Cao Thầm cực kỳ kinh hãi, đây chính là vị phu nhân mà hắn ta phải cẩn thận lấy lòng? Thế mà còn trẻ như vậy, xem ra rõ ràng cùng tầm như tỷ tỷ của hắn ta a.

Nhưng bất kể trong lòng Cao Thầm nghĩ như thế nào, hắn ta cũng không dám thể hiệnra ngoài, mà là lấy ra vẻ vui vẻ hàng ngày khi gặp tổ mẫu cùng phụ thân, các động tác dập đầu vấn an làm nước chảy mây trôi lại hồn nhiên đáng yêu, đảm bảo tất cả mọi người nhìn vào đều sẽ cười khen ngợi. Mọi ngày hắn ta đều như vậy được các phu nhân đến quốc công phủ làm khách khen thưởng. Thế nhưng hôm nay, trán của hắnta vẫn cúi trên sàn nhà thật lâu, cũng không thấy vương phi ngồi trên cao lên tiếng. Cao Thầm không dám ngẩng đầu, chỉ có thể duy trì động tác ban đầu, mặt và hai tay đều áp trên mặt sàn. Ở trong phòng thoang thoảng hương hoa mai, vương phi mỹ lệ rực rỡ trẻ tuổi cao quý ung dung, mà hắn ta thì còn quỳ trên mặt đất, đột nhiên Cao Thầm sinh ra một cảm giác hèn mọn.

không biết qua bao lâu, thời gian cũng không dài, nhưng đối với Cao Thầm mà nói, lại phảng phất như cả một đời. Giọng nói Lâm Vị Hi dễ nghe, tựa như châu ngọc vang lên, nhưng lại hờ hững: "Đứng lên đi."

Lúc này Cao Thầm mới dám cẩn thận từ dưới đất bò dậy, chỉ là trong khoảnh khắc, đối với vị vương phi trước mặt này, Cao Thầm vừa kính lại sợ, ngay cả nhìn thẳng cũngkhông dám. một lần nữa hắn ta ý thức được, mình chỉ là con thứ, so với phu nhân cao quý như vậy chính là khác nhau một trời một vực, mà cũng thẹn không dám so sánh cùng.

Trước khi ra cửa Hàn thị đã cố ý dặn dò, bất kể tổ mẫu tỏ thái độ như nào, Cao Thầm vẫn phải tôn kính vui vẻ với vương phi. Đạo lý này rất dễ hiểu, quốc công phủ bọn họ sao có thể so với Yến vương. Ngay cả Cao Hi thân phận cao quý như vậy gả cho Cố Trình Diệu còn là trèo cao, mặc dù sau đó có Cao Nhiên thay thế, nhưng cũng như nhau đều là vãn bối. Bây giờ quốc công phủ muốn đi gặp mẹ chồng Cao Nhiên, chính là Yến vương phi, Hàn thị cùng thế tử anh quốc công làm sao dám khinh thường. Nhưng mà lần này bọn họ tới đây chung quy là làm chỗ dựa cho Cao Nhiên, cho nên trước khi ra cửa đám người phủ anh quốc công liền thỏa thuận, phu nhân anh quốc công đóng vai mặt đen, Cao nhị thái thái đóng vai mặt trắng, lại có tiểu hài tử Cao Thầm ở giữa điều hòa. Yến vương phi xem tiểu hài tử ngây thơ vô kỵ, nên sẽ dễ nóichuyện hơn một chút.

Trước khi ra cửa phủ anh quốc công nghĩ rất vẹn toàn, nhưng không thể nghĩ đến khi tới phủ Yến vương, ngay cả Cao Thầm đứa bé này Lâm Vị Hi đều dầu muối không vào. Lão phu nhân anh quốc công cùng con dâu liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy ngỡ ngàng ngoài ý muốn cùng sự khó xử.

không cân bằng được không khí, vốn nên đóng vai mặt đen là lão phu nhân anh quốc công lúc nói chuyện cũng không cảm thấy chắc chắn lắm. Bà ta hết sức căng thẳng, xuất ra tư thái trưởng giả tiền bối: "Yến vương phi, vãn bối quốc công phủ tinh nghịch, để ngươi chê cười rồi."

Lâm Vị Hi nghe vậy cười cười, quả nhiên, cái này tới. Nàng hơi dựa vào ghế, khuỷu tay nghiêng nghiêng tỳ vào tay vịn, một tay khác cầm nắp trà, tiếng nói hững hờ: "Phủanh quốc công tàng long ngọa hổ, lời này của lão phu nhân khiêm tốn rồi. Còn chưa hỏi thăm lão phu nhân mang theo con dâu cùng cháu trai, tự mình tới cửa phủ Yến vương, là có chuyện gì?"

Lâm Vị Hi một bộ điềm nhiên không để ý, mà bọn họ thì lại tư thế sẵn sàng đón quân địch. Còn chưa giao chiến, đối phương đã đánh xuống đòn phủ đầu rồi. Lão phu nhânanh quốc công nhíu mày, không hài lòng lắm loại dáng vẻ mặc kệ không thèm để ý này của Lâm Vị Hi, không khỏi cũng quá xem thường người rồi. 

"Lão thân chống đỡ bộ xương già này tự mình tới cửa, tất nhiên là có mục đích. Chỉ làkhông biết, tam tiểu thư không nên thân nhà chúng ta đang ở đâu rồi? Tổ mẫu cùng thẩm mẫu đến, nàng ta thân là vãn bối, vậy mà cũng không ra thỉnh an?"

"A, đây là lão phu nhân đang hỏi thế tử phi." Lâm Vị Hi vẫn lười biếng dựa vào ghế bành bên trên, tùy ý nói: " Bây giờ thế tử phi còn đang chép sách trong Phật đường. Chuyên này từ cuối tháng trước đến giờ cũng hơn hai mươi ngày rồi, thế tử phi vẫn chưa chép xong, nên mới không thể đi ra gặp lão phu nhân. nói đến chuyên này thậtsự người mẹ chồng là ta cũng không phải, không thể sớm dạy dỗ nàng ta cho tốt, để thậm chí ngay cả chép mấy quyển Hiếu kinh cũng không làm được. Lão phu nhân ngài nếu như nhớ thương thế tử phi, không ngại chờ một chút, đợi nàng ta chép xong, ta để nàng ta tranh thủ thời gian tới gặp ngài?"

Lão phu nhân anh quốc công bị chẹn họng phát nghẹn, nữ tử xuất giá tòng phu, chức trách giáo dưỡng từ mẫu thân chuyển vào tay mẹ chồng. Người làm mẹ chồng đương nhiên có quyền quản giáo nàng dâu, nhiều trường hợp chính là mẹ đẻ cũng không thể lắm miệng. Lâm Vị Hi quản giáo Cao Nhiên là chuyện đương nhiên, mà Lâm Vị Hi nóiCao Nhiên quy củ không tốt, ngay cả Hiếu kinh cũng không chép xong, những người nhà mẹ đẻ phủ anh quốc công như lão phu nhân này thật sự không còn mặt mũi. Từ xưa đến nay chữ hiếu đè chết người, nữ tử xuất giá không được giáo dưỡng tốt, bị nhà chồng ghét bỏ không tài thậm chí bất hiếu, cho dù là nhà mẹ đẻ thì cũng vô cùng hổ thẹn.

Chính lão phu nhân anh quốc công cũng là mẹ chồng, có thể nói là cũng không hiền lành gì với con dâu, nhưng đối với cháu gái của mình, lão phu nhân cũng rất khôngvui.

Trước đây không lâu phủ anh quốc công nhận được lời nhắn của Cao Nhiên, Cao Nhiên sai hạ nhân truyền lời, nói mẹ chồng không thích mình, gần sang năm mới rồi mà còn bị giam tại Phật đường lạnh lẽo chép sách, còn lâu mới được ra ngoài. Người trong nội viện thấy thế tử phi không ở đây, có chút dã tâm đã có ý nghĩ muốn bò lên giường chủ tử rồi.

Chỗ dựa lớn nhất của phủ anh quốc công chính là thể tử phi Cao Nhiên được thế tử rấtyêu thích. Tuy Cao Nhiên là thứ nữ, nhưng chỉ cần có thể mang lại lợi ích cho phủ quốc công, đích hay thứ cũng không sao cả. Cố Trình Diệu dụng tâm với Cao Nhiên là điều mà phủ quốc công đều nhìn thấy. Nhưng mọi thứ không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như thừa dịp Cao Nhiên không ở đây, thật sự có nữ tử khác bò lên giường, mượn cơ hội cướp đi sự sủng ái của thế tử, vậy thì phải làm thế nào? một khi Cao Nhiên thất sủng, quan hệ thông gia lại trở lại thời điểm lúc Cao Hi ở đây, vô cùng nguy hiểm. Thân phận của Cao Nhiên còn không bằng Cao Hi, sau lưng không có đại trưởng công chúa Thọ Khang, quan hệ giữa phủ quốc công với phủ Yến vương sẽ càng mỏng manh mờ nhạt.

trên dưới cả nhà phủ anh quốc công đều mong mỏi Cao Nhiên sớm ngày sinh hạ nhi tử, bám thật chắc thật lâu vào chiếc thuyền lớn Cố Huy Ngạn này. Bây giờ lại nghe nóiCao Nhiên bị mẹ chồng khắt khe, còn có nguy cơ bị thất sủng, lão phu nhân phủ anhquốc công hoảng hồn, bất chấp mặt mũi cùng thân phận, lập tức muốn ra xe, bà ta tự mình mang người đến nói chuyện với Cao Nhiên.

Lão phu nhân anh quốc công hướng mặt ra hiệu một chút, Cao nhị thái thái hiểu ý, để cho nha hoàn ôm Cao Thầm đi ra. Chờ trong phòng không có tiểu hài tử, lão phu nhân cũng có thể nói càng thêm thẳng thắn: "Vương phi, lúc ở nhà mẹ đẻ tam tiểu thư nhà chúng ta mặc dù có chút ngang bướng, nhưng cũng không phải là người không biết nặng nhẹ, càng sẽ không làm ra chuyện đại nghịch bất hiếu. Vương phi nói tam tiểu thư bất hiếu, còn phạt chép Hiếu kinh ở Phật đường, không biết trong chuyện này có nguyên nhân gì không?"

Lâm Vị Hi cười khẽ một tiếng, từ trên ghế dựa đứng lên, ánh mắt tỏa ra ánh sáng lung linh, sóng mắt lưu chuyển: "Ta còn nói lão phu nhân làm sao ngay cả bái thiếp cũngkhông đưa, đột nhiên mang theo người tới cửa, hóa ra là ngài đến đây hưng sư vấn tội. Cũng được, mặc dù đây vốn là việc nhà của phủ Yến vương, nhưng nếu như tiểu thư của quý quốc công phủ không chịu được phạt, vậy ta đành phải mang việc xấu trong nhà nói ra rồi. Tam tiểu thư của quý phủ bị phạt, là bởi vì trước mặt mọi người nàng ta chống đối Yến vương, còn hư hư thực thực chỉ trích vương gia xử trí bất công. Ta biết ta là kế mẫu, tình ngay lý gian làm gì đều không có đạo lý. Nhưng ngay trước mặt mọi người thế tử phi chống đối Yến vương, lão phu nhân ngài nói có nên phạt haykhông? Ta nể tình nàng là nữ quyến, mỏng manh yếu ớt, nên mới miễn gia pháp, chỉ phạt nàng ta chép sách trong Phật đường, bế môn hối lỗi, cũng có thể thuận tiện tĩnh tâm. Chưa từng nghĩ hai mươi ngày trôi qua, Hiếu kinh thế tử phi còn chưa chép đượcmột nửa, đã làm cho nhà mẹ đẻ tới cửa giải oan ức rồi."

Lão phu nhân cùng Cao nhị thái thái nghe nói Cao Nhiên bị phạt là do đắc tội Yến vương, ngay lập tức kinh sợ đứng ngồi không yên, chờ sau khi nghe Lâm Vị Hi nóixong, càng cảm thấy hoảng sợ, còn dâng lên một cơn tức giận. Cao Nhiên cũng dám chống đối Yến vương? Còn dám chất vấn Yến vương xử trí bất công? Trời ạ, đây là Yến vương, ngay cả hoàng đế cũng không dám nói với Yến vương loại lời này, Cao Nhiên nàng làm sao dám nói!

Lâm Vị Hi nhìn người đã từng là tổ mẫu cùng nhị thẩm vừa hối hận vừa phẫn nộ, trong lòng cười lạnh một tiếng, làm bộ muốn đứng dậy: "Tiểu thư quốc công phủ là khôngphạt được, vậy ta gọi thế tử phi đi ra. Ta trẻ tuổi, vốn khó mà phục chúng, hôm nay mới biết hóa ra con dâu chống đối cha mẹ chồng, nhà mẹ đẻ sẽ mang người tới, khí thế hung hăng hỏi tội. Lão phu nhân cùng Cao thái thái đã không cho phép ta phạt thế tử phi thì nói sớm, sau này ta xuất phát từ hảo tâm quản giáo, đỡ bị lão phu nhân tới cửa chỉ vào mặt mà mắng, nói ta kế mẫu độc ác, khe khắt con dâu."

"Ai, vương phi!" Đám người lập tức tiến lên ngăn cản, lão phu nhân anh quốc công còn ngại bối phận không động đậy, Cao nhị thái thái lại không cố kỵ, bà ta đi nhanh tiến lên giữ chặt cánh tay Lâm Vị Hi, Lâm Vị Hi làm bộ muốn đi ra rồi, cũng bị Cao nhị thái thái ngăn lại: "Vương phi, là chúng thần thiếp không đúng, chỉ nghe được hạ nhân đôi câu vài lời đã vội vội vàng chạy tới, lại không nghĩ ngược lại là ái nữ gây ra sai lầm. Vương phi ngài là mẹ chồng của tam tiểu thư, lúc chưa xuất các là do mẫu thân quản giáo, sau khi qua cửa rồi, còn không phải trông chờ vào vương phi ngài dạy bảo nàng ta hay sao? Lão thái thái nhà thần thiếp vừa rồi là gấp quá nên mới vậy, nhưng cũngkhông phải có ý oán trách vương phi, ngài muốn quản giáo tam tiểu thư như thế nào, người nhà mẹ đẻ chúng thần tuyệt không dám nói này nọ."

Lâm Vị Hi cười cười, mặc dù cánh tay bị Cao nhị thái thái ôm, nhưng thần sắc trên mặt vẫn là một mảnh lạnh lùng: "Ta cũng không dám. Ta với thế tử phi tuổi tác tương đương nhau, trước đó lại không sống ở kinh thành, đột nhiên liền trở thành mẫu thân của thế tử phi. Nếu ta là người nhà mẹ đẻ thế tử phi, ta cũng sẽ không phục. Ta có thể hiểu được suy nghĩ của lão phu nhân cùng nhị thái thái, thôi để ta cho người gọi thế tử phi đến, sau này thế tử phi có như thế nào, đại khái là do lão phu nhân cùng quốc công phủ dạy bảo, ta không quản việc này nữa."

"Ai u vương phi, ngài đây là nói gì vậy." Cao nhị thái thái không để ý xấu hổ, lập tức khom người, mặc kệ mặt mũi chính mình hơn ba mươi tuổi đầu, nói lời nhỏ nhẹ vớimột nữ tử tuổi tác cũng chỉ tương đương con gái mình: "Vương phi, là do chúng thần thiếp không đúng, trách lầm vương phi. Mặc dù vương phi còn trẻ, nhưng đến thái hậu cũng tán thưởng ngài. Lễ vật cuối năm từ phủ Yến vương, có cái nào không phải làmột tay ngài lo liệu đâu, trong kinh thành trên dưới già trẻ không có một nhà nàokhông khen ngợi. Chúng thần thiếp chưa từng coi thường vương phi ít tuổi, lại càngkhông dám bởi vì vương phi vừa mới vào cửa mà khinh thị ngài. Vương phi làm việc đương nhiên là có đạo lý, không phải tự nhiên mà ngài phạt tam tiểu thư, đem tam tiểu thư giao cho ngài dạy bảo, phủ quốc công đều vô cùng an tâm a."

Lâm Vị Hi bị một đống người giữ tay, chỉ có thể dừng bước, không còn lộ ra vẻ muốnđi ra ngoài, nhưng sắc mặt của nàng vẫn lạnh lùng, hỏi: "Nếu đã như vậy, sau này ta lại giao cho thế tử phi việc gì..."

Cao nhị thái thái lời thề son sắt nói: "Ngài cứ việc phạt nàng, phủ quốc công chúng thần thiếp tuyệt sẽ không dị nghị. Lúc này cũng là do chúng thần bị ác nô lừa gạt, nên mới hiểu lầm vương phi. Loại chuyện như này, sau này sẽ không xảy ra nữa."

Ngay trước mặt mọi người Cao nhị thái thái nói những lời này, tất nhiên sau này khôngcòn mặt mũi lại đến chỉ điểm chuyện mẹ chồng nàng dâu nữa. Về sau chỉ cần khôngphải Lâm Vị Hi làm ra chuyện như giữa mùa đông bắt Cao Nhiên dùng nước đá giặt quần áo, hay là làm những hành vi độc ác khác, chỉ sợ phủ anh quốc công không còn là chỗ dựa của Cao Nhiên nữa rôi.

Cao Nhiên chuyên mời nhà mẹ đẻ tới cửa thị uy, chỉ sợ cũng không có lường qua loại kết quả này đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.