Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1026





Cổ Trần suy tư, càng phát giác có thể thực hiện, nơi này không có vương quốc, đế quốc, hoàng triều, chỉ có nguyên một đám Vương tộc, Hoàng tộc, liên minh các thế lực.

Đã vậy, không bằng thành lập một quyền lực tập trung chưa từng có, hoàng triều hợp nhất lực lượng cường đại, lấy nước làm cơ sở, bao dung vô số Nhân tộc Vương tộc bộ lạc trong Man Hoang.

Thậm chí thành lập một Nhân tộc hoàng triều nhất thống, duy nhất, vô thượng, chí cao, thống trị toàn bộ Man Hoang nhân tộc, khi đó mới thật sự là cường đại và cường thịnh.

- Cứ làm như vậy đi!Hai mắt Cổ Trần sáng rực, dã tâm chi hỏa trong lòng cơ hồ muốn tràn ra.

- Hắc Thổ, tham kiến ngô vương!Đang nghĩ ngợi, một người đi tới bên ngoài đại điện, chính là Hắc Thổ, thân thể đã thu nhỏ lại một nửa, nhưng vẫn vô cùng to lớn.

Cổ Trần từ trong suy nghĩ tỉnh lại, nhìn Hắc Thổ, khí tức càng phát mạnh mẽ, đã bắt đầu ngưng tụ Niết Bàn chi huyết trong cơ thể, cả người giống như đang kinh lịch một trận thuế biến kinh người.


- Hắc Thổ, xem ra không thể mang ngươi xuất chinh.

Nhìn Hắc Thổ, Cổ Trần nhịn không được thở dài, có thể cảm ứng rõ ràng, Hắc Thổ đang một ở thời khắc mấu chốt, không cách nào dẫn hắn xuất chinh.

Hắc Thổ đang tiến hành thuế biến mấu chốt nhất, không cách nào rời đi.

Cứ như vậy, mang ai xuất chinh?Long Uyên tọa trấn Sơn Hải thành, Man Phi tọa trấn Long Ngao thành, Hắc Thổ không cách nào xuất chinh, hiện tại, Cổ Trần bỗng nhiên phát giác tướng lãnh dưới tay mình vẫn là quá ít.

- Xem ra, cần bồi dưỡng thêm một số tướng lãnh trung tầng, tìm kiếm một số chiến tướng cường đại mới được, nhân tài quá ít.

Cổ Trần trong lúc nhất thời cảm giác nhân tài dưới tay mình quá ít, đỉnh phong nhân tài, chiến tướng, chỉ có bốn người, đến thời điểm cần dùng thật quá ít.

- Đây là một giọt thần huyết, trở về thuế biến thật tốt, cần phải độ kiếp phong Vương, nếu không bắt ngươi tra hỏi.

Sắc mặt Cổ Trần nghiêm túc nhìn Hắc Thổ, ra cảnh cáo, nếu không thể độ kiếp phong Vương, vậy cũng không cần trở về.

- Tuân lệnh!Hắc Thổ lớn tiếng lĩnh mệnh, trong đầu đầy dấu chấm hỏi, tiếp nhận thần huyết liền bái tạ sau đó xoay người rời đi.

Chỉ còn lại Cổ Trần ngồi trong đại điện cười khổ.

- Tìm được mấy chiến tướng cường đại rồi.

Mặt mũi Cổ Trần tràn đầy kiên định, bỗng nhiên đứng dậy, đi thẳng đến đại điện.


Hắn muốn đi xử lý một vài chuyện, sau đó an bài công tác phòng ngự rồi rời Bách Man sơn, muốn tìm chiến tướng cực kỳ cường lực mới được.

Nhân tài khan hiếm, Cường Tướng dưới tay không đủ.

- Ừm?Mới vừa ra tới, sắc mặt Cổ Trần ngưng tụ, bỗng nhiên nhìn về phía nơi xa, ngoài Bách Man sơn có một cỗ khí tức cường đại đang cấp tốc phá không mà đến.

- Vũ Hoàng?Cổ Trần kinh ngạc lên tiếng, cỗ khí tức kia, lại là khí tức của Vũ Hoàng.

Trong lòng hắn hiếu kỳ, Vũ Hoàng sao lại tới đây?Sưu!Một bóng người hạ xuống Bách Man sơn, đứng trong hư không, nhìn xuống Hoang Cổ thành phía dưới.

Chỉ thấy, bên trong Hoang Cổ thành một người nhảy lên, đạp trên hư không đi tới, chính là Cổ Trần, kinh ngạc nhìn vị Vũ Hoàng trước mắt này.

- Vũ Hoàng đích thân tới, Bách Man sơn có rồng đến nhà tôm!Cổ Trần cười nói, lại không biết lúc này Vũ Hoàng đang bị mộng bức, đôi mắt kém chút lồi ra tới.

- Ngươi! Ngươi ngươi! Mặt mũi Vũ Hoàng tràn đầy kinh dị, trừng lớn nhìn Cổ Trần.

Hắn giống như gặp phải quỷ, hoảng sợ vô cùng, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, bị Cổ Trần cứ thế mà dọa đến nhịp tim cũng dừng lại.

Vũ Hoàng hô hấp dồn dập, kinh dị nhìn Cổ Trần, thậm chí hoài nghi Cổ Trần trước mắt có phải thật hay không, hay là lão quái vật biến ra.

- Ngươi, ngươi làm sao! Hắn không nói nên lời.

Thật sự là bị Cổ Trần làm rung động tột đỉnh, kém chút choáng.


Trước đó nhìn thấy Cổ Trần còn giống như không có phong Vương, thời gian trước, đột nhiên chứng đạo phong Vương, trực tiếp đứng hàng đầu trên Phong Vương bảng, hơn nữa còn là phong hào Nhân Vương.

Nhưng sau cùng đột nhiên biến mất, khiến người ta hiếu kỳ, dẫn đến một trận gió to sóng lớn, thậm chí kích động tâm các dị tộc phương thần.

Đảo mắt mấy ngày, Cổ Trần làm sao lại bước vào Hoàng giả cảnh, thành một phương Hoàng giả, giống như hắn, khí tức thâm bất khả trắc, đã nhìn không thấu.

- Ngươi, phong hoàng rồi?Vũ Hoàng chấn kinh hỏi.

Cổ Trần cười không nói, trước đó xem không hiểu khí tức cụ thể của Vũ Hoàng, hiện tại đã có thể cảm ứng rõ ràng được chiều sâu của hắn.

Vũ Hoàng nửa chân đạp nhập Thiên môn, sắp gõ mở Thiên môn, toàn thân trên dưới còn quấn một luồng Quy tắc khí tức ba động.

- Vũ Hoàng, mời.

Cổ Trần cười mời Vũ Hoàng, hai người cùng đến trước Thanh Đồng đại điện, đi vào trong đó.

- Li, dâng rượu, đi nướng một phần Kim Giao thịt chiêu đãi Vũ Hoàng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.