Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1046





Vũ Hoàng lắc đầu nói:- Không cần nói lời cảm tạ với bản Hoàng, đợi khi quay về, bản Hoàng lập tức phái sứ đoàn ra ngoài, gả hoàng nữ duy nhất của ta cho ngươi, nếu ngươi không muốn, thì giữ lại làm thị nữ cũng được.

- Đừng đừng đừng! Cổ Trần lập tức xua tay, có chút dở khóc dở cười.

Tên Vũ Hoàng này, sao lúc nào cũng muốn gả con gái cho hắn thế, chẳng lẽ sợ con gái mình không lấy được chồng sao.

Vũ Hoàng nhìn thấy dáng vẻ này của hắn lập tức không vui nói:- Ngươi nói thế có phải ghét bỏ con gái của bản Hoàng hay không, nhưng mà nếu ngươi không bằng lòng, bản Hoàng cũng không ép.

- Haiz, ban đầu vốn dĩ ta còn muốn tặng cả liên minh kèm theo coi như đồ cưới cho ngươi, nếu ngươi không thích vậy coi như xong.


Vũ Hoàng nói xong còn khẽ lắc đầu, tiếc hận không thôi.

Cổ Trần thật sự bó tay rồi, hắn có chút dở khóc dở cười, hối hận có được không?Hắn thật sự ra tay hào phóng quá, đem cả liên minh làm đồ cưới, không hiểu Vũ Hoàng này nghĩ cái gì nữa? Chẳng lẽ cả một cái liên minh lớn như vậy hắn đều không cần sao?- Được rồi, bản Hoàng về liên minh xử lý một chút chuyện trước, sau đó tất nhiên sẽ đến nhà cảm tạ.

Vũ Hoàng trịnh trọng nói, đợi sau khi Cổ Trần gật đầu hắn mới bay lên không trung, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành một tia sáng biến mất không thấy đâu nữa.

- Đi xem Mỹ Đỗ Toa một chút trước đã.

Cổ Trần nhìn lên bầu trời, đột nhiên nhớ tới Mỹ Đỗ Toa.

Nàng đuổi giết Thông Thiên Lão Ma kia rời khỏi chỗ này, xem như đã giúp Cổ Trần và Vũ Hoàng, tất nhiên hắn phải đi xem thử một chút, thuận tiện nói lời cảm tạ một phen.

Vù!Nghĩ vậy cho nên, Cổ Trần lập tức phóng lên bầu trời, chỉ trong chớp mắt đã chui vào hư không biến mất không thấy đâu nữa.

Ầm ầm! Trong hư không loạn lưu, hai bóng người đang một đuổi một chạy, thỉnh thoảng giao thủ, đánh cho hư không toán loạn, phong bạo bao phủ khắp nơi.

- Mỹ Đỗ Toa, ngươi không giết được bổn tọa, vì sao còn đuổi mãi không thả?Lão Ma giận dữ, không nhịn được liên tục gào thét, vẻ mặt rất táo bạo.

Trong lòng hắn rất tức giận, cô ả Mỹ Đỗ Toa này tự dưng chạy tới gây chuyện, nếu không phải vì nàng ta, hắn đã có thể đánh sập Thiên môn, cướp đi một phần quy tắc thiên địa bản nguyên.


Hiện giờ thì tốt rồi, bị Mỹ Đỗ Toa phá hoại, vụ làm ăn này coi như ngâm nước nóng.

- Ngươi đã từng tập kích bản Hoàng, muốn chạy sao, không dễ dàng như vậy đâu.

Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng hừ một tiếng, giẫm lên băng sương, tuyết quốc quanh người bốc lên ầm ầm lao tới, khí thế giống như không không giết chết Lão Ma thề không bỏ qua.

Hành động này khiến Lão Ma tức điên người, trong lòng run sợ.

- Bị nàng ta phát hiện rồi sao?Trong lòng Lão Ma âm thầm kinh nghi.

Đúng là khi Mỹ Đỗ Toa mở cánh cửa thiên môn hắn đã từng đánh lén nàng, nhưng hắn làm vô cùng bí ẩn, không ngờ vẫn bị phát hiện.

Mà lần đánh lén đó cũng không thành công, Mỹ Đỗ Toa đã cảnh giác và đề phòng trước, sau khi thất bại hắn trực tiếp bỏ chạy, sợ bị cường giả Thủy tộc chú ý tới.

Hiện giờ thì tốt rồi, đã bị chính chủ biết, bị đuổi giết không thả, tất nhiên là hắn cũng có chút bực bội.

- Bổn tọa đánh lén thì sao? Không phải ngươi cũng chưa chết à?Lão Ma giận dữ hét lên một tiếng, quay người đánh ra Ma khí cuồn cuộn.

Ầm!Mỹ Đỗ Toa đưa tay ta vỗ nát Ma khí đang lao tới, tốc độ vẫn không giảm, tuyết quốc hung hăng lao lên.


- Cút!Lão Ma gào thét, Ma Vực quét tới, va chạm vào tuyết quốc, hai thế giới hư ảnh đụng chạm lẫn nhau, truyền ra từng tiếng vang đáng sợ.

Tên Lão Ma kia vừa chiến vừa trốn, vô cùng xảo trá, hơn nữa còn âm hiểm độc ác, mắt thấy công kích không thành đã lập tức tháo chạy, quá ranh ma.

Có điều Mỹ Đỗ Toa không yếu, tuy vẫn chưa đăng thiên môn, nhưng chiến lực của bản thân mạnh kinh thiên, có đủ chiến lực để chống lại Lão Ma cường đại.

Đây mới là nguyên nhân khiến Lão Ma không muốn dây dưa với nàng ta, dù sao nếu bị đám cường giả còn lại phát hiện, đặc biệt là cường giả Thủy tộc, vậy thì gay go.

- Mỹ Đỗ Toa, ngươi không giết được bổn tọa cũng không chịu từ bỏ, rốt cuộc ngươi muốn thế nào?Chạy trốn một lúc lâu, khi thấy không trốn được Mỹ Đỗ Toa truy sát, Lão Ma không nhịn được gầm lên.

Đáng tiếc, đáp lại hắn là ánh mắt tàn nhẫn lạnh như băng của Mỹ Đỗ Toa, và cả tuyết quốc thế giới đang ầm ầm lao đến.

Rầm rầm rầm! Hai người kịch chiến, khiến hư không loạn lưu tán loạn, đánh ra từng mảnh từng mảnh hư vô.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.