Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1050





Cổ Trần nở nụ cười lạnh lùng nhìn ma hồn kia đang không ngừng giãy dụa, gào thét, có chút khinh thường.

Còn nói thần phục, ngươi cho rằng bản thân có giá trị lắm sao? Thà cắn nuốt còn có tốt hơn, làm vậy ngược lại sẽ mang đến tác dụng lớn nhất cho Cổ Trần.

- Không không, đừng ăn bổn tọa, ta biết một bí mật cực lớn, còn có rất nhiều bảo vật, chí bảo nữa, đều nguyện ý dâng lên cho ngươi.

Lão Ma hoàn toàn luống cuống rồi, hắn hoảng sợ kêu to xin tha.

Thậm chí hắn còn vội vàng la lớn:- Cổ Trần, ta nguyện ý thần phục ngươi, làm nô lệ cho ngươi, chỉ cầu ngươi buông tha cho ta thôi.


- Trấn áp!Cổ Trần lạnh lùng quát một tiếng, trực tiếp gia tăng lực trấn áp, tiếng nổ ầm vang vang lên, mười tám tầng địa ngục cùng nhau chấn động, áp lực đáng sợ hung hăng ép xuống.

Vô số sợi xích đỏ như máu xoay tròn, khóa chặt ma hồn, Lục Đạo ma bàn tăng tốc xoay quanh, xoắn nát ma hồn kia.

- A! Ma hồn kêu gào thảm thiết, thân thể từ từ vỡ tan từng chút một, từng mảnh nhỏ rơi xuống.

Ma hồn ban đầu rất lớn bây giờ đã bị xoắn nát tróc ra từng mảnh, càng ngày càng nhỏ lại, khí tức cũng càng ngày càng suy yếu.

Lão Ma tuyệt vọng hét lớn:- Cổ Trần, dù bổn tọa hồn phi phách tán cũng không bỏ qua cho ngươi.

- Ta nguyền rủa ngươi, nguyền rủa ngươi trầm luân muôn kiếp, trời tru đất diệt ngươi, nguyền rủa ngươi, nguyền rủa ngươi…Từng tiếng gào thét thê lương truyền khắp toàn bộ địa vực, giống như tiếng kêu rên của lệ quỷ.

Sau khi Lão Ma gào rú, vậy mà hắn lại trả giá bằng hồn phi phách tán để nguyền rủa Cổ Trần, còn nguyền rủa cực kỳ ác độc đáng sợ.

Bùm!Ma hồn vỡ nát, ý chí tiêu tán hoàn toàn, hóa thành một cỗ lực lượng nguyền rủa quỷ dị lao thẳng về phía hồn thể của Cổ Trần.

Nhìn thấy điều này, chẳng những Cổ Trần không có một tia hoảng hốt sợ hãi, ngược lại còn lộ ra nụ cười trào phúng.

- Nguyền rủa? Sợ là người nghĩ nhiều rồi.

Cổ Trần cười một tiếng khinh thường, mi tâm phát ra một tia sáng, đột nhiên tế ra một kiện bảo vật, một chiếc chiến cung trực tiếp nghênh đón cỗ lực lượng nguyền rủa kia.


Đó là Nguyền Rủa Chi Cung.

Chiến Cung rung lên một tiếng, lực lượng nguyền rủa kia va chạm vào Nguyền Rủa Chi Cung, phát ra ánh sáng chói mắt, quỷ dị khó lường.

Cỗ lực lượng nguyền rủa kia đụng phải Nguyền Rủa Chi Cung, lập tức bị hấp thu thôn phệ, quả nhiên lại biến thành chất dinh dưỡng nuôi dưỡng Nguyền Rủa Chi Cung.

Sau khi cắn nuốt lực lượng nguyền rủa, chiếc chiến cung kia bay trở về, rơi vào Trong tay Cổ Trần, cảm giác như nó lại nặng thêm một chút.

Hơn nữa khí tức nguyền rủa bên trong càng mạnh mẽ ác liệt hơn, giống như vừa tiến hóa, trở nên cường đại hơn, tỏa ra khí tức đáng sợ dường như có thể chú chết vạn vật.

- Chà chà, không tệ, Lão Ma ngươi đúng là người tốt.

Cổ Trần chậc lưỡi tán thưởng, Lão Ma này đúng là người tốt hiếm có khó tìm, không chỉ tặng cho hắn một ma hồn cường đại làm thuốc bổ, lại còn tặng cả một cỗ lực lượng nguyền rủa làm chất dinh dưỡng cho Nguyền Rủa Chi Cung của hắn.

Không thể không nói, Lão Ma thật sự đã khiến Cổ Trần xúc động cảm kích, đang yên đang lành lại tặng cho hắn hai phần thuốc bổ quý giá, đúng là thú vị.

- Lão Ma, ngươi yên tâm đi đi, ta sẽ ghi nhớ lòng tốt của ngươi, sẽ giết thêm nhiều tiểu ma đầu con nối dõi của ngươi, để ngươi ở dưới đó không phải cô đơn.

Cổ Trần lầm bầm lầu bầu nói thầm, cất Nguyền Rủa Chi Cung đi.

Nếu như Lão Ma có thể nghe thấy những lời này, khả năng sẽ tức đến mức đội mồ sống lại.


Đáng tiếc, Lão Ma đã chết, Thông Thiên Lão Ma đệ nhất, bi kịch chết trong tay Cổ Trần như vậy, con đường Thông Thiên bị chặt đứt, hồn phi phách tán.

Rầm!Tiếng chấn động truyền đến từ trong mười tám tầng địa ngục, ma hồn đã mất ý chí của Lão Ma bị nghiền nát hoàn toàn, bị Lục Đạo ma bàn mài nhỏ, sau đó ma diệt thôn phệ toàn bộ.

Sau khi nuốt xong ma hồn, Cổ Trần thu mười tám tầng địa ngục vào trong mi tâm, khiến nó biến mất không thấy đâu nữa.

- Ngươi không sao chứ ?Vừa ra ngoài, hắn đang nghe thấy một giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền đến, tuy giọng nói có hơi lạnh, nhưng lại lộ ra chút lo lắng không dễ nhận ra.

Cổ Trần kinh ngạc quay đầu lại, nhìn Mỹ Đỗ Toa trước mắt mình.

- A, nữ hoàng đang quan tâm ta sao ?Hắn nói xong thì nở một nụ cười xấu xa, nhìn nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa từ đầu đến chân, vị Thâm Hải Nữ hoàng này vậy hơn nữa lo lắng cho hắn?- Hừ!Một tiếng hừ lạnh lùng, đánh tan phong bạo hư vô bốn phía xung quanh.

Ngay lập tức một luồng hơi lạnh bao phủ, đóng băng bốn phương, Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng, hàn khí trong đôi mắt càng ngày càng đậm.

- Lại hồ ngôn loạn ngữ nữa, bản Hoàng sẽ trấn áp ngươi, ma hồn kia đâu rồi?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.