Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1118





Cổ Trần nhìn thấy thế thì có chút sốt ruột, nhưng hắn không dám tùy tiện bước qua vòng xoáy thông đạo kia, ai biết được có nguy hiểm hay hạn chế gì không.

Hắn vừa ném hai tên tộc nhân Hắc Ma tộc vào trong, kết quả lập tức bị xoắn nát bay đến ngoại vực, bị Thiên Ma ngoại vực kia há miệng nuốt sạch.

Cổ Trần không nắm chắc, tất nhiên không dám tùy tiện bước vào trong vòng xoáy, cho nên hắn chỉ có thể bất đắc dĩ, chờ đợi Thiên Ma ngoại vực kia buông xuống chứ không còn cách nào khác.

- Bổn tọa nhớ kỹ khí tức linh hồn của ngươi rồi.

Giọng nói kia truyền đến, càng ngày càng xa, vòng xoáy sụp đổ ầm ầm, ma khí vô tận tiêu tán, mây đen tản ra khắp nơi, biến mất hoàn toàn.

- Này này, đừng đi mà!Cổ Trần sốt ruột, thiếu chút nữa đã xông vào trong vòng xoáy, may mà hắn vẫn dừng lại được.


Vòng xoáy kêu ù ù rồi tán loạn, tất cả khôi phục lại bình thường, Thiên Ma ngoại vực đã đi rồi, vòng xoáy biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện vậy.

Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, cho dù bên phía Nhân tộc, hay là phía Hắc Ma tộc, đều lộ ra vẻ mặt đờ đẫn, ngây ngốc không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Cổ Trần, vậy mà hắn dọa chạy một tên Thiên Ma ngoại vực.

Đám người Vũ Hoàng, lão Thiên Nhân nhìn nhau, trong lòng vô cùng chấn động.

- Xong rồi!- Thiên Ma ngoại vực đi mất rồi!Phía Hắc Ma tộc hoàn toàn tuyệt vọng, cả đám kêu trời trách đất, tiếng kêu rên truyền khắp hư không.

- Vậy mà lại chạy mất!Cổ Trần ảo não nhìn vòng xoáy biến mất, cuối cùng tên Thiên Ma ngoại vực kia cũng không hàng lâm.

Nó cảnh giác cực cao, cũng có dự cảm cực mạnh, vô cùng xảo quyệt, vậy mà lại không hàng lâm, giống như đã dự cảm được nguy hiểm nên không xuống vậy.

Giờ thì tốt rồi, vốn dĩ cho rằng vật đại bổ sắp tới, khiến linh hồn thể phải hưng phấn.

Kết quả lại mừng hụt một trận, khiến Cổ Trần mất hết cả hứng, tử phủ đang chấn động cũng khôi phục lại bình tĩnh, linh hồn thể cũng bình thường trở lại.

- Haiz!Nhìn về phía vòng xoáy biến mất, Cổ Trần thở dài một tiếng, chỉ biết nhìn rồi thở dài không làm gì được.

.


Cơ duyên tốt như vậy thế mà lại chạy mất, nếu nói không đáng tiếc đó là giả, trong lòng hắn vẫn đang dâng lên từng cơn đau đớn ảo não, giống như vừa mất đi một món ăn mỹ vị.

- Tên Thiên Ma ngoại vực này xảo quyệt quá.

Cổ Trần nói thầm một câu, hắn không biết sao, bản thân vừa mở miệng ra đã nói muốn ăn thịt người ta, chắc chắn đã dọa đối phương sợ, dám xuất hiện mới là lạ.

Đám người bên phía Vũ Hoàng đưa mắt nhìn nhau, không nói gì, Ánh mắt nhìn Cổ Trần có gì đó là lại, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ.

Thiên Ma ngoại vực cũng bị dọa không dám xuất hiện, gã này, hung tàn đến mức nào đây.

- Tiến công, hủy diệt Hắc Ma tộc!Đột nhiên Cổ Trần quay người lại, lạnh lùng ra lệnh.

Ầm!Một trăm nghìn Bất Tử cấm vệ tăng tốc, nghiền ép một đường đánh tan lớp phòng ngự cuối cùng của Hắc Ma tộc, nghiền nát tia hi vọng cuối cùng của bọn họ.

Thiên Ma ngoại vực không hàng lâm, đã đè chết cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của Hắc Ma tộc, hy vọng sụp đổ, bọn họ lập tức rối loạn hoàn toàn.

- A! - Trốn mau!Cả sào huyệt Hắc Ma tộc trở nên hỗn loạn, vô số tộc nhân Hắc Ma tộc chạy trốn, hoảng sợ, căn bản không ai ngăn cản Bất Tử cấm vệ.

Bởi vì không ngăn cản được, đến bao nhiêu chết bấy nhiêu.

Đám tộc nhân Hắc Ma tộc có dũng khí đều hiến tế cả rồi, đám cường giả bao gồm cả Hoàng giả Hắc Ma Hoàng của bọn họ đều hiến tế bản thân.

Vì muốn triệu hoán một tên Thiên Ma ngoại vực hàng lâm, đáng tiếc, nguyện vọng của bọn họ đã thất bại, nếu như bọn họ biết hiến tế bản thân căn bản vô dụng, khả năng sẽ tức giận đến mức đội mồ sống lại.


Hắc Ma tộc bại vong là kết cục đã định, đám người Vũ Hoàng yên lặng quan sát, cả sào huyệt Hắc Ma tộc máu chảy thành sông, thi thể chồng chất, máu thịt vương vãi khắp nơi.

Tiếng kêu gào thảm thiết đan xen lẫn nhau, ầm ầm vang xa, chấn nhiếp tứ phương.

Oán khí cuồn cuộn ngút trời, tộc nhân Hắc Ma tộc không cam lòng phát ra oán hận đan xen, tràn ngập, đáng tiếc, rất nhanh đã bị Bất Tử cấm vệ thôn phệ hấp thu từng chút một.

Đám Bất Tử cấm vệ này, giết hại không nương tay, thôn phệ tử khí, oán niệm…Làm chất dinh dưỡng để nâng cao sức mạnh, hoàn toàn không có một chút tác dụng phụ nào.

- Sát khí mạnh quá, giống như Hung binh trên thế gian vậy.

Lão Thiên Nhân nhìn một chi Bất Tử cấm vệ đáng sợ kia với vẻ mặt thận trọng, trong lòng vô cùng chấn động.

Quân đoàn cường đại bậc này, chính là một đám hung khí trên nhân gian, giết hại chúng sinh, thậm chí còn có cảm giác như kiếp phạt sắp xuất hiện.

Tất nhiên Cổ Trần cũng biết điểm này, hai trăm nghìn Sát Lục Đạo binh, sát khí quá mạnh, nếu không phải do hắn ẩn giấu khả năng thiên phạt đã buông xuống từ lâu rồi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.