Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1147





Mặc Kỳ Lân cười hì hì, đôi mắt to tròn đảo quanh, rõ ràng cũng đang có ý định làm chuyện xấu, hình như đang muốn hãm hại người nào đó.

Trong lòng Cổ Trần có chút buồn cười, không biết con Mặc Kỳ Lân này đang chuẩn bị hãm hại ai đây.

Bên ngoài Bách Man sơn hoàn toàn yên tĩnh, núi rừng tăm tối đột nhiên nổ tung, không gian kêu kèn kẹt rồi vỡ vụn tạo ra một vết rách.

Oành!Sau đó một bóng người rơi ra từ bên trong, cả người chật vật không chịu nổi, cơ thể chảy đầy máu, dáng vẻ vô cùng thê thảm.

- Phụt! Cổ Trần đáng chết.


Người này phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt, trên người hiện ra ánh sáng màu hồng trong suốt, bộ thủy tinh giáp màu đỏ đang mặc trên người vỡ tan, lồng ngực có một lỗ thủng.

Hắn là Hồng Tinh Thần Tử của Thiên Tinh tộc, gã này chính là người vừa trốn trong hư không, đang quan sát đến Cổ Trần, kết quả bị phát hiện, gặp phải một kích bất ngờ khiến hắn bị thương.

Trên người Hồng Tinh Thần Tử tỏa ra hồng quang, từng khối Thủy tinh màu hồng bao trùm, lan tràn, nhanh chóng chữa trị vết thương cho hắn, chỉ trong chớp mắt đã khôi phục lại.

Hắn thở dốc một hơi, hoảng sợ nói:- Cái tên hung nhân Cổ Trần này quá mạnh, Hắc Thiên Thần Tử cũng vẫn lạc trong tay hắn, chẳng trách trong Thánh Vực khắp nơi đều lan truyền hung danh của hắn.

- Đáng chết, Hoàng tộc lớn nhất của Thiên Tinh tộc đã bị hắn diệt, bản Thần Tử lại bị hắn đánh trọng thương, khoản nợ này, sớm muộn gì cũng phải thanh toán với hắn.

Hồng Tinh Thần Tử đầy giận dữ, hàm răng cắn chặt sắp nát cả ra, cảm thấy bị sỉ nhục sâu sắc.

Chưa bao giờ hắn cảm thấy bị sỉ nhục lớn như vậy, khiến cho lòng kiêu ngạo của vị Thần tử Thiên Tinh Tộc này bị đánh thành từng mảnh.

Lúc này hắn mới nhận ra, Nhân tộc, cũng có yêu nghiệt cường đại khiến bách tộc hoảng sợ, Cổ Trần hung danh hiển hách chính là một người như vậy.

Thậm chí hắn còn không dám ló đầu ra, trực tiếp chạy trốn ngay, nếu như chậm một bước khả năng cũng phải đi theo gót Hắc Thiên Thần Tử.

- Quay về, mời Đại Thần Tử xuất quan.

Mặt mũi Hồng Tinh Thần Tử đầy dữ tợn, lạnh lùng hừ một tiếng, đạp bước bay lên không trung, muốn rời khỏi nơi này, quay về mời Đại Thần Tử trong tộc hắn xuất quan.


Xếp trên hắn, còn có một vị Thần Tử cường đại hơn, dù là thực lực, thiên phú, tiềm lực, hay huyết mạch đều là người cường đại nhất.

Được xưng là cường giả đệ nhất của Thiên Tinh tộc thế hệ này, có hi vọng trở thành thần nhất, thành tựu tương lai không giới hạn, được xưng là Đại Thần Tử.

Vù!Đúng vào lúc này, một cỗ ba động quỷ dị từ dưới nền đất truyền đến.

Dưới nền đất đen nhánh có một cỗ khí tức đáng sợ đang lan tràn, khiến sắc mặt Hồng Tinh Thần Tử đại biến, trong lòng tuôn ra cảm giác nguy cơ nồng đậm.

- Không tốt!Hắn kinh ngạc kêu lên một tiếng, đang muốn bay lên không trung tránh đi, kết quả dưới chân lại truyền đến một tiếng vang thật lớn.

Uỳnh!Một tiếng vang trầm đục, bùn đất đen nhánh nổ tung, hóa thành một lỗ thủng tối đen như mực, giống như một cái ma khẩu nuốt cả người hắn vào trong.

- A! Đây là cái gì?Hồng Tinh Thần Tử hoảng sợ kêu to, lực lượng toàn thân sôi trào bạo phát, huyết mạch Thần Linh trong cơ thể cũng cháy lên, phát ra một cỗ thần lực cường đại.

Soạt!Một khắc sau, từng chiếc xích sắt màu đen chui ra từ trong ma khẩu, nhanh chóng quấn quanh thân thể hắn, phía trên có vô số ký hiệu quỷ dị lít nha lít nhít lóe sáng.

Đám xích sắt này quấn quanh người hắn rồi kéo thẳng hắn vào trong ma khẩu đen như mực.

- Đây là! Thần Ma đọa lạc bị trục xuất sao?Hai mắt Hồng Tinh Thần Tử trợn trừng, vẻ mặt đầy sợ hãi, ra sức giãy dụa, không quan tâm đến chuyện tiêu hao, lập tức thiêu đốt huyết mạch Thần Linh trong cơ thể.


Ầm!Thần lực cường đại bùng nổ, muốn đánh tan từng sợi xúc tu quỷ dị kia, chỉ là rất nhanh hắn đã hoảng sợ phát hiện ra, vậy mà hắn không có cách nào tránh thoát được.

Đám xích sắt này, giống như từng sợi trật tự pháp tắc đáng sợ, khóa chặt hắn lại, không ngừng kéo hắn vào trong ma khẩu đen như mực phía dưới.

Hắn có thể trông thấy lờ mờ, ở trong bóng tối vô tận có một bóng người đáng sợ, có vô số pháp tắc luật trời quấn quanh trên thân người kia, tiếng kêu leng keng không dứt.

Những sợi pháp tắc luật trời này đang khóa chặt một bóng người đáng sợ, như thần như ma, khủng bố tuyệt luân.

Hồng Tinh Thần Tử sợ hãi, ánh mắt hoàn toàn bị tuyệt vọng lấp đầy, giãy dụa không ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị kéo vào bên trong.

Nếu như trong thời kỳ toàn thịnh, hắn còn có khả năng thoát ra được, nhưng vừa bị Cổ Trần đánh trọng thương, vẫn chưa khôi phục, đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn bực này, tất nhiên là không kịp chạy thoát.

- Không! Ta chính là Thiên Tinh Thần Tử, ngươi dám ăn ta, chắc chắn sẽ bị thần phạt.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.