Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1188





Mỹ Đỗ Toa nghiêm mặt nói, nàng nhận ra được chỗ bất phàm của thần vật.

Cổ Trần lại chỉ cười:- Không đơn giản như vậy đây, gốc ký sinh vật này chưa hoàn toàn trưởng thành, vẫn còn thiếu một chút.

Nếu nó có thể hấp thu sạch sẽ Thần Ma, có khi nó sẽ trở thành một Thần Ma khác.

- Rống! Đọa lạc Thần Ma đột ngột quát to một tiếng.

Nó đưa đôi mắt nhìn Cổ Trần, lộ ra biểu tình cầu xin tha thứ, như thể đang nói, chớ ăn ta.

Thấy nó như thế, Cổ Trần chìm vào suy tư, hắn nói:- Quả thật ta muốn nấu ngươi ăn, bởi vì giữ ngươi chính là giữ lại một tai họa ngầm, không bằng nấu ăn sạch còn bổ béo được chút ít.


Ăn một Thần Ma sẽ mang lại cho ta rất nhiều lợi ích, ngươi nói có đúng không?Cổ Trần nói xong, cười híp mắt nhìn Đọa Lạc Thần Ma.

Ánh mắt này dọa sảng Đọa Lạc Thần Ma, nó đâu có cách nào phản kháng đâu, nó bị Thương Thiên tế đàn cộng thêm xích sắt Pháp Tắc Luật Trời phong tỏa, rồi lại bị thần vật ký sinh hấp thu hết tám phần bản nguyên Thần Ma.

Hiện tại, thân thể Đọa Lạc Thần Ma trống rỗng, không còn chút lực lượng nào, làm sao phản kháng nổi hung nhân Cổ Trần kia?- Cho ngươi hai con đường, chinh chiến cho ta một vạn năm, ta thả ngươi tự do, cho ngươi một mạng.

Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng, giọng điệu nhẹ nhàng, ánh mắt đạm mạc nhìn Đọa Lạc Thần Ma, vươn ra hai ngón tay.

- Con đường thứ hai, đó chính là ta nấu chung ngươi với gốc ký sinh vật này một chỗ, dùng bản nguyên Thần Ma của ngươi để tu luyện, có khi như vậy lại tốt hơn.

Cổ Trần đưa ra hai con đường cho nó lựa chọn, hoặc là thần phục, chinh chiên vạn năm vì Cổ Trần, hai là bị nấu luôn thành Thần Dược cho Cổ Trần tẩm bổ.

Phải biết, dùng một tôn Thần Ma luyện dược chắc chắn sẽ mang lại hiệu quả kinh người, tuyệt đối là kinh thiên động địa.

Đọa Lạc Thần Ma trầm mặc, hai mắt nó tỏa ra hung hãn, nhưng cuối cùng lại bình tĩnh lại, nó chớp chớp mắt.

Ý thức nó hỗn loạn thật, nhưng vẫn có thể hiểu mấy lời của Cổ Trần, nên mới im lặng.

- Ngươi không nói lời nào, ta sẽ cho là ngươi không đồng ý, vậy đành xin lỗi thôi, ta chỉ có thể hầm một nồi canh Thần Ma nếm thử tại chỗ.

Cổ Trần lẩm bẩm, biểu tình tiếc hận.


Hắn nói xong, lập tức nhổ phăng gốc ký sinh thần vật kia ra, bộ rễ đỏ máu dày đặc quấn ngay lấy bàn tay hắn.

Ký sinh thần vật thoát khỏi Đọa Lạc Thần Ma liền điên cuồng muốn chui vào bên trong thân thể Cổ Trần, ký sinh lần nữa hấp thu chất dinh dưỡng của hắn.

- Muốn ký sinh ta? Ngươi suy nghĩ nhiều rồi.

Cổ Trần cười lạnh, vừa dứt lời, trên cánh tay toát ra Ngũ Sắc Thiên Phạt, xì xì đánh về phía ký sinh vật kia.

- A! Một tiếng hét thảm truyền đến, ký sinh vật bị sức mạnh Thiên Phạt phong tỏa, luyện hóa nó triệt để.

Hai mắt Thần Ma hoảng sợ, tận mắt nhìn thấy Cổ Trần luyện hóa gốc ký sinh thần vật nọ, giải quyết ngay mối uy hiếp tiềm ẩn.

Cứ như vậy, Cổ Trần đã thu được một gốc ký sinh thần vật quỷ dị.

Cổ Trần đã luyện hóa xong ý thức cuối cùng còn sót lại bên trong thần vật, phong ấn nó, sau đó thu vào.

- Đi, chúng ta đi về trước.

Hắn quét mắt nhìn chung quanh một chút, trực tiếp đánh ra một vầng sáng cuốn lấy Thương Thiên tế đàn và Đọa Lạc Thần Ma vào bên trong, sau đó xé mở không gian bước vào.

Bạch!Chớp mắt, Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa mang theo Thương Thiên tế đàn cùng Đọa Lạc Thần Ma biến mất khỏi chỗ này.

Hô! Sau khi Cổ Trần và Mỹ Đỗ Toa rời đi không lâu, một luồng hắc khí lặng lẽ xuất hiện ở nơi này, phiêu đãng trong không trung.


- Là ai phá hủy kế hoạch của ta?Trong hắc khí truyền tới một giọng nói âm lãnh, lộ vẻ tức giận.

Nhìn toàn bộ nơi chôn xương hóa thành thung lũng, trống rỗng, chỉ còn lại vực sâu không thấy đáy, Thương Thiên tế đàn chẳng thấy đâu, Đọa Lạc Thần Ma cũng không còn.

Ngay cả gốc thần vật quỷ dị ký sinh trên thân thể Đọa Lạc Thần Ma cũng đã biến mất, ý niệm phía trên bị xóa sạch không hiểu lí do.

Sao lại biến mất? Bị kẻ nào lấy đi? Không hề có bất kì tin tức nào, hắc khí cứ phiêu đãng mãi trên không trung.

Nó đang yên lặng cảm ứng điều gì đó, muốn tìm kiếm khí tức lưu lại nơi này để biết được là do ai làm.

Đáng tiếc nơi này vừa mới bị hủy diệt, thậm chí có cả một cỗ Thiên Phạt Chi lực đã chôn vùi tất cả các khí tức, không cách nào truy tìm.

- Đáng chết!Trong hắc khí phát ra một giọng nói khó chịu, vô cùng phẫn nộ.

Nó không tìm ra được.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.