Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1196





Cuối cùng Đọa Lạc Thần Ma cũng khuất phục, nó giao Chân Linh toái phiến của mình cho Cổ Trần, tương đương với việc đồng ý thần phục người này.

Một Thần Ma cao cao tại thượng, kiêu ngạo vô song như nó sao có thể thần phục người ta chứ?Thật ra Đọa Lạc Thần Ma không còn lựa chọn nào khác.

Nếu nó không đáp ứng, nhất định Cổ Trần sẽ nấu nó lên để ăn, giữ lại chính là tai họa ngầm.

Đáp ứng thì có thể giữ được một mạng, hơn nữa còn có cơ hội tìm lại tự do, chỉ khi còn sống mới thực hiện được những việc mình muốn làm, chết rồi sẽ không còn gì nữa.

- Rất tốt.


Cổ Trần cười, bắt lấy khối toái phiến lấp lánh kia, hắn đưa thẳng nó vào bên trong Tử Phủ, rơi xuống 18 tầng Địa Ngục trấn áp dưới Luân Hồi Ma Bàn.

- Chủ thượng! Phía trên tế đàn, ánh mắt Đọa Lạc Thần Ma có chút phức tạp, vị Thần Linh cao ngạo cúi đầu hô một tiếng chủ thượng.

Nó thần phục Cổ Trần.

Nhìn thấy Thần Ma thần phục, Cổ Trần cười nhạt:- Ngươi đã đưa ra một lựa chọn rất sáng suốt, kỳ thật ngươi thần phục ta cũng chẳng mất gì.

Ta không hề muốn khống chế ngươi, chỉ là muốn tiêu trừ một tai họa ngầm thôi, thứ mà ta thật sự để ý chính là Thương Thiên tế đàn, chứ không phải Thần Ma ngươi.

Cổ Trần thờ ơ nói khiến thân thể Thần Ma co rụt lại.

Phía trước Thương Thiên tế đàn, ánh mắt Cổ Trần sáng lên, hắn đánh giá tòa tế đàn quỷ dị này cẩn thận, thấy xung quanh nó là đủ loại ký hiệu, mà đám xích sắt Pháp Tắc Luật Trời cũng lóe lên đủ loại phù văn, hấp dẫn ánh mắt Cổ Trần, khiến hắn muốn thăm dò sự huyền bí trong đó.

Đây mới là thứ Cổ Trần coi trọng nhất, còn Thần Ma chỉ là tiện thể kèm theo, nếu không thần phục hắn sẽ thật sự mang đi nấu canh.

Thần Ma sợ run cả người, có chút e ngại cúi đầu xuống, nó cảm giác được Cổ Trần không lừa nó, nếu không thần phục sẽ bị mang đi nấu chín.

Thần Ma mà thôi, không chịu thần phục thì giữ lại sẽ là một tai họa ngầm, nên vì sao phải giữ? Trực tiếp đè ra nấu ăn tốt hơn nhiều.

- Nếu ngươi đã thần phục thì chính là ngươi của ta, những thứ này cho ngươi ăn.


Cổ Trần mỉm cười với Thần Ma, sau đó múc một bát nước canh lớn kèm theo một khối thịt Giao Long đưa đến trước mặt Thần Ma.

- Tạ! Tạ! Chủ thượng! Thần Ma há mồm chật vật nói ra.

Bản nguyên Thần Ma của nóbị thiếu đi nhiều, ý chí hỗn loạn, thời gian có thể bảo trì ý thức thanh tỉnh là không nhiều, cho nên lúc này chỉ biết nói một câu cảm tạ.

Cổ Trần gật đầu, đưa một bát canh Thần thực lớn cho Thần Ma ăn là chuyện bình thường, vì vốn dĩ bát canh này cũng được nấu từ tám phần bản nguyên Thần Ma của nó.

Ùng ục!Đọa Lạc Thần Ma uống một hớp, cả người đột nhiên phát sáng, từng đoàn Thần Hi tràn ngập trong cơ thể, tỏa ra hào quang mạnh mẽ.

Uy áp Thần Ma bung ra, nhưng bị Pháp Tắc Luật Trời xích lại rất nhanh.

- Rống! Nó rống lên, chậm rãi đứng dậy, lại tiếp tục ngửa cổ lên trời gào thét, xích sắt Pháp Tắc Luật Trời bị kéo căng chặt, phát ra tiếng leng keng.

Nó đã hồi phục rất nhiều, thậm chí càng cường đại hơn trước, một chén Thần thực đã giúp nó lấy lại được sức mạnh, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục là chuyện không thể.

Thần thực có hiệu quả kinh người, nhưng chắc chắn Cổ Trần sẽ không cho nó ăn hết.

Giỡn sao, bộ hắn không biết ăn?Cổ Trần thấy Thần Ma đã khôi phục khá tốt, ít nhất cũng được nửa phần, đừng thấy chưa được một phần mà lầm, Thần Ma với nửa phần sức mạnh đã đủ kinh người rồi.


- Thật không thể tin.

Mỹ Đỗ Toa theo dõi toàn bộ quá trình, cảm thấy không thể tin nổi khi Cổ Trần thật sự thuần phục được một vị Thần Ma, mà vị Thần Ma kiêu ngạo đó lại cam tâm tình nguyện.

Sao hắn có thể làm được chứ? Nhờ vào chút hù dọa đó thôi ư?Thần Ma sao có thể sợ hãi trước lời hù dọa của một người? Thần Ma vốn không sợ chết, nhưng vì cớ gì nó lại chấp nhận thần phục?Giờ khắc này, Mỹ Đỗ Toa rất muốn biết Cổ Trần đã làm được bằng cách nào, ngay cả Thần Ma cũng bị hắn thu phục, trên đời này còn có chuyện gì hắn không làm được ư?Nếu Cổ Trần biết, khẳng định sẽ nói có, hắn không biết sinh hài tử.

- Mỹ Đỗ Toa, hai ngày này ta không có thời gian, ngươi chuẩn bị xong thì truyền tin cho ta.

Cổ Trần quay đầu nhìn Mỹ Đỗ Toa, trong mắt mang theo một tia áy náy, ý là tiễn khách.

Mỹ Đỗ Toa gật đầu, quay sang nhìn Đọa Lạc Thần Ma một chút, nó đang quỳ một gối trước mặt Cổ Trần, cái đầu kiêu ngạo cúi thấp, khí tức kinh khủng khiến người người kính sợ.

Một tôn Thần Ma lại thần phục một Nhân tộc, nếu truyền ra ngoài nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.