Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1297





Dưới Thiên Khiển đáng sợ như thế, sống là quá vô lý!- Đệ nhất hung nhân, Cổ Trần, phải bỏ mạng dưới Thiên Khiển.

- Đáng tiếc, thật đáng buồn, đáng tiếc!Quang Chi Tử, Ám Chi Tử, Lôi Trạch không ai là không thở dài liên tục, nhìn Thiên Khiển diệt thế vừa rồi, người nào cũng không tin Cổ Trần sống được.

- Nhân tộc Cổ Trần, tuy ngươi đã chết, nhưng chắc chắn tên ngươi sẽ được ghi vào nguyên quán và sử sách của bách tộc.

Hỏa Vân Nhi trịnh trọng nói ra.

Mọi người nghe thế đều gật đầu đồng ý, Cổ Trần là một nhân vật kinh thiên động địa, là người đầu tiên dẫn Thiên Khiển Chi Môn tới trong vòng 100 ngàn năm qua, cũng là người đầu tiên nghênh đón Thiên Khiển.


Người như thế chắc chắn sẽ vang danh tứ phương, thậm chí từ nay về sau, sự tích của hắn sẽ được ghi khắc lại trong sử sách.

Thiên Khiển! trước giờ vốn chỉ là một tin đồn, hiện tại rốt cuộc thấy được, mà người cho bọn họ cơ hội ấy chính là hung nhân Cổ Trần.

Ầm ầm! Mặt đất chấn động, sông núi nứt toác, Thiên Khiển nước lũ cuồn cuộn buông xuống, vô cùng vô tận, căn bản không có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản.

Tất cả mọi người cười lạnh trước sự cuồng vọng của Cổ Trần, có khinh thường, có châm chọc, có tiếc hận, có hưng phấn, tóm lại, mỗi người một tâm tình khác nhau.

- Đệ nhất hung nhân đã chết.

- Đáng tiếc.

Nơi xa, Hỏa Tang Nhi, Hỏa Lân Tử và những người từng gặp hắn, thậm chí chí từng giao thủ với hắn đều lộ ra thần sắc tiếc hận.

Nhất là Hỏa Tang Nhi, nàng ta mấy lần bị Cổ Trần kích thích thiếu chút nữa hỏng mất tâm linh, hiện tại đột nhiên trông thấy Cổ Trần bị Thiên Khiển đánh chết, trong lòng chợt tuôn ra từng đợt khoái ý.

Đông!Bỗng, một tiếng ầm vang phát ra từ trong lòng đất sâu vô tận, cả mặt đất kịch liệt run rẩy.

Ngay sau đó, có bóng người từ dưới vực sâu phóng thẳng lên trời, một đường phá vỡ Thiên Khiển nước lũ, cực kỳ mạnh mẽ đánh thẳng vào hang trời phía trên.

Nơi đó chính là vị trí của Thiên Khiển Chi Môn ban nãy, người kia lại có thể đánh xuyên qua Thiên Khiển nước lũ, giết tới phụ cận.


- Muốn diệt ta, Thiên Khiển cũng không được!Chỉ nghe một tiếng hét dài truyền đến, thiên địa ù ù rung động, vô số người kinh hãi, trừng lớn hai mắt.

- Không có khả năng!- Hắn không chết?- Đây không phải là thật!Kinh hãi!Các phương sợ hãi, đám người Thái Dương Thần Tử, Ám Chi Tử, Quang Chi Tử giật mình kêu lên, trừng lớn đôi mắt nhìn bóng người đang xông phá Thiên Khiển.

Giờ khắc này, vô số sinh linh bên trong Bách Tộc Thánh Vực bị một màn trước mắt làm cho chấn động.

Cổ Trần, vậy mà không chết?Ầm ầm! Phía dưới Thiên Khiển, một bóng người ngừng vung quyền đánh tới.

Đó là Cổ Trần, hắn vậy mà không chết, chỉ là Thanh Đồng Bí Giáp trên người rách nát kinh khủng, máu thịt bê bết, có vẻ vô cùng chật vật.

Tất cả sợ ngây người, đều bị sự hung hãn và cường đại của Cổ Trần chấn kinh.

- Vậy mà không chết?Thái Dương Thần Tử tỏ ra kinh dị, tròng mắt muốn trừng rớt ra ngoài.

Vốn hắn đang nghĩ, nếu bản thân ở dưới Thiên Khiển chắc chắn không kiên trì nổi ba hơi, vậy mà bây giờ Cổ Trần lại sinh long hoạt hổ, thoạt nhìn không có việc gì, đã thế còn càng thêm cường đại, khí tức càng sâu không lường được, mỗi một quyền đều có thể đánh tan một đợt Thiên Khiển Chi lực.

Mỗi lần đánh như thế, một tia Thiên Khiển Chi lực lại bị hút vào bên trong thân thể hắn, khiến khí tức Cổ Trần mạnh thêm một phần.

Thiên Khiển chính là lực lượng nằm trên Thiên Phạt.

Dưới loại tình huống này, Cổ Trần chẳng những không bị Thiên Khiển đánh chết, ngược lại còn kích thích Thiên Phạt Chi lực bên trong thân thể không ngừng biến hóa, trưởng thành.


Mỗi một lần hắn hấp thu một tia Thiên Khiển Chi lực, Thiên Phạt Chi lực trong thân thể hắn sẽ hội tụ lại, sau đó lột xác trở nên cường đại hơn.

- Mở!Một tiếng quát lớn, khắp nơi chấn động.

Chỉ thấy phía dưới Thiên Khiển, Cổ Trần vung tay lên đánh nổ bốn lần Thiên Khiển Chi lực, hút sạch chúng vào cơ thể.

Dưới sự tẩy lễ của Thiên Khiển, thân thể hắn không ngừng mạnh lên, thể phách càng cường đại, chút nữa thôi là hắn qua chuẩn Thánh Thể cảnh giới.

Thể phách cường đại chậm rãi lột xác, thánh quang tràn ngập như sắp bước vào cảnh giới Thánh Thể, thân thể thành Thánh!Bành!Đột nhiên, Cổ Trần đánh xuyên qua thương khung, Thiên Khiển nước lũ vỡ tan, hắn lập tức thừa cơ nhảy vào trong cái lỗ tuôn ra Thiên Khiển nước lũ.

Đó cũng chính là nơi Thiên Khiển Chi Môn biến mất, Cổ Trần nhảy lên, giết vào trong đó.

Răng rắc, răng rắc!Dưới vô số ánh mắt soi mói, ngay phía dưới Thiên Khiển, Cổ Trần chặt đứt thiên địa quy tắc, cực kỳ cường thế giết vào trong, bóng dáng hắn dần dần mơ hồ.

Mọi người chỉ có thể nhìn thấy Thiên Khiển Chi lực vô tận đang sôi trào gào thét, bộc lộ sức mạnh diệt thế, nhưng vẫn không cách nào diệt được Cổ Trần.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.