Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1303





Thái Thản Thần Tử thở dài, ánh mắt nhìn về phía Cổ Trần mang theo một loại kính nể chưa từng có.

Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, bên trong Bách Tộc Thánh Vực càng là im phăng phắc, cường giả và sinh linh các tộc đều trầm mặt.

Nhân tộc sinh ra yêu nghiệt như thế, bây giờ ai dám coi thường Nhân tộc?Lúc này, các tộc từng nô dịch, áp chế tàn sát Nhân tộc đều cảm thấy hoảng loạn, sự xuất hiện của Cổ Trần đã đập tan nội tâm kiêu ngạo của bọn họ.

- Hồi nãy là hai người các ngươi kêu to nhất, đúng không?Cổ Trần đưa mắt nhìn Quang Chi Tử và Ám Chi Tử, khiến bọn hắn toàn thân căng cứng, sắc mặt biến đổi liên tục.

Hoảng sợ, phẫn nộ, không cam lòng tràn ngập nội tâm hai người, nhưng Thần tộc kiêu ngạo không cho phép bọn họ cúi đầu, cả hai chỉ có thể gắng gượng trừng lại Cổ Trần.

- Cổ Trần, ngươi không nên phách lối, rốt cuộc nơi này chính là bách tộc làm chủ, ngươi muốn Nhân tộc bị tuyệt chủng hoàn toàn sao?Ám Chi Tử khàn giọng rống to.


Hắn vừa nói xong, Quang Chi Tử ở bên cạnh thầm mắng thằng ngu! Thậm chí muốn khóc ngay tại chỗ.

Ngươi bị bại não sao? Còn dám kích thích Cổ Trần?Lời này của ngươi chẳng khác nào đang nói: Giết ta? Có muốn Nhân tộc bị tuyệt diệt không?- Ngu quá, chết chắc rồi.

Hắc Ám Thần Tử câm nín nhìn Ám Chi Tử, không biết não tên này có bị rỉ hay không, bây giờ là lúc nào rồi mà còn dám kích thích hung nhân Cổ Trần chứ?Oanh!Không ngoài dự đoán, mọi người vừa mới nghĩ xong đã thấy mặt mày Cổ Trần hung ác hẳn lên, toàn thân bộc phát sát ý, huyết sát chi khí cuồn cuộn ngưng tụ giữa thương khung, ngay cả trời xanh cũng chuyển thành đỏ máu.

Hắn nhìn chằm chằm Ám Chi Tử, gằn từng chữ:- Hắc Ám Thần tộc? Một đám dơ bẩn chỉ biết nấp trong bóng tối! Ngươi có tư cách diệt Nhân tộc ta sao?Nếu đã ngu đến mức đó, vậy ta tiễn ngươi lên đường.

Nói xong, Cổ Trần nhẹ nhàng vỗ xuống một chưởng.

Bành!Một bàn tay 100 trượng xuất hiện ngay tại vị trí của Ám Chi Tử, mà hắn thì đã biến đâu mất, chỉ thấy trong không khí là sương máu tinh mịn đang phiêu tán chung quanh.

Ám Chi Tử chết rồi, hắn bị bàn tay khổng lồ kia đập nát bấy, ngay cả linh hồn cũng bị ý chí cường đại của Cổ Trần xoắn nát.

Cổ Trần giết Ám Chi Tử xong liền đưa mắt nhìn Quang Chi Tử, khiến hắn căng thẳng, toàn thân bốc lên từng đợt thánh quang.

- Muốn giết ta? Chưa đủ khả năng đâu!Quang Chi Tử quát to, toàn thân nổ tung, hóa thành quang mang vô tận bay tới bốn phương tám hướng.

Không ngờ hắn lại hóa thành ánh sáng để bỏ chạy, đã là ánh sáng thì sao mà đuổi được?- Ở trước mặt ta còn muốn chạy đi, ngươi suy nghĩ nhiều rồi.

Cổ Trần cười đầy khinh thường, hắn nhìn vô số quang mang đang bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng, nhẹ nhàng nâng tay chụp một cái, hư không truyền đến từng đợt tiếng rung.


Ông một tiếng, mọi người hoảng sợ trông thấy vô số quang mang bỏ chạy khi nãy lại bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn dắt trở về.

Giống như thời gian đảo được, tất cả quang mang hội tụ lại một chỗ, bên trong xuất hiện một bóng người mờ ảo.

- Sao lại thế! A.

.

Quang Chi Tử hoảng sợ kêu thảm, bị một cái tay nắm chặt.

Sau một khắc, Cổ Trần xách cổ Quang Chi Tử lên cao, ngang ngay tầm mắt hắn.

Hiện trường xôn xao, các Thần Tử Thần Nữ còn lại hoảng sợ nhìn tình cảnh đó.

Quang Chi Tử bị Cổ Trần dùng một tay nắm giữ.

- Ta đã nói, ở trước mặt ta mà muốn chạy là ngươi nghĩ nhiều rồi.

Cổ Trần lạnh nhạt nói xong liền muốn bóp nát ngay cái vị Quang Minh Thần tộc Quang Chi Tử này.

- Dừng tay!Đúng lúc đó, bên trong bách tộc Thánh Vực phát ra một đạo quang trụ chọc tan bầu trời, uy áp cuồn cuộn.

Đó là một cỗ thánh uy, có Quang Minh Thần tộc Bán Thánh xuất hiện.


- Buông hắn ra!Một cái thanh âm đạm mạc truyền đến, chỉ thấy một bóng người mơ hồ đạp trên thánh quang đi tới.

- Quang Minh Thần Nữ?Lôi Trạch kinh ngạc hô lên, hắn tỏ ra bất ngờ khi thấy người này xuất hiện.

Những người khác cũng cảm thấy ngoài ý muốn, người tới chính là Quang Minh Thần tộc Thần Nữ, hơn nữa còn là một vị Thần Nữ cường đại.

- Thần Nữ, cứu ta! Quang Chi Tử nhìn thấy người tới, hai mắt sáng lên, lập tức chật vật cầu cứu.

Cổ Trần đánh giá đối phương, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ lại là một vị Bán Thánh, hơn nữa còn là Bán Thánh trẻ tuổi.

Khí tức Tuế Nguyệt trên người nàng không lớn, chứng tỏ tuổi nàng không nhiều, nhưng lại có Bán Thánh tu vi, không thể không nói thiên phú hơn người, so với Quang Chi Tử thì mạnh hơn nhiều.

- Người nào tới cũng không thể nào cứu được ngươi.

Cổ Trần đột nhiên cười lạnh, hắn không thèm nhìn vị Quang Minh Thần Nữ kia, năm ngón tay dùng lực bóp lại một cái, một tiếng vang trầm, Quang Chi Tử nổ tung.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.